Thực ra việc thiết diện xuất hiện ở chỗ này, hoàn toàn không làm những người quan khán kinh ngạc chút nào.
Bình thường vương tử hoàng thất như Lưu Mộ hay Thái Văn Thần Vũ, tiềm lực dư sức chào mời những cường giả đỉnh tiêm có tiếng như Công Tôn Bá Nhiên ra sức cho mình.
Bất quá đối với những truyền nhân nhỏ trong các vương phủ như Thái Văn Lục Tốn, thực sự không có quá nhiều cao thủ nổi danh tin họ sẽ có khả năng giành được hoàng vị, vậy nên những vương tộc nhỏ như Thái Văn Lục Tốn, bình thường đều bỏ tiền mời đấu sĩ từ đại đấu trường đến thay mình ứng chiến.
Đây cũng có thể coi là loại cao thủ bình thường nhất, nhận tiền làm việc, những kỳ đại điển chọn ra tân hoàng đã qua, thể loại đấu sĩ đến từ đại đấu trường thực sự không được xem trọng lắm, mà tình hình cụ thể, bọn họ cũng chẳng thể giúp chủ tử của mình tiến xa trong vòng thi võ cuối này.
Thiết diện tuy nổi tiếng nhưng cũng vẫn chỉ là một đấu sĩ, trong tiềm thức của những vị đại nhân vật quan khán, thực sự vẫn còn định kiến với thể loại cao thủ này, nếu không phải thiết diện danh tiếng lớn, nhiều khách nhân quan khán còn không tin hắn có cửa thắng Hoành Nghị.
Bất quá dù đa phần người ở đây đều không cảm thấy sự xuất hiện của thiết diện có gì bất thường, nhưng thực sự vẫn có ngoại lệ, cách chổ Lưu Mộ mười lăm trượng, Ám Dạ đang ngồi trên một bảo khí phi hành tương tự, nét mặt của hắn lúc này chính là một vẻ hỗn độn khó tả.
Ám Dạ là một trong số rất ít người biết được thiết diện thực sự là ai???, Hàn Thiên biến mất, Ám Dạ ít nhiều cũng nghe nói qua, dù Lưu Mộ cùng đám bằng hữu của hắn đã cố hết sức phong bế tin tức, nhưng chỉ cần là nhân vật có chút bản sự, bí mật kia sẽ không giấu được họ.
Hàn Thiên đại diện cho Lưu Mộ thi đấu biến mất, còn thiết diện lại xuất hiện đại diện cho một vương tộc không quá nổi danh là Thái Văn Lục Tốn, điều này không khỏi khiến người biết rõ sự tình như Ám Dạ phải đau não, vì lý do này, Ám Dạ cực kỳ chăm chú quan sát thiết diện, muốn thông qua cách chiến đấu, nhận thức xem liệu kẻ che mặt kia có thực là Hàn Thiên hay không???.
ở phía dưới đài, trận chiến giữa Hoành Nghị cùng thiết diện rốt cuộc cũng đã được bắt đầu, Hoành Nghị trước là triệu hồi ra một thanh trường mâu dài tầm bảy thước, sau lại dồn gần như toàn bộ đấu khí lực hắn đang có vào thân mâu, lập tức tấn công thiết diện như vũ bão.
Đấu pháp của Hoành Nghị cực kỳ trầm ổn linh hoạt, rất giống phong thái của binh gia, thiết diện kia lại có phong thái cực kỳ ổn trọng, quần áo quanh thân hắn phồng lên, dường như đã kích hoạt biến thân thuật dưới lớp áo.
Thiết diện không cần binh khí, vì thân thể hắn chính là binh khí, chỉ thấy Hoành Nghị đánh đến đâu, thiết diện bình ổn phá giải đến đó, hắn không ngần ngại dùng chính đôi tay, cùng các bộ phận khác ngăn chặn công kích từ Hoành Nghị.
Mỗi khi hai bên va chạm, bên dưới đấu trường vang lên từng tràng tiếng kim chúc va chạm cực kỳ đinh tai, dù trường mâu trên tay Hoành Nghị chính là một món hồn khí lục cấp cực kỳ bất phàm, thế nhưng thiết diện dùng tay không vẫn có thể đấu sòng phẳng với hồn khí lục phẩm.
