Hàn Thiên Ký

Chương 200 - Học Viên Năm Nay Thật Bá Đạo.

Tại lý khố đại học viện, trong năm đầu tiên tân học viên sẽ học rất nhiều môn căn bản, những môn căn bản này tất cả học viên tại tứ khoa viện đều phải học, do đó mỗi lớp học đều không giới hạn cho một chức nghiệp nào hết, mỗi lớp học căn bản như thế thường thường đều sẽ xuất hiện học viên của cả bốn khoa.

Nếu có lớp học nào thiếu vắng sự xuất hiện của một khoa, đó chỉ có thể là khoa luyện thể giả, bởi lẽ số học viên của khoa này quá ít, như năm nay chỉ có hơn bảy mươi tân học viên nhập học, đem chia đều mỗi lớp một người cũng không đủ, bất quá nếu đã xuất hiện, những luyện thể giả kia đều sẽ là trung tâm của sự chú ý.

Căn bản thì thành tích tại phong vương của luyện thể giả luôn cao, mà thành tích cao đồng nghĩa với sự chú ý cùng nổi tiếng, Hàn Thiên lần này cũng không ngoại lệ, tuy đã không nhận chiếu thư phong vương, thế nhưng trong lòng những tân học viên khóa này đều công nhận vương hiệu của hắn.

Nơi nào Hàn Thiên xuất hiện, nơi đó sẽ thu hút không ít người, nhất là khi Hàn Thiên luôn xuất hiện với những kẻ đặc biệt, trường hợp ngày đầu tiên này chính là ở lớp lịch sử vu thương đại lục.

Trước lúc nhập học đám Hàn Thiên đã bàn bạc hết với nhau, đa phần những môn căn bản có thể học gộp nhiều khoa viện thì bọn hắn đều đăng ký cùng lớp với nhau cả rồi, mà ở đời mật ngọt thì lắm ruồi, nhất là khi cả hai nhân vật phong vân trong kỳ tuyễn trạch này là Hàn Thiên và Nhược Mộng đều cùng xuất hiện, những lớp có tên của Hàn Thiên và Nhược Mộng đa phần đều sẽ chật kín người chỉ trong chưa tới hai canh giờ đăng ký.

Kết quả là lớp lịch sử vu thương đại lục sáng hôm nay xuất hiện không ít kẻ nổi tiếng, Hàn Thiên đi đến đúng phòng giảng trong lịch học của hắn, đó là một gian phòng lớn rộng năm trượng dài mười trượng, bên trong phòng có tám dãy bàn đặt dọc theo chiều dài phòng, mỗi dãy bàn như thế lại cách nhau khoảng bốn thước, trên bàn đã đặt sẵn giấy mực bút nghiêm, dưới bàn thì có sẵn một tấm bồ đoàn, bài trí tại phòng học này có thể nói là phi thường tươm tất chỉnh chu.

Lúc Hàn Thiên tới thì trong phòng học đã gần như chật kín người rồi, tuy biết Hàn Thiên sớm muộn cũng tới, thế nhưng đám học viên đến trước khi nhìn thấy hắn cũng phải suýt xoa một trận, vô số lời bàn tán rì rầm thoáng bao phủ khắp giảng phòng.

Hàn Thiên vừa đến liền bắt gặp Nhược Mộng, nàng cùng đồng bạn của hắn ngồi ở giữa khòng, Nhược Mộng ngồi ở dãy bốn hàng năm, A Liên ngồi bàn bên trái dãy năm hàng năm, chung quanh đó là những đồng bạn khác của Hàn Thiên, lúc này bàn ở dãy ba hàng năm đang trống, thế nhưng cũng có không ít người hiện đang muốn ngồi tại vị trí đó.

Hàn Thiên vừa nhìn liền biết đồng bạn cố tình chừa lại chỗ đó cho mình, hắn không ngần ngại bước tới, lúc này đám nam tử đang giành vị trí kia liền không khỏi mặt mày xám xịt, Hàn Thiên ngược lại không lạnh không nóng nói.

-chỗ này có vẻ như là đồng bạn giữ giúp ta, bây giờ ta đến rồi, các vị đồng học có thể thôi tranh giành được chăng?.

Tuy câu nói của Hàn Thiên rất nhẹ nhàng, thế nhưng khí thế lăng lệ uy áp tỏa ra từ người hắn lại chẳng nhẹ nhàng như thế, những thanh thiếu niên kia dù tự phụ đến đâu cũng không dám chọc vào kẻ đã chiến thắng kỳ phong vương này, huống hồ gì quanh đây toàn là đồng bạn của Hàn Thiên, lỡ như có chuyện xảy ra, ở đây ai cũng không cứu nổi bọn hắn.

