Hàn Thiên mò đến bếp quả nhiên là tiểu y sư đang nấu đồ ăn, thấy Hàn Thiên đến cô đầu tiên là tỏ vẻ trách cứ hắn tại sao lại không chịu ngồi yê lỡ may động đến vết thương thì không hay, Hàn Thiên nhanh chóng ứng biến ra dấu nói hắn rất khỏe bị thương từng này hắn vẫn chịu được, tiểu y sư tuy nửa tin nửa ngờ nhưng cũng tạm bỏ qua cho hắn, thấy Hàn Thiên đang nhìn món ăn trong nồi mà cô đang nấu điệu bộ rất hân hưởng, tiểu y sư lúc này liền tỏ ra ngượng ngùng không thôi, đây đều là những món mà bình thường cô hay làm mùi vị cũng tạm ổn, hôm nay là lần đầu tiên cô nấu cho một người lạ như Hàn Thiên ăn vậy nên không khỏi có chút lo lắng chẳng biết có hợp khẩu vị của hắn hay không nữa?, dù gì cô cũng từng ăn đồ hắn làm tất cả đều rất ngon, tuy hương liệu thô sơ nhưng chế tác chuẩn mực gia vị kết hợp rất hòa quyện tinh tế, nhìn qua tuy không cầu kỳ và thơm nức nhưng vị lại vô cùng ngon miệng, lần này cô quả thực lo lắn không biết mấy món bình thường mà mình hay làm liệu có thể khiến người kỹ tính chỉnh chu như Hàn Thiên thấy vừa ý hay không nữa ?
Hàn Thiên ngửi một hơi từ nồi canh cá mà tiểu y sư đang nấu, nhìn qua hắn có thể thấy rất nhiều loại rau củ được hầm bên trong, hương thơm chúng tỏa ra vô cùng tinh tế thanh nhã, hắn hưng phấn ra dấu hỏi tiểu y sư đã bỏ gì vào trong đó?, tiểu y sư liền tỏ ra khó hiểu, đây đều là những loại rau củ thông thường ai trên đại lục này củng đều biết cả, tại sao Hàn Thiên lại không biết?, nếu hắn đã sống ở đây từ lâu vì cớ gì mà có thể làm được những thứ tiện ích như nhà cửa sân vườn, lại không nhận biết được cả những loại thực vật đơn giản nhất ?
Suy nghĩ đó cứ quẩn quanh trong đầu tiểu y sư, tuy nhiên sự bí ẩn từ Hàn Thiên có quá nhiều rồi, thêm một cũng chẳng khiến cô bận tâm mấy, tiểu y sư tận tâm chỉ cho Hàn Thiên từng loại một, những loại rau quả, củ rừng mà tiểu y sư chỉ cho, Hàn Thiên hắn đều ngửi qua một lần sau đó là dùng miệng nếm, có loại thơm tựa quế hoa, có loại cay giống ớt, có loại lại vô cùng chua…, Hàn Thiên vui thích tìm hiểu từng loại thực vật khiến tiểu y sư sững sốt khó hiểu, thế nhưng cô vẫn không làm phiền hắn suy nghĩ chỉ lo canh chừng nồi thức ăn.
Khoảng một khắc sau tiểu y sư đã dọn xong cơm, Hàn Thiên cũng nhớ được hết tên cũng như đặc tính của từng loại thực vật vừa biết, nhìn bàn đồ ăn thịnh soạn tươm tất trên bàn Hàn Thiên không khỏi khen thầm tiểu y sư quả thực khéo tay, những món ăn cô làm ra rất đẹp mắt và hấp dẫn, hôm nay hắn bắt được vài con cá rất tươi, tiểu y sư lấy một con to nhất đem đi nấu canh, một con khác đem chưng cách thủy, hai con còn lại thì đem đi nướng, món phụ là vài loại quả dại.
