Hàn Thiên Ký

Chương 24 - Thiên Kim Của Tộc Trưởng

Một chưởng của hồng y thiếu nữ đánh đến quả thực không hề tầm thường,Hàn Thiên biết thực lực cô ta cao cường,đòn này hẵn là vẫn đang lưu lực nhưng mà đòn đánh như vậy còn chưa làm khó được hắn,khẽ lùi vài bước hắn liền nhân lúc một chưởng của hồng y thiếu nữ còn đang lấn tới hữu hữu thủ nhanh chóng vung từ dưới lên khẽ vỗ vào cổ tay hồng y thiếu nữ một cái,chưởng lực của thiếu nữ đang đánh tới lại bị Hàn Thiên đẩy dạt qua một bên,Hàn Thiên lại nhanh chân nép qua một bên tránh né, một đòn vừa rồi của hồng y thiếu nữ thành ra vô dụng,ngay chiêu đầu đã thất thủ hồng y thiếu nữ liền kinh hô

-không ngờ thân thủ của ngươi cũng khá lắm,thử chiêu này xem sao?

Vừa dứt lời hồng y thiếu nữ đã thu chưởng về người xoay nửa vòng tung một cước vào Hàn Thiên đang ở phía sau,một cước này vô cùng mau lẹ lúc đánh ra là nhắm vào trung bộ đến khi gần trúng lại đổi thành đánh vào phần đầu,đòn này nếu gặp kẻ nghiệp dư tất nhiên sẽ lúng túng đối phó,nhưng gặp phải Hàn Thiên thì chút tiểu xảo đó còn chưa tính là gì,khẽ lùi hai bước hắn đã nhanh chóng thoát khỏi vùng công kích của ngọn cước,hồng y thiếu nữ bản tính háo thắng nổi lên một đòn lại một đòn liên tiếp công kích Hàn Thiên mấy chiêu nữa,Hàn Thiên không đánh trả cô ta chỉ linh hoạt ứng chiến,không ngờ hồng y thiếu nữ đánh mãi không trúng bắt đầu giở trò khiêu khích,giọng cô cực kỳ miệt thị

-ngươi là một nam nhân chỉ biết tránh né thì có gì hay ho,có giỏi thì trực tiếp đối chiến với ta xem ngươi lợi hại đến đâu?

Hàn Thiên nghe cô ta khiêu khích tất nhiên không để trong lòng hắn sống đến giờ sao có thể bị mấy lời như vậy kích động được,thế nhưng nếu hắn không cho cô ta thấy chút thực lực thì cô ta nhất quyết sẽ càng lấn lướt,nghỉ đoạn hắn liền cười lớn.

-ha ha ta kính cô là con gái của Hồng tộc trưởng không xo đo với cô,nhưng mà nếu cô thích tranh đấu đến vậy thì ta sẽ cho cô thấy chút thực lực mới được.

Lời vừa dứt Hàn Thiên đã vận lên ba thành linh lực vào cánh tay,nhân lúc một chưởng của hồng y nữ tử đang đánh đến hắn liền vung chưởng đối ứng,một tiếng vang trầm đục cất lên hai người đều đồng dạng lui về ba bước,Hàn Thiên thầm cảm thán,đòn vừa rồi hắn đã dùng linh lực gia trì thêm sức mạnh cho cánh tay ,cộng thêm luyện thể thuật đã có chút thành tựu vậy mà cũng chỉ đánh cầm đồng với cô gái này,thực lực của cô ta tuyệt đối là võ sĩ giai,mới từng này tuổi đã có thực lực như vậy,tương lai nhất định trở thành một nhân vật lớn.

