Hàn Thiên Ký

Chương 267 - Khai Chiến.

Vương Trụ phía xa chợt cuồn tiếu một trận, đó mới là Hàn Thiên mà hắn biết, lúc cần vô lại sẽ vô lại, lúc cần cuồn ngạo sẽ còn cuồn ngạo hơn cả hắn, thực lực của đối phương cũng đã tăng tiến không thua gì hắn, một đối thủ như thế này, quả thực rất xứng đáng để đánh bại.

Chân nguyên lực nhanh chóng lưu động trong thân thể, toàn thân Vương Trụ dần có những luồn ngân sắc lưu quang bắt đầu tán phát, hắn đã dùng đến ngân thể biến thân, tiến vào trạng thái chiến đấu.

Luyện thể giả thực lực hùng mạnh, chỉ cần có thiết thể biến thân, liền đã mạnh ngang võ giả hơn hắn đúng một đại cấp bậc, đằng này Vương Trụ lại sở hữu ngân thể biến thân, sở hữu thực lực mạnh nhất trong ba loại biến thân thông thường, cái này dù đã biết trước, nhưng mỗi lần nhìn lại, chúng nhân vẫn không thể nhịn được mà trầm trồ ca thán.

Bất quá biến đổi của Vương Trụ vẫn chưa dừng lại, lúc ngân sắc khí lưu đạt cực điểm, bên trong liền xuất hiện một đoàn hoàng sắc khí lưu, biểu hiện này lại càng khiến đám đông không thể hiểu nổi, chỉ có những bậc đại năng giả, kinh qua nhiều chuyện mới có chút nhận thức.

Nhất là nữ luyện thể giả đi theo sau Liệt Thần, Trạng thái của Vương Trụ hiện tại, nàng ta dường như cũng có chút nắm bắt, chỉ nghe nữ luyện thể giả nọ dùng giọng tán thưởng đánh giá.

-luyện thể giả luyện được ngân thể biến thân đã là kỳ tài vạn người có một, ngân thể biến thân gần như đã là loại biến thân mạnh nhất mà người đạt đến thần thông kỳ có thể luyện được, thế nhưng trên nó vẫn còn một loại biến thân thuật nữa, “vô thượng kim thân”.

-Vương Trụ sau khi trãi qua huyết môn chi lộ, đã có được phúc ân tẩy lễ của các bậc tiền bối vạn kiến, chính những tiền bối đi trước đã dùng chân nguyên lực của bọn họ, thông qua thủ đoạn đặc thù, giúp Vương Trụ đột phá được cảnh giới bản mệnh thần thông, hơn nữa biến thân thuật còn có bước tiến trọng đại, đạt được chí tôn ngân thân, hay còn có thể gọi là bán kim thân.

-muốn luyện được vô thượng kim thân chỉ có cách dung nhập hoàn toàn thần hồn vào thần thể lúc đột phá thần thông kỳ, khi biến thân thuật đã luyện thành, muốn cưỡng chế dung nhập thần hồn vào lại thần thể là cực kỳ khó khăn, nhưng vì tiềm năng của Vương Trụ là vô cùng lớn, thế nên các tiền bối trong hoàng thất vạn kiến đế quốc cũng không ngại tổn hao tu vi, nghịch thiên cải mệnh, giúp Vương Trụ dung hòa một nửa thần hồn của hắn vào thần thể, kết quả đã đạt đến bán kim thân, tiềm năng gần như tăng lên gấp rưỡi.

Những lời này, nữ luyện thể giả bên phía vạn kiến nói với một điệu bộ rất tự hào, bản thân nàng ta cũng chỉ có thể luyện được ngân thể biến thân, thế mà hậu bối như Vương Trụ có thể đạt đến bán kim thân, là bậc tiền bối, nữ luyện thể giả kia tất nhiên vô cùng tự hào, tuy chỉ là vài câu đánh giá, thế nhưng âm điệu cũng không quá nhỏ, thừa sức để người của vạn kiến đế quốc gần đó đều nghe được.