Tiểu kim long háu ăn được Hàn Thiên phân cho một con cá nướng một mình ngồi chén trước, kế đến Hàn Thiên hắn cũng bắt đầu động đũa, tài nấu nướng của tiểu y sư quả nhiên không tồi, sử dụng nguyên liệu tốt khiến mùi vị nấu ra còn có phần vượt trội hơn những món ăn thô sơ của Hàn Thiên một chút, Hàn Thiên vô cùng vừa ý, đến đây đã lâu hôm nay chính là lần đầu tiên hắn có được một bữa ăn đàng hoàn và thịnh soạn đến vậy toàn bộ nét hân hưởng của Hàn Thiên đều hiện hết lên trên mặt làm tiểu y sư cũng có chút vui lây, tiểu y sư ăn rất ít hầu hết thức ăn là bị Hàn Thiên cùng tiểu kim long ăn sạch, nhất là tiểu kim long thức ăn trên bàn chính là bị nó ăn đến gần sáu phần .
Cơm nước xong xuôi Hàn Thiên bắt đầu tọa thiền luyện khí, cơ thể hắn đang bị thương không thể tu luyện theo kế hoạch được vậy nên trước hết hắn đành vận khí theo pháp quyết của tứ thiên luyện thần thể thiên thứ nhất để chữa trị thương tổn cho cơ thể, gần một canh giờ sau Hàn Thiên thu công, vừa kiểm tra lại thân thể Hàn Thiên không khỏi mừng rỡ, chẳng ngờ sau một hồi đại chiến với Độc giác xà đến mức chân tay rã rời, khắp người bị thương nặng nhẹ không ít chỗ, lúc này trải qua một lần vận khí trị thương tố chất cơ thể lại tăng tiến một bước dài, vết thương ở ngực cũng đỡ đi không ít, điều phát hiện này không khỏi khiến Hàn Thiên sửng sốt, chiến đấu sinh tử một trận không ngờ bằng thành quả khổ luyện mấy ngày, bị thương một trận không ngờ lại ích lợi hơn việc vận động kiệt lực bẩy tám lần, phát hiện đáng kinh hỉ đến như vậy quả thực làm Hàn Thiên tinh thần phấn chấn không thôi, từ nay nếu muốn tu luyện nhanh chóng hắn nhất thiết phải đối chiến với nhiều đối thủ mạnh, phải ép bản thân đến cực hạn như vậy mới có thể khai mở ra những giới hạn mới càng cao hơn, thực lực tinh tiến mới càng nhanh hơn được.
Hiểu được đạo lý chỉ có chiến đấu thật nhiều thì thực lực mới tinh tiến càng nhanh, Hàn Thiên bắt đầu có những kế hoạch tu luyện mới, hắn sau này không thể cứ đơn thuần mà tu luyện được, nhất quyết phải có những lần ma luyện sinh tử thật sự, và nơi để có được những trải nghiệm đó chính là khu rừng u ám ở phía Tây, Hàn Thiên từng đi qua đó thám hiểm mấy lần, Hàn Thiên suy đoán nơi đó mới chính là trung tâm của cả phiến rừng rộng lớn này, còn nơi mà hắn đang ở bất quá chỉ là ngoài rìa của khu rừng mà thôi, ở chỗ này chỉ có những sinh vật bình thường tồn tại, sinh sống ở đây cũng khá đơn giản thế nhưng tại u ám sâm lâm thì không còn đơn giản như vậy nữa, nơi đó như là thiên đường của yêu thú vậy, dường như nơi đó mới là vùng đất tốt nhất thu hút được nhiều sinh vật mạnh mẽ nhất cư ngụ, ở nơi đó mỗi một khu vực đều có yêu thú sinh sống, từ những yêu thú yếu nhất như Độc giác xà đến những yêu thú khác càng lợi hại hơn, tất cả đều đang cư ngụ ở đấy như những thần dân của một vương triều nào đó, quy tắc sâm nghiêm ở đó là tuyệt đối, kẻ càng mạnh nắm quyền càng lớn, càng vào sâu yêu thú càng mạnh cũng chiếm được lãnh thổ càng lớn, trong lãnh thổ đó những yêu thú yếu hơn chỉ có thể thần phục những yêu thú mạnh hơn làm chủ vùng lãnh thổ đó thì mới có thể tồn tại được, thậm chí Hàn Thiên từng thấy qua một đầu dực long khổng lồ ba qua trên bầu trời, thực lực của những tồn tại như thế mạnh đến mức ở đẳng cấp hiện tại, Hàn Thiên không thể đong đếm được.
