Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 986 - Chương 843: Xin Lỗi Trước Mặt

Chương 843: Xin lỗi trước mặt Chương 843: Xin lỗi trước mặtChương 843: Xin lỗi trước mặt

Từ Viên quỳ trước mặt Nhị tổ phụ, thành thật giải thích chuyện xảy ra ngày hôm nay. Chẳng qua gã vẫn che giấu điểm mấu chốt, chỉ nói cùng tranh nhã thất quán trà với Vương phu, sau khi đả thương gã mới giận mà trả thù.

Từ Xử Nghĩa là người già sáu mươi tuổi, đương nhiên sẽ không dễ bị Từ Viên nói ngon nói ngọt một phen mà lừa dối được. Vương phi thân phận thế nào, sao có thể tranh phòng trà với nam tử xa lạ.

Từ Xử Nghĩa lập tức tìm hai tên hộ vệ tới, dưới nghi vấn của y, hai người họ không dám giấu diếm, nói một lần từ đầu tới cuối chuyện Từ Viên đùa giỡn Vương phi và Đế cơ.

Từ Xử Nghĩa tức giận run rẩy toàn thân, chỉ vào Từ Viên mắng to:

- Tên yêu tinh hại người này, trong đầu ngươi cả ngày ngoại trừ nữ nhân còn suy nghĩ gì? Hôm nay ta chắc chắn phải đánh chết ngươi. Người tới! Kéo xuống đánh một trăm côn cho ta, đánh thiếu một côn, các ngươi cũng đừng muốn sống nữa!

Bọn gia đinh biết lão gia thực sự nổi giận rồi, không dám làm bộ, cứng rắn kéo Từ Viên xuống. Một lát, liền nghe thấy tiếng hét thảm kêu cha gọi mẹ của Từ Viên.

Từ Xử Nghĩa gọi ba tên gia đinh tâm phúc tới nói:

- Từ hôm nay trở đi, nhốt tên nghiệt tôn này trên lầu cấm túc một năm, các ngươi sẽ phụ trách trông chừng hắn, không cho phép bất kỳ nữ nhân nào tới gần. Nếu như ta biết hắn trái với lệnh cấm, ta sẽ hỏi các ngươi!

- Tuân lệnh!

Từ Xử Nghĩa chậm rãi ngồi xuống, y cân nhắc giải quyết hậu quả thế nào cho tốt. Tới cửa chịu lỗi ắt không thể thiếu được, nhất định phải viết một phong thư cho huynh trưởng, nếu chuyện này huynh trưởng không biết, sẽ ảnh hưởng sĩ đồ của lão.

Lúc chạng vạng tối, một chiếc xe bò chậm rãi dừng trước cửa phủ của Lý Diên Khánh. Người bình thường tạm thời còn chưa biết phủ trạch của Lý Diên Khánh, Từ Xử Nghĩa thông qua Vi Tấn nghe ngóng được nơi ở của Lý Diên Khánh.

Từ Xử Nghĩa xuống xe bò, sai hai tên gia đinh khiêng Từ Viên nằm trong xe bò ra. Từ Viên bị đánh một trăm côn tổn thương gân cốt, chân trái bị đánh gãy, toàn bộ từ mông trở xuống bị đánh nát bét, lại thêm xương mũi của gã cũng bị đánh gãy lúc trước, toàn thân thoi thóp, lần này Từ nha nội phải bỏ cái giá cực kỳ nặng nề vì sự háo sắc của gã.

Từ Xử Nghĩa ghi danh, người gác cổng lập tức chạy đi bẩm báo. Không bao lâu, Lý Diên Khánh tự mình đi ra:

- Hóa ra là Từ viên ngoại, thất lễ rồi!

Lý Diên Khánh đã nhận được báo cáo kỹ càng về chuyện này từ chỗ Châu nha. Sau khi về nhà thê tử Tào Uẩn cũng nói với hắn chuyện này. Lý Diên Khánh không tức giận là không thể nào, thê tử mình ra ngoài uống chén trà cũng bị người khác đùa giỡn, khiến Lý Diên Khánh thiếu chút nữa không nhịn được. Hắn đang chờ thái độ của Từ gia, xem họ nhận lỗi với mình thế nào.