Hàn Thủy võ hoàng cùng các lộ nhân vật đến vô hồi nhai hôm nay, ai nấy đều có qua ít nhất là mấy mươi năm kinh nghiệm tu luyện, làm sao lại không biết ngân thể biến thân gần như là võ lực tuyệt đối của luyện thể giả, chỉ cần biến thân thuật đẳng cấp thua đối thủ, chưa cần bắt đầu, liền đã có thể đoán được ai sẽ chiếm thượng phong.

Mà Vương Trụ xo với những gì mà người đại ninh biết về hắn lúc trước, hiện còn lợi hại hơn, Hàn Thiên chỉ là một học viên nổi trội ở lý khố đại học viện, cũng không thể nào đạt được những sự ủng hộ to lớn như hoàng thái tử của vạn kiến đế quốc được, cùng là luyện thể giả, hơn nữa lại song tu hai đường, Hàn Thiên hắn liệu có thể đạt đến biến thân thuật đủ lợi hại, để kéo lại khoảng cách với Vương Trụ được hay không?.

Dù đã nghe qua rất nhiều chiến tích của Hàn Thiên, thế nhưng Hàn Thủy võ hoàng cũng không nhịn được mà ảo não trong lòng, ông ta chỉ mong Hàn Thiên khả dĩ cũng đạt đến ngân thể biến thân, như vậy khoảng cách với Vương Trụ sẽ không quá chênh lệch, lúc ấy hắn còn một thân tu vi võ cảnh, rất có thể sẽ kéo lại được chênh lệch một đại cấp bậc tu vi luyện thể giữa hai bên.

Trừ Nhược Mộng ra, trong đoàn người đại ninh, ai ai cũng có suy nghĩ giống như vậy, Hàn Thiên đột phá cảnh giới quan trọng, chính là ở tại gia viên của hắn, trừ những bằng hữu thân thích, chưa ai biết hắn đã luyện thành loại biến thân thuật gì, vô thượng kim thân, Hàn Thiên hắn chỉ sữ dụng qua một lần ở đại đấu trường lúc trước.

Thế nhưng khi ấy hắn là thiết diện, hơn nữa khán đài và đấu trường có cấm chế, khán giả trừ dùng mắt nhìn, cũng không thể dùng thần niệm dò xét, thành thử thiết diện có phải là sở hữu vô thượng kim thân hay không, khả năng là đa phần mọi người cũng chẳng để ý.

Bất chấp mọi sự xem nhẹ đến từ người vạn kiến, hay sự hoài nghi đến từ người đại ninh, ánh mắt Nhược Mộng lúc nhìn bóng lưng thẳng tắp rộng lớn kia, vẫn luôn chất chứa một niềm tin kiên định, bán kim thân thì đã sao?, đạt được hổ trợ từ tiền bối lợi hại thì đã sao?, nam tử nàng nhìn trúng, chẳng cần ai dẫn lối để trở nên cường đại, nam tử ấy bằng sức một mình hắn…luyện được vô thượng kim thân.

Như để khẳng định mong mỏi của Nhược Mộng, như để làm vô hồi nhai phải lặng đi, một luồn kim sắc quang mang nhanh chóng lưu chuyển dưới làn da trắng sáng của Hàn Thiên, kim quan ấy thậm chí còn ngưng thực đến mức thoát ra bên ngoài, như một ngọn lửa bập bùng nhảy nhót trên từng phần y phục của Hàn Thiên hắn.

Không uy áp, không bề thế, không lời tán dương, nhưng trước nam tử đứng trong hào quang kim sắc ấy, không một ai dám hoài nghi dù chỉ một chút, rằng bất chấp mọi sự kỳ ngộ mà hắn không bằng được người khác, bản thân hắn, vẫn có thể đạt được thành tựu mà ai cũng phải mơ tưởng.

Người vạn kiến vì bán kim thân của Vương Trụ mà tự hào, người vạn kiến vì kim thân vô thượng của Hàn Thiên mà chết lặng, người đại ninh vì bán kim thân của Vương Trụ mà lo lắng, người đại ninh vì kim thân vô thượng của Hàn Thiên mà liêu ngạo.

