Hàn Thiên Ký

Chương 19 - Bữa Cơm Khó Ăn

Nghĩ vẩn vơ một hồi Hàn Thiên liền nhớ đến việc hắn vẫn chưa được nếm thử thức ăn tại tòa thành này,nếu hiện tại hắn không ăn thử thì sau này cơ hội sẽ không còn nhiều nữa,vậy nên Hàn Thiên liền đánh xe vòng quanh tìm xem có nơi nào bán đồ ăn hay không,cuối cùng Hàn Thiên dừng xe tại một nơi trông có vẻ là một tửu điếm khá tấp nập,tiểu kim long ngủ trong ngực áo của hắn từ nãy giờ lúc này lại bất ngờ thò đầu ra,có vẻ như nó đã đánh hơi thấy mùi thức ăn nên muốn nhân cơ hội xuất hiện để kiếm chác được chút đồ ăn đây mà.

Hàn Thiên ra dấu với tiểu y sư nói hắn muốn vào trong ăn chút gì đó,tiểu y sư tính tình thiện lương tất nhiên sẽ không để Hàn Thiên mất hứng,nếu hắn muốn đi ăn gì đó cô liền đồng ý theo vào là được,ai bảo cả hai tên kia đều không biết nói kia chứ,nếu không có cô chắc gì hai bọn họ đã gọi được đồ ăn?

Tửu điếm này quả thực vô cùng đông khách ,mấy người Hàn Thiên đi loanh quanh một hồi vẫn chưa thấy chỗ nào trống bất đắc dĩ đành phải lên lầu cao nhất dành cho những khách nhân giàu có,nơi này đương nhiên là ít khách nhưng giá cả đồng dạng lại cao hơn nhiều,cũng hết cách rồi dù sao Hàn Thiên cũng không ngại giá cả,có nơi yên tĩnh ăn uống là được ,bọn Hàn Thiên cùng nhau ngồi xuống một bàn trống cạnh ban công có thể nhìn xuống con phố bên dưới,chỗ này cảnh quan cực đẹp rất đáng với đồng tiền bỏ ra Hàn Thiên cũng khá vừa ý ,sau khi tất cả đã an tọa tiểu nhị phục vụ liền nhanh chóng chạy đến đưa danh sách món ăn cho Hàn Thiên bên trong có cả hình ảnh của món ăn lẫn chú giải gì đó nữa,Hàn Thiên cũng khá bất ngờ với cách chọn món kiểu này,ở thế giới cũ của hắn chưa từng có tiền lệ như vậy bất quá cách chọn món này cũng hay có thể khiến khách nhân biết trong tửu lầu này có những gì đỡ cho tiểu nhị phải tốn nước bọt giải thích.

Hàn Thiên tìm trong danh sách món ăn mà tiểu nhị đưa đến thấy có vài món khá lạ mắt mà cách trang trí cũng không tồi liền chọn ngay bốn món khác biệt để ăn thử,chờ khoảng một khắc rốt cuộc đồ ăn cũng được đưa ra,các món ăn trên bàn so với trong danh sách miêu tả quả thực cũng không sai biệt gì mấy,mùi thơm dường như cũng khá hấp dẫn,Hàn Thiên gắp một miếng cá cho vào miệng,thịt cá tươi ngon vừa động vào lưỡi đã tan ra ,gia vị nêm nếm cũng rất vừa ăn thế nhưng nếu đem xo với món của tiểu y sư nấu thì quả thực có chút không bằng, dù vậy với một tửu điếm thì thức ăn ngon như thế này đã có thể coi là một điểm đáng khen rồi.

Trong khi Hàn Thiên và tiểu y sư đang nhàn nhã thưởng thức đồ ăn thì ngay bên cạnh tiểu kim long đang gặm lấy gặm để một cái giò heo vô cùng to,bộ dáng ăn uống của con rồng này quả thực quá khó coi đến độ tiểu nhị phục vụ bên cạnh nhìn qua cũng không nén được cười,bất quá tiểu kim long lại quan tâm đến cảm nghĩ của những người kia về nó hay sao?,chắc chắn là không.