U ám sâm lâm ở phía Tây sẽ là một sự lựa chọn tuyệt vời để Hàn Thiên tu luyện, chỉ là hiện tại hắn cần hoàn thiện một vài đấu pháp cơ sở để có đủ thực lực mà đi vào đó, Hàn Thiên đã có ý tưởng cho hai đấu pháp giản đơn mà hắn sắp tu luyện, đợi khi thương thế của hắn tạm hồi phục hắn sẽ bắt đầu luyện tập.
Bốn ngày sau dưới con mắt ngỡ ngàng của tiểu y sư, vết thương trên người của Hàn Thiên bằng một cách thần kỳ nào đó đã cơ bản lành lặn hẵn, tuy không thể tin được nhưng sự thật là dù cô có kiểm tra kỹ bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn không thể tìm ra được điểm nào bất thường, nếu là một người bình thường bị thương như vậy, cho dù được chữa trị cẩn thận thì cũng phải cần đến một tháng mới có thể hồi phục được, dù là tu luyện giả cấp thấp có thể vận công trị thương thì bị thương như vậy cũng phải nửa tháng mới lành, trong khi Hàn Thiên hắn chỉ mất có bốn ngày thì đã lành lặn hẳn rồi, tốc độ hồi phục nhanh như vậy dù là võ sĩ cũng không thể bằng được, tuy tiểu y sư biết mấy vết thương kiểu này thì những cường giả mạnh mẽ hơn nữa có thể chỉ cần một hai ngày là khỏi hoàn toàn rồi, thế nhưng Hàn Thiên hắn nào phải là cường giả cấp bậc đó? làm sao hắn có thể sở hữu được năng lực phục hồi đáng kinh ngạc như vậy được?
Bí ẩn về Hàn Thiên càng lớn hơn một tầng trong tâm trí của tiểu y sư, mãi mà không thể giải thích nổi cô chỉ đành tạm bỏ qua không truy vấn nữa, về phần Hàn Thiên, hắn là khổ chủ tự nhiên biết rõ nguyên nhân hắn lành lặn mau chóng rồi, trong bốn ngày qua do không thể tập luyện cơ nhục một cách thông thường nên hắn đã ưu tiên dành hết thời gian chú tâm vào luyện khí đạo, mỗi ngày hắn đều vận pháp quyết của thiên thứ nhất trong tứ thiên luyện thần thể để trị thương, tứ thiên luyện thần thể là pháp môn lợi hại bậc nào kia chứ ? dựa vào nó cộng thêm lượng linh khí cuồn cuộn không ngừng từ khai thiên cảnh tầng ba, thương thế của Hàn Thiên hắn không thời khắc nào ngưng tự lành lại cả, vì vậy việc Hàn Thiên hắn mau bình phục hoàn toàn không có gì thần kỳ như tiểu y sư đã nghĩ, mà thực tế đều là do công dụng của pháp môn luyện thể thôi.
Bốn ngày vừa qua Hàn Thiên không chỉ chuyên tâm chữa thương mà còn chú trọng nghiên cứu cả cách thức hoạt động của hai pháp quyết mới sáng tạo nữa, hắn đã cơ bản có những lý thuyết trong đầu rồi giờ chỉ cần đem ra thực tế để kiểm nghiệm nữa thôi, trong bốn ngày vừa rồi Hàn Thiên cũng đã tranh thủ tu luyện đến khai thiên cảnh tầng ba đỉnh phong, áng chừng mấy ngày nữa là có thể đột phá vào tầng bốn rồi.
