Chiêu Môn quận thành nằm trên một cao nguyên nhỏ được cấu thành từ ba ngọn đồi thấp,phía bắc cách mười dặm đường giáp hai ngọn núi lớn trong đó một đỉnh núi cao hơn ba ngàn trượng đỉnh còn lại cũng cao hơn hai ngàn năm trăm trượng,hai đỉnh núi đứng kế nhau tạo thành một bức bình phong lớn ngăn cản gió mạnh từ hướng bắc thổi vào chiêu môn quận thành,cộng thêm việc toàn bộ tòa thành được xây trên một cao nguyên cách mặt đất hơn trăm trượng,với hình thế và cách quy hoạch như thế này chiêu môn quận thành có thể tránh được rất nhiều thiên tai họa nạn,người kiến thiết lên tòa thành này quả thực là khéo chọn vị trí đắc địa,chẳng thế mà chiêu môn quận thành từ lâu đã là tòa thành phát triển mạnh thứ hai cả nước, quy mô chỉ thua mỗi đế đô.
Nhìn từ trên cao có thể thấy chiêu môn quận thành ngang dọc đều rộng hơn hai trăm dặm,dưới thành nhà cửa san sát nhau,đa số kiến trúc đều vô cùng to lớn và mĩ lệ xa hoa,tường thành xây theo hình lục giác với sáu cạnh rõ rệt mỗi đoạn tường thành dài gần năm sáu chục dặm,cao cũng hơn chín trượng có dư,trên tường thành có trọng binh canh gác,ma pháp pháo ,tọa kỵ yêu thú,cường cung nỏ tiễn không thiếu một chủng nào,cùng với thế trên cao kẻ địch ngoại vi nếu muốn xâm chiếm được tòa thành này chỉ sợ là phải trả giá vô cùng đắc,nhưng cái giá đắc đó chỉ là để tiếp cận được tòa thành này thôi chứ chưa nói đến chuyện chiếm được nó hay không nữa.
Nhân khẩu của tòa thành có thể lên đến gần nửa ức,con số không tưởng này đã gần bằng toàn bộ nhân khẩu của mười mấy quận huyện ở hoa Hạ khi xưa cộng lại rồi,từng này người ở trong một tòa thành rộng hơn ba vạn dặm vuông cũng chẳng tính là chật chội đông đúc,ngược lại nhìn kiến trúc trong thành còn có vẻ khá rộng rãi thoải mái nữa.
Tuyền cơ chu chưa đáp xuống bãi đậu mà Hàn Thiên đã cảm nhận được muôn vàn luồn khí tức cực kỳ mạnh mẽ tỏa ra từ khắp nơi trong thành,nếu nói ở vĩnh phú thành tùy tiện cũng có thể gặp được đại võ sư thì ở chiêu môn thành này nhắm mắt đi bừa cũng có thể va phải võ tông,võ tông cường giả thực lực đã tính là thông tuyệt cổ kim lắm rồi,bình thường ở những quốc gia nhỏ hay những vùng xa xôi hẻo lánh sẽ chẳng dễ gì mà gặp phải,tuy nhiên ở tại nơi gần như được coi là đế đô thứ hai của đại ninh đế quốc thì cứ dăm ba phút lại gặp được một người.
*ở đại ninh đế quốc có hai đại quyền lớn,một là vương quyền tức là quyền lực của hoàng tộc,hai là võ quyền cũng chính là quyền lực của võ giả,vương quyền đại diện cho hoàng đế và các vương hầu của đại ninh đế quốc,mà đơn cử là hoàng đế còn võ quyền đại diện cho toàn bộ võ giả trong nước,đơn cữ chính là thần võ minh nơi tụ hội rất nhiều thành viên là võ giả cao cấp có sức chiến đấu cao ngất.
