Hàn Thiên Ký

Chương 23 - Sự Tình Của Tộc Hồng Yến.

Vùng đất này gọi là quận Kiến Đinh ,là một quận lớn của Đại Ninh đế quốc một trong hai quốc gia lớn nhất thống trị trên Đông bộ châu,Đông bộ châu là một miền đất nhiều truyền thống nằm ở phía cực Đông của Vu Thương đại lục,Đông Bộ châu rộng lớn vô cùng phía tây giáp Yêu Linh sơn mạch là một nơi cũng rộng lớn không kém,yêu linh sơn mạch chính là nơi mà Hàn Thiên lịch luyện một năm trước,trong yêu linh sơn mạch chứa đầy rẫy yêu thú hùng mạnh,nơi Hàn Thiên đến lúc trước bất quá chỉ là ngoài rìa của sơn mạch rộng lớn này

Từ yêu linh sơn mạch chạy dài sang phía đông hơn một trăm vạn lý sẽ đến Đông Hải,Đông bộ châu hai mặt phía đông và nam giáp với Đông hải này,từ điểm cực nam của Đông bộ châu đi lên phía bắc bảy mươi vạn lý chính là Thần Châu, thánh địa của nhân tộc, như vậy trước sau trái phải Đông bộ châu đều rộng hàng chục vạn lý,diện tích khổng lồ như vậy còn lớn hơn cả thế giới khi trước mà Hàn Thiên sinh sống hàng hàng trăm lần,đó là chưa kể ngoài đông bộ châu còn có rất nhiều vùng đất khác cũng rộng lớn không kém,cả Vu Thương đại lục này lại càng lớn đến đâu? Mà cả Đại Thiên giới này lại càng lớn đến thế nào?,điều đó chẳng ai có thể nói chính xác được.

Quận Kiến Đinh mà Hàn Thiên đang sinh sống là khu vực giáp ranh với yêu linh sơn mạch,nơi này như đã nói là thuộc về Đại Ninh đế quốc,Đại Ninh đế quốc tổng cộng có hai mươi bảy quận,quận Kiến Đinh là một trong những quận có diện tích lớn nhất,trong quận Kiến Đinh lại chia làm ba khu vực nhỏ,nằm từ ngoài vào trong lần lượt là tây Trấn đứng đầu là Thiên An thành ,Phúc Trạch huyện ở giữa,đứng đầu là Nhị Môn thành,Ôn gia huyện ở trong cùng đứng đầu là Ôn gia thành

Đại Ninh đế Quốc Lấy võ lập quốc,kỷ cương nghiêm minh pháp luật sắt đá,ở Đại Ninh đế quốc chỉ trừ quận chủ phủ có vương công quý tộc hay hoàng thân quốc thích trấn giữ là nơi không thể xâm phạm,còn lại tất cả các cấp hành chính ở phía dưới thì đều dựa trên sự mạnh yếu mà định đoạt xem ai hay gia tộc nào được lên nắm quyền,cá nhân hay gia tộc cầm quyền ở địa phương chỉ cần phục tùng chỉ thị từ phủ quận chủ thì sẽ được an ổn mà phát triển thế lực,phủ quận chủ sẽ không can dự vào chuyện tranh quyền đoạt lợi của cấp dưới,dù là ai cầm quyền chỉ cần tuân theo một quy cũ là phục tùng mệnh lệnh của vương Triều Đại Ninh mọi chuyện còn lại có thế nào cũng được.

Với thiết luật sắc đá như thế hiển nhiên mọi thế lực nhỏ đều muốn tranh cướp cho mình một vị trí tốt để tiện bề bành trướng thế lực ,mỗi một thành trấn xa xôi thông thường thì mấy mươi năm sẽ xảy ra một cuộc binh biến,tất nhiên dân thường cũng sẽ bị cuốn vào, tuy vậy thường thì một cuộc binh biến sẽ chỉ diễn ra bởi những gia tộc cấp trên cùng với những võ giả mà hai bên chiêu mộ được mà thôi.