Xo với Hàn Thiên thì cô gái càng thêm kinh hãi,vừa rồi cô ta đã dùng đến bảy phần sức vốn định sẽ chiếm chút tiện nghi của gã lạ mặt kia ,nhưng không ngờ sức mạnh của gã lại kinh khủng đến thế ,một đòn nhìn như tùy tiện đánh ra lại có uy lực cầm đồng với cô,nếu không sữ dụng võ kỹ chỉ dụng sức mạnh đối chiến cô nhất định không thể thắng hắn,nghĩ đoạn cô liền nghiêm túc nói

-không ngờ ngươi lại ẩn tàng sâu đến vậy,là ta đã xem thường ngươi,tiếp sau đây ta sẽ không nương tay nữa đâu,đòn tới ta sẽ sữ dụng đến võ kỹ ngươi cẩn thận mà suy tính đi,bây giờ tránh đường cho ta vào trong còn kịp.

Hàn Thiên chửi thầm,cô ả này không ngờ định chơi thật rồi,võ kỹ của cô ta đánh ra nhất định không tầm thường,nơi này nhỏ hẹp hắn không có cơ hội tránh né,nếu hắn sữ dụng đấu pháp để đối chiến chổ này nhất định sẽ bị làm rối tung lên,bên kia hồng y nữ tử đã bắt đầu tụ lực rồi,võ kỹ mà cô ta sắp đánh ra uy lực tuyệt đối không nhỏ,hắn nhất định không thể để cô ta đánh ra chiêu này

-cô điên rồi à,đây là phòng của cha cô đấy,cô ở chổ này phá rối không sợ làm phiền việc xem bệnh cho ông ấy sao?

-ngươi đừng nhiều lời,nếu sợ thì mau tránh ra,ta cũng không tin tưởng người ngoài như các ngươi,làm phiền thì làm phiền đi ta cũng không ngại đâu.

Thấy cô ta dường như rất quyết tâm Hàn Thiên không còn cách nào khác liền phải tụ sẵn một khí bạo ấn cơ sở trước,khí bạo ấn này từ lúc hắn đạt đến thoát thai kỳ còn chưa có thử nghiệm qua,Linh lực ưu việt hơn linh khí nhiều lần,một đòn khí bạo ấn cơ sở này chỉ sợ uy lực không nhỏ,nhưng nếu hắn dùng khí lãng chấn để cản đòn thì một nửa căn phòng này có nguy cơ sẽ bị thổi bay mất,hắn tuyệt đối không muốn chuyện này xảy ra,bây giờ tốt nhất là cô gái kia tự hiểu ra vấn đề lập tức dừng lại còn không kết quả chỉ sợ là không hay chút nào.

Đang lúc hai bên giương cung bạt kiếm chuẩn bị sống mái đến nơi thì đã nghe giọng của tiểu y sư từ trong phòng vang ra.

-Hồng Yến Linh không ngờ lâu như vậy không gặp lại cô mà cái tính háo thắng nóng vội của cô vẫn chẳng thay đổi gì cả.

Hồng y nữ tử nghe giọng tiểu y sư dường như đã có chút nhận thức ,võ kỹ vừa đánh ra liền nhanh chóng thu lại,còn chưa nghĩ ra đó là giọng của ai thì cửa phòng đột ngột mở ra,từ bên trong Mã quản gia cùng vời tiểu y sư đồng thời xuất hiện.

Thấy tiểu y sư nữ tử được gọi là Hồng Yến Linh kia liền như thấy được người quen phút chốc thay đổi thái độ ,cô ta vui vẻ đến gần tiểu y sư mặt mày rạng rỡ nắm lấy tay cô nói.

Lý Thiên Vũ là cô thật sao?,không ngờ một dược sư có quy tắc như cô lại đến đây đấy,thế nào rồi?dạo này là vì khó khăn quá nên cả quy tắc của mình cũng vứt luôn đi rồi à?lúc nghe có dược sư từ bên ngoài đến ta còn không nghĩ đó là cô đâu.

Nghe Hồng Yến Linh nói móc mình nhưng tiểu y sư vẫn chẳng có gì là khó chịu cả ,cô cười mỉm nói

-cả cái tính ăn nói khó nghe cũng chẳng thay đổi gì,ta đến đây còn không phải vì nể tình người bằng hữu như cô sao?

