Ám Dạ cuối cùng vẫn là không thắng được Công Tôn Bá Nhiên, Lưu Mộ sau khi biết đối thủ cuối cùng của mình chính là đại huynh Thái Văn Thần Vũ, bản thân liền buôn lỏng thân thể ngồi lại vào bảo tọa của mình, ánh mắt hướng Hàn Thiên hỏi.
-Ám Dạ tính toán kỹ như vậy, đầu tư nhiều như vậy, rốt cuộc vẫn không thể thắng được Công Tôn Bá Nhiên, Hàn lão đệ, đệ tự tin khả năng giành chiến thắng được mấy phần???.
Trên thái dương thoáng hiện vài giọt mồ hôi lạnh, Hàn Thiên nét mặt năm phần quan ngại, năm phần không dám chắc nói.
-thực sự thì ta cũng chẳng dám nói trước điều gì cả, chỉ biết là bản thân sẽ cố gắng hết sức mà thôi.
-ở trong đại điển này, trừ thiết diện mạo danh có đấu pháp đặc thù, khắc chế hoàn toàn được Công Tôn Bá Nhiên, bản thân ta cũng không đảm bảo là mình có thể thắng được hắn, nhất là sau tất cả những gì mà Công Tôn Bá Nhiên đã thể hiện ở những trận vừa qua.
-bất quá ta vẫn sẽ cố hết sức mình, trận đánh của Ám Dạ đã khiến cho ta có nhiều ý tưởng mới, mong là nó sẽ phát huy công hiệu khi ta gặp Công Tôn Bá Nhiên trên sàn đấu.
Lưu Mộ sau một thoáng suy nghĩ, liền sốt sắn nói.
-hay ta lại sai đám Mã Thiền Thế Bá tức tốc tìm về cho Hàn huynh đệ vài miếng ngọc giản tấn công nữa, nếu có thể dùng vật ngoại thân tiêu hao đáng kể lực lượng của Công Tôn Bá Nhiên, biết đâu khả năng chiến thắng của chúng ta sẽ cao hơn???.
Lưu Mộ vừa dứt lời, Hàn Thiên liền bình thản đáp.
-đại huynh của ta ơi… huynh hiện tại đi đâu mà tìm cho kịp đây???.
-thiết diện giả mạo sợ tội tự sát, Thái Văn Lục Tốn cùng thanh an vương phủ bị tạm giữ điều tra, Ám Dạ không cần đánh cũng được tuyên thắng trận tranh hạng ba.
-chúng ta hiện chỉ còn có một canh giờ nghĩ ngơi, liền sẽ phải bước vào trận chung kết, bây giờ huynh có định lên kế hoạch gì khác, thì dường như cũng hơi muộn rồi.
Hàn Thiên vừa dứt lời, Lưu Mộ liền sốt sắn hỏi lại.
-thế Hàn lão đệ còn cần thứ gì khác không???, ta lập tức sẽ chuẩn bị cho cậu.
Hàn Thiên cảm thấy Lưu Mộ dường như đã hơi sốt sắn thái quá, bèn lên tiếng trấn an hắn.
-Lưu Mộ huynh cứ bình tĩnh đi, ta đã hứa giúp huynh đoạt về hoàng vị, tất sẽ làm được, điều cần nhất bây giờ, là huynh cho ta chút thời gian yên ổn khôi phục lực lượng cái đã.
Trận chiến ban nãy với thiết diện, Hàn Thiên quả thực chẳng có tiêu hao gì mấy, chỉ có tiểu kim long là tốn nhiều yêu lực một chút, tuy nhiên Hàn Thiên trở về từ đô lương, sau khi đánh tan băng tặc phỉ của Lục Ly, bản thân cũng đã thu được không ít bảo vật đáng giá, trong đó có mấy bình linh dược lục cấp, cùng vô số gốc linh dược quý.
Có chỗ tài nguyên kia, cộng thêm khả năng thôn phệ bá đạo của mình, tiểu kim long rất nhanh sẽ khôi phục được đến mức toàn thịnh, về phần Hàn Thiên, hắn chỉ cần điều chỉnh lại trạng thái cho thật tốt mà thôi.
