Hàn Thiên dùng cách không thể tin nổi để vượt qua khảo hạch thứ ba này quả thực là chuyện khiến toàn bộ những người ở đây phải bất ngờ không thôi, đa số những người tham dự khảo hạch khác đều là hướng về hắn với ánh mắt tán thưởng bất quá cũng có vài người dường như không mấy vừa ý với kết quả này.
Chẳng biết Trần Lãng đã thông đồng với Liêu Kiến Anh chuyện gì chỉ nghe hắn thản nhiên nói.
-thân là một luyện thể giả lại dùng thủ đoạn của luyện khí lưu để thông qua khảo hạch, thành tích này chẳng biết là có nên tính hay không nữa đây?.
Câu nói này rõ ràng chính là nhắm đến Hàn Thiên và vô hình đặt Đình Nghiêm vào thế khó xử, khi nãy ai ai cũng cảm nhận được Hàn Thiên và Liêu Kiến Anh đều gần như thông qua khảo hạch trong cùng một thời gian, tuy nói cách làm của Hàn Thiên không thể ấn tượng bằng Liêu Kiến Anh nhưng dù có thế nào thành tích vẫn là như nhau không thể lôi cách thức thực hiện ra làm thứ bắt bẻ được.
Trần Lãng nói lên câu châm chọc như thế chính là nhắm vào tư cách của Hàn Thiên, ba vòng khảo hạch Hàn Thiên đều có thể thông qua một cách hoàn mĩ, hơn nữa tư cách của hắn lại là thượng đỉnh vô song, nếu bình tĩnh suy xét trong vòng khảo hạch đầu tiên này Hàn Thiên hắn vẫn chính là người được đánh giá cao nhất, kết quả như thế sẽ khiến một thiên kiêu như Liêu Kiến Anh không thể chấp nhận nổi, vì lý do đó mà trước khi Đình Nghiêm tuyên bố kết quả của vòng khảo hạch đầu tiên này Trần Lãng mới mở lời châm chọc như thế, mục đích là để kích động mọi người và khiến Đình Nghiêm khó xử dẫn đến tuyên bố kết quả có lợi cho bọn hắn.
Đình Nghiêm trước trò vặt của Trần Lãng chỉ cười khẩy một cái rồi nói.
-là một luyện thể giả không thể tự lấy đó làm điểm tựa để kiêu ngạo, các ngươi quả thực mạnh hơn tu sĩ đồng cấp rất nhiều nhưng chắc gì các ngươi có thể một mình đối đầu với hai hay ba thậm chí là mười tu sĩ đồng cấp khác?, không nói đâu xa kỵ sĩ đoàn chính là một ví dụ điển hình, bọn họ chân chính thực lực có bằng các ngươi không? Nhưng chỉ cần kết hợp cùng một tọa kỵ nữa thì đã có đủ sức để cùng các ngươi tranh hùng, các ngươi có biết Hàn Thiên hắn vì sao lại đạt được tu vi cao như thế từ khi còn rất trẻ hay không?, các ngươi có biết hắn vì sao lại được trắc huyết thạch đánh giá tư cách thượng đỉnh vô song?.
-tất cả đều là vì hắn song tu khí thể, công pháp luyện thể của các ngươi có thể hấp thụ linh khí nhanh bằng công pháp luyện khí hay sao?, đa số các ngươi đều phải khổ tu gần mười mấy năm mới có thể đạt đến cường cốt kỳ, sau đó càng lên cao tu vi của các ngươi sẽ càng chậm, đến mức cực cao chỉ sợ các ngươi còn chưa đột phá được cảnh giới tiếp sau thì đã hao hết thọ mệnh mà tử vong rồi,
-Hàn Thiên hắn tu luyện thêm công pháp luyện khí chính là ưu thế của hắn, ưu thế đó khiến hắn tu luyện thể đạo vô cùng thuận lợi, mà sữ dụng thuần thục linh khí cũng chính là một khả năng của hắn, hắn dùng nó để thông qua khảo hạch cũng chẳng có điều gì không đúng cả, nếu các ngươi vì điều đó mà nghi ngờ đánh giá về cách thức chiến đấu của luyện thể giả thì các ngươi đã nhìn luyện thể giả dưới cái nhìn quá hẹp rồi.
