Từng giọt mồ hôi lớn bằng hạt đậu khẽ lăn trên trán Lục Hồng, Ám Dạ đã nắm bắt được trạng thái khí hồn hợp nhất, hắn hiện tại liền có thể ý thức được bản thân gần như không có cửa thắng trong cuộc đối đầu này.
Dù cho hắn có pháp bảo nào đi nữa, chênh lệch thực lực quá lớn giữa cả hai vẫn là không thể san lấp, có thể sữ dụng được trạng thái khí hồn hợp nhất, trong đồng cấp kỵ sĩ đoàn, Ám Dạ gần như là tồn tại vô địch, chỉ có kẻ cùng nắm được trạng thái khí hồn hợp nhất mới có thể đối đầu với Ám Dạ lúc này.
Thế nhưng Lục Hồng hắn ý thức rất rõ, bản thân không có được trạng thái đó, vì thế ngay lúc này cửa thắng của hắn gần như bằng không, khẽ nhìn sang Liêu Kiến Anh cùng Lương Trung, nội tâm Lục Hồng thoáng bình tĩnh lại, Liêu Kiến Anh chính là một con quái vật thực thụ, còn Lương Trung thực lực cũng chẳng kém gì hắn.
Nếu có được sự trợ giúp của một trong hai kẻ này, Ám Dạ tất sẽ không thể thắng được sự liên thủ từ hai đối thủ mạnh tương đương, vấn đề lúc này là làm sao tìm được sự trợ giúp từ kẻ khác đây?
Khẽ đánh mắt sang Lương Trung, tên kia cũng chực nhìn lại, từ nãy đến giờ Lương Trung cũng không biết phải làm cách nào mới đả bại được Chấn Tây cùng Chu Hân, lúc này hắn cũng đã tiến công chậm lại để nghĩ đối sách, bất giác ánh mắt khó khăn của hai kỵ sĩ gặp nhau, một sự toan tính nào đó đang hiện hữu trong tâm trí cả hai.
Rốt cuộc Lục Hồng dường như đã nghĩ ra kế gì đó, cánh môi hắn bắt đầu mấp máy, dường như đang truyền âm cho Lương Trung, tên nọ sau một hồi suy tính nét mặt liền hưng phấn hơn hẵn, kế sách như thế mà hắn cũng không nghĩ ra được, nếu có thể ngộ ra từ sớm, chiến cuộc này hẵn đã có thể kết thúc từ sớm rồi.
Khẽ cười vang như đã hiểu được ý tức của Lục Hồng, Lương Trung bắt đầu thay đổi đấu pháp, phía bên này Lục Hồng cũng không ngừng cười lạnh nói.
-khí hồn hợp nhất quả nhiên lợi hại, chỉ dùng một đòn liền có thể ép lui ta khi đã tung ra hết sức, nếu hiện tại ta không dùng đến con bài tẩy, hẵn là không thể chống nổi Ám Dạ ngươi rồi.
Trước lời của Lục Hồng Ám Dạ chỉ cười khẩy nói.
-ta đã bảo ngươi có chiêu trò gì liền dùng đi mà, hiện tại ngươi còn muốn chơi một ván tất tay, hay sẽ quyết định đầu hàng?
Lục Hồng bất chợt cười to nói.
-cược chứ!... ta nhất định phải cược ván này, bỏ cuộc khi gặp gian nan không phải là tôn chỉ của ta, vậy nên Ám Dạ ngươi chuẩn bị tinh thần cho thật tốt đi, kẻ cười cuối cùng mới là kẻ chiến thắng.
Vừa dứt lời Lục Hồng liền lấy từ trong túi càn khôn ra một viên huyết châu cực kỳ yêu dị, huyết châu vừa xuất hiện, Lục Hồng liền truyền đấu khí của mình vào trong đó, bất giác một luồn huyết khí cực kỳ mạnh chực dân lên quanh người Lục Hồng, hỗn nguyên sư của hắn ánh mắt cũng thoáng điên cuồng, sau khi nó hấp thu huyết khí từ viên châu tử kỳ lạ phát ra, khí thế bỗng chốc tăng mạnh.