Vậy nên dù trên mặt có chút không cam lòng, thế nhưng đám người kia cũng phải ẩn nhẫn đi tìm chỗ ngồi khác, Hàn Thiên vừa ngồi xuống liền nhìn sang Nhược Mộng ân cần hỏi.

-mấy hôm nay nàng ổn định được chổ ở rồi chứ?

Nhược Mộng nghe xong liền khẽ cười tiếp.

-ta vốn cũng định ra ngoài sinh sống, chỉ là trưởng khoa ma pháp đã cấp cho ta một gian biệt viện khá lớn, nếu không dùng đến thì rất có lỗi với bà ấy, trên hết là ta cần tránh mặt một số người, vậy nên không tiện ở bên ngoài, bất quá huynh cứ yên tâm tình trạng của ta hiện rất tốt.

Dù đã nhìn qua dung mạo của Nhược Mộng, khi nàng không còn dùng diện sa che đi nữa, thế nhưng cứ mỗi lần gặp lại nàng thì nội tâm Hàn Thiên đều không khỏi có chút kinh diễm, Nhược Mộng hôm nay vận váy lụa màu hồng phấn, mái tóc dài được nàng vấn nhẹ ở phía sau rồi cài bằng một cây mộc trâm trông vô cùng thướt tha.

Nhược Mộng không hề dùng túi hương, thế nhưng từ trên người nàng lúc nào cũng tỏa ra một mùi hương thanh mát như linh thảo, mùi hương này khiến người ngửi phải tâm hồn thanh sảng, khí thần minh mẫn vô cùng.

Nhược Mộng xưa nay chưa khi nào cần phải trang điểm, làn da nàng căn bản còn trắng mịn hơn của nữ tử chăm chút phấn hồng, dù không bôi son nhưng cánh môi anh đào kia vẫn hồng nhuận đầy bắt mắt, chỉ một nụ cười khẽ cũng khiến trăm hoa thất sắc, làm cho không khí trong phòng học này thoáng tĩnh lặng.

Hàn Thiên bản tâm kiên định mà còn phải mất nửa nhịp thở mới định thần lại được, khó trách lớp học hôm nay lại thu hút nhiều tài tuấn trẻ tuổi đến vậy, đám người này căn bản là vì Nhược Mộng mà đến, Hàn Thiên sau phút thất thần liền nghiêm chỉnh nói.

-nàng có nơi ở tốt như thế ta cũng không cần phải lo nữa, dạo này chúng ta đã đến khu chính nam định cư, ta còn mua được một trang viên khá rộng, đợi khi nào ta sửa sang lại nơi đó xong liền mời nàng đến xem thử nhé!.

Nhược Mộng nghe xong lời Hàn Thiên thì liền có chút lo lắng hỏi.

-ta nghe nói khu chính nam địa thế không tốt, các huynh đến đó ở nên lựa chọn cho thật kỹ, lỡ may bị người ta lừa mua phải hung địa, e là chẳng thể an ổn định cư.

Nhược Mộng vừa dứt lời thì tiểu kim long trên vai Hàn Thiên liền truyền âm nói.

-hắn ta chẳng những đi mua hung địa, mà còn đi mua mảnh hung địa ghê ghớm nhất cái đế đô này nữa đấy, cô xem mà khuyên can hắn đi, lỡ may sao hạn chiếu xuống, có khi cô muốn gặp lại ta với hắn cũng khó.

Tiểu kim long dùng tâm thần truyền âm quả thực khiến cho Nhược Mộng bất ngờ không thôi, sau khi trấn định lại nàng liền dùng phương pháp tương tự đáp lời.

-thực chẳng ngờ tiểu kim ngươi vậy mà có thể truyền âm giao tiếp khi mới chỉ là yêu thú cấp bốn, ta từ đầu quả thực không nhìn lầm ngươi, ngươi quả là một đầu yêu thú rất lợi hại đấy, bất quá chuyện ngươi nói có thật không?, Hàn Thiên huynh ấy thực sự mua phải đại hung địa à?.

Tiểu kim nghe Nhược Mộng khen mình, giọng điệu cũng có phần phách lối hơn hẵn, về vấn đề mà nàng hỏi nó cũng chẳng dấu giếm nói.