Ba người Hàn Thiên đang nhàn nhã ăn uống bất ngờ có một vị công tử mặt trắng phục sức hoa lệ dẫn theo tùy tùng đến gần,Hàn Thiên ngay lập tức chú ý đến biểu hiện của hắn ta,người này nhìn qua khoảng mười bảy tuổi dáng cao mảnh khảnh,phục trang hoa lệ ,mặt mũi cũng có thể coi là tuấn tú chỉ có điều trên gương mặt lúc nào cũng thể hiện một nét tự tin thái quá,dường như hắn là người từ nhỏ đã lớn lên trong nhung lụa ,đứng ở vị trí cao từ sớm khiến tính cách hắn có chút kiêu căng ngoài bản thân ra hắn dường như không để ai vào mắt,không biết hắn đến đây có mục đích gì nữa?

Ba bốn tên cận vệ của vị công tử ca này thực lực đều không tầm thường,tất cả đều dao động trong khoảng thoát thai kỳ ,một tên công tử ca có thể được ngần này hộ vệ có thực lực không tầm thường như vậy bảo vệ thân phận của hắn hẵn là vô cùng tôn quý,hắn tiếp cận bọn Hàn Thiên là cố ý muốn sinh sự hay sao?

Ngược lại với suy nghĩ của Hàn Thiên cữ chỉ của vị công tử ca này đối với tiểu y sư vô cùng nhã nhặn,hắn cố tỏ ra lễ mạo như thế ngược lại khiến Hàn Thiên có chút không an tâm,vị công tử ca kia dường như không hề quan tâm đến sự tồn tại của Hàn Thiên hắn một mực chỉ nói chuyện với tiểu y sư ,ánh mắt hắn dường như chỉ dáng lên khuôn mặt thanh thoát xinh đẹp của cô,ý hân hưởng rõ ràng như vậy dù Hàn Thiên không biết hắn đang nói gì với tiểu y sư nhưng qua cái nhìn như vậy có thể khẳng định vị công tử ca kia nhất định muốn tán tỉnh cô không thể sai.

Bộ dáng tiểu y sư quả thực xinh đẹp dịu dàng ai thấy cũng thích,vị công tử ca này hẵn là nhìn cô thấy rất vừa mắt nên muốn tiếp cận cô với ý đồ bất chính đây mà,thể loại công tử nhà giàu thế này khẳng định trong tay có vô số nữ nhân,nếu để tiểu y sư cho hắn mặc sức lôi kéo nhất định kết cục của cô sẽ vô cùng bi thảm,lúc này tốt nhất là nên đưa cô rời khỏi đây trước tránh việc cô bị tên này quấn lấy lâu hơn.

Bên kia tiểu y sư cũng chẳng mấy thích thú với cuộc trò chuyện vô vị này,cô sống một mình đã lâu tự nhiên biết rõ dụng tâm của nam nhân đối với bản thân,thể loại này cô đã gặp qua rất nhiều bây giờ gặp vị công tử ca thích trêu hoa ghẹo nguyệt thế này cô tự nhiên sinh ra cảm giác chán ghét chỉ muốn rời khỏi đây nhanh nhanh chút,nhìn qua bên Hàn Thiên thấy nét mặt hắn cũng không mấy vui vẻ ,tiểu y sư liền sợ hắn sẽ nổi điên lên đánh nhau với đám người này ,kết quả đó quả thực không tốt một chút nào,nơi này dù gì cũng là địa bàn của người ta ,bên cô lại sức yếu lực mỏng quả thực nên tránh đi là hơn,nghĩ vậy cô liền ra dấu với Hàn Thiên nói muốn ra về sớm.

Hàn Thiên đương nhiên biết ý của tiểu y sư kết quả này củng chính là kết quả hắn muốn,nếu đã có một kẻ thích quấy rầy đến chen ngang trước mặt thì có cố không nhìn thấy mà ăn tiếp thì cũng không thấy ngon miệng ,trực tiếp rời đi là giải pháp hay nhất,nghĩ xong hắn liền gọi tiểu nhị phục vụ đưa cho hắn vài đồng kim tệ hẵn là đủ trả cho bữa hôm nay rồi tức tốc kéo tiểu kim long về ngay,tiểu y sư cũng tìm lời lẽ cáo biệt tên công tử ca nọ rồi lặng lẽ theo sau Hàn Thiên,vị công tử ca kia dường như cố nói với tiểu y sư gì đó nữa,nhưng bên này tiểu y sư đã gần xuống đến lầu dưới liền giả bộ không nghe thấy nhất quyết theo Hàn Thiên nhanh chóng rời khỏi đây luôn,phía trên kia vị công tử ca nọ nét mặt liền có chút không vui ,ngay sau đó hắn liền nhìn theo bóng lưng của tiểu y sư ánh mắt lóe lên tia hàn quang,trong lòng hắn nhất định là không có từ bỏ ý đồ với tiểu y sư rồi,nếu hắn may mắn gặp lại cô thì kết quả lần sau nhất định sẽ không chỉ đơn giản như vậy nữa.