Đình Nghiêm vừa chỉnh đám người vừa rụt rịt xong thì liền đổi qua nét mặt tự hào nói.
-đám người các ngươi đi tới đây coi như là đã nắm hết chín phần thông qua kỳ tuyễn trạch rồi đấy, hai vòng sau đối với các ngươi quả thực cũng không có quá nhiều chướng ngại, sau vòng khảo hạch này các ngươi sẽ có hai ngày nghĩ trước khi vào vòng khảo tiếp theo, luyện thể đạo các ngươi ít người nên khảo hạch rất nhanh, tuy nhiên khoa ma pháp sư và nhất là khoa võ giả thì lại đông đến đáng sợ, bọn họ gộp lại đã chiếm gần như chín mươi chín phần trăm số người tham gia kỳ tuyễn trạch lần này rồi, vậy nên khoa luyện thể giả chúng ta xong trước thì phải chờ đợi họ, hai ngày sau các ngươi lại đến trước cổng lớn số bốn của học viện chờ đợi ta sẽ lại đến hướng dẫn các ngươi tham gia vòng khảo hạch số hai.
-vòng khảo hạch đầu tiên này Hàn Thiên có tư cách cao nhất, hắn cũng xuất sắc thông qua được hai khảo hạch cuối nên tính là thành tích của hắn đứng nhất, Liêu Kiến Anh thực lực cao cường lại có biểu hiện tốt hơn Hàn Thiên một chút ở vòng khảo hạch số hai và ba vậy nên thành tích của hắn cũng đồng dạng với Hàn Thiên là đứng nhất, cả hai người bọn hắn đều sẽ được học viện tạo mọi điều kiện tốt nhất để có thể thuận lợi thông qua kỳ tuyễn trạch này.
-bây giờ ta tuyên bố vòng khảo hạch thứ nhất của kỳ tuyễn trạch đã kết thúc, các ngươi có thể ra về, ai có thêm thắc mắc gì thì có thể ở lại để trao đổi với ta sau.
Khảo hạch liên tục từ sáng sớm đến giờ cũng đã quá trưa, toàn bộ đám người Hàn Thiên dù có thực lực cao siêu cũng phải thoáng chút mỏi mệt, vừa nghe tin vòng khảo hạch đầu tiên đã kết thúc cả đám liền mừng rỡ ra về, chỉ còn một số ít ở lại diễn võ trường này.
những người ở lại này chính là đang tìm kiếm minh hữu cho các vòng khảo hạch sau, trong vòng khảo hạch vừa nãy tất nhiên ai hay ai dỡ bọn họ đều đã có được đánh giá riêng cho bản thân, bây giờ làm quen trước dù cho sau này vượt qua kỳ tuyễn trạch có cùng nhau gia nhập học viện cũng sẽ tương hổ nhau được dài lâu.
Tuy nói thái độ của Liêu Kiến Anh khi nãy đã làm nhiều người bất mãn, nhưng mà sức hút của cường giả quả thực là lớn đến cực điểm, nhất là khi Liêu Kiến Anh cùng Trần Lãng hai đại thiên kiêu lại về cùng một phe, bọn hắn đứng ở gần trắc huyết thạch chào mời thành viên mới vào nhóm thoáng cái đã có gần ba mươi người tụ tập tại đó.
Liêu Kiến Anh cùng Trần Lãng chính là loại cáo già cực độ, bọn chúng chỉ chọn những kẻ có tư cách cao nhất, trong nhóm gần ba mươi người đó liền có khoảng một nửa bị đuổi, những kẻ được chọn ở lại đều là nhân vật có được tư cách ngũ cấp trở lên, cả đám gồm cả Liêu Kiến Anh tổng cộng là mười bảy người thoáng cái liền trở thành một thế lực cực kỳ cường đại, nhìn vào đội hình này đừng nói là dư sức để xưng hùng trong cả một thế hệ học viên mới của lý khố đại học viện, cho dù là trong quân đội thì cũng là một cánh quân tinh nhuệ cực kỳ đáng gờm rồi.
