Đám người Hàn Thiên trở về đến tháp đá, sau đó ai ai cũng đều tự ghi danh cho bản thân lên đó, tháp đá ban đầu chỉ có năm đường sáng nằm ngang tượng trưng cho năm người đám Lương Trung, thì lúc này đã có thêm mười một đường sáng khác nữa được thắp lên.
Hiện tại tổng số danh ngạch có chủ trên tháp đá đã là mười sáu người, Chấn Tây nhìn năm cái tên của đám người Lương Trung ở gần đáy tháp mà miệng không khỏi tạch lưỡi mấy cái nói.
-có cách nào để xóa tên của bọn này đi không nhỉ?
Hàn Thiên không nóng không lạnh trả lời.
-theo những gì mà Đình Nghiêm giám quan nói lúc trước thì chỉ có cách tìm ra bọn Lương Trung rồi cướp đi mộc bài trên tay chúng, có như thế thì chúng ta mới xóa được tên của bọn hắn ra khỏi tháp đá mà thôi.
Chấn Tây thoáng gật gù tỏ vẻ tiếc hận, riêng Chu Hân ở bên cạnh lại tinh tế nhìn vào những danh ngạch còn trống khác rồi bình tĩnh hỏi Hàn Thiên.
-những cái danh ngạch còn trống này phân chia thế nào đây?
Hàn Thiên nghe xong liền thoáng cười, nói.
Chuyện này ta cũng đã có nghĩ qua, ta định sẽ cho những người đến sau tìm được chỗ này tùy ý ghi danh, nhưng họ sẽ phải chừa lại cho ta đúng bảy danh ngạch cuối cùng, đám người còn lại trong đội ngũ của chúng ta mới chính là chủ nhân của bảy danh nghạch còn lại ấy.
Chu Hân nghe xong liền tỏ vẻ suy tư hỏi lại.
-cứ để những người đến sau tùy ý ghi danh như thế à?, ngươi không định ràng buộc họ lại một chút sao?
Hàn Thiên lại thoáng cười nói.
-về việc này ta không thể ép họ được, tuy nhiên ta sẽ thông báo cho họ biết về hiệp minh hội mà ta thành lập, nếu bọn họ có hứng thú thì có thể gia nhập cùng chúng ta, vấn đề ở chỗ chúng ta sẽ chiếm lấy sơn cốc này làm căn cứ địa cho mình, và chỉ người của chúng ta được lưu lại đây, những người khác có thể tùy ý ghi danh, nhưng không được ở trong sơn cốc này.
Nét mặt Chu Hân thoáng tỏ vẻ đã hiểu rồi cười cười tiếp.
-ta hiểu rồi, ngươi chiếm lấy sơn cốc lập nên thế lực, những đội ngũ khác đến ghi danh nếu rời đi thì sẽ phải chịu những tranh cướp ở bên ngoài, chỉ cần mộc bài của họ đã được ghi danh lên tháp đá, thì những người khác có thể cảm ứng được họ, lúc này dù cho có là một đội ngũ hùng mạnh như đội ngũ của Liêu Kiến Anh, dưới sự truy cướp không ngừng từ những đội ngũ khác thì cũng có lúc bị quật ngã, bọn họ chỉ còn nước mở rộng thế lực ngày càng lớn để tự bảo vệ mình, chỉ có như thế thì họ mới có thể chắc xuất thông qua khảo hạch cho bản thân, những người đến ghi danh sau có thể tự ý rời đi, nhưng nếu họ chịu ở lại nương nhờ vào đội ngũ có những kẻ mạnh như chúng ta, thì đó mới là sự lựa chọn thông minh nhất.
-xo với ra ngoài kia lăn lộn, thì ở lại đây liên hợp với chúng ta quả là sự lựa chọn tốt hơn hẵn, Hàn Thiên ngươi suy tính vô cùng sâu a.
Hàn Thiên khẽ cười điềm nhiên nói.
