Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 98 - Chương 72: Lại Thi Võ Kỹ. (2)

Chương 72: Lại thi võ kỹ. (2) Chương 72: Lại thi võ kỹ. (2)Chương 72: Lại thi võ kỹ. (2)

Bọn họ lại dùng phương pháp hô hấp chạy bộ mà Lý Diên Khánh dạy, chỉ thở một chút, dĩ nhiên không mệt mỏi nằm xuống.

Tưởng Tri Huyện biết được hai người họ cũng là học sinh học đường Lộc Sơn, không khỏi tán dương Lý Đại Quang có phương pháp dạy học, đáng để khen ngợi. Lần này Lý Đại Quang quả thực gặp vận may, gã quả thực không biết chuyện gì, liền được Tri Huyện tán dương một phen, ghi lại trong hồ sơ.

Mãi đến lúc thời gian hạn định sắp kết thúc, mới rốt cuộc có lượng lớn học sinh chạy về, ước chừng hai trăm người. Bọn họ dốc toàn lực, trước khi thời gian kết thúc chạy về Huyện Học, mỗi người đều mệt mỏi co quắp, nằm rạp xuống đất một câu cũng không nói nên lời. Có không ít học sinh nôn mửa, Tưởng Tri Huyện thấy vậy nhíu chặt mày, sai người mang nước lại cọ rửa.

Mặc dù mệt muốn chết, nhưng hơn hai trăm học sinh này vẫn tính may mắn, họ thông qua được thi võ kỹ, vẫn có gần trăm người vượt qua thời gian, bị ngăn bên ngoài cửa chính Huyện Học, trừ khi họ có thể bắn tên qua cửa, bằng không họ sẽ bị đào thải vô tình.

Hạng thứ ba là bắn tên, vì ứng đối thi võ kỹ, mỗi học đường đều an bài chương trình học bắn tên, gần như mỗi học sinh đều biết bắn tên, chỉ là trình độ cao thấp khác nhau mà thôi.

Tưởng Tri Huyện bố trí ba loại hạng mục thi võ kỹ đều có tính nhắm vào rất mạnh. Gã cân nhắc một khi quân Liêu đánh tới, sẽ có thể trực tiếp chiêu mộ những học sinh này nhập ngũ. Cử tạ có thể vận chuyển vật chất, chạy bộ là lúc chiến bại theo mình chạy trốn, mà bắn tên thì càng rõ ràng, trực tiếp lên thành tác chiến.

Cho nên Tưởng Tri Huyện coi trọng bắn tên nhất, bắn tên cũng cử hành trong giáo trường, hết thảy có mười cái bia, mười thí sinh có thể cùng tiến hành thi, năm mươi bước bắn mười mũi tên, năm mũi tên trúng là hợp cách, trúng sáu mũi là tốt, trúng tám mũi là ưu tú.

Hợp cách có thể tiến vào Huyện Học đọc sách, nhưng muốn hưởng thụ phụ cấp mỗi ngày hai thăng gạo, vậy ít nhất phải có thành tích võ kỹ tốt mới được, cũng chính là nhất định phải trúng sáu trên mười mũi tên.

Về phần trúng tám trên mười mũi tên, đó là yêu cầu của Giáo Đầu võ học mới Chu Đồng, muốn trở thành đệ tử của Chu Đồng, nhất định phải có cơ sở vững chắc mới có thể được tuyển chọn. Chẳng qua hôm nay Chu Đồng không ở đây, lão có việc riêng tới phủ Đại Danh, phải qua mấy ngày mới có thể trở về, lão liền ủy thác Tưởng Tri Huyện thay lão giữ cửa ải tuyển tài.

Trước giờ bắn tên, Vương Quý và Thang Hoài tìm tới Lý Diên Khánh, Vương Quý thấp giọng cười nói:

- Lão Lý, hôm qua uống máu hươu quả thực có tác dụng, vừa rồi ta kéo cung tám đấu một chút, dĩ nhiên kéo rất nhẹ nhàng.

Thang Hoài cũng cười nói:

- Ta cũng vậy, mặc dù tối qua cả đêm ngủ không ngon, nhưng hôm nay tinh thần vẫn phấn chấn, trạng thái rất tốt, không thể không nói máu hươu quả thực là thứ tốt.

Lý Diên Khánh nháy mắt mấy cái nói:

- Lần sau lúc lão Thang ra mắt, ta đề nghị uống chén máu hươu trước, ra mắt sẽ không lựa chọn như vậy, lão Thang, ngươi nói có đúng không?

Lý Diên Khánh cười ha ha rời đi, Thang Hoài và Vương Quý nghe được không hiểu ra sao, lời này của lão Lý là có ý gì. Một lát sau, mặt Thang Hoài đỏ lên, gã hơi hiểu được.

- Lão Lý! Bên này.

Nhạc Phi ở xa vẫy tay với họ, ba người đi tới, Nhạc Phi nói với họ:

- Vừa rồi có nha dịch nói với ta, nói Tri Huyện sắp xếp chúng ta ở bia thứ mười, để chúng ta hiện giờ đi qua.