Thần võ minh xuất hiện ở rất nhiều chổ trên toàn bộ đại thiên giới,có nơi gọi nó với những cái tên khác như võ nghiệp đoàn,hay tụ võ hội vv..,chung quy lại thì chúng cũng đều chỉ là tổ chức liên minh của tất cả võ giả trong một vùng nào đó để đảm bảo quyền lực của bản thân,những tổ chức này sẽ có một số thành viên chủ chốt cắm trực tại một địa điểm nào đó gọi là tổng hội,chổ này thường sẽ được đặt tại những khu vực có tầm ảnh hưởng lớn và thường là đặt tại thủ đô của một nước,việc mà tổ chức này làm chung quy lại thì củng chỉ có hai chuyện.
thứ nhất thống kê,cấp danh nghạch và điều tra thông tin về tình hình võ giả trong nước,ai có thực lực cao ai có tiềm năng lớn,tổng số lượng võ giả ở cảnh giới này là bao nhiêu,cảnh giới kia là bao nhiêu,những thông tin ấy sẽ được thần võ hội thu thập cốt là để đánh giá đúng võ lực của một đất nước một khu vực,cùng với đó là nắm thông tin để dễ dàng tróc nã những tên võ giả có cách hành xử ngang tàng vô pháp vô thiên.
Chuyện thứ hai mà thần võ minh cần làm tất nhiên chính là bảo vệ quyền lợi của võ giả,trong một nước tất nhiên phải có bộ máy chính quyền như thế thì nội tình trong nước mới có thể an ổn được,nhưng nếu đã có bộ máy chính quyền thì quyền lực sẽ được phân chia ra làm hai,ở đại thiên giới này từ xa xưa đã có một quyền lực cố hữu và bất di bất dịch đó chính là võ quyền,tất cả những tu luyện giả có khả năng bất phàm thì đều là kẻ có quyền lực nắm giữ được nhiều thứ,chính quyền trong nước cũng có võ lực riêng của họ đại diện là quân đội,vậy thì nếu chính quyền đó muốn áp đặt quyền lực của mình lên cái quyền lực cố hữu là võ quyền kia thì sao?,tất nhiên toàn thể võ giả sẽ không để chuyện đó xảy ra,và thế là những tổ chức liên kết toàn bộ võ giả từ thể loại tán tu không có gia cảnh cho đến người tu luyện có chổ dựa được hình thành để bảo vệ quyền lực chung của tất cả võ giả.
Tất nhiên bên vương quyền cũng phải chấp nhận điều này,họ nhất quyết không có khả năng thao túng được toàn bộ những kẻ có năng lực thông thiên kia,mỗi người lùi một bước mới là kế sách hay nhất,theo đó vương quyền và võ quyền tồn tại song song không ai xâm phạm ai,vương quyền ra luật lệ để điều hành nội sự trong nước,luật lệ này cũng phải được võ quyền thông qua thì mới có thể được phổ biến rộng rãi,rồi hai bên cứ theo luật lệ đó mà hoạt động,vì trong bộ luật đã quy định rõ quyền hạn của hai bên nên không bên nào có thể phạm vào bên nào,võ giả có thể làm những việc mà họ muốn miễn là không làm trái luật,và võ quyền cũng sẽ chẳng can dự vào chính sách điều hành quốc gia của vương quyền,ngược lại bên vương quyền sẽ không chủ động gây rắc rối cho võ giả nếu họ không làm gì sai,những võ giả phạm tội lớn nếu bị thần võ hội gạch tên thì dù là bên nào bắt giết cũng sẽ không ai có dị nghị.
như vậy dù luật lệ mà vương quyền ban ra cũng có điều lệ để quản thúc võ giả nhưng nó cũng chỉ rất Hạn chế và không có ảnh hưởng gì nhiều đến họ,có thể nói hai quyền lực này chính là ngang hàng nhau và ít khi xâm phạm nhau,Với bộ máy lưỡng quyền song cực như thế nên suốt bao năm qua trong thế giới của nhân tộc rất ít khi xảy ra chuyện đấu đá nhau vì tranh giành quyền lực,những cuộc chiến tranh phổ biến và thường xuyên xảy ra chủ yếu đều là vì tranh chấp đất đai tài nguyên và sức ảnh hưởng giữa các quốc gia,các thế lực với nhau mà thôi.