Thỉnh thoảng bị đánh trúng một mâu, trên người hắn cũng chẳng có chút vết máu nào hiện lên, trong khi chỉ cần một chưởng hắn phát động, liền có thể ép Hoành Nghị thu chiêu đón đỡ, mà chấn kình vẫn khiến Hoành Nghị hắn bộ pháp lảo đảo điêu đứng.
Biểu hiện bất phàm này của thiết diện thực sự đã khiến người xem phấn khích, nhiều kẻ có mắt nhìn đã táo bạo lên tiếng.
“nghe nói thiết diện là một luyện thể giả, từ trước đến nay chưa từng có kẻ nào đánh gục được hắn, lúc này được diện kiến, quả thực danh bất hư truyền”
Một kẻ khác lại tiếp lời.
“ngay cả hồn khí lục cấp cũng không đả thương được hắn, thân thể kẻ này chẳng lẽ được đúc bằng thép tinh, không…dù là thép tinh cũng không thể chống nổi sự sắc bén của hồn khí lục cấp, thiết diện này thực sự khiến kẻ khác phải tò mò về thân phận của hắn a”.
Trận chiến đầy hấp dẫn làm người xem phải reo hò không ngớt, ở phía dưới đài, sau một khắc chiến đấu, thiết diện đã dần chiếm được ưu thế trước Hoành Nghị, biểu hiện nổi trội này lại khiến không ít kẻ kinh hô.
“chẳng ngờ thiết diện vậy mà có thể chiếm được thượng phong trước Hoành Nghị, phải biết là Hoành Nghị hắn có thực lực võ tông trung tầng, thiết diện chiếm được ưu thế trước võ tông trung tầng, hắn ít nhất cũng phải có thực lực bản mệnh thần thông sơ thành đi”.
Hoành Nghị mất dần ưu thế, làm cho Thái Văn Toàn không khỏi mặt nhăn mày nhúm, dù biết đến nay hắn đã khó mà có cơ hội với tới vương vị, nhưng nếu đến người đại diện của một vương phủ nhỏ như Thanh An, cũng có thể dễ dàng đả bại đại diện của diệt yên vương phủ, điểm mất mặt này, thực sự là không nhỏ đi.
Vì nghĩ đến thể diện của diệt yên vương phủ, Thái Văn Toàn không thể không lên tiếng.
-mau tung hết sức hạ gục thiết diện đi, nếu Hoành Nghị ngươi thắng, ta sẽ phong ngươi làm phó vạn phu trưởng, chỉ huy năm ngàn quân tinh nhuệ, bằng như thua quá khó coi, ngươi sẽ bị phạt đến quận bắc xuyên trông coi tiền đồn liệt ưng quân ở đó ba năm.
Quận bắc xuyên là một quận hoang vu hẻo lánh ở phía bắc đại ninh, do tiếp giáp với hoang nguyên nối đông bộ châu với thần châu, nơi đó có rất nhiều quốc gia nhỏ và các bộ tộc kỳ quái sinh sống.
Tình hình quận bắc xuyên xo ra còn tệ hơn cả quận kiến đinh, tài nguyên khan hiếm, lâu lâu lại nảy sinh xung đột bởi các bộ tộc ngoại lai xâm lấn, trông coi tiền đồn ở quận bắc xuyên ba năm, chẳng khác nào bị đi đày từng ấy thời gian, chả thế mà lúc nghe xong lời của Thái Văn Toàn, Hoành Nghị nét mặt không khỏi lo lắng chửi thầm một câu.
“kiểu gì cũng chẳng còn cơ hội tranh vương vị, thế mà cứ làm quá lên, đại thiếu gia này thực coi trọng sĩ diện”.
Bất quá dù trong lòng có điểm không vừa ý, cơ mà Hoành Nghị dù sao cũng là trung tướng dưới tay Thái Văn Thiên Sơn, hắn đại diện cho liệt ưng quân tranh tài, nếu thực sự thua thiết diện của thanh an vương phủ, mặt mũi của cả Thái Văn Thiên Sơn lẫn liệt ưng quân đều mất hết.