Từ Xử Nghĩa tiến tới cung kính thi lễ:

- Gia môn bất hạnh, xuất hiện một tên nghiệt tôn khốn nạn. Ta đã đánh hắn một trăm côn nặng, đánh gãy một chân của hắn, cũng để hắn tới nhận lỗi với Thái Úy.

Nói xong, Từ Xử Nghĩa cũng quỳ xuống, rơi lệ nói:

- Cũng là ta dạy cháu không tốt, khiến cho hắn gây ra họa lớn, ta cũng phải nhận lỗi với Thái Úy!

Lý Diên Khánh vội vàng đỡ y dậy:

- Lão viên ngoại, ta đây không đảm đương nổi, mời ngài nhanh đứng lên!

- Nếu như Lý Thái Úy không chịu tiếp thu ta nhận lỗi, một tiểu dân như ta làm sao có thể đứng lên nổi!

Nói tới mức này, mặc dù trong lòng Lý Diên Khánh không thoải mái về chuyện này, nhưng cũng không muốn quá so đo, liền nói với Từ Xử Nghĩa:

- Ngài đứng lên trước, nghe ta nói mấy câu, chuyện không như ngài nghĩ, tôi chấp nhận lời xin lỗi, chuyện này sẽ kết thúc.

Từ Xử Nghĩa căng thẳng trong lòng, rốt cuộc còn muốn thế nào? Y cũng thuận thế được Lý Diên Khánh đỡ dậy.

Lúc này, Từ Viên cũng nói:

- Tiểu nhân mọc đôi mắt chó, mạo phạm Vương phi. Tiểu nhân xin lỗi điện hạ, khẩn cầu điện hạ tha cho tiểu nhân lần này, lần sau không dám nữa.

Lý Diên Khánh không để ý không hỏi tới gã, mà nói với Từ Xử Nghĩa:

- Ta tìm hiểu tình hình một chút, Từ Viên này là cháu trai của Từ Tướng công à?

- Ài! Là cháu trai của đại ca ta. Đại ca bận rộn triều vụ, không rảnh bận tâm hắn, để ta dạy dỗ thay. Thế nhưng tên nghiệt tôn này dạy mãi không sửa, thực sự khiến ta tức chết.

- Thực ra chuyện của thê tử ta hôm nay cũng không lớn, mặc dù Từ Viên nói chuyện bất kính, nhưng cũng phải trả giá rồi, ta có thể không so đo. Nhưng theo ta được biết, từ tháng năm năm trước tới giờ lệnh tôn đã nhiều lần gặp rắc rối, chọc cho trời oán người giận. Bách tính Tiền Đường nhắc tời Từ nha nội, không người nào không nghiến răng. Nếu huynh đệ các ngươi không quản thúc chặt chẽ, ta nói một câu bất kính, không chỉ thanh danh Từ gia bị hủy, liên lụy con đường quan lại của đệ tử Từ gia khác, ngay cả liệt tổ liệt tông Từ gia cũng không được bình an.

Lúc này Từ Xử Nghĩa hận không thể một đao chém giết tên nghiệt tôn này. Y đương nhiên biết Lý Diên Khánh nói không sai, không chỉ thanh danh Từ gia bị nghiệt tôn hủy, cháu của mình cũng sẽ bị gã liên lụy. Y hận nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ta đã quyết định, ngày mai sẽ đưa hắn tới nông thôn nhốt lại, cầm tù mười năm tám năm, ta cũng không tin không mài được ác tính trong lòng hắn.

Từ Viên sợ hãi khóc lớn. Từ Xử Nghĩa nổi giận:

- Ngươi câm miệng cho ta, tự ngươi gây họa, gom lại trừng phạt ngươi là đúng tội!

Lý Diên Khánh cũng bội phục quyết tâm của Từ lão viên ngoại này, đương nhiên nếu như y chỉ nói ngoài miệng một chút, chuyện kia vẫn phải tiếp tục tính toán.