Thấy mình đã có chút thất lễ,Hồng Yến Linh liền có chút ngượng ngùng,nhưng mà tính cô vốn tự cao sẽ không chịu nhận lỗi trực tiếp nên cô bắt đầu lãng sang chuyện khác.

-được rồi được rồi là cô có tình có nghĩa,ta đã trách lầm cô được chưa?,mà cô đã xem qua vết thương của cha ta rồi sao,nó thế nào?,cô chữa được chứ?

Trước bộ dạng sốt sắng của Hồng Yến Linh tiểu y sư cũng đành thất sách,cô nói

-chúng ta qua phòng bên kia ngồi trước,chuyện của cha cô ta sẽ nói sau.

Hồng Yến Linh dường như còn có chút chuyện không yên ,cô nhìn Hàn Thiên lại nhìn sang tiểu y sư,ánh mắt thăm dò nói.

-người này thực lực vô cùng lợi hại,trước nay ta chưa từng nghe cô nói là có đệ đệ.chẳng lẽ hắn là nam bằng hữu của cô à?

Câu cuối giọng của Hồng Yến Linh lại xen chút ám muội làm tiểu y sư nghe xong mặt liền có chút đỏ lên,Hồng Yến Linh nhìn thấy được lại nghĩ là mình nói trúng bất giác bồi thêm một câu.

-đấy đỏ mặt rồi kìa ta nói quả không sai mà.

Tiểu y sư sợ Hồng Yến Linh cứ nói bừa như thế sẽ không hay ,dù cô và Hàn Thiên chẳng có chuyện gì nhưng để cô ta nói một hồi thì liền làm cho người khác hoài nghi ,bèn nhanh chóng đính chính.

-hắn thực sự là đệ đệ của ta,một năm trước ta vào rừng không may bị thú dữ tấn công là đệ ấy đã cứu ta,đệ ấy ở một mình trong rừng từ lâu,ta vì cảm kích đệ ấy có ơn cứu mạng nên đưa về nhà ta cho đệ ấy ở cùng,nhận làm đệ đệ cô đừng có hiểu lầm.

Hồng Yến Linh nhìn Hàn Thiên một cái thấy hắn tướng mạo đường đường,dáng người cân xứng, thần thái hiên ngang tuyệt đối là một thiếu niên mỹ nam tử,nhìn lại tiểu y sư tuy cô không nói gì khác nhưng trên mặt cô hai chữ hoài nghi đã hiện rõ khiến ai cũng nhìn ra được,hồi lâu cô ta xua tay.

-thôi thôi tạm tin Lý Thiên Vũ cô đấy,y thuật của cô không tồi lần này cha ta quả thực có hi vọng rồi,nào qua phòng bên chúng ta cùng trò chuyện.

Trong lúc mọi người đang di chuyển Hàn Thiên thấy tiểu kim long đang ngủ ở trên cây đào đằng xa kia vẫn chưa dậy thì liền nổi điên lên,xông ra nắm đầu nó trở về,con rồng này nếu không để nó trước mắt thì một lát sẽ lại đi tìm nhà bếp của người ta để mà ăn vụng cho xem.vừa xách tiểu kim long từ trên cây xuống hắn vừa mắng.

-tên khốn nhà ngươi còn ở đây ngủ à,suốt ngày chỉ có ăn với ngủ,ngày đó ta cũng chẳng biết tại sao lại đem ngươi về nuôi nữa?

Đang cơn mộng đẹp lại bị lôi dậy,thêm việc chẳng biết vì sao bị ăn mắng tiểu kim long phát khùng đớp loạn vài phát may mắn Hàn Thiên đã tránh được,hắn tung một chiêu “Cầm Long thủ”khóa mồm con rồng này lại lôi về.