Phía bên kia chiến tuyến, Thái Văn Thần Vũ ánh mắt đầy thận trọng nhìn về khán đài của Lưu Mộ, đó chính là vật cản duy nhất còn lại của hắn, chỉ cần vượt qua được chốt chặn cuối cùng này, đại hoàng tử hắn sẽ chính thức đăng cơ hoàng vị của đại ninh, trở thành quân chủ chí cao vô thượng.
Nét mặt thoáng lộ tia hưng phấn, Thái Văn Thần Vũ chợt hướng Lưu Mộ nói.
-tam đệ quả luôn là đối thủ mà ta phải dè chừng, hắn từ khi sinh ra, đã cùng ta xo kè đến hôm nay, không ngờ lần này tranh đoạt hoàng vị, vẫn chỉ còn lại mình hắn đối đầu với ta.
-hắn quả thực không khiến ta nhìn lầm, chọn được một người đại diện mạnh như vậy, Công Tôn Bá Nhiên, ngươi đã từng giao thủ qua với Hàn Thiên, cảm nhận của ngươi về hắn như thế nào???.
Công Tôn Bá Nhiên ở phía sau Thái Văn Thần Vũ bất giác nghiêm giọng cất tiếng.
-ngày đó ti chức đã suýt lấy được mạng của tên này, nếu không phải đầu sủng vật lúc nào cũng theo bên cạnh hắn kịp thời ra tay, Hàn Thiên có khi đã không xuất hiện ở đây.
-đầu yêu thú kia không biết thuộc loài nào, ta đã tra trong rất nhiều từ điển ở hoàng cung đại nội, mà vẫn chẳng tìm ra được, không biết nhược điểm của nó, cũng không biết cách khắc chế.
-nó có vẻ là chướng ngại lớn duy nhất trong đại mộng của điện hạ mà thôi, còn về phần Hàn Thiên, hắn vẫn chưa khiến ta quan ngại cho lắm.
Công Tôn Bá Nhiên vừa dứt lời, Thái Văn Thần Vũ liền nghiêm giọng lên tiếng.
-chúng ta đã đi đến bước này, bổn hoàng tử lệnh cho ngươi phải thắng bằng bất kỳ thủ đoạn nào, hoàng vị của đại ninh, nhất định không thể rơi khỏi tay ta được.
Công Tôn Bá Nhiên phía sau rất nhanh đã lên tiếng trấn an.
-điện hạ ngài yên tâm, dù bất kỳ giá nào, ty chức cũng sẽ không để Hàn Thiên đả bại, danh tiếng của hắn mấy năm nay đã quá lớn rồi, lớn đến mức người ở đế đô cũng dần quên bách thắng tướng quân ta đây, từng bước lên bao nhiêu kẻ được cho là thiên tài, để đi đến ngày hôm nay.
Có lời bảo chứng này của Công Tôn Bá Nhiên, Thái Văn Thần Vũ cũng chợt an tâm nói.
-được rồi, quyết tâm thế là tốt…ngươi nghĩ ngơi thật kỹ, chuẩn bị đánh trận quyết định cuối cùng đi.
Một canh giờ rốt cuộc cũng trôi qua, giây phút mà người ta chờ đợi nhất suốt cả đại điển, rốt cuộc cũng đã điểm, trận chung kết đại điển này, sẽ quyết định xem ai mới là chân mệnh thiên tử, là kẻ nắm quyền lực chí cao tại đại ninh năm mươi năm tới.
Trong tình cảnh quốc vận rối ren, quan hệ với địch quốc bên ngoài có biến động đầy căng thẳng, các phương hắc đạo nổi lên liên hồi, ma vực rụt rịt trở lại, việc đại ninh có được một vị tân vương như thế nào, có thể sẽ liên quan trực tiếp đến vận nước tồn vong.
Mà tất cả những quan hệ trọng đại kia, nhất nhất đều sẽ được quyết định bởi thời khắc này.
ở dưới sàn đấu, cả Hàn Thiên và Công Tôn Bá Nhiên đều đã sẵn sàng xung trận, nhìn vào đối thủ từng suýt chết dưới tay mình, cũng từng ra tay phù trợ, giúp bản thân qua cơn nguy khốn, Công Tôn Bá Nhiên nét mặt phức tạp, thoáng cái đã hướng Hàn Thiên phía đối diện nói.