Hàn Thiên chẳng mấy quan tâm đến vấn đề kia, hắn đã có đội ngũ cho bản thân, hơn nữa hắn còn có minh hữu cực kỳ lợi hại là hai người Nhược Mộng A Liên, từng đó cho dù không đủ chấn kinh hết tất thảy nhưng cũng đủ để tự vệ rồi, Hàn Thiên hắn không muốn đi mời chào lung tung rồi lôi về bên cạnh những kẻ không đáng tin.
Hắn cứ một mình lững thửng đi về, thỉnh thoảng cũng có người đến xin được nhập bọn cùng hắn hoặc mời hắn nhập bọn cùng họ nhưng Hàn Thiên hắn đều lịch sự từ chối, khảo hạch thứ ba còn chưa biết là gì, bây giờ vội vã tìm thành viên tham dự lỡ đến đó số người trong đội bị giới hạn thì hắn phải ăn nói sao với những bạn hữu trước của hắn đây?
Trong lúc Hàn Thiên còn đang bận suy nghĩ thì một cánh tay hơi chai sạn và rám nắng đã khẽ gác lên vai hắn, Hàn Thiên quay người đánh mắt xem bàn tay đó là của ai thì liền bất ngờ nhận ra đó chính là Chấn Tây, thanh niên này dáng người thấp lùn cường tráng, gương mặt tuy hơi quê mùa thô kệch nhưng quả thực từ thân hắn Hàn Thiên có thể cảm nhận được nét chân thành cùng nhiệt tâm, hơn thế nữa hắn cũng chính là một người có thực lực khá cao, nếu được thì kết giao với hắn một chút cũng được, dù sao cứ làm bộ dáng cự tuyệt người từ vạn dặm thế này mãi cũng dễ khiến người khác không vui.
Hàn Thiên khẽ cười mĩm nhìn Chấn Tây rồi chậm rãi nói.
-Chấn Tây huynh, huynh tìm ta có chuyện gì sao?
Chấn Tây nét mặt rám nắng trung hậu liền thoáng cười hào hứng nói.
-ta tìm Hàn huynh đệ còn có thể là vì chuyện gì khác được kia chứ?, cậu thấy đội ngũ mà Liêu Kiến Anh xây dựng không? Thú thật nếu gặp phải chúng đại ca cũng không dám chắc mình có thể bình an thông qua được vòng khảo hạch thứ ba nữa, đại ca đến tìm Hàn huynh đệ là vì muốn mời cậu gia nhập nhóm của đại ca cùng đối phó tên gia hỏa kia đấy.
Chấn Tây thẳng thắng như thế quả thực khiến Hàn Thiên càng xem trọng gã hơn một chút, Hàn Thiên hắn thích nhất những người thẳng thắng cùng nhiệt tâm, thoáng suy nghĩ một chút hắn liền hòa nhã nói.
-Chấn Tây huynh quả thực cũng là một nhân vật không tồi chút nào?, hiện tại đội ngũ của huynh đã có những ai rồi?
Chấn Tây lại cười chất phác nói.
-tính luôn cả ta nữa thì cũng chỉ mới có hai người thôi, Hàn huynh đệ quay ra sau nhìn liền có thể thấy được cô ấy rồi!
Hàn Thiên theo lời Chấn Tây ngoái cổ nhìn về sau, hắn liền thấy ngay Chu Hân hông đeo đại kiếm đang nhìn ngắm tứ phía bộ dáng nhàn nhã đang đi bộ theo bọn hắn, thấy Hàn Thiên nhìn nhìn mình cô cũng thân thiện vẫy tay chào lại điều bộ cũng khá khả ái duyên dáng.
Hàn Thiên cười đáp trả Chu Hân rồi lại nhìn về Chấn Tây giọng hóm hỉnh nói.
-chỉ có huynh và Chu Hân cô nương thôi sao?, bất quá thực lực của hai người đều không tệ nếu hợp tác có thể sẽ đạt được thành công rất lớn đấy!
Chấn Tây lại niềm nở hỏi.