Chiêu môn thành nằm rất gần đế đô nên chả thế mà khu vực này lại có nhiều cường giả thực lực trên võ tông như thế,những đại cường giả này nếu là tại thiên an thành có mất mười năm cũng chưa chắc là sẽ thấy được một người,lần này đám Hàn Thiên dừng chân tại chiêu môn thành,mỗi bước đi đều là cẩn trọng hơn hẵn,tuy nói đã có luật lệ và vương quyền bảo hộ nhưng trong thế giới của võ giả thì mạnh được yếu thua,cái này là lẽ hiễn nhiên,luật lệ chỉ ngăn cấm chuyện tu sĩ xâm phạm đến phàm nhân mà thôi,còn chuyện tu sĩ có xích mích dẫn đến cém giết nhau thì đã nằm ngoài phạm vi quản hạt của vương quyền rồi,thông thường nếu hỗn chiến xảy ra cấm quân sẽ ngăn lại và yêu cầu các bên liên quan đến một nơi vắng vẻ khác để mà tranh đấu,còn nếu như có xuất hiện tổn hại về vật chất thì các bên liên quan sẽ phải bồi thường đầy đủ,khoảng bồi thường này trong gần như mọi trường hợp thì đều sẽ là bên thua gánh,tất nhiên nếu bên thua tử trận và chỉ là một con ma nghèo thì bên thắng cũng chẳng thoát việc phải móc túi bồi thường.
nói gì thì nói đi lại ở những nơi lớn như chiêu môn thành này thì cẩn thận vẫn hơn,có thể ở thiên an thành đám người Hàn Thiên chính là những người có quyền lực lớn muốn làm gì cũng chẳng cần để ý nhiều,thế nhưng ở nơi này chuyện gây xích mích với người khác chắc chắn chẳng phải là một chuyện hay ho gì,mà nhất là gây xích mích với kẻ cường đại hơn mình thì lại càng là hành vi ngu ngốc đến cực điểm.
*Sau khi neo tuyền cơ chu tại bãi đáp tất cả những người trên tàu tâm trạng đều có chút buông lõng,mười ngày qua họ đã phải chịu không ít cực khổ,chẳng hiểu sa đọa điện vì lý do gì lại cứ nhắm vào đám người bọn họ,thay đổi lộ trình băng qua dã linh sơn mạch đã khiến cả đoàn gặp vô số khó khăn,mười mấy người bị thương còn chưa khỏi hẵn thậm chí đã có hai người chết tất cả đều gián tiếp do sa đọa điện gây ra,sa đọa điện là môt thế lực quá mạnh mẽ ,dù có căm hận chúng thì cũng chẳng ai dám nghĩ đến việc báo thù đám người này ,mấy ngày qua cả đoàn ai ai cũng mang một tâm trạng nặng như vác đá trên lưng,hôm nay đến được chiêu môn thành tảng đá này coi như đã được bỏ xuống rồi.
Chiêu môn thành chẳng phải là một thành thị bình thường,ở chổ này ngoài quận chủ phủ còn có cả phân hội của thần võ minh,sa đọa điện dù có nanh vuốt dài đến đâu thì cũng không thể lộng hành ở khu vực này,quận kiến đinh và quận vân tịch đều là những vùng xa xôi hẻo lánh,sa đọa điện có làm càn ở đó thì cũng chẳng phải chuyện lạ,nhưng mà nếu tại chiêu môn thành này mà chúng cũng xuất hiện thì chỉ có thể nói là an nguy của đại ninh đế quốc đang gặp phải một vấn đề vô cùng lớn rồi.