*ở thác nước nơi Hàn Thiên thường luyện công bất ngờ có một tiếng nổ lớn phát sinh, chỉ thấy ở trong một làn khói bụi mịt mờ Hàn Thiên chán nản bước ra, tay phải hắn dường như đang bị thương phải quấn băng chi chít, đây đã là lần thứ hai trăm hắn thất bại rồi, còn nhớ lần đầu tiên hắn thử nghiệm pháp quyết này là vào ba ngày trước, khi đó hắn đã không cẫn thận vận khí quá sức dẫn đến đấu pháp bạo liệt, khiến cánh tay phải của hắn đã bị thương không nhẹ, từ đó đến nay Hàn Thiên đã cố gắng giảm thiểu rủi ro xuống mức thấp nhất, nhưng mà dù hắn cẩn thận đến đâu thì cũng có lúc điều không may xãy ra.
Đấu pháp mới này của Hàn Thiên gọi là khí bạo ấn, nguyên lý vận hành rất đơn giản, dùng một lượng lớn linh lực nén một lượng linh lực nhỏ hơn thành một điểm ở trung tâm lòng bàn tay, sau đó cố gắng duy trì quang ấn đó ở tay cho đến khi đánh vào đối thủ, lợi dụng lượng linh khí bạo liệt từ quang ấn phát ra người dùng có thể đả thương đối thủ từ bên trong.
Sau khi tu luyện mấy hôm nay Hàn Thiên đã vướng phải không ít khó khăn, điểm đầu tiên là tỷ lệ lượng linh khí dùng để nén và lượng linh khí bị nén vẫn chưa có một quy tắc chung nào, về lý thuyết thì lượng linh khí dùng để nén phải luôn lớn hơn lượng linh khí bị nén, nhưng lớn hơn bao nhiêu lần thì Hàn Thiên vẫn chưa nắm được, nếu dùng một lượng linh khí không đủ lớn để nén thì chưa kịp hoàn thành quan ấn đến mức nhất định thì quang ấn đã bị bạo liệt trước rồi, làm không khéo có thể tan xác ngay tức thì, còn như dùng một lượng linh khí quá lớn để nén một lượng linh khí nhỏ thì sẽ an toàn nhưng mức độ tiêu hao linh khí cho việc tạo và giữ quang ấn là quá lớn, đây là cách làm vô cùng lãng phí, hơn nữa nếu nén lượng linh khí quá nhỏ thì uy lực quang ấn cũng không cao.
Điểm khó khăn thứ hai chính là uy lực bạo liệt của quan ấn gần như chính là một con dao hai lưỡi, tuy lúc đánh vào đối thủ thì bàn tay đánh ra quang ấn vẫn đang còn linh lực bảo hộ, thế nhưng uy lực của vụ bạo liệt đó vẫn còn ba phần là truyền trực tiếp vào tay người dùng, nếu vụ bạo liệt quá lớn hoặc cánh tay đánh ra quang ấn không đủ mạnh, thì khi dùng đấu pháp này có thể khiến cánh tay đó bị thương, nhẹ thì gãy xương đứt gân, nặng thì phải nói lời từ biệt với cánh tay đó luôn, bởi vậy điểm khó thứ hai chính là làm thế nào để tạo ra được một quang ấn vừa đủ uy lực mà mình lại có thể khống chế an toàn không gây nguy hiểm cho bản thân .
Trải qua nhiều lần thất bại, có lúc là uy lực không đủ, có lúc thì quá tay không thể khống chế nổi đành để quang ấn phá toái giữa chừng, có lúc thì quang ấn tạo ra không ổn định tùy thời có thể bạo liệt , chưa đánh được đối thủ đã tự hại bản thân vv… tuy nhiên qua nhiều lần thất bại như thế Hàn Thiên cũng đã có chút đốn ngộ, hắn đã sắp cảm nhận ra được điểm cân bằng hoàn hảo kia nằm ở đâu rồi, chỉ cần kiên trì thêm ít thời gian hắn có thể hoàn thiện được đấu pháp này.