-có lẽ bây giờ đám Liêu Kiến Anh cũng đã nghĩ như thế rồi, bọn chúng hẵn cũng đã bắt đầu hành động, tiểu binh, trung đội, rồi đại đoàn, bọn chúng chắc là đang ráo riết mở rộng thế lực cho bản thân, sau đó có thể hắn sẽ tìm chúng ta gây sự cho mà xem, chúng ta không muốn gây chiến với ai cả nhưng cũng phải có đủ thực lực để tự bảo vệ mình.
Chấn Tây ở một bên đột nhiên lại chen lời.
-thế tiếp theo đây chúng ta sẽ phải làm những gì?
Hàn Thiên nét mặt hiện lên tia quyết đoán nói.
-đây cũng chính là chuyện mà ta sẽ phân phó cho mọi người ngay sau đây.
Nói đoạn hắn liền quay người lại nhìn về phía đám Đinh Nguyên rồi tiếp.
-ta sẽ phân cho Đinh lão ca cùng người trong đội ngũ của huynh việc xây dựng lại nơi này, hai vị có thực lực võ sư giai đóng vai trò chỉ huy cho các thành viên khác thực hiện nhiệm vụ, hôm nay các vị trước là hãy tạo cho bản thân một nơi ở trước, sau đó hãy tạo thêm những tháp canh gác và các công trình hậu cần ở những vách đá quanh sơn cốc, sau những chuyện kia các vị hãy chia nhau canh gác những nơi trọng yếu quanh sơn cốc, ta biết bố trận, ngay chiều nay ta sẽ dựng vài cái pháp trận có công dụng phòng hộ và liên lạc để các vị có thể tùy thời trao đổi với nhau.
-riêng Đinh Nguyên lão ca huynh hãy ở tại sơn cốc này để tiếp đón những đội ngũ khác đến đây để tìm thánh tháp, cứ nói thật cho họ biết những gì ta vừa tính toán ban nãy là được, tuy nhiên huynh phải nhớ giúp ta ba điểm mấu chốt, Đinh lão ca huynh biết đó là gì không?
Đinh Nguyên bộ dáng như gian thương nói.
-chừa lại giúp Hàn lão đệ bảy danh ngạch, nếu không gia nhập cùng chúng ta thì không được ở lại sơn cốc, cái còn lại lão ca cũng chưa đoán được là gì.
Hàn Thiên tỏ vẻ thành tâm nói.
-cái còn lại là huynh phải ứng xử thật khôn khéo với đám người ấy, có thể trong số những kẻ đến đây sẽ có người được bọn Lương Trung chỉ dẫn, đừng làm mất lòng những kẻ ấy, chúng ta đã thắng trong cuộc đối đầu với Lương Trung, nhưng thái độ của chúng ta mới là thứ sẽ giúp chúng ta đứng vững ở chỗ này, những kẻ có mắt nhìn tự khắc sẽ ý thức được hướng đi của chúng ta, gia nhập cùng hay không là quyền của họ, nhưng cái tiên quyết là chúng ta phải cư xử với họ thật khôn khéo, cái này thì phải xem tài ăn nói của Đinh lão ca rồi.
-tuy nhiên nếu cư xử mềm mại mà đối phương đã có ý định gây hấn thì cũng đừng ngần ngại dạy cho chúng một bài học, vừa đánh vừa xoa đó mới là chiến thuật mà ta muốn huynh áp dụng.
Đinh Nguyên tỏ vẻ đã hiểu, tiếp sau đó Hàn Thiên lại nhìn về phía hai người đám Chấn Tây rồi nói.
-Mấy ngày hôm nay ba người chúng ta sẽ thay phiên đi do thám tình hình xung quanh khu vực này, ta muốn trong vài ngày sắp tới chúng ta phải có được một cái bản đồ sơ lượt khu vực quanh đây, khi chúng ta do thám hãy tìm cách thông tri cho những thành viên khác trong đội ngũ của chúng ta để họ tìm đến đây, ám hiệu mà chúng ta đã tập dược từ trước cũng đã đến lúc dùng rồi, nếu có bản đồ khu vực quanh đây thì càng tốt, họ sẽ có thể nhờ vào đó mà tìm được chúng ta nhanh hơn.