-thực sự là đại hung địa ghê ghớm nhất đế đô, ta đã cố gắng khuyên can nhưng hắn vẫn một mực làm bừa, cô xem nói với hắn thế nào thì nói, có khi một hai tháng nữa lại không có cơ hội gặp hắn nữa đâu.

Tiểu kim vừa dứt lời liền có tiếng Hàn Thiên quát.

-ta nghe rõ hết những lời ngươi nói đấy nhé tiểu kim, ngươi có mồm mép ôn thần thì cũng kín tiếng chút đi chứ?.

Hàn Thiên vừa nói xong Nhược Mộng liền lo lắng hỏi.

-huynh thực sự đã mua phải đại hung địa à?, huynh cũng đâu phải không có tiền?, sao lại chọn mua mấy nơi như thế chứ?, nếu thực sự khó khăn thì chúng ta có thể giúp huynh kia mà?

Thấy chuyện đã đến mức này Hàn Thiên liền thở dài một hơi nói.

-thực sự không sao đâu mà, nàng quen biết ta cũng một thời gian rồi, đâu phải không biết ta có những thủ đoạn gì?, mảnh hung địa đó ta có thể cải tạo được, khi nào thực hiện xong ta mới đến đó ở, dạo này ta đang ở nhờ nhà Hồng Yến Linh.

Hàn Thiên vừa dứt lời thì Nhược Mộng có chút kỳ quái nói.

-được rồi nếu huynh đã tự tin thế thì cứ làm thử xem sao?, nếu không làm được thì chổ ta còn rất nhiều phòng trống, huynh nếu cần có thể dọn tới.

Nhược Mộng nói lời này Hàn Thiên cũng an tâm đôi chút, chỉ có chuyện chổ ở mới thôi mà cũng kinh động đến nhiều người như thế, bất quá điều đó cho thấy, ở thế giới này Hàn Thiên hắn đã có thêm nhiều bạn hữu lúc nào cũng sẵn sàng lo nghĩ cho hắn, chỉ cần như thế thôi là hắn cảm thấy đủ rồi.

Nói chuyện một hồi thì lão sư cũng đã vào lớp, đó là một nữ tử trung tuần khoảng ba mươi tuổi, bộ dáng trông vô cùng xinh đẹp, trên người nàng vận một chiếc áo vải với cổ tay dài, cúc áo gài thẳng hàng làm tôn nên vòng ngực đầy đặn quyến rũ, phí dưới vận váy đen bó sát đù dài đến gần gối.

Cặp chân dài thước tha trắng trẻo của nàng được điểm tô bởi đôi guốc thủy tinh cực kỳ bắt mắt, hoa dung tinh tế, tóc vàng vấn cao, cộng thêm cặp kính cận làm tôn lên nét trí thức, dung mạo của nữ lão sư này quả thực nổi bậc đến cực điểm, ở trong lý khố đại học viện nàng ta là mĩ nhân tốp đầu, lúc nào cũng được đồng nghiệp cùng học viên theo đuổi.

Chẳng thế mà mỗi khi vào lớp thái độ của nàng ta vô cùng cao quý tự tin, căn bản là nàng biết, học viên trong lớp sẽ căng mắt ngắm nhìn những đường cong xinh đẹp trên người nàng, trước những ánh mắt như thế thái độ vững vàng chững chạc là thứ không thể thiếu.

Bất quá tới lúc nữ lão sư nọ đến bàn của mình rồi nhìn xuống lớp, khung cảnh hôm nay quả thực khiến nàng ngỡ ngàng không thôi, dường như chưa ai nhận ra sự xuất hiện của nàng cả, mọi ánh mắt đều tập trung vào hai học viên giữa lớp kia.

Tới lúc nữ lão sư nọ nhìn rõ hơn, nàng rốt cuộc đã biết tại sao nàng vào lớp rồi mà vẫn chưa ai hay, căn bản là vì hôm nay mĩ mạo của nàng không phải thứ hấp dẫn nhất ở chỗ này, nhìn dung mạo của nữ tử tựa thiên tiên giữa lớp, ngay cả người tự tin như nữ lão sư này cũng thấy chột dạ, một đóa hoa còn chưa tới thời kỳ rực rỡ nhất, đã đủ khiến một bông hoa đang độ chín mùi như nàng phải thất sắc, mọi người không biết nàng vào lớp cũng là chuyện thường tình.

Nhất là khi nhân vật phong vân chẳng kém lại cũng ở đây, tự tại vương và Thiên Mộng đế cơ tụ hợp cùng một chỗ, còn vị trí nào cho một người mới đến như lão sư nàng nữa?.