Hai ngày sau vẫn ở nơi cũ, Hàn Thiên đang lao đến một tảng nham thạch cao gần gấp rưỡi hắn bề ngang cũng cả bốn thước hơn trông vô cùng cứng rắn, chỉ thấy Hàn Thiên di chuyển nhanh tựa như một con chim nhạn đang lướt trên cơn gió, cánh tay phải của hắn lúc này đang phát sáng, từng luồn khí lưu màu trắng liên tục tỏa ra từ cả cánh tay đó, ánh sáng tụ dần vào lòng bàn tay Hàn Thiên rồi tạo thành một quang ấn, cả bàn tay đó bị bao phủ bởi hào quang chói lọi, nhìn qua vô cùng mĩ diệu nhưng cũng đầy khí thế nguy hiểm, trong một tích tắc Hàn Thiên đã đến sát mục tiêu, tay phải tung ngay một chưởng vào giữa tảng nham thạch to lớn, một tiếng nổ lớn vang lên làm rung động cả mảng rừng xung quanh, khói bụi bốc lên cuồn cuộn.
Lát sau khi khói bụi tản đi thân ảnh Hàn Thiên cũng dần lộ rõ, tảng nham thạch trước mặt hắn không ngờ đã bị đánh nát vụn thành từng mảnh, chỉ còn lại phần gốc chưa cao quá một thước là không bị phá hủy, mảnh vỡ của tảng nham thạch nằm la liệt khối to nhất cũng chỉ cỡ đầu người, điều đó nói lên một sư thật là tảng nham thạch này không phải là bị chiêu vừa rồi của Hàn Thiên đánh vỡ mà chính là bị đánh nát, sức hủy diệt cỡ đó dù là yêu thú cấp một như độc giác xà cũng không thể làm được công kích tương đương, một đòn mạnh nhất của yêu thú này cùng lắm chỉ làm tảng nham thạch vừa rồi vỡ ra vài mảnh còn đòn đánh của Hàn Thiên chính là hủy diệt hoàn toàn, sự chênh lệch bên trong cực kỳ lớn .
ở giữa đống đổ nát Hàn Thiên ngây ngốc nhìn kết quả mình tạo ra, chỉ tích tắc sau đó hắn chợt cười lớn cực kỳ hào hứng, năm ngày khổ luyện, tính theo thời gian cũ thì cũng đã gần một tháng trôi qua rồi, thất bại hơn ba trăm lần rốt cuộc hắn đã có thể đem đấu pháp mới sáng tạo này đánh ra một kích hoàn mỹ vô khuyết như vậy, chiêu vừa rồi bất luận là thời gian, cách thức, hay độ chính xác tất cả đều không hề có chút lỗi nào xãy ra, kích vừa rồi chính là sức tấn công mạnh nhất mà hiện tại Hàn Thiên hắn có thể đánh ra được, tổng cộng nó đã tiêu tốn của hắn bốn thành linh khí, tức là công kích đó trong trạng thái toàn thịnh Hàn Thiên chỉ có thể đánh ra hai lần.
Do tốn quá nhiều linh khí vào một đòn như vậy nên hiện tại Hàn Thiên không thể sử dụng khí bạo ấn cực hạn này để chiến đấu được, vậy nên một ngày sau đó hắn tiếp tục khổ luyện để cải tiến khí bạo ấn này một chút, dự định của Hàn Thiên là tạo ra một phiên bản khí bạo ấn nhỏ hơn về uy lực nhưng hắn có thể dùng được nhiều lần.