Nói đoạn Hàn Thiên liền nhìn đám Đinh Nguyên rồi nói.
-việc ta cần phân phó đã xong, bây giờ các huynh hãy bắt tay vào thực hiện đi, ta còn có việc riêng cần bàn với Hai người bạn của ta một lát.
Sau khi đám Đinh Nguyên đi mất Hàn Thiên liền bí mật nói với hai người bọn Chấn Tây.
-hai người nếu đi do thám mà phát hiện có tháp đá còn danh ngạch trống thì hãy đặc biệt lưu tâm, chúng ta nếu muốn phát triển thì phải chiêu mộ những người dự thí có thực lực cao một chút, lúc này những cái danh ngạch kia sẽ chính là thứ vô cùng quan trọng quyết định sự thành bại của chúng ta, cứ giúp những người thế cô kia có được danh ngạch cho mình, chúng ta sẽ có thể thu được nhân tâm của họ, nên nhớ chúng ta chỉ giúp họ có danh ngạch khi họ không biết vị trí của tháp đá hoặc có người ngăn cản, đừng tranh cướp với những đội ngũ khác khi không cần thiết, chúng ta chưa đủ thực lực để làm chuyện đó đâu.
Chấn Tây nghe xong cũng chẳng có thắc mắc gì thêm, tuy nhiên Chu Hân lại tỏ vẻ thắc mắc nói.
-ban nãy lúc chiến đấu với đám Lương Trung ta nghĩ Hàn Thiên đệ đã dùng đến võ kỹ tạo sương mù, nhưng nghĩ lại thì lại thấy không đúng, thứ sương mù ấy giống với sương mù trong tạc đạn nổ ra hơn?, Hàn Thiên đệ làm thế nào mà mang được thứ đó vào chiến trường này thế?
Hàn Thiên khẽ cười mỉm nói.
-ta cũng chẵng định giấu hai người, nói thật chiếc nhẫn đen trên tay ta chính là một bảo khí lưu trữ vật phẩm, tuy nhiên nó chỉ phản ứng với một mình ta, những người khác có kiễm tra cũng không biết, ở trong này có không gian rộng bằng cả một tòa lầu các, hai người sau này có thứ gì mà mình vừa ý muốn mang ra ngoài thì cứ nói với ta, học viện muốn mượn tay chúng ta thu thập tài nguyên cho họ, chúng ta nếu không tính toán lại một chút thì thành thử quá hiền từ rồi sao?
Cả Chấn Tây và Chu Hân đều hiện lên nét mặt như đã hiểu.
Chấn Tây ngay lập tức quàng vai Hàn Thiên nói.
-sao ta lại thấy Hàn Lão đệ và ta hợp nhau quá thể?, tại sao ta và đệ lại không quen biết nhau sớm hơn nhỉ?
Hàn Thiên cười cười nói.
-thì bây giờ cũng chả muộn ấy mà, mấy ngày qua Chấn Tây huynh đã vừa ý món đồ nào chưa?
Chấn Tây cười ha hả nói.
-thực ra cũng có, ta thích cái viên thổ nguyên thạch mà chúng ta tìm được ở sơn động khổng lồ khi trước ấy, nếu có nó thực lực của ta sẽ tăng tiến nhanh hơn một chút.
Hàn Thiên cười nhẹ nói.
-nếu vậy chốc nửa huynh cứ lọc ra rồi đưa ta giữ là được rồi, đảm bảo sau khảo hạch sẽ trả lại huynh nguyên vẹn, bất quá nếu là vật phẩm dùng được ngay thì ta nghĩ huynh nên tùy ý sữ dụng thôi, cái này học viện hẵn cũng chẳng ngăn cản được.
Chấn Tây hơi suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng quyết định sẽ động thủ với viên thổ nguyên thạch nọ.
Chu Hân lúc này cũng ở một bên chen lời.
-ta thích tài liệu trên người của hỏa viêm xà tứ giai, không biết Hàn Thiên ngươi có thể lấy ra giúp ta không?
Hàn Thiên thoáng nhướng mày nói.