Chuyến xuất ngoại này của Hai người Hàn Thiên kể ra cũng rất thành công,họ không những bán được hết những linh dược mà Hàn Thiên mang về để đổi lại một số tiền cực lớn mà còn mua được không ít đồ dùng,với số tài bảo cùng vật dụng này thời gian sắp tới một nhà ba người bọn tiểu y sư có thể an ổn mà vượt qua rồi.

Ngày đầu tiên đến với nhà mới Hàn Thiên vẫn còn có chút chưa quen,khi nãy hắn đã mua vài bộ quần áo mới lúc này cũng nên thử rồi,thay đổi diện mạo một chút thì hòa hợp với xã hội mới cũng sẽ thuận lợi hơn,Hàn Thiên liền ra sông tắm rửa lại một lần sau đó đem y phục mới mặc vào chải chuốc lại đầu tóc một lượt ,đến khi hắn thấy mình cơ bản đã giống một nhân tộc chân chính rồi mới chịu bước ra khỏi phòng,bên ngoài tiểu y sư đang sắp xếp lại đồ đạc thấy Hàn Thiên sau khi chỉnh trang lại không ngờ đã trở thành một thiếu niên tuấn tú đến thế cũng không khỏi thất thần mất mấy giây.

Khi trước bộ dạng của hắn quả thực giống một tên ăn mày chính hiệu,bên trong dù có phong mang ra sao thì cũng bị cái bộ dáng lôi thôi bên ngoài che đậy đến gần phân nửa,nay đã đến được nơi có điều kiện tốt hơn đương nhiên phong cách cũng phải thay đổi,lúc này hắn mặc trên người một bộ áo dài màu nâu nhạt,lưng đeo đai da chân đi vân hài phục sức quả thật vô cùng vừa mắt,cộng thêm hắn vốn thân thể cân xứng vóc người cường tráng mặc đồ đàng hoàng vào nhìn càng có thêm khí chất của bậc đại trượng phu đội trời đạp đất ,nét tuấn dật vững chãi như thế chính là sức hấp dẫn cực lớn đối với nữ nhân,tuy hiện tại mặt mũi hắn vẫn còn non nớt nhưng nét trầm ổn cùng kiên định lại là thật một trăm phần trăm hoàn toàn không có chút gượng ép,tin rằng chỉ vài Năm nữa Hàn Thiên hắn nhất định trở thành một nam tử anh tuấn phong lưu vận đào hoa đến nhiều như lá đổ.

Hôm nay là ngày đầu tiên Hàn Thiên ở đây đương nhiên có nhiều chuyện phải làm,lúc nãy hắn có mua vài vật dụng linh tinh lúc này cũng nên sắp xếp vào trong phòng rồi,sau đó còn biết bao nhiêu việc nữa nào là sửa sang lại nhà cửa, tìm nơi thích hợp để luyện công,giúp tiểu y sư nhổ cỏ vườn thuốc,loay hoay một hồi cũng đã đến giờ cơm trưa rồi,khi nãy đang ăn cơm ở tửu điếm thì bị tên gia hỏa không biết từ đâu ra kia làm phiền cơm nước vào bụng chưa được bao nhiêu liền phải vội vã đi về,bữa trưa hôm nay nhất định phải nấu cho ra trò mới được.

Ngày lại qua ngày chuyện Hàn Thiên ở nhờ nhà của tiểu y sư đã thành chuyện mà ai cũng biết,dân làng đồn đoán tiểu y sư vào rừng hái thuốc vô tình cứu được một thiếu niên bị bỏ rơi trong rừng đến cả nói và viết cũng không biết,tiểu y sư cưu mang cậu thiếu niên này ở nhà coi như đệ đệ hằng ngày để cậu ta giúp ít việc vặt,xử lý chút tiểu sự,cậu thiếu niên kia cũng vô cùng hiền lành không có làm hại ai bộ dáng lại rất siêng năng cần mẫn nên lâu dần người dân trong thôn cũng dần chấp nhận cậu ta coi cậu ta như người cùng thôn mà đối đãi.