-không ngờ kẻ cuối cùng đứng trước mặt ta trong đại điển này, vẫn chính là ngươi, ta thực sự đoán không sai, ngay từ đầu chỉ có ngươi mới là hòn đá ngáng đường lớn nhất đối với ta mà thôi, vô địch kim đao…không xứng.
Hàn Thiên khóe môi thoáng cười cười đáp.
-vô địch kim đao không xứng, nhưng thiết diện thì hẵn là xứng nhỉ???.
Thấy Hàn Thiên đá xéo lại chuyện vừa nãy bản thân không đối phó nổi thiết diện, phải nhờ đến ngoại nhân giúp đỡ, Công Tôn Bá Nhiên nét mặt thoáng vẻ hung lệ đáp.
-một kẻ đã chết, không có gì đáng nói đến, ngươi nếu không cẫn thận, thì cũng sẽ chết như hắn mà thôi.
-nói nhiều như vậy làm gì, trực tiếp động thủ đi, chúng ta chẳng lẽ đứng ở đây, chỉ để đấu võ mồm ư??.
Công Tôn Bá Nhiên vừa dứt lời, bản thân liền xuất thiên hòa kiếm lao đến tấn công Hàn Thiên nhanh như cắt, theo nhận định của đa phần người quan khán ở đây, Hàn Thiên rất có khả năng sẽ sữ dụng lối du đấu hệt như trận hắn gặp vô đich kim đao.
Bởi lẽ trừ phi công kích từ xa, bằng như sòng phẳng cận chiến, rất khó để Hàn Thiên có thể hạ được Công Tôn Bá Nhiên, bất quá trái với suy nghĩ của tất cả mọi người, một kiếm của Công Tôn Bá Nhiên vừa đâm đến.
Toàn thân Hàn Thiên liền tán phát kim quang, cả người bốc lên một luồn khí túc cực kỳ bá đạo, thiên hòa kiếm đâm đến trước mắt, tam độc thương trong tay Hàn Thiên liền bổ xuống một đòn không chút khoang nhượng.
Keng một tiếng dài, thiên hòa kiếm trong tay Công Tôn Bá Nhiên đã bị đại lực từ thân thương của Hàn Thiên chấn động, khiến cho trầm xuống một đoạn gần hai thước, toàn lưỡi kiếm run rẫy như sắp rời khỏi tay chủ nhân đến nơi.
Hàn Thiên chân chính đối chiêu với bản thân, quả thực khiến Công Tôn Bá Nhiên có chút không thể tin nổi, vừa vào chiêu đầu, hắn chỉ mới dùng có tám thành đấu khí lực, vẫn chưa đụng đến yêu lực của thiên hành mã, nên sau cú va chạm đầu tiên, bản thân đã hoàn toàn rơi vào hạ phong.
Hàn Thiên như đã chuẩn bị từ trước, một thương ngăn cản Công Tôn Bá Nhiên, tay trái liền vận lên thiên ma thủ, chỉ nghe bang một tiếng cực lớn, thiên hành mã của Công Tôn Bá Nhiên, đã bị đánh thẳng một quyền vào vùng cổ, tiếng răng rắc rợn người cất lên khắp sàn đấu, hòa cùng tiết hí dài thê lương của thiên hành mã.
Một quyền của Hàn Thiên đã trực tiếp quật thiên hành mã ngã ngang ra đất, hơn nữa cả thân thể nó còn bị dư lực kéo lê đi một đoạn gần hai mươi trượng, thiên hành mã bị đánh văng, khiến Công Tôn Bá Nhiên suýt thì ngã ra đất, may mắn hắn thực lực cao thâm, đã tự lấy lại được bộ pháp.
Cơ mà Thiên hành mã bị trúng một quyền từ thiên ma thủ thì không dễ đứng lên như vậy, vùng cổ của nó bị đánh gãy vụn, miệng trào bọt máu, cảnh tượng thực sự khiến cho ai nhìn thấy cũng phải rợn người.
Từ lúc luyện thành đến nay, Hàn Thiên đã khắc lên thiên ma thủ hơn ba trăm đạo kim văn, chỉ riêng cánh tay này của hắn, một khi truyền vào đấu khi lực, kích hoạt thiên ma thủ, trọng lượng liền đã lên đến hơn ba ngàn cân, đại quyền đánh ra, sức mạnh bộc phá gấp mười lần, lên đến ba vạn cân lực lượng, đừng nói thiên hành mã phòng thủ yếu ớt, dù cho u long da dày thịt chắc của Ám Dạ, trúng một quyền từ thiên ma thủ, bản thân cũng chỉ có thể thụ trọng thương.