Do mọi người đều đã mệt mỏi nên Trình trưởng quỹ ngay lập tức đã dẫn cả bọn đi tìm khách điếm để dừng chân nghĩ ngơi,sau khi đi khoảng vài dặm thì họ liền nhìn thấy một dịch trạm khá lớn,chổ này ngoài cho thuê phòng để ở thì còn kinh doanh luôn cả dịch vụ ăn uống,tuy không thể yên tĩnh như khách điếm chân chính nhưng dù sao mọi người cũng chỉ ở đây có hai ngày,mà hiện tại ai ai cũng toàn thân mệt mỏi rã rời,thoáng suy tính một chút Trình trưởng quỹ liền cho cả đoàn nghĩ chân tại đây luôn.
Sau khi đoàn người của Trình trưởng quỹ bước vào trong rất nhanh chóng đã có một lão giả chấp sự nhanh chóng bước đến,thông thường những khách điếm lớn như thế này đều sẽ có thuê những người biết xử sự và ăn nói lịch thiệp để tiếp đón những đoàn khách tiềm năng như đoàn người của Trình trưởng quỹ.
Lão giả chấp sự nọ mặt một bộ trường bào dài màu xám trông khá chỉnh tề,sau khi chào hỏi mọi người lão liền nói về những dịch vụ mà đám người Trình trưởng quỹ cần,Trình trưởng quỹ bảo ông ta cho đoàn của mình hai phòng lớn cùng tám phòng cỡ vừa,ngoài ra còn chuẩn bị ngay ba bàn thức ăn để bọn họ dùng bữa trưa,biết đây là một đoàn khách lớn lão giả chấp sự không dám chậm trễ liền đi nhanh vào trong chuẩn bị.
Rất nhanh đã có nhân viên khác đến đưa đoàn người của Trình trưởng quỹ lên phòng ,hai phòng lớn một cho gia đình của Trình trưởng quỹ và Mã Bính dùng,một cho đám người Hàn Thiên dùng,phòng lớn ở đây có đến bốn giường ngủ tách biệt bởi những bức bình phong cao ráo,nên dù có nhiều người ở cùng thì không gian cũng khá riêng tư,vì lý do an toàn nên Trình trưởng quỹ mới làm ra quyết định này,dù sao có nhiều người ở cạnh thì cũng dễ chăm nom lẫn nhau hơn.
Mặc dù vậy bên phía đám người Hàn Thiên thì cũng có chút khó chia,bọn hắn tám người bốn nam bốn nữ,thế nhưng lại dư ra thêm một con rồng tiểu kim không biết sắp vào đâu,tính toán một hồi Hàn Thiên quyết định bốn nữ nhân được cấp cho hai giường,ba nam nhân bọn Liễu Duệ được hai giường còn Hàn Thiên hắn cùng tiểu kim sẽ thuê một phòng nhỏ khác ở đối diện phòng của mọi người,dù sao thực lực hắn cũng cao nhất cả đám,hắn ở một mình độ an toàn cũng chẳng kém ai cả.
Sau khi đã an bài xong mọi thứ đám người Hàn Thiên cùng Trình trưởng quỹ liền xuống dưới sảnh để ăn trưa,dịch trạm này rộng lớn vô cùng,được xây theo hình vuông dài rộng gần bốn mươi trượng,bốn dãy nhà sát nhau mỗi dãy đều cao ba tầng,đại sảnh phía dưới rộng lớn vô cùng lại có vô số bàn ăn cùng dòng người nườm nượp ra vào không dứt,từ trên lầu nhìn xuống quả thực quang cảnh chẳng khác gì đang ở trong một nhà ca kịch cực lớn,mà quả thực giữa sảnh cũng đang có một cái sân khấu dài rộng cỡ hai trượng đang hiện hữu,dịch trạm này quả thực biết cách thu hút khách hàng,chốc nữa đây chắc là sẽ có tiếc mục biểu diễn nào đó.