Lục Hồng cùng hỗn nguyên sư bất giác như biến thành cuồng chiến sĩ, trên mặt hắn đầy gân xanh nổi lên, ánh mắt trắng dã đầy sát tính, còn hỗn nguyên sư thì thân thể bất giác to lớn hơn trước một khoảng, cơ nhục trên người nổi lên cuồng cuộn, nước dãi trong miệng rỉ ra lai láng trông cực kỳ khát máu.
Thoáng chốc khí tức của Lục Hồng cùng hỗn nguyên sư liền tăng hơn ba thành, thực lực so với lúc trước có thể nói là mạnh lên trông thấy.
Ám Dạ chứng kiến cảnh này đáy mắt không khỏi có một tia khinh thường nói.
-lợi dụng tích huyết châu để kích thích đấu khí trong cơ thể, đồng thời khiêu khích dã tính ẩn tàng của tọa kỵ, để cưỡng bức tăng thực lực, chiêu trò bàng môn tả đạo này Lục Hồng ngươi cũng dám dùng đến, quả thực là không biết chữ “chết” viết thế nào?.
-sữ dụng cấm thuật này để đổi lấy lực lượng trong thoáng chốc, thân thể của ngươi và tọa kỵ sẽ phải nhận lấy hậu quả lâu dài, Lục Hồng ngươi đúng là bị lực lượng làm cho mờ mắt rồi.
Đang trong trạng thái cuồng chiến, Lục Hồng tinh thần cực kỳ hưng phấn, hắn cười khằng khặc nói.
-chẳng phải học viện không hạn chế dùng bất cứ thủ đoạn nào hay sao?, chiêu thức này không phải chiêu số của ma đạo, trên đại lục lại cũng có không ít người dùng, Ám Dạ ngươi lấy gì dè bĩu ta đây?
-nói nhiều thế làm gì?, chẳng lẽ ngươi sợ không dám đánh?, có cần ta mua quần cho ngươi thay không?.
Trước sự cuồn ngạo của Lục Hồng, Ám Dạ chỉ cười khinh thường nói.
-thủ đoạn tả đạo thì vẫn chỉ là thủ đoạn tả đạo, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh chân chính của kỵ sĩ đoàn, cái quần kia ngươi tự mua mà thay!.
Vừa dứt lời Ám Dạ cùng u long đã một đường xông tới, Lục Hồng ở trong trạng thái cuồng chiến hiện tại cũng chẳng ngán Ám Dạ, hai bên cứ thế xông vào nhau quần thảo.
Ám Dạ chính là chân chính thực lực của hắn, khí hồn hợp nhất lại là thủ đoạn chiến đấu mĩ diệu của kỵ sĩ, thực lực của Ám Dạ kết hợp cùng u long cực kỳ nhuần nhuyễn, vừa đỡ tốn lực lượng cho cả hai, vừa không gây áp lực lên cơ thể họ.
Trong khi đó Lục Hồng cơ bản chính là dùng thủ đoạn cưỡng ép tăng chiến lực, sức mạnh của hắn hiện tại là hiệu ứng cộng dồn do cả hắn và hỗn nguyên sư đều đã mạnh hơn ban nãy, chứ trong đó không có thêm xảo diệu nào cả, thay hai con ngựa kéo xe bằng hai con ngựa khác mạnh hơn, vậy thì chiếc xe sẽ được kéo nhanh hơn.
Bất quá nếu thay cả chiếc xe bằng chiếc xe khác tốt hơn, hai con ngựa ban đầu vẫn có thể kéo xe nhanh hơn, hai con ngựa khỏe kéo chiếc xe không tốt. cơ bản thì Lục Hồng đang tự hao phí sức thậm chí là căn cơ của hắn vào con đường tối, nước đi này bị Ám Dạ gọi là tả đạo quả không sai.
Tuy vậy Lục Hồng nhất thời vẫn không hề yếu thế trước Ám Dạ, dù hiện tại Ám Dạ mạnh hơn hắn thật, nhưng muốn đánh bại Lục Hồng trong tích tắc, đó vẫn là chuyện bất khả.