-Hàn huynh đệ thấy thế nào? có muốn gia nhập cùng chúng ta không?, ba người chúng ta kết hợp Liêu Kiến Anh quả thực cũng không dám tùy tiện động vào đâu.
Trước lời mời của Chấn Tây Hàn Thiên liền cười cười nói.
-thành ý của Chấn Tây huynh ta xin tâm lĩnh, bất quá chúng ta kết giao bằng hữu cùng tương hỗ nhau thì được còn vấn đề đội ngũ thì thú thực tiểu đệ đã có rồi.
Chấn Tây liền thoáng kinh nghi nói.
-Hàn huynh đệ đã có đội ngũ rồi hay sao? là hợp tác cùng người ở khoa khác à?
Hàn Thiên lại cười cười tiếp.
-đúng vậy là một số bằng hữu tu luyện võ cảnh cũng có một vài người là ma pháp sư nữa, bất quá đội ngũ này cũng không thể càn quét khắp nơi như bên Liêu Kiến Anh được chỉ vừa đủ sức tự vệ thôi.
Chấn Tây nét mặt hơi ảm đạm nói.
-không ngờ Hàn huynh đệ đã có đội ngũ rồi, như thế thành ra hai chúng ta lại chưa chiêu mộ được người mới hay sao?, nói gì thì nói ta cũng chỉ vừa ý mỗi Hàn huynh đệ câu.
Dừng lại suy nghĩ một chút Chấn Tây vui vẻ nói thêm.
-nếu vậy Hàn huynh đệ có thể dẫn bọn ta đi gặp đội ngũ của cậu hay không?, nếu chúng ta thấy được sẽ cùng gia nhập vào đấy!
Hàn Thiên thoáng khó xử, bất quá Chấn Tây và Chu Hân đều là cường giả nổi bậc nhất trong lần tuyễn trạch này, nếu có thể được họ tương trợ vòng khảo hạch số ba cũng nắm chắc hơn không ít, Hàn Thiên linh cơ chợt động nét mặt thoáng cởi mở nói.
-nhị vị đều là những anh tài nổi trội nhất trong kỳ tuyễn trạch lần này, tiểu đệ quả thực cũng có ý kết giao, hiện tại không biết Chấn Tây huynh cùng Chu Hân cô nương có nhàn rỗi không? Chúng ta cùng đến huyền vũ thành uống rượu trò chuyện trong chốc lát, ta nhân cơ hội này cũng sẽ để bọn huynh gặp một số người khác trong nhóm nữa.
Chấn Tây hào hứng đáp.
-được thế thì còn gì bằng, bây giờ bọn ta cũng đang định đi dùng cơm trưa rồi, vậy thì chúng ta tiện đường đến đó bàn công sự luôn một lượt.
Chấn Tây sau đó lại thông tri cho Chu Hân phía sau biết dự định của hắn và Hàn Thiên, cô nàng này tính cách cũng khá phóng thoáng nhàn hạ dù sao cô cũng là được Chấn Tây mời về, Hàn Thiên và hắn cô đều nhìn rất thuận mắt vào đội của ai cũng như thế, dù sao cô cũng không thích tự lập đội ngũ chỉ tổ phiền người ra.
Ba người bọn Hàn Thiên đến trung tâm thành huyền vũ rồi chọn một tửu lầu khá lớn làm nơi dùng bữa, Hàn Thiên cố ý ghé nơi này vì những tửu lầu lớn như vầy thường sẽ có phòng riêng cho những cuộc hội họp cần sự kín đáo, bọn hắn dù sao cũng chẳng thể vừa dùng bữa vừa bàn chuyện ở một nơi ồn ào với đầy rẫy tai vách mạch rừng được.
Hàn Thiên vào tửu lầu chọn một phòng dùng bữa lớn dành cho mười người rồi cùng Chấn Tây và Chu Hân đến đó gọi món trước.
Trong lúc chờ thức ăn được mang lên Hàn Thiên liền dùng giấy truyền tin thông tri cho đám bạn hữu của hắn cùng đến bàn công sự, hôm nọ bọn hắn đăng ký từ khoảng chiều ngày thứ hai, nếu may mắn bây giờ bọn họ có lẽ đã hoàn thành khảo hạch rồi.