-cái này cũng hơi quá tham lam rồi đó a, cả đống tài liệu ấy giá không dưới một vạn năm ngàn linh thạch đâu?.
Chu Hân thoáng ngượng ngùng nói.
-biết sao được nếu ta chỉ lấy một vài món vừa ý thì học viện có thể sẽ phát hiện ra vậy nên..
Hàn Thiên cười ha hả nói.
-chả sao hết dù gì đó cũng là công sức của cô tìm được, cứ lấy hết cũng chẳng việc gì.
-Được rồi hôm nay Chấn Tây huynh đi trinh sát trước đi nhé, ngày mai sẽ là Chu Hân, cuối cùng sẽ là ta, hai ngày này ta cần cải tạo lại sơn cốc một chút.
Chấn Tây đối với ý kiến của Hàn Thiên cũng không có dị nghị gì, hắn ngay lập tức đã khởi hành rời khỏi cốc đi do thám địa hình xung quanh, Chu Hân đang nhàn rỗi không có việc gì làm vậy nên Hàn Thiên hắn liền cắt cữ cho cô ở lại tòa mộc cư canh phòng.
Xong xuôi tất cả Hàn Thiên hắn liền lấy trong huyền thiên giới ra một xấp giấy truyền tin rồi bắt đầu viết chữ lên đấy, mỗi tờ giấy hắn đều chỉ ghi rất ngắn gọn, “ta đã tìm được nơi dừng chân rất thích hợp ở vùng sơn mạch phía tây của cổ sơn chiến trường, nếu đạo hữu nhận được tin này tức là khoảng cách giữa chúng ta vẫn chưa tới trăm dặm, hãy tìm đến đây, khi các vị gần tới chổ này, sẽ có ám hiệu mà chúng ta đã bàn bạc từ trước để thông báo, ta đã chuẩn bị sẵn danh ngạch cho các vị”
Sau khi viết từng dòng tin phù hợp với mỗi người trong đội ngũ, Hàn Thiên liền gửi chúng đi, nếu không có gì bất ngờ nội trong nay mai sẽ có người tìm đến đây, giấy truyền tin mà Hàn Thiên hắn dùng là loại rất tốt, người khác sẽ chẳng dễ phát hiện ra, hơn nữa chỉ có đồng bạn của hắn nhận mới biết là ai gửi, còn lại những người khác nếu có tình cờ đọc được cũng chẳng biết được gì nhiều.
Gửi hết tất cả giấy truyền tin đi một lượt Hàn Thiên liền bắt tay vào việc chính, đầu tiên hắn đến đỉnh những vách núi bao quanh sơn cốc bắt đầu bố trí một số trận pháp nhỏ, ở chổ này thiếu thốn tài liệu để bố trận vậy nên Hàn Thiên không dự định sẽ bố trí đại trận phòng hộ, với các hảo thủ tham gia vào kỳ tuyễn trạch này cùng với đám yêu thú hùng mạnh trong cổ sơn chiến trường, tốn công bố trí đại trận phòng ngự chặn được công kích cấp võ sư cũng chỉ là vô nghĩa.
Vậy nên thứ mà Hàn Thiên hắn muốn làm thiết thực hơn rất nhiều, đầu tiên hắn thiết lập tám trận pháp liên lạc nhỏ có thể thông tri cho nhau, nhờ có những trận pháp liên lạc này mà người trên đỉnh núi sẽ có thể thông tri cho người dưới núi biết bên trên đang có sự kiện gì xảy ra, do nhân thủ của bọn họn còn ít vậy nên Hàn Thiên chỉ bố trí trước tám chỗ, sau này có nhiều người hớn thì hắn sẽ tùy thời tăng cố lượng lên.
Các loại tài liệu bố trí trận pháp này đều khá đơn giản và dễ tìm, với các tài nguyên sẵn có trong cổ sơn chiến trường Hàn Thiên vẫn có thể dễ dàng làm ra được, sau khi bố trí xong tám điểm liên lạc ở những vị trí thích hợp Hàn Thiên liền bố trí thêm một đại trận pháp có chức năng phát giác và cảnh báo kẻ địch xâm phạm nữa.