ở bên này sau khi chứng kiến cảnh Lục Hồng dồn hết sức cầm chân Ám Dạ, Lương Trung không khỏi cười gian trá một chập, hắn vừa có được kế sách để hạ đám Chấn Tây Chu Hân, vậy nên hiện tại hắn cũng không cần giấu diếm bản lĩnh nữa rồi.
bất chợt cười vang một tiếng Lương Trung quát.
-hai kẻ bát nháo các ngươi quả thực khó chơi, bất quá không biết là trước đòn tuyệt sát này, các ngươi sẽ chống đỡ thế nào?
“long quyển phong sát”
Lương Trung vừa dứt lời, cả hắn cùng tọa kị liền bay nhanh lên trời cao, chỉ thấy Lương Trung toàn thân tán phát ra đấu khí cực kỳ hùng hậu, liền sau đó cả hắn cùng lôi quang đường lang đều tự xoay vòng cực nhanh.
Thoáng chốc một cái vòi rồng cực kỳ lăng lệ được tạo thành từ chổ mà Lương Trung cùng lôi quang đường lang đang đứng, lôi quang đường lang có một đôi câu liêm, còn Lương Trung thì có thương hồn khí sắc bén, bọn chúng xoay người tạo thành long quyển phong quả thực chẳng khác gì chiếc máy xay thịt, chỉ cần là sinh vật sống chạm vào cái vòi rồng tử vong kia, bản thân chắc chắn bị cắt cho nát bấy.
Lương Trung vừa tạo xong long quyển phong sát, cả hắn cùng tọa kỵ liền xông thẳng tới chổ Chấn Tây, công kích của Lương Trung quá nhanh, Chấn Tây hoàn toàn không có cơ hội tránh né.
Keng keng từng tràng vang lên, trong nháy mắt Chấn Tây đã bị chém hơn trăm nhát, trên người hắn những chỗ không có bảo giáp hộ thân vết thương xuất hiện chi chít, tuy chỉ là vết thương ngoài da, cũng không sâu mấy, thế nhưng nếu bị chém liên tục trong hơn một khắc, Chấn Tây chắc chắc sẽ không thể trụ nổi, trước mức tiêu hao chân nguyên lực quá nhiều do phải tự trị vết thương.
Long quyển phong sát của Lương Trung quả nhiên nguy hiểm, nếu không tìm cách phá được chiêu này của hắn, Chấn Tây cùng Chu Hân nhất định sẽ gặp nguy to.
Vừa quằng mình chống đỡ qua một tràng công kích nữa, Chấn Tây không nhịn được nói lớn.
-công kích này của hắn quá khó chịu, ta không thể cầm cự lâu được, nếu không thể ngăn chặn hắn, chúng ta tất sẽ bại trận, Chu Hân cô không còn các nào ngăn cản hắn hay sao?
ở phía sau lưng Lương Trung Chu Hân lúng túng nói.
-hắn hiện tại đã hoàn toàn không có nhược điểm nào để ta đột phá nữa, muốn đánh bại hắn chỉ có thể dùng một chiêu mạnh nhất ta đang có, thế nhưng ta cần kha khá thời gian để dồn sức, trong thời gian đó Lương Trung chẳng lẽ đứng nhìn?.
Chấn Tây tròng mắt khẽ đảo, hồi lâu sau hắn quyết đoán nói.
-cứ thi triễn chiêu thức đó đi, trong thời gian này cô hãy liên tục di chuyển đừng có dừng lại, chuyện cản bước Lương Trung trong một hai khoảnh khắc, ta vẫn có thể lo được.
Chu Hân trên mặt thoáng có nét lo lắng, bất quá sự thể đã đến nước này, không liều thì không được, nghĩ đoạn cô liện vận lên đấu pháp cường lực gia cố, trong thần thông thái cổ tá lực của mình.
Linh khí trong mấy dặm quanh lôi đài dần hội tụ về phía Chu Hân, để có thể dùng được con át chủ bài của mình, Chu Hân cần rất nhiều lực lượng, Lương Trung ở trong long quyển phong liền ngay lập tức cảm nhận được sự uy hiếp.