Trải qua thời gian một ngày hoàn thiện rốt cuộc Hàn Thiên đã có thể đánh ra một kích khí bạo ấn làm hắn vừa lòng, đối với khí bạo ấn cực Hạn mà Hàn Thiên hắn tạo ra lúc đầu thì khí bạo ấn lần này có chút khác biệt, cụ thể Khí bạo ấn cực Hạn của Hàn Thiên đánh ra chính là dùng ba thành linh khí trong đan điền của hắn nén một thành linh khí lại thành khí bạo ấn cực hạn,với một thành linh khí tối đa trong đan điền của Hàn Thiên sau khi bạo liệt sẽ tạo uy lực cực kỳ khổng lồ,thế nhưng uy lực đó hắn có phần gánh không nổi.
cụ thể Hàn Thiên phải tốn hết ba phần linh khí khác chỉ để thủ hộ cánh tay đánh ra khí bạo ấn đó khỏi bị thương ,thế nhưng ba phần dư lực của vụ bạo tạc truyền vào tay hắn vẫn khiến cánh tay đó đau nhức không thôi ,có vẻ như tố chất thân thể của hắn vẫn chưa đủ tốt để đón nhận lực phản chấn này mà không bị thương tổn,do đó đây như con bài cuối cùng của hắn dùng để sống mái với kẻ địch,không đến lúc vạn bất đắc dĩ hắn sẽ hạn chế dùng tối đa để tránh tổn thương thân thể.
Trong khi đó khí bạo ấn mới này chỉ dùng lượng linh khí nhỏ hơn khoảng bốn lần so với một thành linh khí phải dùng để tạo ra khí bạo ấn cực hạn,vậy nên độ nguy hiểm cũng như lượng linh khí tiêu hao để tạo ra và bảo vệ cánh tay khỏi vụ bạo tạc sau đó cũng sẽ ít đi nhiều, tuy việc đó phải đánh đổi bằng việc sức công phá của khí bạo ấn mới yếu hơn khí bạo ấn cực hạn kia gần mười lần thế nhưng uy lực đó vẫn đủ để đánh vỡ tảng đá tương tự thành ba bốn mảnh,uy lực như vậy cũng đủ dùng ở đẳng cấp này của Hàn Thiên rồi,hơn nữa với khí bạo ấn mới này Hàn Thiên trong lúc toàn thịnh có thể đánh ra liên tục gần mười lần mà không hề gây nguy hiểm cho bản thân hắn vậy nên hắn rất tâm đắc với khí bạo ấn mới này,hắn gọi đây là khí bạo ấn cơ sở, từ giờ hắn sẽ dùng khí bạo ấn cơ sở để chiến đấu còn khí bạo ấn cực Hạn kia coi như là một con bài áp chót của hắn,chỉ sử dụng khi thật sự cần thiết.
Vậy là tốn tổng cộng sáu ngày Hàn Thiên đã có cho mình một đấu pháp tấn công vô cùng thích hợp, kế đến chính là tu luyện một đấu pháp phòng thủ để bảo mạng những lúc nguy cấp, cái đấu pháp mới này Hàn Thiên cũng đã có nghĩ qua rồi, hắn định sẽ sử dụng đấu pháp này theo kiểu một tấm khiên tức thời, cụ thể Hàn Thiên sẽ dùng một lượng lớn linh khí sau đó tập trung giải phóng nó ra mọi hướng để tạo thành một bức tường chắn xung quanh bản thân, đánh bật mọi công kích từ bên ngoài vào trong một thời gian ngắn, ý tưởng là vậy còn cụ thể là phải làm thế nào hiện tại hắn còn cần phải tu luyện thử mới biết.
Bốn ngày nữa trôi qua cuối cùng Hàn Thiên đã hoàn thiện được đấu pháp thứ hai, do đây là một đấu pháp thiên hướng phòng thủ nên độ khó để hoàn thiện không cao, hơn nữa nguyên lý vận hành cũng không có gì phức tạp vậy nên Hàn Thiên hoàn thành nó nhanh hơn xo với khí bạo ấn.
Hàn Thiên gọi đấu pháp mới này là khí lãng chấn, do cách thức hoạt động của đấu pháp này là giải phóng linh khí tạo thành làn sóng linh khí tỏa ra bốn phía vậy nên Hàn Thiên mới đặc cho nó cái tên đó, khí lãng chấn này mỗi lần sử dụng sẽ hao hết một thành linh khí của Hàn Thiên nhưng cũng có thể tiêu hao nhiều linh khí hơn để tạo thành hiệu quả tốt hơn.