Hít sâu một hơi, Hoành Nghị hướng thiết diện quát lớn.
-ngươi cũng lợi hại đấy, tại sao không chọn một nghề nghiệp khác tốt hơn, lại cứ nhất quyết làm đấu sĩ ở đại đấu trường đầy hung hiễm ấy?.
-cẫn thận nhé…ta chuẩn bị tung hết sức đây.
Nói đoạn khí thế của Hoành Nghị đã đột nhiên tăng nhanh chóng mặt, cả người hắn toát lên khí trắng cực kỳ lăng lệ, trường mâu trong tay cũng chợt biến ảo khó lường hơn không ít.
ở trên đài cao, Ám Dạ nhìn thấy cảnh này liền trầm giọng nói.
-liệt vân tam kích, võ kỹ lục cấp đỉnh tiêm, Hoành Nghị xem chừng thật sự muốn tất tay rồi.
Cạnh đó, một giọng nói khá êm ái nữ tính, nhưng cũng không kém phần anh khí chợt cất lên.
-liệt vân tam kích là võ kỹ trứ danh của diệt yên vương phủ, chỉ có tùy tướng có công trạng lớn lao, chứng tỏ được lòng trung thành với diệt yên vương phủ mới được truyền cho võ kỹ này, thiết diện chỉ là một đấu sĩ ở đại đấu trường, sao có được thần thông cao cấp tương ứng để mà đối chiến???.
Ám Dạ ánh mắt thoáng nhìn qua người vừa nói, trường bào đơn giản, tóc dài búi cao, nét mặt xinh đẹp tú lệ, khí chất thẳng thắng thân thiện, đây không phải Lam Thu thì còn là ai?, mấy năm qua đi, không biết quan hệ giữa Ám Dạ và Lam Thu đã tiến triển đến đâu, nhưng mà có thể cùng Ám Dạ ngồi ở nơi cao này, để chúng nhân nhìn ngắm, quan hệ giữa Lam Thu và Ám Dạ, chắc chắn đã tiến triễn theo chiều hướng tốt lên.
Lam Thu vừa nhận xét, Ám Dạ liền quan ngại nói.
-liệt vân tam kích cố nhiên lợi hại, nhưng nếu đó đúng là thiết diện, trận này Hoành Nghị đến chút cửa thắng cũng không có.
Nét mặt Lam Thu vẫn còn chưa hết nét kinh nghi, phía dưới kia Hoành Nghị đã bắt đầu tung chiêu, chỉ thấy hắn một mâu đâm thẳng về phía thiết diện đầy hung lệ, trong lúc đang duy chuyển, tốc độ lại đột ngột tăng cao.
Điểm bất ngờ này làm thiết diện như có chút bị động, suýt nữa thì không tránh né kịp, bất quá tất cả còn chưa dừng lại, Hoành Nghị sau đòn đầu không trúng, rất nhanh đã chuyển hướng theo một cách mà mắt thường không thể nhìn rõ được.
Chỉ trong tích tắc, Hoành Nghị đã đâm hơn mười đường mâu về phía thiết diện, khiến hắn bắt đầu luốn cuốn không kịp trở tay, biểu hiện bất ngờ này của Hoành Nghị đã khiến không ít khán giả phải reo hò hưng phấn.
Hoành Nghị sau một trăm mâu, đòn sau nhanh hơn đòn trước, phút chốc đã khiến thiết diện lộ ra sơ hở, chỉ nghe Hoành Nghị quát vang một tiếng.
“phi thiên kích”.
Trường mâu trên tay của hắn đã xuyên qua được vạt áo ngoài của thiết diện sau đó hất hắn lên cao, tức thời toàn thể khán đài như vỡ òa, chỉ thấy Hoành Nghị giống như thuấn di, tức khắc đã ở trên không trung trăm trượng, một mâu đâm xuống như lưu tinh.
