Hàn Thiên Ký

Chương 12 - Tiểu Kim Long Tầm Bảo

Trong thời gian đợi tiểu kim long hấp thu nội đan của hắc báo, Hàn Thiên đã tranh thủ lột được da của nó ra, hắn còn lấy một ít thịt báo đem đi nướng, mùi vị cũng không tệ, mình hắn ăn gần cả cân thịt còn gần hai cân chừa lại cho tiểu kim long.

Trận chiến vừa rồi làm Hàn Thiên tiếp thu được không ít kinh nghiệm, nhân lúc tiểu kim long còn đang chén thịt nướng, Hàn Thiên liền tranh thủ ngồi điều tức lại một chút, nửa canh giờ sau, linh khí trong đan điền của hắn đã khôi phục hoàn toàn, để tránh có nguy hiểm Hàn Thiên liền ngay lập tức cùng tiểu kim long rời khỏi nơi này.

Chẳng biết là do Hàn Thiên may mắn hay là trong u ám sâm lâm này có quá nhiều yêu thú, mà ngay chiều hôm nay hắn lại gặp thêm một con yêu thú giống bò rừng nữa, may mà thực lực yêu thú nọ vẫn chỉ là nhất giai, tuy nó da dày thịt béo, công kích lại cương mãnh tuyệt luân, khiến Hàn Thiên chật vật không ít, nhưng dưới uy lực quá lớn của khí bạo ấn, đầu sơn ngưu kia cũng chẳng thể chống nổi, bị đánh gục đương trường.

Trận chiến này Hàn Thiên đã bị thương mấy chỗ, thế nhưng bù lại lợi ích thu được là phi thường lớn, luyện khí đạo của hắn không ngờ đã may mắn đột phá được khai thiên cảnh tầng bốn, luyện thể đạo cũng tiến thêm một bước dài.

Thiên Thứ nhất trong tứ Thiên Luyện Thần thể của Hàn Thiên thực chất có ba tiểu cảnh giới nữa, mà tiểu cảnh giới đầu tiên có tên là “Cường Thân”, để coi như hoàn thành được tiểu cảnh giới đầu tiên này, cơ năng của thân thể hắn phải đạt đến một mức nhất định, thì mới coi là đủ điều kiện tiếp tục tu luyện, cụ thể về lực lượng.

Hàn Thiên hắn phải nâng được vật nặng từ năm ngàn cân trở lên, về tốc độ hắn phải có tốc độ di chuyển nhanh gấp năm lần tốc độ của phàm nhân thông thường, về khả năng chịu đựng hắn phải đạt đến mức di chuyển liên tục hai trăm dặm đường, mà không cần nghỉ ngơi, tất cả đều phải là lực lượng tự thân, không được dùng linh khí hổ trợ, và cũng không được nhận trợ giúp từ bất kỳ cách thức nào khác.

đáp ứng được tất cả coi như Hàn Thiên đã hoàn Thành được tiểu cảnh giới thứ Nhất, có thể tu luyện đến tiểu cảnh giới Thứ hai “Cố Mạch”, từng tiểu cảnh giới sẽ có những yêu cầu Hà Khắc riêng, công pháp vận chuyển linh khí đi cải tạo thân thể cũng không giống nhau, mỗi tiểu cảnh giới sẽ chú trọng tăng cường một loại cơ năng riêng biệt.

đến một ngày cả ba tiểu cảnh giới đều đạt đến đại thành, thì Hàn Thiên có thể vận khởi tâm pháp cuối cùng của Thiên Thứ Nhất “Hoành Luyện Kim Thân”, để cải tạo lại thân thể một lần cuối cùng, nếu thành công hắn sẽ có được kim thân bất hoại, chỉ cần hắn khởi động chân khí kích hoạt kim thân, thân thể hắn sẽ như một thần binh, cả sức phòng thủ và tấn công đều sẽ được tăng đến một mức không tưởng, tùy tiện động tay động chân cũng có được uy lực dời non lấp biển, khiến nhân gian phải kinh hãi.