Hồng Yến tộc là một gia tộc lâu đời trong Thiên An thành,tộc này có truyền thống từ những buổi đầu xây dựng nên Tòa thành này,do đời đời trưởng tộc Hồng Yến đều theo xu hướng ôn hòa không thích tranh đấu,nên dù cho tại Thiên An thành đã trải qua bao nhiêu lần binh biến gia tộc này vẫn sừng sững tồn tại ở nơi đây,thậm chí qua nhiều đời tích lũy tiềm lực kinh tế hay sức mạnh võ lực của tộc Hồng Yến đều đã đạt đến mức thâm sâu khó dò,bao lần phủ thành chủ đổi thế lực cầm quyền thì đều không dám động đến tộc Hồng Yến.

Đứng trước đại môn nguy nga cao lớn của Hồng Yến gia,đám người Hàn Thiên không khỏi thán phục trong lòng,cổng vào của tộc Hồng Yến có bốn hộ vệ canh giữ,đám người này mỗi người đều có dao động khí tức ngang ngửa với thoát thai kỳ,thực lực của hộ vệ cổng thành của phủ thành chủ bất quá cũng chỉ cỡ này mà thôi,tộc Hồng Yến sữ dụng hộ vệ canh cổng với trình độ như vậy rõ ràng chính là công khai răn đe những thế lực khác.

Đám hộ vệ thấy trước cửa có hai người một con lừa cùng một con vật kỳ lạ đang cùng nhau đứng nhìn về phía này,một tên trong bọn chúng không nhịn được liền lại hỏi

-xin hỏi các vị đến tộc Hồng Yến chúng ta có việc gì chăng?

Hàn Thiên lấy tờ giấy của trung niên nhân béo tốt để lại ra đưa cho tên hộ vệ kia xem,hắn đọc một hồi liền cung kính nói

-hóa ra là dược sư mà Mã quản gia mời tới,tại hạ đã được nghe Mã quản gia nói qua,xin mời mọi người vào trong.

Tên hộ vệ dẫn đám Hàn Thiên đi qua một con đường lớn đến trước một tòa đại sảnh hoành tráng ,Hàn Thiên thầm tạch lưỡi,tộc Hồng Yến quả thực là một tộc lớn lâu đời,một tòa phủ đệ này không ngờ lại lớn đến mức như thế,từ cổng vào đến đại sảnh cũng phải trăm trượng hơn,hai hàng Bích Long Trầm trồng hai bên đường lại càng xa xỉ biết bao nhiêu,chỉ một khoảnh sân trước đại sảnh mà đã trồng ra không biết bao nhiêu loại kỳ hoa dị thảo ,hồ nhỏ giả sơn mỗi cái đều vô cùng tinh mĩ,nội tòa phủ đệ to lớn này thôi giá trị đã đến hàng vạn linh thạch rồi,độ giàu có của Hồng Yến gia hẵn nhiên là cực kỳ kinh khủng.

Đến trước đại sảnh tên hộ vệ liền nói hai người vào trong đợi, hắn sẽ dẫn lừa của tiểu y sư đến chuồng,lúc hắn định đưa tiểu kim long đi luôn thì con rồng đó liền nổi khùng lên gầm gừ định tấn công luôn tên hộ vệ,thấy tiểu kim long hung dữ như vậy tên hộ vệ liền nhìn tiểu y sư định đợi cô đưa ra phản ứng,đúng lúc này Hàn Thiên lên tiếng.

-à nó là sũng vật của ta,tính nó hơi khác thường một chút huynh đài chớ quan tâm lát nữa ta sẽ quản thúc nó kỹ càng,huynh cứ dẫn lừa của Lý dược sư đi là được.

Tên hộ vệ vẫn còn chút do dự,tiểu y sư liền chen lời

-đệ ấy nói thế thì huynh đài đừng lo chuyện này nữa,ta lấy thân phận ra đảm bảo tiểu kim sẽ không gây sự trong phủ đệ của tộc Hồng Yến đâu mong ngài đừng lo.