Đó là cái nhìn của những người dân ở đây đối với Hàn Thiên còn nội tình ẩn phía sau là gì thì chỉ có mỗi Hàn Thiên và tiểu y sư biết,Hàn Thiên ở nhà của tiểu y sư buổi sáng và chiều sẽ đi vào rừng tu luyện ngoại công sẵn tiện săn vài con thú hoang về làm thức ăn,trưa sẻ ở nhà giúp tiểu y sư ít chuyện vặt,đến tối sẽ học chữ từ cô,mỗi ngày đều thực hiện những việc này thời gian yên bình đó cứ lặng lẽ trôi qua như vậy.

Một năm trôi qua,lúc này nhà của tiểu y sư đã có không ít sự thay đổi,phía sau nhà đã có thêm một ao nước nhỏ bên trong trồng vài đóa liên hoa tươi tắn,phía trước nhà đã có thêm một gian mộc thất dùng để làm chỗ tiếp đãi khách nhân đến khám bệnh ,vườn thuốc bên kia sân đã mở rộng ra không ít ,trong vườn lại trồng thêm rất nhiều hoa cỏ tươi tắn,cảnh sắc mười phần sinh khí.

Tuy tiểu y sư niên kỷ chưa cao nhưng trình độ y thuật quả thực vô cùng tinh diệu, một năm nay người đến xem bệnh ngày càng nhiều danh tiếng của cô cũng lớn lên không ít đến một số gia tộc lớn trong thành thị gần đó cũng đã nghe đến tên tuổi của cô không ít lần nhờ người đến tìm cô chẩn bệnh.

Lại nói ở trên đại lục này y sư vốn không phải là một chức nghiệp tầm thường,y sư bình thường chỉ có thể chữa thương cho nhân tộc nhưng y sư ở thế giới này lại không đơn giản như thế, y sư ở thế giới này được gọi với cái tên khác là dược sư vì dược sư ngoài chữa bệnh cứu người thì còn nghiên cứu thêm về những cách điều chế linh dược linh đan để giúp võ giả tăng tiến tu vi nữa,vì thế dược sư được coi là một cấp độ cao hơn của y sư thông thường, để được coi là một dược sư thì người học y ở thế giới này còn phải có kiến thức cả về dược liệu thông thường và cả linh dược ,ngoài chữa được bệnh cho nhân tộc thông thường còn phải chữa được bệnh cho võ giả ,thậm chí là cho cả dị tộc nhân nữa,nếu chỉ tính riêng dược thảo thông thường thì đã có bao nhiêu loại,cộng thêm vô số loại linh dược nữa thì lại là con số kinh khủng đến đâu vậy mà mỗi một dược sư đều phải nhớ hết tên của ít nhất vài trăm loại dược thảo và linh dược cùng đặc tính của chúng thì mới tạm được coi là một dược sư cơ bản,hơn nữa việc chữa thương cho võ giả và dị tộc nhân lại càng không phải chuyện giản đơn,võ giả khi giao thủ với người khác chiến thương thông thường đều sẽ vô cùng nặng thậm chí có vết thương còn kèm theo cả triệu chứng riêng biệt của một chiêu thức hay một hệ ngũ hành nguyên tố nào đó tấng công vào,việc chữa trị những vết thương như thế chính là so với chữa cho phàm nhân lại càng khó hơn gấp trăm lần,chưa kể đến việc cơ thể của nhân tộc so với những dị tộc khác cũng là không hề giống nhau,dược sư nếu muốn chữa trị cho dị tộc thì phải biết thêm về chức năng bên trong lẫn cách thức vận động trên thân thể của giống loài dị tộc đó thì mới chữa được,khó khăn là thế cho nên thông thường dược sư của mỗi tộc sẽ chỉ chuyên chữa trị cho người của tộc mình rất ít khi xảy ra sự việc một dược sư có thể chữa trị cho một đến hai loại dị tộc nhân khác ngoài tộc của mình càng không có việc một dược sư có thể chữa thương cho toàn bộ ngoại tộc trên đại lục.