Hiện tại Hàn Thiên đã có thể nâng được đá nặng năm trăm cân, tốc độ đã nhanh gấp ba lần người bình thường, sức bền cũng đã gia tăng đáng kể, có thể di chuyển hơn bốn mươi dặm đường mà không cần nghỉ ngơi, nhưng nhìn chung tu vi luyện thể của Hắn vẫn là có chút thua kém bên luyện khí.

thực sự mà nói, luyện khí đạo dù là ở giai đoạn nào, tu luyện cũng đều sẽ nhanh hơn luyện thể đạo không ít, Hàn Thiên ban ngày luyện Thể ban đêm luyện khí, nhưng thời gian ban ngày của hắn lại không thể hoàn toàn dùng cho luyện thể được, nếu tính thời gian trong ngày, dù Hàn Thiên nghỉ ngơi trễ rồi dậy sớm.

thời gian luyện thể của Hắn cũng không thể nhiều hơn bên luyện khí được, ban ngày hắn còn phải tìm thức ăn, sinh hoạt, cải tạo nơi ở, do thám xung quanh, nghỉ trưa với tiểu kim long vv… từng ấy việc khiến Hàn Thiên dù khắc khổ tu luyện thế nào, thì tu vi luyện thể đạo vẫn không thể tiến triển nhanh như luyện khí đạo được.

May mắn là luyện thể đạo có thể từ trong chiến đấu mà phát triển nhanh hơn, Hàn Thiên lần này vào u ám sâm lâm, mục tiêu cốt lõi chính là kéo tu vi luyện thể phát triển theo kịp tu vi luyện khí, còn những thứ chiến lợi phẩm thu được trên đường, bất quá chỉ là thành quả ngoài ý muốn thôi, khi nãy tìm thêm được một viên nội đan của sơn ngưu.

vẫn chính là cho tiểu kim long được lợi, Hàn Thiên chỉ lấy xác của sơn ngưu, coi như nguồn thực phẩm cho thời gian tới thôi, nhưng mà dám cá là cả phần thịt này cũng chẳng thoát nổi cái mồm háu đói của tiểu kim long kia đâu.

Nhìn sắc trời thì hẳn chỉ tầm một canh giờ nữa thôi, là trời sẽ tối hoàn toàn, Hàn Thiên cần phải tìm một nơi trú ẩn ngay lập tức, nếu không muốn phải đối đầu với yêu thú cả đêm nay.

Loanh quanh một hồi hắn cũng tìm được sơn động mà đầu sơn ngưu kia trú ngụ, chủ nhân đã chết, sơn động này coi như thuộc về Hàn Thiên, thế nhưng chỗ này vẫn là chưa thể ở được, trong động đầy mùi hôi của sơn ngưu để lại, Hàn Thiên ở đây căn bản là tra tấn cái lỗ mũi, vậy nên hắn đem một đống lá khô lớn vào động châm lửa đốt.

vài khắc sau lửa tắt, mùi hôi cũng bị khói lửa triệt tiêu hết, lại đợi thêm nữa canh giờ, khói trong động cũng đã tan hết, Hàn Thiên và Tiểu kim long liền vào ở, tuy vẫn không thể gọi là sạch sẽ, nhưng dù gì có chỗ ở vẫn hơn.

Hàn Thiên dọn sơ qua một lượt, lấy thêm lá cây lót trên sàn, chất thêm ít củi vào động, lúc này sắc trời cũng gần tối hẳn, ban nãy khi chờ khói trong động tan đi, Hàn Thiên đã mang được xác sơn ngưu về, lúc này đã tới giờ cơm chiều, hắn liền xẻ ít thịt đem nướng, phần còn lại đem đi hun khói để ăn dần, thịt ngưu quả là ngon hơn nhiều so với thịt báo, Hàn Thiên vất vã nửa ngày, ăn vào thấy vô cùng ngon miệng.