Nghĩ tới nơi này, Lý Diên Khánh liền thản nhiên nói:

- Từ viên ngoại đã nói tới nước này, vậy ân oán gì cũng nên mở ra. Ta chấp nhận lời xin lỗi, chẳng qua ta vẫn phải nhắc nhở Từ lão viên ngoại, hôm nay An Đức Đế cơ cũng ở đây, lệnh tôn cũng mạo phạm nàng, nàng có thể nói chuyện này với quan gia hay không, ta không thể đảm bảo. Ta đề nghị Từ lão viên ngoại vẫn nên sớm nói rõ chuyện này Từ lão Tướng công một chút, để Từ lão Tướng công có chuẩn bị trong lòng, tránh cho trong lúc vô tình quan gia nhắc đến, Từ lão Tướng công lại hoàn toàn không biết gì cả, chỉ sợ quan gia sẽ không tiếp nhận thái độ này.

Lý Diên Khánh giữ lời trong chuyện này, Từ Xử Nghĩa xử lý cháu trai của y thế nào hắn mặc kệ, chỉ cần Từ Viên không gây họa cho bách tính, chuyện kia coi như bỏ qua. Nếu Từ gia chỉ là nói cho xong, qua mấy ngày Từ nha nội lại đi ra làm xằng làm bậy, vậy vị trí Tướng quốc của Từ Xử Nhân cũng đừng làm nữa.

Trên thực tế, Hoàng đế triều Tống trước giờ khiêm tôn thân dân, nếu như công chúa vương tử xảy ra mâu thuẫn với bình dân, khả năng bị xử phạt là công chúa và vương tử, mà không phải bình dân.

Hiển nhiên Từ Xử Nghĩa cũng hiểu được điểm này. Lý Diên Khánh chẳng qua kiếm cớ mà thôi, nếu như mình lừa gạt hắn để lắng chuyện này xuống, như vậy chuyện này sẽ tiếp tục lên men với một phương thức khác.

Từ Xử Nghĩa thở dài thật sâu, nghiệt tôn này thực sự làm hại Từ gia thảm rồi. Được rồi, đây là cháu trai của đại ca, lão không gánh trách nhiệm thì ai tới gánh. Để lão tự mình xử lý đi, mình mặc kệ.

Từ Xử Nghĩa ôm quyền thi lễ với Lý Diên Khánh:

- Đa tạ Lý Thái Úy nhắc nhở, ta lập tức viết thư cho đại ca.

Nói xong, y để gia đinh đặt Từ Viên lên xe bò, tâm tình nặng nề rời đi.

Lúc này, Hỗ Thanh Nhi đi tới từ sau cửa lớn, phẫn hận nói:

- Sớm biết hôm nay ta đã làm thịt hắn rồi, Từ gia cũng không có nhiều phiền não như thế.

Lý Diên Khánh quay đầu lại gõ nhẹ lên đầu nàng một cái, ra vẻ bất mãn nói:

- Nha đầu ngươi lại còn giết người bên đường, đây không phải gác ta nướng trên lửa sao?

Hỗ Thanh Nhi cúi đầu xuống lầm bầm một câu:

- Nếu họ không nói những câu hạ lưu vũ nhục người khác kia, ta lại không phân tốt xấu giết người thế sao?

- Lần này coi như thôi, chẳng qua ta cần phải nói cho muội, giết người coi như kết thúc, về sau trừ khi lên chiến trường, ta không cho phép muội lại giết người nữa, chỉ cho dùng phi thạch, đây chính là nguyên nhân ta truyền phi thạch cho muội, muội nhớ kỹ chứ?

- Ta nhớ kỹ rồi!

- Trở về đi! Nói cho hai vị Đế cơ, ta đã xử lý xong chuyện này, Từ nha nội cũng đã nhận được trừng phạt đủ rồi, ngày mai các nàng còn muốn uống trà, cứ việc đi, loại chuyện này sẽ không xảy ra nữa.

- Đại ca, ngày mai huynh không đi cùng chúng ta sao?