Rốt cuộc những cảm xúc xem nhẹ đối thủ trong mắt Vương Trụ đều đã tan hết, thay vào đó chỉ là nét đố kỵ pha chút thất thần, hắn đã cố gắng, đã đánh liều cả sinh mạng, thế mà cuối cùng vẫn là thua tên đó một bước.

Xo với Vương Trụ, sát khí trong mắt Liệt Thần chính là cao đến mức không thể ẩn giấu, kẻ có tiềm năng bậc này, đại ninh vốn không được sở hữu, nếu để thiếu niên kia tiếp tục phát triển, tương lai vạn kiến, có khi sẽ phải lung lay dưới tay một mình hắn.

Hàn Thủy võ hoàng cảm giác linh mẫn ra sao?, tâm cơ thâm sâu bậc nào?, Hàn Thiên vừa hiển lộ vô thượng kim thân, ông ta liền biết rằng, hôm nay dù có phải xé bỏ khế ước sinh tử chiến, ông ta cũng không được để Hàn Thiên mất mạng, bởi dù không trực tiếp phục vụ cho hoàng thất, Hàn Thiên hắn vẫn còn hai lần giao ước thiên mệnh bài với hoàng thất.

Hàn Thủy võ hoàng sống trên đời hơn mấy ngàn năm, lão đã quá hiểu một đạo lý, có đôi khi chỉ cần một lời nói, một sự xuất hiện của một bậc đại năng, liền có thể dẹp bỏ một mối hiễm họa khôn lường, nếu để Hàn Thiên tiếp tục phát triển, trong tương lai, có khi chính danh tự của hắn, sẽ là lá chắn thủ hộ vạn ninh muôn kiếp bình an, vậy nên dù bất cứ giá nào, dù phải trãi qua một lần họa long chi chiến nữa, thay mặt hoàng thất Thái Văn, Hàn Thủy võ hoàng nhất định toàn lực ngăn ngừa mọi ý đồ xấu nhắm vào Hàn Thiên.

Liệt Thần vừa manh nha lộ ra sát ý, Hàn Thủy võ hoàng phía này đã đanh giọng nhắc nhở.

-ba trăm năm trước Liệt Thần tổng soái dẫn binh đến cổ sơn chiến trường, hai ta từng giao thủ qua một lần nhỉ?, không biết đến nay thực lực của tổng soái tiến bộ đến đâu rồi???.

-mấy mươi năm trước Thủy mỗ may mắn đột phá được ngưng băng kiếm vực đến toàn mĩ, đến nay vẫn muốn có một đối thủ để được thỏa sức chiến đấu hết mình như Liệt Thần tổng soái vậy.

Hàn Thủy võ hoàng không phải ngẫu nhiên mà nói mấy câu này, ba trăm năm trước lúc họa long chi chiến nổ ra, Hàn Thủy cùng Liệt Thần hai cường giả này từng chạm mặt nhau một lần, Hàn Thủy võ hoàng là đại năng thành danh đã lâu của đại ninh, ba trăm năm trước đã sớm đạt cảnh giới võ hoàng cao tầng cảnh giới.

Lúc đó Liệt Thần thân là kỵ sĩ, thực lực chỉ mới đạt đến hoành địa tướng quân sơ cấp, thực lực vẫn còn kém Hàn Thủy võ hoàng một khoảng, thế nên lúc đó giao thủ, Liệt Thần đã không may để thua Hàn Thủy võ hoàng một chiêu, cao thủ tranh đấu, thua một chiêu chính là thua cả trận, miễn cưỡng đánh nữa chỉ hại mình hại người, tu luyện đến cảnh giới của họ không dễ gì, nên lúc không thực sự kết tử thù, chẳng ai muốn liều mạng chiến đấu đến tận sức với đối thủ cả.