Sau bữa cơm chiều, Hàn Thiên liền xem lại vết thương, hôm nay lúc đánh với sơn ngưu, hắn đã bị một ít nội thương, thật không ngờ đầu sơn ngưu kia lại có kỹ năng bạo tốc, đang yên đang lành tốc độ hút tới liền tăng gấp đôi, dù chỉ là tăng tốc trong khi công kích, chứ không phải tăng tốc thời gian dài như Hắc báo, nhưng nếu xo ra thì kỹ năng bạo tốc này khi chiến đấu quả là đáng sợ hơn một chút.

thật khiến cho người ta trở tay không kịp, Hàn Thiên cũng vì bất ngờ, nên ngay chiêu đầu tiên đã bị húc văng cả trượng dẫn đến nội thương, kế tiếp liền bị sơn ngưu điên cuồng công kích, hắn cố cầm cự dưới cơn cuồng phong bạo vũ đó được hai khắc, cuối cùng chính là không chịu nổi nữa, phải ra một kích khí bạo ấn tiễn đầu sơn ngưu kia đi đầu thai mới thoát nạn được .

Đến nay khắp người Hàn Thiên chỗ tím bầm chắc cũng đến hơn hai mươi, chân tay rệu rã, may mắn có thuốc trị nội thương của tiểu y sư đưa cho, hắn mới đỡ đi phần đau đớn, lúc này trở lại bôi thuốc, vết thương cũng đã tốt lên không ít, Hàn Thiên nhân cơ hội vận tâm pháp “cố thể thuật”của tiểu cảnh giới cường Thân để chữa trị thân thể.

Đây chính là cách thức phá rồi lại xây, nhân lúc cơ thể bị thương tổn, liền dùng pháp quyết đưa linh khí đi tu bổ, đến khi lành lặn lại cơ thể cố nhiên lại càng cường Hãn Hơn ban đầu, về sau dù có bị thương tương tự cũng không thể nặng như hiện tại nữa, đây quả là một con đường ngắn để đề cao cường độ thân thể mà không phải ai cũng dám thử.

Điều tức hai canh giờ, vết thương cũng đã đỡ nhiều, thấy trời cũng tối hẳn, Hàn Thiên liền ra ngoài lấy vài tảng đá lớn chặn cửa động lại, để phòng có yêu thú dòm ngó trong lúc hắn đang nghỉ ngơi, xong xuôi hắn lại quay vào động dập tắt lửa, chỉ chừa một ngọn đuốc nhỏ ở góc động để chiếu sáng, đêm nay nếu không có gì bất ổn, thì Hàn Thiên hắn chắc chắn có thể an nhiên mà vượt qua.

Sáng hôm nay Hàn Thiên cùng tiểu kim long lại bắt đầu đi thám thính xung quanh để tìm đối thủ luyện tập, vừa nãy Hàn Thiên bất ngờ bị một cặp đại hắc điêu đồng loạt tấn công, hai con yêu thú này thuộc loại phi hành, có thể bay lượng trên trời, bản thân lại to lớn hơn nhiều những loại động vật biết bay khác, mỗi con sải cánh cũng phải hai trượng hơn, móng vuốt sắc nhọn, công kích hung mãnh.

hai con hắc điêu liên thủ khiến Hàn Thiên không thể chống đỡ nổi, may mắn hắn có Khí lãng chấn hộ thân, lại bất ngờ xuất một kích khí bạo ấn, gây được thương tổn nặng cho một con trong số chúng, hai bên mãi không làm gì được nhau, cuối cùng cặp hắc điêu đành không cam lòng mà bỏ đi.

Trong lúc thám hiểm xung quanh, Hàn Thiên hái được không ít những loại thuốc quý, đây đều là những cây thuốc mà hắn từ chỗ tiểu y sư học hỏi được, có loại phơi khô rồi mới dùng thì hắn hái đem về, loại cần dùng khi còn tươi thì hắn ghi lại vị trí, đợi khi kết thúc lịch luyện trở về sẽ hái.