“liệt vân kích”
Mũi mâu lớn dần trong đáy mắt thiết diện, trong lúc mọi người đều nghĩ hắn sẽ làm gì đó để tránh né công kích lăng lệ đang đến, nhưng không…thiết diện trực tiếp để mũi mâu đâm vào ngực hắn.
ầm một tiếng lớn, cả sàn đấu như rung chuyển, thiết diện trực tiếp bị liệt vân kích của Hoành Nghị đánh sâu vào mặt sàn đấu, khiến gạch đá lót sàn vỡ ra một cái hố đường kính gần ba trượng.
phải biết gạch đá làm nên sàn đấu này đều có chất lượng phi thường tốt, lại được thêm ma pháp sư gia trì lên phù chú, độ cứng chắc cực kỳ cao, dù võ sư dùng mọi thủ đoạn cũng chưa chắc làm trầy được một chút.
ấy vậy mà một mâu của Hoành Nghị lại đánh cho thiết diện lún xuống sàn đấu thành một cái hố lớn đến vậy, điểm này khiến người xem thực sự đã bắt đầu nghĩ, thiết diện có khi đã thất bại rồi.
cơ mà sự thực lại khiến tất cả phải cực độ bất ngờ, chỉ thấy thiết diện ở dưới mũi mâu của Hoành Nghị không hề có chút xây xát nào, không có máu chảy, không có xương gãy, chỉ có một lỗ hổng đơn giản trên y phục của hắn.
dưới con mắt kinh ngạc của Hoành Nghị, thiết diện một nay nắm chặc thân trường mâu đang đâm vào người mình, sau đó đứng dậy, Hoành Nghị dù đã dùng hết sức mà vẫn không thể lôi được trường mâu ra khỏi tay thiết diện.
bất đắc dĩ phải bỏ món hồn khí kia, chỉ thấy thiết vung tay cực kỳ nhanh chóng, một quyền cực kỳ kinh hoàng đã hướng Hoành Nghị đánh tới, quyền còn chưa đến, khí kình khủng bố đã khiến quần áo Hoành Nghị bị thổi cho rách mướp.
trong phút nguy cấp, Hoành Nghị chỉ có thể bắt chéo tay đón đỡ một quyền kinh khủng kia của thiết diện, ầm một tiếng lớn, quyền kình của thiết diện lúc chạm vào Hoành Nghị liền đột ngột bạo toái.
Hoành Nghị dưới sức oanh tạc cực mạnh, bất giác bị đánh lùi hơn mười trượng, thiết diện vẫn không cho đối thủ cơ hội nghĩ ngơi, một mâu đã nhanh chóng phóng về phía Hoành Nghị với tốc độ không tưởng.
Hoành Nghị vừa ổn định lại thân hình liền đã thấy một mâu kinh thiên bay tới trước mắt, vừa lách người tránh né mũi trường mâu của chính bản thân, sườn trái đã cảm giác đau đớn tột độ, một tiếng nổ lớn vang lên, Hoành Nghị cứ như diều đứt dây, trực tiếp bị thiết diện dùng một cước đá văng khỏi võ đài.
Thực chẳng ngờ, trận đấu đầu tiên đã kết thúc như thế, toàn trường thoáng lâm vào chết lặng, ngay cả khi người chủ trì đã thông báo chiến thắng cho thiết diện và thanh an vương phủ, mọi người vẫn chưa hết bất ngờ.
Sau khi ổn định lại tình hình, từng tràng tiếng reo hò tên thiết diện nhanh chóng vang vọng khắp trường đấu, một đấu sĩ xuất thân bí ẩn, không ngờ lại có thể chiến thắng oanh liệt trước một tướng lĩnh cộm cáng trong liệt ưng quân, điểm này thực sự có thể khiến người ta bất ngờ không thôi.
ở một khán đài dành cho các ứng viên tranh hoàng vị, nhưng khá xa khu vực trung tâm, có một nam tử dung mạo bình phàm, ánh mắt thâm trầm, phục sức quý tộc thông thường, dẫn theo hai hầu cận đứng sau lưng, nếu ai có chút hiểu biết sẽ nhận ra, đây chính là Thái Văn Lục Tốn, truyền nhân trực hệ của thanh an vương phủ.