Ba trăm năm qua Liệt Thần vẫn còn vì trận thua ấy mà canh cánh trong lòng, lúc này Hàn Thủy võ hoàng nhắc lại chuyện xưa, lại còn tiết lộ bản thân hắn đã nắm được ngưng băng kiếm vực đến toàn mĩ, ba trăm năm trước thua vì giới vực này, ba trăm năm sau đối thủ lại có tiến bộ, mà cái tiến bộ kia rất có thể sẽ giúp Hàn Thủy võ hoàng tăng tiến thêm một bước, đạt đến võ tôn cường giả, đủ sức ngạo thị đại thiên giới.

Đây rõ ràng là đang nhắc xéo Liệt Thần, nếu hắn dám đánh chủ ý lên Hàn Thiên, Hàn Thủy lão sẽ đích thân ra mặt, chỉ hai câu đã thể hiện độ trọng thị của riêng Hàn Thủy đối với thiên kiêu của nước mình, hôm nay Liệt Thần đã biết, dù kết quả thế nào, Hàn Thủy cũng sẽ không để lão ra tay với Hàn Thiên, nếu muốn diệt trừ họa căn này, vạn kiến chỉ có thể làm thật kín đáo, tốt nhất là Vương Trụ thắng được trận này, tiêu diệt luôn Hàn Thiên là tốt nhất.

Trong lúc Liệt Thần cùng Hàn Thủy võ hoàng vẫn đang lời qua tiếng lại, trên vô hồi nhai trận chiến giữa Hàn Thiên cùng Vương Trụ rốt cuộc cũng đã bắt đầu, dù không thể tin là Hàn Thiên lại có thể đạt đến vô thượng kim thân, cảnh giới biến thân thuật chí cao của luyện thể đạo, thế nhưng không tin là một chuyện, hiện thực lại là một chuyện khác.

Ngay lúc này Vương Trụ liền biết, trước mặt hắn không chỉ là kẻ thù của riêng hắn, trước mặt hắn còn là kẻ thù chung của cả vạn kiến đế quốc, nếu không giết được kẻ này, tương lai vạn kiến sẽ bị chính sự tồn tại của kẻ này uy hiếp.

Toàn thân dồn sức lướt đến phía trước, một quyền toàn lực của Vương Trụ đã nhanh chóng áp đến trước mặt Hàn Thiên, hai bên chênh lệch cả một đại cảnh giới, bất quá bàn về biến thân thuật, Hàn Thiên lại có điểm cao minh hơn hẵn Vương Trụ, cộng thêm hắn còn một thân linh lực hùng hậu.

Một quyền này, Hàn Thiên quyết định sẽ không tránh, lực lượng toàn thân đều được điều động, cộng thêm mười thành linh lực gia trì từ nguyên anh truyền đến quyền đầu, một quyền của Vương Trụ đến, một quyền của Hàn Thiên tiếp, song quyền va chạm, thiên không bất giác nổ lên một tiếng bang cực lớn.

Sóng chấn động lan ra khắp nơi, ngay cả khói mây lảng đãng trên vô hồi nhai, cũng đều bị đánh dạt hết ra ngoài không trung, tạo ra một khoảng trống hình bán cầu, đường kính gần hai trăm trượng, đất đá trên đỉnh còn lại của đại bi sơn rung lắc dữ dội rơi xuống lã tả, trước sức mạnh của hai cường giả thực lực ngang võ tông va chạm, dù là đại sơn hùng vĩ, cũng bị chấn cho thất điên bát đảo.

Không tới một nhịp thở, cả hai đối thủ liền ngay lập tức bị phản lực truyền về tách ra khỏi nhau, mỗi người đều lui gần một trượng, lần chạm trán này, có thể nói là cân tài cân sức.

Chúng nhân quan khán đều không dám tin vào những gì vừa diễn ra trước mắt mình, Hàn Thiên thế mà có thể đấu tay đôi với Vương Trụ, một kẻ được coi là thiên tài bật nhất vạn kiến, thế mà lại chỉ có thể đánh ngang cơ với một tài tuấn trẻ tuổi, chẳng biết đến từ vùng khỉ ho cò gáy nào của đại ninh đế quốc, tràng cảnh này, đối với những người vạn kiến, quả thực là khiến họ không muốn nhìn chút nào.