Ba bàn tiệc của đám người Hàn Thiên được xếm ở khu phía tây gần cửa ra vào,chổ này không gian cũng khá rộng rãi thoải mái mà nhìn lên sân khấu kia cũng khá thuận mắt,mọi người mấy ngày nay đều đã nếm đủ khổ cực ,ăn gió nằm sương mất mười ngày trời,lúc này trước một bàn tiệc thịnh soạn liền chẳng ngần ngại mà động đũa liên hồi,một bữa ăn cũng bình thường như vậy không ngờ đối với cả bọn lúc này lại có ý tứ đến lạ.
Đoàn người Hàn Thiên vừa mới ăn được vài phút trên sân khấu giữa sảnh liền có ca múa để góp vui cho thực khách ,trên sân khấu lúc này có mười mấy vũ nữ dáng vẻ thước tha dung mạo khá xinh đẹp đang biểu diễn,những vũ nữ này đều mặt cùng một loại váy hoa màu hồng phấn,phía trên mặt áo hở eo hai tay lại cầm theo hai cây quạt nhỏ,vũ kỹ của những nữ nhân kia đều rất khá cộng thêm dung mạo xinh đẹp như hoa,hầu hết thực khách ở trong sảnh này đều bị màn biễu diễn kia thu hút,thậm chí có kẻ đi đến dịch trạm này ăn trưa cũng chỉ là để xem ca múa,xo với đến kỹ viện đắc đỏ thì ở tại chổ này ăn cơm lại được xem ca múa miễn phí tội gì mà không làm?
Đa số người ở đây đều bị màn biểu diễn kia hấp dẫn cả đám Trình trưởng quỹ cùng Liễu Duệ cũng đều bị thu hút khó rời mắt khỏi đấy,Hàn Thiên thì chỉ nhìn qua vài cái rồi cũng không để ý nữa,phẩm vị của hắn rất cao những vũ nữ kia tuy múa khá đẹp nhưng với người có đạo tâm vững như Hàn Thiên một chút ngoại cảnh đó còn chưa mê hoặc được hắn.
Hàn Thiên vừa ăn cơm vừa uống rượu,ba mươi cân rượu trắng trong hồ lô của hắn không ngờ chỉ mới có hơn nữa tháng mà đã vơi đi hết bảy thành,chuyến này đến đế đô nếu có thể Hàn Thiên phải tìm những loại gạo nếp tốt nhất những công cụ tốt nhất để nấu thêm mấy trăm cân rượu nữa mới thỏa mãn được con sâu rượu trong bụng hắn.
Đang dùng bữa thì Hàn Thiên bất chợt nhận ra một điểm kỳ lạ,tất cả những khách nhân ở trong sảnh này đều đang bị màn biểu diễn kia thu hút,nhưng tại sao non nửa thực khách ở khu vực phía trên bọn hắn dường như đều đang chú ý đến một cái gì đó khác,có vẻ phía trung tâm của những bàn ăn ấy đang có một sự vật nào đó còn thu hút những thực khách xung quanh hơn là màn biễu diễn của những vũ nữ kia.
Hàn Thiên cũng thấy khá tò mò về vấn đề này vậy nên hắn cũng cố gắng quan sát khu vực đó xem thế nào,nhưng tiếc là số lượng người ở gần đó quá đông khiến Hàn Thiên không thể quan sát được gì,khẽ nhắm hờ hai mắt lực lượng nguyên thần của Hàn Thiên liền nhanh chóng tỏa ra ngoài cơ thể hắn và hướng về phía đám người nọ.
lực lượng nguyên thần của Hàn Thiên lúc này đã khá mạnh mẽ,do hắn là khí thể song tu ,mà mỗi công pháp tu luyện của hắn đều có liên quan đến lực lượng nguyên thần vậy nên chuyện nguyên thần của hắn không thua gì tu vi luyện khí và luyện thể cũng chẳng có gì khó hiểu,mặc dù vậy ngoài chuyện dùng nó để do thám xung quanh một chút thì Hàn Thiên cũng chẳng còn vận dụng được vào việc gì khác.