Hắn nhanh chóng đổi mục tiêu sang tấn công Chu Hân, long quyển phong của Lương Trung tuy sức công kích rất lớn, nhưng tốc độ lại có phần không nhanh bằng tốc độ di chuyển bình thường của hắn, thành thử ra Chu Hân dù vừa di chuyển vừa tụ lực, nàng vẫn nhanh hơn Lương Trung một chút.
Bất quá Lương Trung không chỉ có từng ấy tài nghệ, hắn bất giác cười to, liền sau đó một lưỡi phong nhận từ trong long quyển phong bất chợt tách ra rồi công kích thẳng về phía Chu Hân.
Chu Hân hoàn toàn không ngờ, Lương Trung còn có chiêu này, trong phút bất ngờ nàng suýt nữa đã trúng một đòn, nhưng tất cả vẫn chưa dừng lại, từ trong long quyển phong, hàng đống lưỡi phong nhận khác nhanh chóng được Lương Trung phát ra như mãn thiên hoa vũ.
Lúc này đây long quyển phong mà Lương Trung hắn tạo ra hệt như một cơn lốc tử thần, nội trong hai mươi trượng quanh Lương Trung, chỉ cần có người tiếp nhập vào bên trong liền sẽ bị phong nhận cắt nát người, chỉ có ở khoảng cách xa hơn thì mới miễn cưỡng phá được phong nhận công kích.
Một phần tư lôi đài hiện tại đã bị Lương Trung bao quát, Chu Hân dù có nhanh hơn cũng không thể né tránh được, Chấn Tây dù có phòng thủ mạnh cách mấy, cũng không dám đứng trong cơn bão chết người kia mặc nó xé xác.
Kết quả cả hai chỉ có nước chạy thật xa khỏi chổ mà mình đang chiến đấu, bất quá Lương Trung nào có tha cho họ dễ dàng như thế?, hắn ta như âm hồn bất tán liên tục truy kích phía sau, phong nhận mà Lương Trung phát ra bất quá chỉ có công kích cỡ võ sư đỉnh phong giai, cái này đối với đám Ám Dạ Lục Hồng thì chẳng phải là công kích gì to tác.
Tùy tiện tung vài đòn là có thể phá được, u long của Ám Dạ thậm chỉ còn chẳng thèm đỡ đòn, trực tiếp dùng lân vảy cứng rắn để mà chống chọi, thế nhưng đối với những kẻ chưa đạt đến thực lực đại võ sư, thì đó lại là những công kích chí mệnh.
Chấn Tây còn chưa bị làm sao, thế nhưng Chu Hân mà dính phải những lưỡi phong nhận này, trên người nàng nhất định vết thương lỗ chổ, không còn đánh đấm gì được nữa.
Chạy vòng quanh một hồi, đám Chấn Tây đã bị ép lại gần khu trung tâm chiến trường từ khi nào không hay, nơi này là chổ của những cường giả như Hàn Thiên, Nhược Mộng cùng Liêu Kiến Anh chiến đấu, đám Chu Hân vào đây chỉ cần lơ ngơ trúng một đòn thì cũng có thể vong mạng như chơi.
Lúc này gần như ai ai cũng biết là Lương Trung muốn gì?, hắn đây là muốn mượn đao giết người, một mình hắn không thể xoay sở để ép hai người đám Chấn Tây Chu Hân vào tử lộ, thể nên hắn muốn mượn sức sát thương từ những nơi khác để ép hai người này vào đường cùng.
Bị ép giữa sáu cao thủ trình độ cấp đại võ sư, hai kẻ chỉ có thực lực cỡ võ sư đỉnh phong sẽ bị xay ra bã, Hàn Thiên phát hiện đám Chấn Tây đang bị ép lại gần khu này, hắn liền ngay lập tức hiểu được Lương Trung muốn gì, chiêu mượn đao giết người này quả thực là thâm độc.
Bất quá cây đao kia giết ai thì còn chưa biết được đâu?, dồn lực cùng Nhược Mộng ép Liêu Kiến Anh lùi xa hơn ba trượng, Hàn Thiên ngay lập tức vận lên linh lực trong người, Lương Trung còn cách khoảng ba mươi trượng, Hàn Thiên đã lập tức tung ra một chiêu vạn đạo phi vũ.