Phía xa tiểu y sư vốn đã nhìn quen việc này liền không có biểu cảm gì,Mã quản gia trên mặt hiện rõ hai chữ lạ lùng,riêng Hồng Yến Linh trên mặt lại có nét thú vị,cô nghĩ thầm “quả là một tên đặc biệt ngay cả sủng vật cũng đặc biệt đến vậy,ta thực sự muốn biết rõ rốt cuộc ngươi đang ẩn giấu những thứ gì”.

Trên một chiếc bàn tròn lớn có đủ mặt mọi người, tiểu y sư thâm trầm nói.

-vết thương của Hồng Yến tộc trưởng ta đã xem qua,ông ấy đúng là trúng phải nhiệt tức hỏa độc,ông ấy vốn có tu vi thâm sâu có thể tự đề kháng một chút,ta chỉ cần chuẩn bị một phương thuốc đặc biệt ông ấy liền có thể dần khôi phục,cái đáng nói là những vết thương trên người ông ấy có vài vết là do bị binh khí của nhân loại gây ra,Mã quản gia đã nói qua Hồng Yến tộc trưởng là đưa người đi săn tìm yêu thú Bích Lân Xà,những vết thương này xuất hiện đúng là có chút bất thường,ngoài ra thì.. à cũng không có gì đáng lo lắm đâu,vết thương của Hồng Yến tộc trưởng cần vài ngày mới có thể hồi phục,trong thời gian này chúng ta sẽ ở trong một khách điếm bên ngoài Hồng Yến gia từ từ điều trị vết thương cho ông ấy.

Nghe xong lời của Tiểu y sư Hồng Yến Linh là người có phản ứng trước

-sao lại có vết thương do nhân tộc gây ra được kia chứ,chẳng lẽ trong nội bộ những kẻ đi theo cha ta có phản tặc

Mã quản gia nghe cũng kích động nói.

-sao trên người tộc trưởng lại có vết thương do nhân tộc gây ra được chứ,những người đi theo Hồng tộc trưởng đều là tâm phúc cả đấy,lý dược sư cô khẳn định đã kiểm tra kỹ rồi chứ

Tiểu y sư quả quyết

-ta đã kiểm tra rất kỹ càng,tổng cộng có hai vết thương là do tên bắn,một vết là do kiếm chém vào,còn một vết nặng nhất dường như là từ một loại võ kỹ nào đó gây ra.

Hồng Yến Linh vô củng kích động cô ta hùng hổ nói

-nếu quả thực là có kẻ dám tính kế ám toán cha ta,chỉ cần để cho ta phát hiện ra hắn,Hồng Yến Linh ta nhất định đem hắn ra thiên đao vạn quả.

Mã quản gia thì có chút thận trọng hơn,lão nói

-chuyện này hệ trọng phiền Lý dược sư và Hàn huynh đệ đừng nói ra bên ngoài.chuyện có phản tặc hay không từ từ chúng ta sẽ tra xét sau.

Suy nghĩ một lát ông ta tiếp.

-Lý dược sư cứ trực tiếp ở lại đây là được rồi,lát nữa ta sẽ sắp xếp hai căn phòng trống cho hai vị,chuyện dược vật có gì Lý dược sư cứ phân phó xuống là được nếu trong tộc không có hãy nói với ta sẽ cử người ra ngoài mua.

Hồng Yến Linh cũng chen lời.

-đúng đó Thiên Vũ,cô ở lại đây ít hôm đi hai chúng ta còn nhiều chuyện để ôn lại mà.chuyện của cha ta thực sự phải nhờ đến cô rồi,để cô ở bên ngoài Hồng Yến tộc chúng ta làm sao nhìn mặt người đời kia chứ?

Tiểu y sư suy nghĩ một hồi rồi nói

-vậy cũng được,mấy hôm nay ta sẽ ở lại đây,bây giờ ta sẽ viết phương thuốc cho Hồng Yến tộc trưởng,nếu không có việc gì thì mọi người ra ngoài trước đi.

Hồng Yến Linh và Mã quản gia nghe xong liền đi ra khỏi phòng,trước khi đi Hồng Yến Linh còn nói

-chuyện của cha ta giao lại hết cho cô đấy.