Thấy tiểu y sư đã ngỏ lời,hơn nữa đó cũng chỉ là một đầu sũng vật cũng không thể làm ra sự tình gì quá to tác được vậy nên tên hộ vệ cũng không để ý nữa,hắn nói

-vậy hai người vào trong đợi nhé lát nữa Mã quản gia sẽ đến tiếp các vị

Đại sảnh tiếp khách của tộc Hồng Yến quả là to lớn,một gian phòng trung tâm này thôi đã rộng gần năm mươi trượng vuông ,dài mười trượng rộng năm trượng,cuối hành lang là ghế chủ tọa hai bên lại có hai hàng bàn gế dọc theo chiều dài nhà ra đến tận cửa,cung điện của hoàng đế lúc trước nơi Hàn Thiên ở bất quá cũng chỉ thế này,Hàn Thiên và tiểu y sư tùy tiện tìm một bàn trống ngồi đợi phía trong liền có hai thị nữ đem trà ra mời,mùi vị trà này cũng không tệ tộc Hồng Yến đối với khách đến cung kính có thừa.

Ngồi đợi khoảng một khắc thời gian cuối cùng vị trung niên nhân mà tên hộ vệ gọi là Mã quản gia kia cũng xuất hiện,lão đã gặp qua Hàn Thiên nên theo lệ chào hỏi hắn trước.

-vị tiểu huynh đệ này chúng ta đã gặp nhau hôm qua nhỉ?chẳng hay tiểu huynh đệ tên gì? là người như thế nào của Lý dược sư vậy?

Hàn Thiên cười hòa nhã đáp lễ.

-ta tên Hàn Thiên là đệ đệ của Lý tỉ tỉ

Ông ta lại nhìn sang tiểu y sư ánh mắt có chút sáng lên,nở một nụ cười hòa nhã ông ta nói

-đây phải chăng là Lý dược sư?,lời đồn quả không sai Lý dược sư mỹ mạo tuyệt luân,tài năng xuất chúng,hôm nay được gặp quả thực vạn hạnh vạn hạnh.

Nghĩ một hồi ông ta liền nói tiếp

-chuyện của gia chủ chúng ta Lý dược sư hẵn là đã được nghe Hàn Tiểu hữu nói qua,chuyện này sự tình trọng đại,chúng ta vào trong bàn bạc kỹ hơn nhé.

Lúc cả đám định vào hậu viện thì đột nhiên một tiếng gầm gừ vang lên,Mã quản gia nhìn xuống chỉ thấy một đầu dị thú kỳ lạ,ông ta cảm thấy khá quen thuộc chỉ là không nhớ đã gặp nó ở đâu,ông ta nhìn về phía hai người Hàn Thiên chờ đáp án,Hàn Thiên hời hợt nói với ông ta.

-ngài đừng quan tâm đến nó làm gì,nó là tên đã lừa ngài hôm trước đấy.

Mã quản gia liền nhớ ra,ông ta cũng miễn cưỡng cười cười vài cái vòng tay chào tiểu kim long một lần,lúc này nó mới chịu yên,cả đám người cùng nhau vào trong,đến một gian phòng nhỏ ở hậu viện Mã quản gia liền gọi đám người Hàn Thiên vào đó nói chi tiết sự tình.

Sau khi mọi người đã an tọa tiểu y sư nghiêm mặt hỏi Mã quản gia

-ngài có thể tường thuật chi tiết mọi chuyện lại cho ta được không vậy?