Làn sóng kiếm khí như trường giang đại hải ngay lập tức va vào cơn bão phong nhận mà Lương Trung tạo ra, tích tắc những tiếng vang chí chóe như tiếng binh khí chạm nhau nổi lên từng tràng, cơn bão mà Lương Trung tạo ra bất giác bị phá ra một góc lớn.
Hàn Thiên nhanh chóng chớp lấy thời cơ tung ngay gần trăm luồn kiếm khí tập kích vào chỗ của Lương Trung, long quyển phong nọ trước sức mạnh từ hàng trăm đạo kiếm khí do hàn thiên phóng ra liền thoáng khựng lại, chớp lấy cơ hội này, đám Chấn Tây cùng Chu Hân đã lùi xa khỏi chiến trường một khoảng lớn.
linh khí hội tụ tại thân kiếm của Chu Hân đã ngày càng mạnh, nó hiện tại đã có sức uy hiếp cho cường giả cấp đại võ sư rồi.
Gượng thêm chút nữa rất có thể Lương Trung sẽ phải đối đầu với một đòn công kích cực kỳ kinh khủng, Lương Trung ý thức được điều này, từ trong cơn lốc hắn nói vọng ra.
-Liêu Kiến Anh ngươi mau giúp ta một tay, bây giờ không phải là lúc che giấu thực lực nữa đâu.
Liêu Kiến Anh nghe xong lời này liền cười ha hả quát.
-đám ruồi nhặng quả thực quá nhiều, hiện cũng nên dọn bớt rồi.
Vừa dứt lời thân thể của Liêu Kiến Anh liền nhanh chóng hóa lớn, cự linh thần thông đã được hắn dùng đến rồi, không dừng lại ở đó, thần thông khai sơn phủ trong trạng thái cự nhân cũng được Liêu Kiến Anh tung ra, lúc này sức công kích của hắn đã tiệm cận đại võ sư trung tầng.
Liêu Kiến Anh vừa tung ra chân thực lực liền bỏ qua đám Hàn Thiên mà nhắm thẳng đến chỗ của Chu Hân công kích tới, một phủ hủy thiên diệt địa của Liêu Kiến Anh nếu đánh trúng Chu Hân, nàng nhất định sẽ bị chẽ làm đôi không nghi ngờ gì.
Lúc này lực lượng của Chu Hân đã tụ xong, nếu nàng tung đòn này ngăn cản công kích của Liêu Kiến Anh, tình huống nguy cấp của bản thân sẽ được phá giải trong phút chốc, thế nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc, khả năng thắng của nàng và Chấn Tây sẽ chấm hết, bởi công kích mang sức mạnh lớn thế này, trong một trận chiến Chu Hân nàng chỉ có thể tung ra một lần.
Hàn Thiên cùng Nhược Mộng ngay lập tức nhận ra tình huống nguy hiểm của Chu Hân, bọn hắn ngay lập tức dồn hết sức tung ra một kích liên thủ, nhắm thẳng tới chiến phủ đang chém xuống của Liêu Kiến Anh, chỉ cần đánh trúng đòn này, tình huống nguy nan của Chu Hân sẽ được phá giải.
Thế nhưng Liêu Kiến Anh đã không để cho họ làm điều đó, hắn một lần nữa bộc phát ra thần thông mới cực kỳ lợi hại.
“chấn minh cuồng âm”
Liêu Kiến Anh một tiếng thét lớn, theo âm vang của hắn, chân nguyên lực cuồng cuồng chấn động khắp nơi mà chúng đi qua, Hàn Thiên cùng Nhược Mộng vừa xông lên đã gặp phải cường âm công kích, thoáng chốc đòn hợp kích của cả hai đã bị chặn lại, chuyện ứng cứu Chu Hân cũng là chậm trong khoảnh khắc.
Tình huống sinh tử quang đầu, bất chợt có một nhân ảnh sừng sững đứng cản trước mặt của Chu Hân, chỉ nghe người đó quát.
-cứ tấn công Lương Trung, ta sẽ bảo vệ muội!.