Tuy nhiên ở mức tiêu hao một thành linh khí thì đấu pháp này có vài điểm đặc trưng như sau, thứ nhất trong lúc Hàn Thiên khởi động khí lãng chấn toàn bộ ngoại vật ở gần sẻ bị chấn văng ra khỏi bán kính một trượng xung quanh hắn, những vật quá kiên cố sẽ có thể không bị chấn văng nhưng cũng sẻ phải chịu tác động nhất định, cụ thể nếu là sinh vật sống thì chỉ cần là kẻ không mạnh hơn Hàn Thiên từ một cấp bậc trở lên, tức nếu Hàn Thiên là khai thiên cảnh còn đối thủ là thoát thai kỳ thì đối thủ sẽ không bị khí lãng chấn ảnh hưởng.
nếu thực lực không hơn Hàn Thiên một cấp bậc thì hiệu quả sẽ tùy trường hợp, một là nếu là đối thủ có đấu pháp mạnh vượt trội xo với cấp bậc của hắn, hay đối thủ có pháp khí gì đó lợi hại để hộ thân thì những trường hợp đó cũng có thể không bị khí lãng chấn ảnh hưởng, trường hợp thứ hai nếu thực lực đối thủ không hơn Hàn Thiên một cấp bậc cũng không có đấu pháp hay pháp khí gì lợi hại vậy thì nhất định kẻ đó sẽ bị chấn văng ra khoảng cách một trượng, còn như đối thủ là sinh vật nào đó có trọng lượng cơ thể lớn hơn uy lực chấn văng của khí lãng chấn, và sau khi trúng chiêu cơ thể vẫn còn ở trong vùng bị khí lãng chấn ảnh hưởng, vậy thì sinh vật đó sẽ bị choáng váng ít lâu có thể là nhiều hay ít hơn vài giây.
Tất cả những điều trên hoàn toàn là do Hàn Thiên suy đoán và đúc kết ra sau mấy ngày thử nghiệm với yêu thú trong khu rừng này, ngoài ra các loại công kích tầm xa hơi yếu một chút như ám khí hay cung tiễn không thường hoàn toàn sẽ bị chặng đứng bên ngoài không thể xuyên qua được màng chắn, cái này Hàn Thiên cũng đã nhờ tiểu y sư bắn thử cung tiễn vào hắn để kiểm tra, kết quả rất thực tế.
Điểm đặc trưng thứ hai là về thời gian hiệu quả của khí lãng chấn, từ khi khởi động đến khi biến mất tổng cộng là ba giây tồn tại, trong khoảng thời gian đó một trượng xung quanh Hàn Thiên là không thể xâm phạm, thế nhưng nếu hắn tự rời khỏi vùng đó thì hắn vẫn sẽ bị công kích như thường bởi vì khí lãng chấn một khi đã khởi động liền sẽ thành vật chết không thể tự động theo chủ nhân, trong trường hợp khí lãng chấn đã hết hiệu lực nếu vẫn còn công kích đến vậy thì Hàn Thiên chỉ có thể thi triển ra cái khí lãng chấn thứ hai.
giả sử Hàn Thiên ở trong trường hợp bị loạng tiễn vây công bốn phía không có có một kẽ hỡ, vậy thì với khí lãng chấn được tung ra liên tục Hàn Thiên hắn có thể tồn tại trong khoảng mấy mươi giây mà không bị ảnh hưởng gì, sau đó nếu hắn vẫn chưa thoát được khỏi vây công vậy thì chắn chắn hắn sẽ bị xiên như nhím .
Tóm lại thì khí lãng chấn này có khá nhiều hạn chế thế nhưng hiệu quả mang lại cũng không tệ là một đấu pháp bảo mệnh khá hữu dụng.