Mã quản gia cũng không còn gì để giấu diếm,lão nói

-sự tình đại khái hẵn là lý dược sư cũng đã được nghe qua rồi,cụ thể là như thế này,tộc trưởng của chúng ta Hồng Yến Hoàng là một võ sư trung tầng,mấy tháng trước có tin tức từ trong Yêu Linh sơn mạch đưa về,nói là bên trong yêu linh sơn mạch phần ngoại biên có một đầu Bích Lân xà là yêu thú cấp năm đang bị trọng thương,Bích Lân xà là yêu thú hiếm gặp giá trị tài liệu trên thân lại vô cùng to lớn,nội đan của Bích Lân Xà chính là chủ dược quan trọng để luyện chế được phá chướng đan ngũ phẩm,tộc trưởng chúng ta đang là võ sư trung tầng đương nhiên rất khao khát loại đan dược này,chỉ cần đợi lúc ngài đạt đến võ sư cao tầng trực tiếp phục dụng một viên phá chướng đan ngũ phẩm thì liền có tám phần khả năng đột phá đến cảnh giới Đại võ sư,tộc chúng ta tuy lớn nhưng kẻ thù bên ngoài dòm ngó cũng nhiều,bên trong nội bộ lại còn có mấy bị trưởng lão thực lực cỡ võ sư sơ tầng đã bắt đầu có chút không phục vị trí của tộc trưởng,chỉ cần tộc trưởng chúng ta đạt đến Đại võ sư cảnh giới thì mọi nguy cơ đều sẽ lập tức được phá bỏ, tộc trưởng của chúng ta đối với nội đang của Bích Lân xà chính là vô cùng mong muốn có được,hai tuần trước tộc trưởng dẫn theo vài tâm phúc thực lực không tệ vào trong Yêu Linh sơn mạch săn tìm yêu thú này,không ngờ ba ngày sau trở về liền bị trọng thương không nhẹ,những tâm phúc đi theo toàn bộ đều chết hết cả,tộc trưởng chúng ta vừa về đến nhà liền ngất liệm ngay tức khắc,dược sư trong tộc ta chuẩn đoán ông ấy trúng phải nhiệt tức hỏa độc của Bích Lân xà,ngoài ra trên thân thể còn bị nội ngoại thêm mấy vết thương nữa,dược sư trong tộc ta đã điều trị cho ông ấy gần hai tuần nay,lúc mới đầu thương thế có vẻ đã chuyển biến tốt lên không ngờ chỉ bốn ngày sau thương thế của tộc trưởng lại trở nặng thêm,dược sư trong tộc không thể đưa ra được giải pháp nào cụ thể,quá rối trí ta đành phải tìm đến Lý dược sư đây,mong cô đến xem qua bệnh tình của tộc trưởng chúng ta,nếu cô có thể chữa khỏi cho ngài ấy thì ngoài năm mươi linh thạch mà tộc ta đã hứa trước với cô chúng ta sẽ tặng cho cô thêm ba loại linh dược quý giá trong kho thuốc của chúng ta,chọn loại nào là tùy cô.

Tiểu y sư nghe xong lời của Mã quản gia đôi mày liễu liền thoáng cau lại,nhiệt tức hỏa độc của Bích Lân xà là một loại độc khá lợi hại,với trình độ hiện tại cô vẫn không nắm chắc có thể giải được độc này,tuy nhiên cô từng xem qua một cuốn cổ thư trong đó có viết một phương thuốc thanh nhiệt hạ hỏa vô cùng lợi hại vừa hay có thể khắc chế độc tính của nhiệt tức hỏa độc,sử dụng kết hợp phương thuốc đó cùng với một vài bài thuốc tiêu độc khác,thương thế của Hồng Yến Hoàng cô khả dĩ có thể chữa trị được,nghĩ rồi cô liền nói.

Dựa theo tình hình của tộc trưởng ngài ta đã có một giải pháp,chỉ là do ta chưa tận tay xem qua thương thế của ông ta nên không thể vội đoán định bây giờ ngài đưa ta đi thăm bệnh cho ông ấy,kết quả thế nào ta sẽ nói lại với ngài sau.

Nghe tiểu y sư nói dường như đã có vài phần nắm chắc,Mã quản gia trên mặt liền có nét kinh hỉ,ông ta nói

-được vậy thì tốt quá,nào bây giờ ta sẽ đưa Lý dược sư đến thăm bệnh cho tộc trưởng ,mời Lý dược sư theo ta.

Đám Hàn Thiên lại được Mã quản gia dẫn đến một căn phòng sau hậu viện,đến nơi Mã quản gia liền nói.

-đây là phòng của tộc trưởng chúng ta ,ông ấy bị thương rất nặng đã hôn mê hoàn toàn ,bây giờ ta sẽ đưa Lý dược sư vào xem qua vết thương của ngài ấy.

Tiểu y sư nghe xong liền quay người lại bảo Hàn Thiên

-bây giờ tỷ sẽ vào trong xem bệnh cho Hồng Yến tộc trưởng,bọn đệ ở ngoài này canh chừng đừng có đi lung tung đấy.