Một tràng cuồn tiếu pha chút hưng phấn bỗng được Vương Trụ cất lên, rất nhanh hắn đã quát.

-quả không làm ta thất vọng, nếu đến chút bản lĩnh này cũng không có, việc tự tay đánh bại ngươi, sẽ chẳng khiến ta thỏa mãn một chút nào, đến đây…chúng ta lại đánh thêm vài chiêu.

Vừa dứt lời, Vương Trụ lại vung quyền xông đến, từng quyền lại từng quyền, tất cả đều là dùng toàn lực mà đánh, hai bên đối đầu nhau trên khắp các mặt đá ở vô hồi nhai, sóng xung kích phát ra liên tục, người phàm mắt kém chỉ có thể thấy hai bóng đen đan xen qua lại, hoàn toàn chẳng thể theo kịp tốc độ trận chiến này.

Bất quá ở đây cũng chẳng có ai là người phàm cả, Hàn Thiên cùng Vương Trụ dù giao thủ với tốc độ cực nhanh, thế nhưng đấy vẫn nằm trong tầm quan sát được của nhân thủ hai nước.

Mới đó mà Hàn Thiên cùng Vương Trụ đã đánh hơn ngàn chiêu, thời gian cũng trôi qua hơn một khắc, cảm thấy chiêu số thông thường chẳng thể làm gì được đối thủ, Vương Trụ liền nhanh chóng đổi đấu pháp.

Hai bên vừa chạm mặt nhau một lần nữa, Vương Trụ liền xuất kỳ bất ý dùng một chiêu chấn minh cuồn âm, phát động thẳng vào người Hàn Thiên, làn sóng âm thanh với cường độ cực mạnh, hòa cùng chân nguyên lực khủng bố của Vương Trụ, uy lực kích phát có thể mạnh hơn đòn đánh thông thường của hắn ba bốn lần.

Hàn Thiên trong lúc bất ngờ, liền bị luồn sóng âm kia chấn văng đi hơn ba mươi trượng, trong lúc thân thể vẫn còn chưa ổn trọng, Vương Trụ đã nhanh chóng dẫm một chân xuống nền đá, thần thông chấn địa kích lại được hắn dùng đến.

Hàn Thiên chỉ cảm thấy nền đá dưới chân như đang rung rẫy, rất nhanh một luồn đại lực đã hất tung thân thể của hắn lên không trung, Vương Trụ chắc chắn không bỏ qua thời cơ này, một đường phi thân lao đến thẳng chổ Hàn Thiên, tả thủ dưới con mắt bàn hoàn của chúng nhân, nhanh chóng hóa thành một lưỡi chiến phủ cực kỳ sắc bén.

Chỉ trong thoáng chốc, một phủ kinh thiên của Vương Trụ đã chém ngang thân Hàn Thiên, khai sơn phủ là thần thông cấp tuyệt thế, với thực lực đã đạt đến bản mệnh thần thông cảnh giới, một phủ này của Vương Trụ, Hàn Thiên nếu trúng chỉ sợ thân thể sẽ bị cắt làm đôi.

Trong lúc ánh mắt nhân thủ của đại ninh đế quốc đã hiện nét kinh hoàng, thân thể đang lơ lững trên không của Hàn Thiên đột nhiên đã ổn trọng lại, một phủ cắt đôi thân ảnh của hắn, thế nhưng lúc nhìn kỹ lại, trong không trung liền chẳng có giọt máu nào chảy ra cả.

Lúc chúng nhân nhìn rõ lại, Hàn Thiên đã như đang đạp gió mà đi, vô cùng phiêu diêu tự tại, lơ lững trong không trung.

Hàn Thủy võ hoàng thấy cảnh này liền không tự chủ được mà khen ngợi.

-long hành bách biến đệ nhất trọng, vừa đột phá thần thông kỳ hơn bốn tháng, đã có thể nắm được thần thông này mà không cần lão sư chỉ điểm, Hàn Thiên hắn…rốt cuộc là đã tu luyện thế nào vậy?.