đang đi loanh quanh, bất chợt tiểu kim long bên cạnh liền liên tục kéo chân Hàn Thiên, dường như nó đã phát hiện được gì đó, muốn đưa hắn đi xem .

Thấy tiểu kim long dường như rất nhiệt tâm, Hàn Thiên quyết định đi theo nó xem thử một chuyến, tiểu kim long dẫn hắn đi loanh quanh một hồi, cuối cùng đến một cái đầm nước nhỏ, nước tại đầm trong vắt, dường như là được một mạch nước ngầm ở vách đá nhỏ kế bên cung cấp, trong đầm cá tôm vô số, từ xa có thể thấy được cả những con cá với lân vảy vô cùng xinh đẹp, đang thong thả bơi lội bên trong đó.

Thế nhưng điều làm Hàn Thiên chú ý nhất không phải là những điểm trên, mà thứ làm hắn chú ý nhất, chính là đóa hồng liên ở phía giữa đầm nước kia, đóa hoa ấy từ phía xa, Hàn Thiên đã cảm nhận được khí tức bất phàm của nó.

nhìn qua nó có vẻ lớn hơn liên hoa thông thường một chút, cánh hoa màu hồng phấn vô cùng đẹp mắt, xung quanh bông hoa dường như có chút quang mang lưu động, cách gần mười trượng nhưng linh khí mà đóa hồng liên kia tỏa ra, lại nồng nặc đến mức khiến Hàn Thiên phải kinh tâm động phách.

hơn thế nữa, hương thơm mà đóa hoa ấy tỏa ra lại mang theo một hiệu quả kỳ lạ, vốn Hàn Thiên còn chút nội thương chưa khỏi, không ngờ sau khi hít vào hương hoa thanh nhã kia vài lần, chút nội thương kia đã gần như hết hẵn, Hàn Thiên có thể khẳng định chắc chắn, đóa hồng Liên kia chính là một loại linh hoa hiếm thấy, có phẩm chất cao hơn rất nhiều so với những loại hoa cỏ thông thường, tiểu kim long dẫn hắn đến đây hiển nhiên là vì thứ này.

Thế nhưng điều làm Hàn Thiên bất ngờ hơn chính là khả năng cảm nhận được kỳ bảo của tiểu kim long, nó dẫn hắn đến đây chắc chắn không phải là ngẫu nhiên đi loạn, mà hẵn là có chủ đích từ trước, nếu như nó quả thực có thêm khả năng tầm bảo nghịch thiên này nữa, thì quả thật bây giờ Hàn Thiên phải nhìn lại nó bằng con mắt khác.

Đóa hồng liên kia hiển nhiên là Hàn Thiên rất muốn có được, nhưng mà hắn biết kỳ hoa kiểu này nhất định sẽ dẫn đến yêu thú thủ hộ, chẳng biết là bây giờ yêu thú đó đang đi kiếm mồi, hay là đóa hoa này vốn không có yêu thú thủ hộ, nhưng vì an toàn, Hàn Thiên quyết định quan sát thêm một chút nữa .

Gần một canh giờ qua đi vẫn chưa có hiện tượng gì bất thường quanh đóa hồng liên, Hàn Thiên cũng đã xem rất kỹ xung quanh đầm nước, quả thực không có dấu vết nào của yêu thú, hắn cũng đã quan sát nước trong đầm, tuyệt đối là không có yêu thú thủy sinh trốn phía dưới, nước trong đầm rất nông, chỉ tầm bốn thước, độ trong suốt lại cực cao, nếu có yêu thú ẩn mình phía dưới, Hàn Thiên nhất định phát hiện ra được.