Nói rồi lại ám muội nhìn Hàn Thiên và tiểu y sư một lần rồi mới đi ra.

Lúc này trong phòng chỉ còn lại Hàn Thiên và tiểu y sư,nghĩ một lát Hàn Thiên lại trầm mặt hỏi

-tỷ vẫn còn chuyện chưa nói hết phải không?,bây giờ không có ngoại nhân nữa tỷ có thể nói rồi chứ?

Tiểu y sư rót một ly trà,điềm tĩnh nói

-quả nhiên ánh mắt của đệ rất sắc bén,biết ta còn có chuyện đang giấu hai người họ.

-rốt cuộc là sự tình gì mà ngay cả Hồng Yến Linh tỷ cũng không muốn nói cho biết vậy.

Tiểu y sư bất ngờ nghiêm mặt hỏi một câu không liên quang.

-Hàn Thiên đệ phải nói thật cho tỷ biết thực lực của đệ rốt cuộc mạnh đến đâu?

Tuy Hàn Thiên không biết tại sao tiểu y sư lại hỏi vậy,nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô hắn biết cô không chỉ hỏi đùa nên thành thật đáp.

Có thể đánh bại võ sĩ trung tầng,còn như gặp võ sĩ cao tầng thì đành vô sách tuy nhiên nếu giao phong có thể giữ được mạng.

Tiểu y sư có chút kinh hãi nhìn Hàn Thiên.

-đệ quả thực làm tỷ rất bất ngờ ,từng đó là đủ rồi,bây giờ ta sẽ nói cho đệ chuyện khi nãy ta giấu hai người họ.

Dừng một lát tiểu y sư tiếp.

-vết thương của Hồng Yến tộc trưởng đã được các dược sư ở đây điều trị khá tốt,chỉ có nhiệt tức hỏa độc là họ chưa bài trừ được,bọn họ cũng tính là biết thời thế không có vọng động làm loạn bài trừ độc đó đi nếu không ,Hồng Yến tộc trưởng khó mà giữ mạng,chúng ta cũng không cần ở đây làm gì,khi nãy điều ta đã giấu đi chính là ngoài những vết thương và hỏa độc ra lý do lớn nhất khiến Hồng Yến tộc trưởng chưa tĩnh dậy đó là vì ông ta đã bị hạ thêm một loại độc nữa!

-tỷ nói là trong tộc hồng yến này có kẻ muốn ám toán ông ta sao?,nghĩ cũng đúng nếu là đệ đệ cũng sẽ nhân lúc này nước đục thả câu,chỉ là không biết ai mà lợi hại đến vậy nanh vuốt có thể vương đến tận trong nội bộ tộc Hồng Yến,loại độc đó tỷ chữa được không?

Tiểu y sư trầm ngâm nói.

-loại độc này vô hình vô vị,lúc đi vào cơ thể sẽ không tấn công trực tiếp thân chủ mà sẽ ngấm từ từ vào kinh mạch xương cốt,khiến những bộ vị đó yếu dần đi và không có khả năng tự khôi phục,lâu dần thân chủ sẽ kiệt lực mà chết,dược sư bình thường nếu nhìn vào chỉ nghĩ là cơ thể bị suy nhược,nếu đang lúc bị thương thì lại càng hợp lý và khó phát hiện,tỷ có thể chữa được độc này nhưng mà điều tỷ quan tâm là kẻ ở phía sau giật dây kia.