Đối với chuyện xem bệnh cứu người này Hàn Thiên không mấy quan tâm,thấy tiểu y sư căn dặn hắn liền cười nói

-tỷ cứ yên tâm bọn đệ ở đây trông chừng cho tỷ,có việc gì cứ gọi đệ.

Tiểu y sư theo Mã quản gia vào trong phòng,cửa phòng nhanh chóng khép lại,Hàn Thiên đứng bên ngoài cảnh giới,chỉ cần có chút động tĩnh hắn sẽ tùy thời vào xem thử.

Đang lúc rảnh rỗi Hàn Thiên bắt đầu nhìn ngắm xung quanh,không ngờ sân trước của Hồng Yến gia đã xa hoa đến thế rồi mà hậu hoa viên này cũng sang trọng không kém,hậu viện này được xây theo hình vuông với hoa viên chính giữa,hoa viên là một mảnh vườn rộng khoảng một trăm trượng vuông,từ chính sảnh nhìn vào bên phải hoa viên là một cái ao nhỏ đường kính khoảng năm trượng ,giữa ao là hòn giả sơn cao gần hai trượng,dưới ao trồng đầy hồng liên,bờ ao lại có một cây đào lớn táng rộng cũng phải ba trượng,ao nhỏ nước trong ,bóng đào ẩn ẩn ,cảnh sắc quả thực vô cùng thanh nhã.

Bên trái hoa viên lại trồng đầy hoa cỏ,hoa Tử Quỳnh chiếm đa số,hoa Tử Quỳnh vàng đầy tươi sáng,hoa Tử Quỳnh đỏ lại trông thật yêu dã,từng gốc Tùng nhỏ,từng khóm trúc xanh,ở trung tâm lại có một dịch đình nho nhỏ,tất cả được bố trí hài hòa tạo thành một khung cảnh rạng rỡ tinh tươm,trái ngược với bên còn lại mang vẽ trầm lắng yên bình.

Từ cách bài trí trong phủ có thể thấy được gia chủ Hồng Yến Hoàng là một người có phẩm vị vô cùng cao,nơi ở của tộc Hồng Yến được ông ta bỏ ra rất nhiều tiền của để chăm chút từng tí một.

Mãi nhìn ngắm cảnh sắc không biết từ khi nào đã có một người đang tiếp cận rất nhanh về hướng này,bằng thính lực linh mẫn Hàn Thiên liền phát hiện người đang đến thực lực rất cao,cước bộ mau lẹ như vậy tu vi tuyệt đối phải cở võ sĩ ,người này đang nhanh chóng đến đây chỉ sợ tầm hai hơi thở nữa thôi liền sẽ tới nơi,trong lúc nhạy cảm thế này Hàn Thiên không dám coi thường,hắn ngay lập tức vận sẵn linh lực đứng chắn trước cửa chờ xem người đến là ai?

Thoáng cái một hồng ảnh đã nhanh chóng xuất hiện phía đầu hành lang dẫn đến phòng này,người nọ từ xa đã phát hiện được thân ảnh của Hàn Thiên đang đứng chắn đường,tốc độ thoáng cái chậm lại,đến trước Hàn Thiên chừng nửa trượng thì liền dừng hẵn.

Người vừa đến là một thiếu nữ tầm mười sáu tuổi,thiếu nữ này vóc người cân đối tóc xõa ngang vai thân vận hồng y theo kiểu gọn ghẻ dành cho nữ võ giả,bộ đồ vừa vặn làm lộ lên vô vàng những đường cong gợi cảm từ thiếu nữ nọ,mặt mũi nàng ta trông rất xinh đẹp,mắt phượng mày ngài ngũ quan cân xứng làn da trắng như trứng gà bóc vỏ,nếu xo với tiểu y sư quả thực khó phân hơn kém,nàng ta nhìn qua liền biết Hàn Thiên là một người lạ mới đến,lúc này lại đang chắn trước cửa phòng của Hồng Yến Hoàng,thiếu nữ trong lòng chợt động,ánh mắt đã có chút mất kiên nhẫn,bằng một chất giọng trong trẻo như tiếng khánh ngọc cô ta hỏi.