Quan sát đã lâu mà vẫn chẳng thể tìm được điểm nào bất thường, Hàn Thiên quyết tâm động thủ, Hắn nhặt một khúc gỗ to cỡ thân người, độ dài tầm ba bốn thước, sau đó ném xuống đầm nước, kế đó hắn cầm theo một cây sào nhỏ dài khoảng một trượng, rồi nhảy lên khúc gỗ lớn vừa ném xuống đầm.

khúc gỗ khá vững chãi, Hàn Thiên lại có kỹ thuật thượng thừa, nên dù chỉ là một khúc gỗ, hắn vẫn có thể dùng như một chiếc bè, Hàn Thiên đứng trên cái bè đơn sơ đó, dùng sào chống dần dần tiếp cận đóa Hồng Liên, thế nhưng càng đến gần đóa Hồng Liên, Hàn Thiên càng lúc càng cảm thấy bất an, hắn không biết rốt cuộc là sai ở điểm nào?

nhưng linh tính của Hàn Thiên mách bảo, chuyện này có điểm bất thường, vì vậy nên càng đến gần mục tiêu, tinh thần của hắn càng cảnh giác cực độ, lúc nào cũng trong trạng thái phòng bị cao nhất.

Đầm nước này cũng không lớn, chỗ rộng nhất chỉ đạt chín trượng, đóa hồng Liên kia nằm chếch về phía vách đá kia một chút, từ hướng Hàn Thiên tiếp cận, đại khái cách tầm năm trượng là đến được chỗ đóa hoa, còn khoản Hai trượng nữa là đến được chỗ đóa Hồng Liên, nội tâm Hàn Thiên càng lúc càng bất ổn.

cảm giác nguy hiểm lớn lên theo từng bước di chuyển của hắn, càng đến gần đóa hoa thì càng bất an, giờ đây giữa đầm nước không lấy gì làm lớn, nhưng nội tâm Hàn Thiên lúc nào cũng cảm giác được một mảng chơi vơi, khoảng cách năm trượng với hắn hiện tại là quá lớn, hắn không thể chỉ với một bước nhảy mà vào được bờ, ở hoàn cảnh bất lợi thế này, nếu gặp phải bất kỳ mối nguy hiểm nào, thì Hàn Thiên hắn cũng đều sẽ bất lợi hơn khi ở trên bờ hàng chục lần, nhất là trong khi hắn hoàn toàn không hề biết bất ngờ gì sẽ ập đến phía trước.

Cuối cùng, sau bao nhiêu đợt giằng co tâm lý, đóa Hồng Liên đã ở ngay trước mắt Hàn Thiên, chỉ cần giơ tay ra là có thể lấy được, cảm giác nguy hiểm trong tâm khảm Hàn Thiên đã lên đến đỉnh điểm, tuy nhiên đã đến bước này mà vẫn chưa có chuyện gì xãy ra, làm hắn cũng hoài nghi phán đoán của mình rốt cuộc là đúng hay sai nữa?.

tuy nhiên cẩn Thận là không bao giờ thừa, Hàn Thiên luôn sống với quan điểm đó, tại thời khắc này, tinh thần của hắn đã đề cao đến mức đỉnh điểm, hắn quán chú một ít linh khí vào bàn tay, sau đó đưa ra chuẩn bị hái đóa Hồng Liên.

Lúc sắp đắt thủ, đột nhiên Hàn Thiên nghe được tiếng gầm đầy kinh hoảng của tiểu kim long phía trong bờ vọng đến, Ngay lúc bàn tay hắn sắp chạm vào đóa liên hoa, một luồn kình phong kinh người liền phủ lên người hắn, cảm giác nguy cấp chưa từng có hiện hữu trong tâm tâm trí Hàn Thiên.

Hắn thầm mắng quả nhiên có bất ổn, không quan tâm đến điều gì khác nữa, trực tiếp một cái khí lãng chấn được Hàn Thiên phóng ra không hề do dự.

Bình Luận (0)
Comment