Ngoài tất cả những điều trên thì dược sư còn có thêm một thủ đoạn cao minh khác nữa đó là chế dược,đan dược của dược sư có muôn loại diệu dụng,có loại có thể khiến cho người dùng mãi mãi giữ được nét thanh xuân trên gương mặt từ khi uống vào đan dược đến khi chết đi thì dung mạo sẽ không bao giờ cải biến,có loại đan dược lại giúp người ta kéo dài tuổi thọ,có loại sẽ giúp võ giả tăng tiến thực lực,có loại sẽ giúp võ giả gia tăng một vài khả năng nào đó trong một khoảng thời gian nhất định,noi chung là đan dược của dược sư có muôn hình vạn trạng công dụng thần kỳ không tả xiếc,đổi lại những công dụng thần kỳ đó chính là cách tạo ra những loại đan dược này vô cùng khó khăn dù cho có nghiên cứu cả đời cũng vị tất đã tìm ra được một đan phương mới ,mà cho dù đã có đan phương trong tay cũng chưa chắc là có thể đảm bảo chế ra được đan dược hoàn mỹ mười lần đều thành công hết cả mười ,những kiến thức về luyện đan lại là cả một bầu trời mới nữa vậy nên có dược sư cả đời chỉ chuyên nghiên cứu đan đạo hoàn toàn không có ý định học hỏi cách chữa bệnh cứu người,những dược sư chuyên nghiên cứu về đan đạo đó gọi chung là đan sư.

Trên đại lục này dược sư và đan sư đều có địa vị ngang nhau chỉ khác ở chỗ mục đích nghiên cứu dược lý của mỗi bên là dùng cho hai việc khác nhau mà thôi,nhưng nếu phải nói là nhân số của dược sư và đan sư bên nào nhiều hơn thì hẳn là bên đan sư sẽ nhiều hơn,nếu tính ra thì tỷ lệ thì cứ mỗi mười người học dược thì sẽ có bảy đan sư và ba dược sư,người ta chọn theo bên đan sư nhiều hơn đơn giản là vì làm đan sư sẽ dễ kiếm tiền hơn làm dược sư rất nhiều lần,làm đan sư tuy sẽ được người đời ca tụng nhưng đòi hỏi cái giá bỏ ra là quá nhiều trong khi thứ nhận lại không sánh bằng làm đan sư,làm đan sư chỉ cần ở một chỗ chế dược khi thành công tự khắc sẽ có người đến mua mà giá cả lại không rẻ một chút nào,tuy nhiên làm gì thì cũng sẽ có cái giá của nó làm đan sư thu nhập tất nhiên sẽ cao nhưng để thành tựu được chức danh đan sư còn cần phải trải qua một quá trình thực hành thử nghiệm rất lâu dài,không có ai ngay lần đầu tiên luyện đan đã thành công,mà nếu đã không thành công thì đồng nghĩa với việc tiêu hao nguyên liệu,luyện đan sư nếu không có một bệ đỡ vững chắc thì khả năng tiến xa sẽ không cao,bởi vì đạo lý rất đơn giản,không có tiền để mua dược vật về luyện đan thường xuyên thì tay nghề sẽ không cao mà nếu tay nghề không cao thì làm gì có ai tài trợ không cho ông luyện tập để nâng cao tay nghề,vì lý do đó những luyện đan sư thông thường đều sẽ đi ra từ hai con đường,một là con cháu của một đại gia tộc lắm tiền nhiều của thừa bản sự để cho con cháu mình có cơ hội học tập rèn luyện đan thuật,hai là ngoại nhân được những thế lực giàu có bồi dưỡng thành đan sư để phục vụ cho họ,ngoài hai con đường này ra thì luyện đan sư tự do cực kỳ hiếm gặp.

Nói như vậy cũng không có nghĩa là dược sư thì không biết luyện đan,dược sư luyện đan cũng không thua đan sư ở điểm nào ,thậm chí khi xo về độ hiệu quả còn có phần nhỉnh hơn,bởi vì dược sư tinh thông y lý căng cơ nền tảng vô cùng ổn định khi luyện đan sẽ khó mắc sai lầm khi kết hợp dược liệu,cái này giống như là một căn nhà có nền móng tốt thì độ chắc chắn vô cùng cao,còn luyện đan sư cơ bản là bỏ gốc lấy ngọn chỉ chú ý đến kết quả không lo bồi đắp cơ sở ,thành ra trong quá trình trưởng thành sẽ phạm phải rất nhiều sai lầm ,một loại đan phương khi tiến hành tạo đan cũng có thể chế ra hoại đan hết mấy trăm lần mới có thể quen tay,bởi vậy làm đan sư có thể không biết chữa bệnh nhưng làm dược sư nhất định biết chế đan.

Bình Luận (0)
Comment