Lúc này Hàn Thiên như đang có thêm một con mắt thứ ba ở trên không vậy,quan cảnh giữa đám người đó liền ngay lập tức hiện lên vô cùng rõ ràng trong tâm thức của Hàn Thiên,sau khi quan sát được cảnh tượng nọ trên nét mặt của Hàn Thiên liền thoáng hiện lên nét cười mỉm.
đám phàm phu tục tử kia bị thu hút đến thế cũng là bình thường,không… phải nói là ngay cả võ giả cũng chẳng thể rời mắt khỏi nơi đó mới đúng,trước giờ Hàn Thiên đã gặp qua rất nhiều nữ nhân xinh đẹp nhưng có lẽ xo với nữ nhân ngồi ở nơi kia những người đẹp mà hắn gặp đều chưa tính là gì.
Một sự thật vô cùng lạ lùng ở đây là dù cả đám người nọ bao gồm cả Hàn Thiên bên trong đều chưa nhìn thấy dung mạo thật của nữ nhân nọ nhưng tất cả đều có chung một nhận định chắc nịch,dung mạo của nữ nhân đó nhất định chính là khuynh quốc khuynh thành khiến chúng nhân điên đảo.
Nàng ấy bình đạm ngồi tại nơi đó ,bình đạm dùng bữa nhưng chỉ tư thế dịu dàng ôn nhu ấy thôi cũng khiến chúng nhân xung quanh phải nhìn nàng bằng ánh mắt hân hưởng cực độ,nàng ấy vận một bộ váy dài bằng lụa đào màu tím nhạt,chất lụa thượng hạng dù mềm mại đến mấy cũng chẳng thể mềm hơn được dáng người tuyệt mỹ kia của nàng.dù cách mấy lớp áo nhưng bóng lưng thanh mảnh,vòng ngực cao vòng eo thon thả cho đến đôi chân uyển chuyển ấy tất cả đều tố giác dáng người cực kỳ chuẩn mực của nàng.
Nữ nhân áo tím ấy đội một cái mũ trúc rộng vành có mạng che,không ai có thể thấy rõ dung mạo của nàng nhưng thỉnh thoảng khi nàng gắp thức ăn tấm mạng che ấy sẽ khẽ hở ra làm lộ một phần gương mặt sắc sảo tinh mĩ của nàng,môi hồng răng trắng mọi đường nét trên mặt và cằm đều hoàn mỹ,chỉ bấy nhiêu thôi cũng khiến cho chúng nhân phải chết lặng ngắm nhìn,thật khó để nghĩ ra được dung mạo chân chính của nàng sau tấm mạng che đó sẽ đẹp đến nhường nào nữa.
mỗi khi đôi tay trắng trẻo với làn da mịn như ngọc trai cùng các ngón tay thon dài uyển chuyển như được tạc từ bảo thạch ấy xuất ra thì ai ai ở đây củng phải thầm than một trận trong lòng,bàn tay của một người có thể đẹp đến thế sao?,bàn tay đó dù bảo đám người họ đánh đổi mọi tài sản mà họ có để được cầm vào nó một lần có lẽ họ cũng nguyện làm.
Hàn Thiên xưa nay tự nhận đạo tâm vững chắc nhưng trước nữ nhân nọ đạo tâm của hắn bất giác lại có chút lung lay,nó không đơn thuần chỉ là một sự hân hưởng bình thường,dường như Hàn Thiên hắn thật sự đã bị nữ nhân áo tím nọ thu hút,tuy không có ác tâm gì nhưng Hàn Thiên chẳng kìm lòng được mà được cứ muốn dùng thần niệm quan sát cho bằng được dung mạo của nữ nhân áo tím nọ,hơi phân tâm một chút năng lượng tinh thần của Hàn Thiên thoáng tỏa ra hơi mạnh hơn bình thường một khoảng thì bất giác nữ nhân áo tím kia liền đánh mắt về phía hắn,có lẽ nàng đã phát hiện ra Hàn Thiên đang dùng thần niệm dò xét mình rồi.