Trong lúc tất cả đã nghĩ thiên hành mã dù không chết cũng sẽ mất đi khả năng chiến đấu, thì ngay lúc này, toàn thân đầu yêu thú kia chợt phát ra một luồn khí trắng, ngay lập tức, thiên hành mã đã nhoài người đứng dậy như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Thiên hành mã nổi tiếng bền bĩ, tuy phòng ngự kém nhưng bản thân giống yêu thú này thường thức tĩnh được kỹ năng phục hoạt, giúp chữa lành nhanh chóng các loại vết thương, dù là chí mạng đến đâu, chỉ cần yêu lực trong người còn ở một ngưỡng nhất định, thiên hành mã sẽ tự chữa lành được.
Có thể thấy sau khi dùng đến kỹ năng phục hoạt, yêu lực của thiên hàn mã đã giảm đi hai thành, Ám Dạ cùng u long tốn sức chín trâu hai hổ, dùng đến cả mấy miếng ngọc giản phong ấn tái sinh phù, cũng chỉ có thể khiến thiên hành mã hao hết tám thành yêu lực.
Vậy mà Hàn Thiên vừa ra tay, liền khiến đầu yêu thú kia phải tốn hẵn hai thành yêu lực để tự chữa trị, cái hiệu quả này, thực sự là khiến cho ai nấy đều phải ngỡ ngàng không thôi.
Công Tôn Bá Nhiên sau khi bị rơi khỏi tọa kỵ, liền lập tức muốn tái hợp lại, kỵ sĩ mà rời khỏi tọa kỵ, vậy có khác nào con người tự nhiên mất đi cánh tay phải, rất nhanh Công Tôn Bá Nhiên đã bỏ qua Hàn Thiên ở trước mắt, phi thân xông đến chổ thiên hành mã.
Bất quá Hàn Thiên đã có ý đồ chia tách Công Tôn Bá Nhiên và tọa kỵ của hắn ngay từ đầu, lý nào lại để họ tái hợp, long hành bách biến đệ nhất trọng nhanh chóng được Hàn Thiên dùng đến.
Công Tôn Bá Nhiên bản thân vừa lao đi, liền đã thấy Hàn Thiên xuất hiện ngay trước mắt, thương mang lăng lệ quét ngang ra trước một đòn, trong phút nhất thời, Công Tôn Bá Nhiên chỉ có thể xử kiếm đón đỡ, keng một tiếng dài, Công Tôn Bá Nhiên dù không bị đánh lui, nhưng hắn đã để lỡ mất tiên cơ, không thể tái hợp với tọa kỵ của mình được nữa.
Hàn Thiên đại ý đã thành, tam độc thương tiếp tục huy vũ tấn công thêm ba đòn, miệng thì quát lớn.
-tiểu kim lên!!!.
Tức thì từ vạt áo ngoài của Hàn Thiên, tiểu kim long hóa lớn xông ra bên ngoài, tức khắc liền trở thành cự long dài hơn năm trượng, xông đến chổ thiên hành mã như hổ vồ mồi.
Thể hình chuẩn xo với những con ngựa bình thường, quả thực khiến thiên hành mã xo với tiểu kim long đã trở về chân thân, hệt như chuột gặp voi, chênh lệch vô cùng lớn.
Bất quá yêu thú cấp cao thường sẽ có kỹ năng thay đổi hình thể, thiên hành mã cũng không ngoại lệ, chỉ thấy nó dậm chân một cái, từ đầu bạch mã thông thường, phút chốc đã hóa lớn cao hơn ba trượng, dài hơn năm trượng, hoàn toàn không thua kém gì tiểu kim long.
Tiểu kim song vuốt vung đến, thiên hành mã liền không chút yếu thế, cả người nhún lên một phát, hai chân trước liền như hai cái cột đình dẫm xuống, ầm ầm từng tràn vang vọng, cả sàn đấu và các khán đài xung quanh, trừ chổ ngồi lơ lững trên không của các đại nhân vật quan trọng, đâu đâu cũng đều rơi vào một trạng thái rung chấn cực mạnh, hệt như có động đất dưới chân.