Khẽ hắng giọng một tiếng, nữ lão sư nọ rốt cuộc cũng khiến cho mọi người thôi không chú ý đến bộ đôi kia, ngày đầu tiên dạy đám học viên mới đã bị đem ra làm bình phong, tâm trạng của nữ lão sư này hiện đã có chút kém, nàng quyết định lát nữa sẽ khảo bài thật kỹ hai người kia, khảo đến khi nào họ không biết thì thôi, có như thế mới mài bớt quang mang của họ đi được.

Nói là làm, sau khi giới thiệu sơ lượt về bản thân cùng trò chuyện làm quen khoảng một khắc, nữ lão sư nọ bắt đầu vào bài giảng, chủ đề hôm nay chính là về ngũ đại địa vực, bát đại hung địa và tứ phương lãnh hải trên vu thương đại lục.

Đám Hàn Thiên xưa nay chỉ mới nghe qua vài châu vực gần đông bộ châu, nay nghe giảng về các vùng đất lớn khác liền không khỏi có chút chăm chú lắng nghe.

Ngoài đông bộ châu đi về hướng đông chính là đông hải rộng lớn, nơi có một trong bát đại hung địa là ma vực, từ đông bộ châu đi về phía tây sẽ đến yêu linh sơn mạch, qua yêu linh sơn mạch hướng về phía nam sẽ đến nam hoang, từ yêu linh sơn mạch hướng về phía tây là tây lĩnh.

Đông bộ châu đi lên phía bắc như đã biết chính là thần châu rộng lớn trù phú, trên thần châu nữa chính là bắc cương, bên trái bắc cương và phía trên tây lĩnh chính là bắc cương tuyệt địa một trong bát đại hung địa, và là nơi tu la tộc sinh sống.

Dưới bài giảng của lão sư, từng vùng đất rộng lớn kỳ dị xuất hiện trước con mắt của các học viên một cách đầy kỳ ảo, đông bộ châu vốn đã rộng lớn đến đâu?, phần lớn các học viên ngồi trong phòng này đến hai mươi bảy tỉnh của đại ninh đế quốc còn chưa đi hết, đông hoa thần lĩnh cũng chưa biết rõ, quốc gia láng giềng rộng chẳng kém là vạn kiến cũng chưa từng bước qua một lần, càng đừng nói đến những châu những vực khác rộng lớn không kém gì đông bộ châu.

Phút chốc thế giới quan của các học viên ở đây đã bị nữ lão sư nọ mở ra thêm một tầng mới, đa phần người ngồi ở đây là tinh anh của cả đại ninh đế quốc, thế nhưng ngoài kia còn có không biết bao nhiêu vùng đất rộng lớn còn hơn cả đại ninh đế quốc, thiên kiêu như bọn họ nếu đặt ở những vùng đất kia thì còn có thể đứng đầu như bây giờ?, cái này Hàn Thiên là người có cảm ngộ sâu sắc nhất, bởi lẽ hắn biết Liêu Kiến Anh là ai, và ngoài kia có thể còn rất rất nhiều kẻ có thiên phú chẳng kém gì gã.

Trong lúc đám tân học viên vẫn còn chưa hết cảm khái vì bài giảng, nữ lão sư nọ bất ngờ đặt ra một câu hỏi khó, nàng ta là đang nói về các thế lực lớn tại thần châu, tuy nhiên không phải là ngũ đại thế lực hay là tam đại hắc ám điện, thứ mà nữ lão sư nọ nhắm đến chính là các đại tộc lớn có sức ảnh hưởng ở thần châu.

Đa phần đám người nghe giảng bao gồm cả Hàn Thiên đều không biết gì về điều này, sau một hồi yên ắng nữ lão sư nọ có vẻ hài lòng nói.

-nếu có ai biết bất kỳ chuyện gì liên quan thì cũng đều góp ý được, đây là lớp học, chúng ta cần phải trao đổi cùng nhau, mọi người cứ tùy ý chia sẽ những gì mình biết, nếu có sai phạm hoặc thiếu sót ta sẽ sửa giúp.

Trong lớp vẫn một mực yên ắng, trên mặt nữ lão sư nọ liền khẽ xuất hiện một nụ cười mỉm, nàng đánh ánh mắt đến chổ Nhược Mộng hỏi.

-vị nữ học viên bất phàm này hẵn là Thiên Mộng đế cơ nổi tiến mấy ngày qua rồi, ta sớm đã nghe nói cô thiên phú xuất chúng tài năng kinh diễm, thử nói qua vài điều mà mình biết về các đại tộc ở đông bộ châu xem sao?.