Thi bắn tên đã bắt đầu, mỗi học sinh đều có số hiệu bia của mình, trước mỗi bia đều có đội ngũ thật dài, trong lúc nhất thời, mũi tên bay loạn trên không, phần lớn không biết tung tích. Rất nhanh, học sinh thứ nhất khóc lớn rời đi. Gã không thông qua chạy bộ, gã bắn tên lại không trúng đủ số, như vậy, coi như cho dù gã thi học thức tốt cũng không được vào Huyện Học.

Tưởng Tri Huyện nghệt mặt ra, trong lòng của gã không có chút thương tiếc nào. Trong mắt gã, trong trăm người vô dụng nhất là thư sinh, vai không thể khiêng, tay không thể nâng, không lên được chiến trường, không đánh được đàn, đọc sách có lợi ích gì.

Bia thứ mười có hai mươi học sinh bắn tên, hai mươi người này ngoại trừ Lý Diên Khánh và Nhạc Phi ra, mười tám người khác đều là học sinh do Tưởng Tri Huyện tự mình phê duyệt, trong đó bao gồm cả Thang Hoài và Vương Quý.

Trên thực tế mười tám người này cũng không cần tham gia thi võ kỹ, chỉ cần thông qua thi học thức cơ sở nhất là có thể nhập học, nhưng vấn đề là có một số đệ tử đại hộ ngay cả việc học cơ sở nhất cũng thi không qua, vậy chỉ có thể dùng danh nghĩa thi võ kỹ tiến vào Huyện Học.

Lý Diên Khánh và mấy người bạn ngồi trên đồng cỏ chờ đợi giám khảo triệu hoán. Lý Diên Khánh gối đầu trên hai tay, miệng nhai một nhánh cỏ nhiều nước, híp mắt nhìn trời xanh mây trắng. Hắn đang suy nghĩ nếu như cuối năm mình thi qua phát giải, vậy bước tiếp theo hắn nên đi nơi nào? Trở về tiếp tục học võ với Chu Đồng, hay là giống như lời sư phụ, đi ra khỏi dãy núi trắng ngần, tiến vào bình nguyên bát ngát. Vấn đề này hắn vẫn luôn cân nhắc, quả thực khó mà quyết đoán.

- Lý Diên Khánh!

Một giám khảo hô to, Nhạc Phi vội vàng đẩy Lý Diên Khánh. Lý Diên Khánh bừng tỉnh khỏi trầm tư, lập tức giơ tay:

- Ở đây!

- Chuẩn bị sẵn sàng, tiếp theo là ngươi.

Tưởng Tri Huyện tự mình đảm nhiệm giám khảo bia thứ mười, điều này rất cần thiết, để tránh người phía dưới làm việc không tốt, hỏng sự sắp xếp của gã.

Tưởng Tri Huyện trong thô kệch có tinh tế, gã không cho phép loại chuyện thay mặt đi thi này xuất hiện, tuyệt đối sẽ không để người khác nắm được thóp của gã, gã tự có biện pháp của gã.

Ví dụ như một vi Khâu Hoài An, tiểu đông chủ của hiệu bạc Khâu Ký huyện Thang Âm, dáng dấp cao lớn, trong bụng lại là một bao cỏ, học thức cơ sở thi không qua, chạy bộ mệt ngã nửa đường, cử tạ miễn cưỡng qua, hiện giờ chỉ còn lại cơ hội bắn tên này.

Nhưng nếu không cho gã tiến vào Huyện Học làm sao xứng đáng với năm trăm lạng bạc ròng phụ thân người ta tặng cho.

Một binh sĩ tâm phúc chạy tới thấp giọng nói:

- Khâu Hoài An mười tên đều trượt.

Tưởng Tri Huyện gật đầu:

- Ta đã biết, tiếp theo là Lý Diên Khánh lên, Vương Quý chuẩn bị.

Gã nâng bút viết xuống bên cạnh tên Khâu Hoài An:

- Mười tên trúng năm!

Vị Khâu học sinh này coi như thông qua võ kỹ, sẽ lấy thân phận chuẩn bị sinh võ học tiến vào Huyện Học.

- Tiếp theo Lý Diên Khánh lên, Vương Quý chuẩn bị!

Lý Diên Khánh cởi bỏ áo ngoài, hoạt động cánh tay một chút, nhấc cung trên kệ, là cung năm đấu tiêu chuẩn, hơi nhẹ với hắn, hắn dùng cung tám đấu.

Lý Diên Khánh buông cung, lại lấy cung tám đấu bên cạnh. Mắt Tưởng Tri Huyện sáng lên, ba năm qua gã lần đầu tiên trông thấy có học sinh lấy cung tám đấu.

Mặc dù Tưởng Tri Huyện rất tham tài, nhưng gã cũng rất quý tài, đối với học sinh có tiền gã sẽ nhìn bằng con mắt khác, học sinh có thực học gã cũng sẽ ưu ái hơn. Đương nhiên, thực học ở đây là chỉ võ kỹ, mà không phải học thức.

Có binh sĩ đưa giá tên tới, Lý Diên Khánh lại khoát tay không cần. Hắn đưa một bình mười mũi tên ra sau lưng, đứng trên tuyến bắn tên, chờ đợi chỉ lệnh bắn tên.

Bình Luận (0)
Comment