Trước khi đám bằng hữu của Hàn Thiên đến, hắn cùng Chấn Tây và Chu Hân liền trò chuyện qua một chút về xuất thân của từng người, qua cuộc trò chuyện này Hàn Thiên liền biết Chấn Tây là người ở tỉnh đại phong nằm ở khu vực phía tây bắc của đại ninh đế quốc, tính ra thì từ quận kiến đinh của Hàn Thiên đi lên phía bắc qua một quận nữa thì liền đến quê nhà của Chấn Tây hắn rồi.
Chấn Tây sinh ra trong một gia tộc chư hầu ở quận thành của tỉnh đại phong, nhà hắn nhiều đời đều có những nhân vật lớn từ lý khố đại học viện bước ra, nếu nói về võ lực thì gia tộc của hắn chính là một phương thế lực lớn đủ để tự thành lập một quốc gia mới, trong nhà Chấn Tây cao thủ như mây, ngay cả cường giả cấp võ hoàng cũng có một hai người, lần này Chấn Tây hắn tham gia tuyễn trạch cũng là vì nối gót truyền thống vẻ vang của gia đình.
Chấn Tây tính tình cương trực thẳng thắng, lại biết chịu khổ chịu khó nên từ lâu đã quyết định sẽ đi theo con đường luyện thể đạo, trong số các thiên tài cùng thế hệ trong tộc, hắn chính là người được đánh giá cao nhất, nếu lần này hắn có thể thành công thông qua tuyễn trạch rồi bước ra khỏi lý khố đại học viện với thành tích ưu tú thì danh dự người kế vị trong tộc nhất định khó thoát khỏi tay hắn.
Về phần Chu Hân, cô nàng này xuất thân từ một tỉnh nhỏ ở phía nam, năm nàng mười lăm tuổi thì gia tộc có biến, toàn bộ người trong tộc đều bị một tên bạo quan áp bức người thì bị bắt người thì bị giết chỉ có mình Chu Hân chạy thoát, nàng đến nương nhờ nhà của ân sư mà mình đã theo học từ trước khổ tu năm năm, khi đã có chút thực lực Chu Hân liền trở về trả thù tên bạo quan nọ, tòa thành mà Chu Hân sinh sống cũng chẳng khác thiên an thành là mấy, Chu Hân đem thực lực cấp cường cốt kỳ đỉnh phong đánh một đường liền đã có thể cứu được phụ mẫu nàng ra, còn nhân tiện giết luôn con trai tên bạo quan nọ, lúc lão ta gọi thêm người đến cứu viện thì đã quá muộn.
Chu Hân cùng phụ mẫu nàng chạy trốn một mạch đến chiêu môn thành, sau đó nàng để phụ mẫu lại đó lập nghiệp còn bản thân thì đến đế đô tham dự khảo thí hòng tìm kiếm cơ hội lớn hơn cho bản thân.
Cả Chấn Tây lẫn Chu Hân đều không phải loại người có tham vọng thích lập thế lực, Chấn Tây bất quá là vì từng ở trong gia tộc tranh đấu biết được tầm quan trọng của giao thiệp và gậy dựng thế lực nên mới chủ động lôi kéo Chu Hân cùng Hàn Thiên tham gia đội ngũ của hắn, lần này Hàn Thiên đã có đội ngũ hai người bọn họ trong cuộc nói chuyện cũng đã ngầm tỏ ý muốn gia nhập cùng hắn, lúc này chỉ cần những đồng đội khác của Hàn Thiên không làm bọn họ quá thất vọng thì chuyện này gần như đã định, dù sao về cả nhân phẩm lẫn thực lực Hàn Thiên đều chiếm ưu thế tuyệt đối so với những phương thế lực khác.
Ba người bọn Hàn Thiên đang vui vẻ uống rượu trò chuyện thì cửa thực phòng bất chợt mở ra, dường như đã có người nhận được tin nhắn của Hàn Thiên và đến đây hội họp trước rồi.