Câu hỏi này tất nhiên không ai trả lời được, bất quá có một sự thực hiễn nhiên là, với thần thông cấp tuyết thế gần tiệm cận thần cấp này trong tay, Vương Trụ nếu muốn dồn được Hàn Thiên vào tử địa, sự tình e là không dễ một chút nào.

Đáy mắt ánh lên chút tiết nuối cùng khinh thị, Vương Trụ bất chợt cười âm trầm nói, đừng nghĩ chỉ mình ngươi biết thần thông dịch chuyển, nếu ngươi lại muốn dựa vào tốc độ để tiêu hao sức lực của ta như lần trước, vậy thì ngươi đã lầm to rồi.

Vừa dứt lời thân hình Vương Trụ cũng dần dần bay lên khỏi nền đá, chân phải hắn giẫm mạnh vào không trung, một tiếng nổ lớn đã nhanh chóng phát ra, thân thể Vương Trụ trong phút chốc như tên rời dây, đột ngột lao đi với một tốc độ không tưởng.

hai tay hắn hóa thành chiến phủ, người còn chưa tới, song phủ đã bổ xuống một đòn, Hàn Thiên mà trúng chiêu này thân thể ắt bị chẻ làm ba, bất quá hắn cũng không muốn tránh né, với hồn khí thất cấp cao giai nơi tay, khai sơn phủ của Vương Trụ, còn lâu mới có thể tổn hại được Hàn Thiên hắn.

Song phủ của Vương Trụ đánh xuống, thương trên tay Hàn Thiên cũng đã vung lên đón đỡ, một tiếng kim khí va chạm vang lên, khí kình từ song phủ của Vương Trụ đã cắt xuống nền đá phía dưới bốn vệt dài, chỉ có vị trí va chạm với Hàn Thiên, kình lực mới bị tán đi hết.

Một đòn va chạm, hai bên liền nhanh chóng tách ra, Hàn Thiên phi hành trong không khí theo phong thái rất nhẹ nhàng, cứ như cá bơi trong nước, thế nên dư lực từ cú va chạm chỉ có thể đẩy hắn lùi gần ba trượng, sau đó thân thể Hàn Thiên hắn cũng có thể từ từ ổn trọng lại.

Vương Trụ thì dường như không phi hành theo cách đó, hai chân hắn cứ liên tục giẫm vào không khí tạo ra lực đẩy, vừa bị đánh lùi hắn đã nhanh chóng mượn lực từ những cú ra chân ấy, nhanh chóng ổn định thân hình.

Hàn Thiên cùng Vương Trụ vừa tách ra, lại hợp vào, hai bên không ai nhượng ai, thương phủ va chạm, thoáng cái lại đánh hơn ba mươi chiêu nữa, sóng kình cắt nát chiến trường, đâu đâu cũng là những vết nứt vỡ vô cùng ngọt trên nền đá, tu sĩ hơi yếu một chút ở gần khu vực này, khả năng là dễ bị khí kình cuồng loạn giết chết như chơi.

Nhìn tình hình giao tranh, có vẻ như Vương Trụ đang có ưu thế hơn Hàn Thiên một khoảng, tu vi của hắn dù sao cũng hơn Hàn Thiên hẵn một đại cấp bậc, tính theo lẽ thường, Hàn Thiên đang phải dùng tu vi cấp đại võ sư đánh với võ tông, nếu không phải hắn có linh lực hộ thân cùng gia trì sức công kích, đánh đến bây giờ, hắn rất có thể đã rơi vào hạ phong tuyệt đối.

Nhìn thấy cảnh này, Liệt Thần liền cười đắc ý nói.

-long hành bách biến quả thực là thần thông lợi hại có tiếng, bất quá chấn lưu hành vân của Vương Trụ cũng chẳng kém cạnh là mấy, bớt đi chút ổn trọng linh hoạt, nhưng lại tăng được kha khá uy lực cho đòn đánh, Hàn Thiên nếu không còn chiêu bài nào khác, e là sớm muộn cũng bại trong tay Vương Trụ.

Bình Luận (0)
Comment