Vừa rồi thiết diện đại biểu cho hắn thắng được một trận, thế mà kẻ này lại chẳng có chút biểu hiện vui vẻ nào, cứ như thể đây là kết quả đã được hắn đoán từ trước vậy, đáy mắt của Thái Văn Lục Tốn khẽ nhìn vào khu trung tâm, ở đó huyền minh đế cùng các vị hoàng nhi của ông ta đang ung dung quan khán, thái độ vô cùng uy nghi tôn quý.
Khóe môi khẽ nở nụ cười lạnh, Thái Văn Lục Tốn đặc biệt chú ý đến chổ của một nam nhân cao lớn, thân vận hoàng bào chỉ vàng cực kỳ xa hoa tôn quý, kẻ đó chính là Thái Văn Thần Vũ, một trong những ứng viên lớn nhất cho hoàng vị.
Cạnh đó chính là một nam nhân cao gầy, nét mặt đầy vẻ mưu mô toan tính, dắt theo một đội gần năm hộ vệ thực lực võ vương, đây chính là Thái Văn Liễu Ô, cũng là một trong những người có cơ hội tranh hoàng vị.
Cuối cùng ở cạnh khán đài của huyền minh đế về phía bên phải, có một nam nhân khí độ bất phàm, cùng một nữ nhân xinh đẹp đến mức, khó có mỹ từ gì khả dĩ miêu tả hết sự diễm lệ của nàng, cả hai đang cùng nhau trò chuyện về tình hình đại điển chọn ra tân hoàng.
Thái Văn Lục Tốn sau khi nhìn thấy nữ nhân nọ, ánh mắt liền thoáng thất thần một chập, hắn biết tất cả những kẻ kia, nhất là ba nam nhân, bởi dù là huynh đệ họ hàng, nhưng ba người đó chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất mà Thái Văn Lục Tốn hắn cần phải vượt qua.
Khóe môi khẽ nhếch lên một đường, Thái Văn Lục Tốn khẽ nói mấy lời, mà dường như chỉ có một mình hắn nghe thấy.
-ba người các ngươi cứ đợi đấy, dòng chính các người nắm hoàng vị đã mấy trăm năm, đã khiến các phân chi chúng ta sinh tồn khổ cực ra sao???, hôm nay chỉ cần ta đoạt được hoàng vị, liền sẽ cho chi chính các người hiểu cái gì gọi là áp bức.
-nữ tử kia dường như là học viên ở lý khố đại học viện đi???, sau khi đăng cơ, ta nhất định sẽ tìm cách khiến nàng thuộc về mình, đại hoàng tử, tam hoàng tử, lục hoàng tử.
-ba người các ngươi chiếm lấy hào quan quá lâu rồi, thật đáng tiếc khi ngay vòng sau, liền sẽ có một người trong ba người các ngươi bị loại.
Lại nói đến Lưu Mộ, sau khi chứng kiến thiết diện đả bại Hoành Nghị, nét quan ngại của Lưu Mộ hắn càng thêm trầm trọng, khẽ đánh mắt về phía Thái Văn Lục Tốn, nhận ra hắn cũng đang nhìn về phía này, Lưu Mộ liền cố nặn ra nụ cười thân thiện.
Nhìn ánh mắt thâm sâu trầm ổn của Thái Văn Lục Tốn, Lưu Mộ trong lòng không khỏi phát ra một cỗ lo lắng bất an, thoáng nhìn về phía Nhược Mộng, Lưu Mộ bình tĩnh nói.
-ta vừa phát hiện Thái Văn Lục Tốn đang âm thầm quan sát chúng ta, kẻ này ẩn giấu tài năng lâu như vậy, hiện mới bộc lộ, tham vọng của hắn, e là không hề tầm thường.
Nhược Mộng không cần trực tiếp nhìn, liền đã có thể dùng thần niệm quan sát Thái Văn Lục Tốn, lát sau nàng cẫn trọng hỏi.
-Thái Văn Lục Tốn con người này, tam hoàn tử cảm thấy hắn là người thế nào???.