-ngươi là ai?,nhìn qua không giống người trong phủ,ta cũng chưa từng gặp qua ngươi,ta không biết lý do vì sao ngươi ở đây nhưng đây là phòng của cha ta phiền ngươi tránh đường để ta vào thăm ông ấy,còn về lai lịch của ngươi lát nữa ta sẽ kiểm tra lại sau,giờ cảm phiền ngươi tránh qua một bên.

Nghe thiếu nữ nói xong Hàn Thiên liền nghĩ thầm,hóa ra cô ta là con gái Hồng Yến Hoàng,theo lý thì hắn là khách không nên đắc tội cô ta ,nhưng mà lúc này tiểu y sư đang chẩn bệnh phía trong bây giờ để cô ta vào cũng là không thỏa đáng, thiết nghĩ hắn nên nói rõ để cô ta chờ ở đây một lát tránh làm hỏng chính sự.nghĩ rồi Hàn Thiên liền cười hòa nhã nói.

-hóa ra cô nương là thiên kim của Hồng Yến tộc trưởng,hiện tại tỷ tỷ của ta đang xem bệnh cho cha của cô ở bên trong,để tránh làm phiền tỷ ấy ta nghĩ cô và ta nên đợi ở ngoài một lát thì hơn.

Cô gái nghe Hàn Thiên nói xong mặt càng hiện lên nét khó chịu,cô ta lên giọng đáp.

-trong đó chính là cha của ta,hiện tại người đang bị thương nặng ngay cả dược sư giỏi nhất trong tộc cũng đang không có đối sách,một dược sư từ bên ngoài đến lẽ nào lại có cách hay sao?,không được ta phải vào trong xem là ai đang không biết lượng sức vậy,an nguy của cha ta trọng đại không thể giao vào tay một người ngoại tộc được,bây giờ nếu ngươi không tránh đường thì đừng trách ta không khách khí.

Nghe trong giọng điệu cô gái dường như có chút không xem trọng ngoại tộc dược sư như tiểu y sư,trong lòng Hàn Thiên vì việc này đã có chút khó chịu,nhưng mà dù gì cô ta cũng là con gái của Hồng Yến Hoàng hắn mười phần không nên sinh sự phải thật hòa nhã đối ứng,hắn đáp

-dù cô nương không coi trọng dược sư ngoại tộc như chúng ta thì cũng phải nói lý chứ,chúng ta dù gì cũng là do Mã quản gia mời tới,được ông ta đích thân đưa đến đây để xem bệnh cho cha cô,cô hiện tại cứ hùng hổ đòi vào chẳng may làm phiền đến việc xem bệnh cho ông ấy chuyện này quả thực không hay lắm a.

Thiếu nữ dường như tính cách có chút nóng nảy,ba lần bốn lược bị Hàn Thiên từ chối cho vào, cô chưa cần suy tính đến việc hắn nói đúng hay sai hợp lý hay không đã liền lớn giọng nói.

-ta mặc kệ các ngươi là ai ,do ai mời tới,trong phủ này chỉ cần là nơi ta muốn đến thì vẫn chưa có ai ngăn cản được đâu,ta xem ngươi mà còn không tránh ra thì ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ độ.

Xưa nay Hàn Thiên là người biết lý lẽ tuy nhiên nếu người ta đã không muốn nói đến lý lẽ thì hắn cũng không sợ,trực tiếp đến là được để xem nắm tay của ai lớn hơn,trước lời của hồng y thiếu nữ Hàn Thiên làm như không nghe cũng không trả lời,trực tiếp dùng hành động biểu hiện,hắn không tránh ra gương mặt cũng không tỏ thái độ gì khác,cô muốn vào trong thì đưa bản lĩnh ra!

Thấy thái độ của Hàn Thiên hồng y thiếu nữ tức giận một bụng nay liền phun trào,cô hét lên một tiếng nói

-là ngươi rượu mời không uống thích uống rượu phạt lát nữa có bị thương hay mất mạng thì cũng đừng có trách ta.

Nói rồi liền vung chưởng đánh tới,chiêu thức mau lẹ uy lực hung Mãnh tuyệt đối không phải là chuyện đùa.

Bình Luận (0)
Comment