Thiên hành mã vừa dùng đến kỹ năng trứ danh, mã đạp thiên quân, ở trên chiến trường, dù vạn đạo bộ binh gặp phải kỹ năng này, tích tắc cũng sẽ tan đàn vỡ trận, tiểu kim long tuy thân là yêu thú thượng cổ, bất quá tu vi chỉ mới yêu thú lục cấp sơ giai, trong khi thiên hành mã đã có tu vi lục cấp đỉnh phong.
Tùy ý đỡ một chiêu này của đối thủ, dù là long thân cũng có thể bị đạp cho gãy lưng, may là tiểu kim long thân thể vừa dài vừa mảnh, thiên hành mã mới không thể đạp trúng một đòn vừa nãy, tiểu kim long miệng phóng long hỏa, ý muốn dùng kỹ năng công kích tầm xa này, áp bức đối thủ.
Thiên hành mã hiện tại toàn thân đã hóa lớn, hoàn toàn là mục tiêu dễ đánh trúng của chiêu thức có tốc độ tấn công không quá cao như long hỏa, cơ mà thiên hành mã dù to lớn, nhưng tốc độ vẫn cực kỳ kinh khủng, chỉ nghe nó hí dài một tiếng, bốn vó lồng lên, bản thân đã bay lên không trung hơn một dặm.
Tiểu kim long được Hàn Thiên phân phó cản chân thiên hành mã, tất nhiên không thể bỏ qua cho đầu yêu thú này, thân rồng uốn lượng một cái, phút chốc cũng đã phi thân lao theo phun long hỏa tấn công đối thủ.
Thiên hành mã đạp vân mà đứng, tư thế cực kỳ uy nghi bệ vệ, nó tự tin tu vi cao hơn tiểu kim long, sức bền cũng lớn, liền không ngần ngại tung ra tuyệt kỹ ẩn giấu.
Chỉ thấy thiên hành mã hai vó trước vung lên rồi đạp xuống, thiên không liền giáng xuống hơn mười đạo bạch quang, uy lực tựa lôi đình giáng thẳng xuống người tiểu kim long, bang bang vài tiếng, sàn đấu cùng vài chổ bên ngoài tiên vương điện không có pháp trận phòng hộ.
Tức tốc đã bị mấy đạo bạch quang dư thừa giáng trúng, đụng cây cây vỡ, đụng đá đá tan, chiêu vừa rồi của thiên hành mã gọi là đạp vân cước, uy lực khủng bố, có thể xung phá xa trường, là một trong các kỹ năng công kích bá đạo nhất mà giống yêu thú này có thể thức tĩnh.
Đạp vân cước trùng trùng điệp điệp, xuất động nhanh chóng tự nhiên, trong vòng mấy trăm trượng quanh thiên hành mã, đâu đâu cũng nằm trong tầm công kích của kỹ năng này.
Vừa nãy tiểu kim long đã phải dùng đến kỹ năng kim cang bất hoại, mới có thể thành công tiếp cận trong phạm vi ba trăm trượng xo với thiên hành mã, cảm thấy đối phương đã muốn chơi thật như vậy, tiểu kim long liền theo đến cùng.
Yêu lực nhanh chóng tụ trong cổ họng, một đòn long nguyên pháo nhanh chóng được tiểu kim quét qua không trung như gặt lúa, may mà thiên hành mã có tốc độ rất cao, tuy hơi chật vật một chút, nhưng nó vẫn suýt sao tránh được phát bắn tử thần của tiểu kim long.
Long nguyên pháo là kỹ năng khi đạt đến lục cấp yêu thú, tiểu kim long đã thức tĩnh được, sức phòng ngự kém như thiên hành mã chỉ cần trúng phải một chút, ắc thụ trọng thương.
ở trên trời cao, hai đầu yêu thú cường đại giao phong cũng đặc sắc không kém gì hai nhân loại phía dưới, thoáng cái sự chú ý của khán giả như chia thành hai nửa, vừa bắt đầu đã có những diễn biến hấp dẫn như vậy, trận chung kết quyết định cả kết cục của đại điển chọn tân hoàng, thực sự là khiến người ta không thể rời mắt được.