Lưu Mộ sau một thoáng trầm ngâm, liền thật lòng đáp.
-Thái Văn Lục Tốn con người này, từ trước đến nay ta chưa từng thấy hắn xuất hiện ở những buổi triều quan trọng, hay những yến tiệc nơi họp mặt của các tài tuấn trẻ tuổi tại đế đô.
-bất quá dù không thể hiện nổi trội, Thái Văn Lục Tốn vẫn biết cách tích lũy công lao và kinh nghiệm cho mình, thông qua công việc hắn đang làm ở đại hình bộ.
-sự tình hắn làm được không lớn không nhỏ, đến mức khiến những ứng viên tranh hoàng vị khác như chúng ta cảm thấy hắn không có gì đáng ngại.
-nhưng cho đến cuộc thi này, hắn đột nhiên quật khởi, khiến cho cả ta và những ứng viên tiềm năng khác không khỏi bất ngờ.
-hắn chính là kẻ đứng đầu vòng đấu số một, không ai đứng được dưới tâm ma kính lâu như hắn.
-ngay cả đại ca ta Thái Văn Thần Vũ, người nổi tiếng thẳng thắng uy võ, trong lòng không sợ hãi điều gì, cũng không thể ở dưới tâm ma kính xoi mình lâu như Thái Văn Lục Tốn.
-tuy đạo quân vương của hắn không có gì nổi bậc, nhưng với vị trí nhất vòng một, hạng năm vòng hai, tổng cộng có mười sáu hoàng cách, Thái Văn Lục Tốn xo với những ứng viên tiềm năng như ta, Ám Dạ, hay đại ca, lục đệ, chính là đều có cơ hội như nhau.
-đại ca ta tuy có thế lực lớn, nhưng đầu óc quá đơn giản, lục đệ tuy nham hiễm, nhưng quá đa nghi, dễ bị kẻ khác nhắm đến, Ám Dạ tính cách tốt thực lực ổn, nếu để hắn làm hoàng đế thì cũng không sao.
-duy chỉ có Thái Văn Lục Tốn, là người ta không thể nào nhìn thấu, thanh an vương phủ trong quá khứ có tiền án không tốt, chuyên lợi dụng quyền hành của mình trong đại hình bộ, làm ra những chuyện đen tối, lúc bị phát hiện đã để cho họ phải chịu nhiều sự áp bức từ hoàng tộc hay các vương phủ khác.
-lần này Thái Văn Lục Tốn quật khởi, nếu hoàng vị rơi vào tay hắn, ta cũng không biết hắn sẽ đối phó với những thế lực khi xưa từng chèn ép vương phủ của hắn thế nào???.
Lưu Mộ thực tâm nói một tràng dài, trong lúc đó đã đem hết những âu lo trong lòng nói cho Nhược Mộng hết, là một người cơ trí Nhược Mộng lập tức biết bản thân nên làm gì, khẽ dùng giọng an ủi, nàng nhẹ nhàng đáp.
-dù gì một mình Thái Văn Lục Tốn cũng sẽ gặp bất lợi khi đấu lại ba huynh đệ của tam hoàng tử, cộng với Ám Dạ thực lực không tồi ở một bên, mình Thái Văn Lục Tốn chưa chắc đã tranh được hoàng vị chí cao từ tay bốn người.
Nhược Mộng thực sự rất biết cách an ủi người khác, một quân vương nếu có nữ nhân trí tuệ điềm tĩnh như nàng bên cạnh, thực sự chính là một đại may mắn, trong lúc nội tâm của Lưu Mộ đã dần bình tĩnh lại, ánh mắt hướng Nhược Mộng đã có chút u mê, giọng nói vang vang của người chủ trì đại điển đã khiến hắn giật bắn người.
-trận tiếp theo, sẽ là trận đấu giữa Liễu Tung, ba mươi tư tuổi, thực lực võ tông trung tầng, đại diện cho truyền nhân của bảo an vương phủ Thái Văn Đoài, đấu với đại diện của tam hoàng tử Lưu Mộ là Hàn Thiên, mười bảy tuổi, thực lực chưa rõ…