Nhược Mộng nãy giờ đều chăm chú nghe giảng không chút thất thố, lúc vừa nghe câu hỏi của nữ lão sư nọ nét mặt nàng liền có chút đăm chiêu dường như đã sớm biết đáp án, chỉ là để tránh làm xáo động lớp học cùng giáng đoạn bài giảng của lão sư, nàng nhất nhất đều an phận không lên tiếng.

Bất ngờ nữ lão sư kia lại hỏi đến nàng, Nhược Mộng sau khi chỉnh lý lại suy nghĩ trong đầu liền đứng lên nói.

-ở thần châu thế lực chính đạo đỉnh tiêm là nhất điện nhị môn song phái, tuy nhiên dưới những thế lực lớn này còn có cửu đại danh gia vọng tộc, nhất đại thương đoàn vạn bảo lầu, mười hai các, tam đại tiêu môn, bốn mươi bảy động.

-lão sư hỏi đến các đại gia tộc, Nhược Mộng kiến thức nông cạn trong cửu đại gia tộc chỉ tỏ tường sự tình của ba đại gia tộc là, Linh Vũ gia, Lưu gia, cùng Mã Lợi tộc mà thôi.

-linh vũ gia thành lập ở thần châu khoảng năm vạn năm trước, lão tổ tông là Linh Vũ Hầu thực lực võ tôn trung tầng, ông ta sinh thời giỏi nhất là ngón nghề luyện đan sư, thế nên từ đời ông truyền xuống linh vũ gia là đại tộc luyện đan nổi tiếng ở thần châu, đan dược của ngũ đại thế lực phần lớn mua từ linh vũ gia, nhờ có nguồn tài phú này, linh vũ gia vương mình trở thành đại tộc lớn ở thần châu bao đời nay.

Tiếp đó Nhược Mộng lại nói về Lưu gia rồi mã lợi tộc, từng chuyện từng chuyện đều nói rất rõ ràng mạch lạc hệt như chính nàng từng thấy qua sự tình của những tộc này vậy, đám học viên cùng phòng thì trố mắt kinh ngạc mà nhìn, còn lão sư thì trên mặt chính là nét cực độ không dám tin, những chuyện mà Nhược Mộng nói, có những chuyện bản thân lão sư là nàng cũng chưa từng nghe qua, Nhược Mộng nói mình kiến thức nông cạn chỉ biết qua loa, nhưng mà địa chỉ tọa lạc của tộc người ta nàng cũng nói được, trong tộc nổi tiếng bởi thứ gì, có những ai là nhân vật lớn Nhược Mộng đều trình bày cực kỳ rõ ràng, cái này mà còn nói là chỉ biết sơ, như vậy thì lão sư như nàng tính là gì?

Sau một hồi phát biểu kinh tâm của Nhược Mộng, trên mặt nữ lão sư nọ chính là nét kinh hãi cùng chút mệt mỏi, định làm khó người ta cũng là nàng, bây giờ kẻ kinh hãi cũng là nàng, sự xuất chúng của Nhược Mộng làm lão sư như nàng cũng phải hổ thẹn.

Nhược Mộng đã trả lời quá xuất sắc câu hỏi kia, làm bản thân nữ lão sư cũng không còn hứng thú nói thêm, nàng ta kể tên của những đại tộc còn lại rồi nhắc cả lớp biết tài liệu nói về những gia tộc này, để họ về kham khảo thêm, xong xuôi liền cho tan lớp, ngày hôm nay nội tâm lão sư ưu tú như nàng đã phải chịu quá nhiều đả kích, khiến cho thế giới quan của nàng bấy lâu nay có những thay đổi lớn, sắp không nhận ra nổi nữa rồi.

Nhược Mộng khẽ thở ra một hơi rồi thu dọn đồ đạc chuẫn bị rời lớp, chẳng ngờ chỉ nói có bấy nhiêu mà đã khiến lớp học kinh ngạc đến vậy, Nhược Mộng nàng dường như vẫn tính chưa tới, trong lúc bản thân còn vẫn vơ suy nghĩ cách giải thích về những vấn đề mà bản thân biết được, thì Nhược Mộng bất ngờ nghe được giọng của Hàn Thiên truyền âm.

-lát nữa cùng đi ăn cơm trưa đi, bất quá sau này nếu có dịp nàng hãy kể luôn cho ta nghe về sáu đại danh gia vọng tộc còn lại nhé!.

Bình Luận (0)
Comment