Hàn Thiên suy nghĩ một hồi rồi trầm giọng nói

-đệ nghĩ mấy ngày này tỷ hãy cứ chữa trước nhiệt tức hỏa độc cho Hồng tộc trưởng đi còn loại độc kỳ lạ kia tỷ tạm thời hãy cứ giả vờ như không biết,đệ lo lắng những kẻ đang giở âm mưu phía sau là muốn tìm chúng ta đến chết thay hòng đổ hết tội lỗi lên đầu chúng ta đấy,loại độc kia tỷ hãy điều chế thuốc giải trước,tùy thời cho Hồng tộc trưởng dùng ,tỷ đừng để cho ông ấy bị hại mất mạng nhưng cũng đừng để ông ấy bị độc chết,tình trạng ông ấy như thế này đối với tỷ và đệ chính là có lợi nhất,tỷ cố kéo dài vài ngày kẻ địch không đợi được sẽ bắt đầu vọng động,trong những ngày này đệ sẽ âm thầm điều tra mọi chuyện ,đợi đến khi mọi sự được sáng tỏ lúc ấy chúng ta sẽ lật tẩy âm mưu của những kẻ kia ra ánh sáng.

Thấy tiểu y sư đang nhìn mình chăm chú Hàn Thiên bỗng chột dạ hỏi.

-tỷ nhìn đệ chăm chú như thế làm gì?,bộ mặt đệ có dính gì sao?

Tiểu y sư trả lời bâng quơ

-ta quả thực không hiểu một người vừa có thực lực lại có đầu óc thâm sâu như đệ tại sao lại mới chỉ có mười hai tuổi nhỉ,đệ nói xem có phải đệ đang lừa tỷ không?

Hàn Thiên cười gượng nói

-sao đệ lại lừa tỷ kia chứ?,ngoài bộ dạng xinh đẹp tuyệt trần của tỷ ra tỷ còn thấy mình có điểm nào khiến đệ nguyện ý đi lừa tỷ nữa chứ?

Bình thường khi bị Hàn Thiên trêu chọc như vậy tiểu y sư sẽ phản ứng rất mãnh liệt nhưng hôm nay không hiểu sao lại bình tĩnh đến lạ,mặt cô chỉ hơi đỏ lên rồi bằng ánh nhìn kỳ dị pha chút mông lung cô lại nói.

-nhiều lần tỷ đã nghĩ đệ chính là một siêu cấp cường giả hay một yêu thú đỉnh giai nào đó đã giả trang để lừa tỷ đấy,Hồng Yến Linh chưa bao giờ tò mò về nam nhân nào cả,hôm nay cô ấy đã không dưới một lần dò hỏi về quan hệ của chúng ta,cả cô ấy cũng cảm nhận được đệ không phải là một người bình thường ,đệ nói tỷ tỷ làm sao tin đệ đây?

Trước những lời ngô nghê như thế Hàn Thiên quả thực chẳng biết nên cười hay nên khóc,hắn nói

-tỷ tỷ à hôm nay tỷ bị sao vậy?,đệ chính là đệ ,những gì đệ nói với tỷ lúc trước đều là sự thật mà.

-nhưng đệ vẫn chưa từng nói cho ta thân thế của đệ.

-điều đó quan trọng với tỷ lắm sao?,nếu đệ nói đệ từ trên trời rơi xuống tỷ có tin không?

-nếu đệ nói nghiêm túc tỷ tỷ có thể sẽ tin đấy.

-tại sao chúng ta lại bàn sâu về chủ đề này nhỉ,đệ nghĩ chúng ta nên bàn chính sự sẽ thiết thực hơn đấy.

Tiểu y sư ngẫm nghĩ một hồi,cuối cùng không vui không buồn nói

-thực ra chúng ta có thể coi như không có chuyện gì trực tiếp trở về nhà,để mặc mọi thứ diễn ra tự nhiên,ta mong đệ sẽ khuyên ta như thế đấy.

-nếu tỷ thật sự nghĩ vậy từ đầu tỷ đã chẳng đến đây,có những chuyện nếu không làm thì lương tâm chúng ta sẽ cắn rứt lắm đấy!.

Tiểu y sư cười khẽ một tiếng,vành môi cô cong lên thành một đường rất đẹp,cô nói

-được vậy cứ làm theo lời đệ nói,chúng ta sẽ tận lực giúp Hồng tộc trưởng thoát khỏi đại nạn này.

Bình Luận (0)
Comment