Lý Diên Khánh lắc đầu:

- Ngày mai quan gia và bách quan đều sẽ tới, ta khá bận rộn, ta không đi được.

- Được! Ta đi vào trước.

Hỗ Thanh Nhi quay người về phủ. Lý Diên Khánh suy nghĩ, liền dẫn thân binh tới hoàng cung, có một số chi tiết còn cần hắn xác nhận lại một chút.



Nhờ quan phủ tại Phủ Giang Ninh, Nhuận Châu, Thường Châu, Tô Châu và Tú Châu cân đối rất nhiều, tám vạn dân chúng thứ hai tới huyện Tiền Đường được giữ lại hơn một nửa, cuối cùng dân chúng tới huyện Tiền Đường chỉ có hơn hai vạn người, giảm bớt rất nhiều gánh vách cho quan phủ Hàng Châu và huyện Tiền Đường.

Lúc này, Tri Chính Đường cũng công khai một phương án phân chia, vạch ra Lưỡng Chiết Lộ cùng Giang Nam Đông Lộ, Giang Nam hai Lộ, Kinh Hồ hai Lộ, Tử Châu Lộ, sáu Lộ Bảy Phủ ba mươi tám Châu làm Châu Phủ tiếp nhận dân chúng di chuyển từ phương bắc. Mỗi gia đình có thể được chia năm mươi mẫu đất tới một trăm mẫu đất, miễn thuế ba năm, nhưng chỉ huyện Tiền Đường không bố trí đất ruộng, đây là để giảm bớt áp lực nhân khẩu ở đô thành mới.

Một ngày trước khi Thiên tử Triệu Cấu tới huyện Tiền Đường, Triệu Cấu chính thức hạ chỉ, chiếu cáo thiên hạ, đổi Hàng Châu làm Phủ Lâm An, huyện Tiền Đường đổi tên làm Nam Kinh. Phủ Ứng Thiên vốn là Nam Kinh bỏ danh nghĩa Kinh đi, Đông Kinh Biện Lương không đổi tên, Phủ Đại Danh vẫn xưng là Bắc Kinh, Lạc Dương vẫn là Tây Kinh, tuyên bố Đại Tống dời đô Phủ Lâm An.

Cùng lúc đó, thăng cấp Tô Châu làm Phủ Bình Giang, thăng cấp Việt Châu làm Phủ Thiệu Hưng. Trước đó Lý Diên Khánh bổ nhiệm Thông Phán ở các Châu Phủ đều được bổ nhiệm thực chức chính thức. Tào Nghiễm đảm nhiệm Phủ Doãn Lâm An thứ nhất. Vi Tấn có công giữ yên huyện Tiền Đường thăng làm Thiếu Doãn. Lý Diên Khánh bình định phản loạn Giang Nam có công, phong làm Thái Tử Thái Bảo.

Trước đó Triệu Hoàn từng ban Lý Diên Khánh làm Thái Tử Thiếu Bảo, đó là quan nhị phẩm, về sau thủ vệ Đông Kinh có công, thăng làm Thái Úy chính nhị phẩm. Lần này gia phong Thái Tử Thái Bảo là quan nhất phẩm, cùng phẩm bậc với tước vị Quân jVương của Lý Diên Khánh, khoảng cách phẩm giai chính nhất phẩm chỉ kém một cấp.

Đương nhiên chính nhất phẩm không tăng lên dễ dàng như vậy, Thân Vương các nhà là chính nhất phẩm, trước đó Lương Sư Thành đảm nhiệm Thái Phó cũng là chính nhất phẩm, trước mắt trong triều quan chỉ có Thái Kinh và Phạm Trí Hư hai vị tả hữu Tướng quốc là chính nhất phẩm.

Trước mắt Thái Sư, Thái Phó, Thái Bỏ chính nhất phẩm tạm thời đều trống, cho nên trong bách quan triều đình, Lý Diên Khánh đứng hạng thứ ba.

Sáng ngày hôm sau, thuyền rồng của Thiên tử Triệu Cấu chính thức tới bến thuyền hoàng gia huyện Tiền Đường.

Bình Luận (0)
Comment