Do mục tiêu cần bảo vệ chính là lối vào sơn cốc từ trên không vậy nên mắt trận phải đặt ở giữa khoảng không gian trong các vách đá này, sau một hồi suy tính Hàn Thiên liền quyết định sẽ xây một cái đài quan sát giữa trời.
Hắn vào rừng tìm ra những sợi dây leo to nhất và bền nhất, mỗi sợi đều lớn cỡ cánh tay người và dài hơn năm mươi trượng, tuy những sợi dây leo này gộp lại thì trọng lượng lên đến cả vạn cân, nhưng nhờ vào huyền thiên giới và ngự kiếm thuật Hàn Thiên hắn vẫn rất dễ dàng thao tác với chúng.
Đầu tiên hắn cố định một đầu dây thừng vào vách núi, đầu còn lại thì treo hờ ở một nơi kế bên, sau đó hắn dùng gỗ dựng lên một đài quan sát nhỏ dài rộng đều khoảng một trượng rồi đem lên trên vách núi.
Kế đến hắn buộc đầu dây leo đã chuẩn bị trước vào trong thân tháp canh, đem tháp canh đến vị trí trung tâm của những vách đá này, Hàn Thiên lại nhờ đến Chu Hân giúp hắn đem những đầu dây khác đến để nối vào thân tháp canh, thông thường luyện thể giả như Chu Hân khi chưa đạt đến thần thông kỳ thì sẽ không thể phi hành được, tuy nhiên nếu nàng cố sức thì nhảy một đoạn xa hơn trăm trượng cũng là chuyện vô cùng dễ dàng .
Nhờ một ít trợ giúp từ Chu Hân Hàn Thiên đã hoàn thành xong tháp canh, kế đến hắn đặt một viên đá cẩm thạch được linh lực của hắn tôi luyện qua vào bên dưới sàn tháp canh, viên đá này chính là mắt của đại trận canh phòng.
Sau khi viên đá được đặt vào vị trí, bầu trời phía trên sơn cốc liền được một bàn năng lượng huyền ảo phủ lên, luồn năng lượng này vô hình vô sắc, nếu không thực sự chú tâm tìm kiếm thì sẽ không thể phát hiện ra nó, Hàn Thiên đã tính toán rất kỹ, chỉ có kẻ sở hữu thực lực từ võ tông trở lên mới có thể tùy ý cảm nhận được bức màng năng lượng đặc thù này, bằng như chưa đạt đến thực lực ấy thì sẽ rất khó để nhìn ra được.
Tác dụng của bức màng chắn này rất đơn giản chỉ cần có thứ gì đạt đến thực lực từ võ giả sơ tầng trở lên chạm vào nó vậy thì một loạt những chiếc chuông cảnh báo được sắp đặt sẵn ở gần các tháp canh trên đỉnh vách đá sẽ được rung lên cảnh báo, lúc này người trong tháp canh sẽ tiến hành kiễm tra xem có thứ gì đang tiếp cận, và nếu cần thì liên lạc ngay cho người dưới đáy cốc.
Sau khi Hàn Thiên hoàn thành xong đại trận, thì đám người trong tiểu đội của Đinh Nguyên cũng đã xây dựng xong các tháp canh ở lưng chừng những vách núi, Hàn Thiên hướng dẫn cho họ cách dùng hai đại loại trận pháp mà hắn vừa bố trí một chút, cả đám liền không khỏi kinh ngạc vô cùng trước tài năng kỳ dị này của Hàn Thiên, thậm chỉ có người còn mạo muội xin hắn cho theo học loại kỹ thuật này, Hàn Thiên tất nhiên là không đồng ý.
Xong xuôi hết tất cả mọi việc thì trời cũng đã sắp tối đến nơi, đám người Hàn Thiên liền quay xuống đáy cốc chuẩn bị bữa tối, bất ngờ thay lúc này Chấn Tây lại trở về, hơn thế nữa hắn còn dẫn theo một thành viên trong đội ngũ của Hàn Thiên.