Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1061

Tiến sĩ Cam Luân ngẩng đầu lên nhìn về phía Hòa Ngọc: "Cậu có cách giải quyết không?"

Hòa Ngọc: "Tôi không có cách, nhưng tôi có một ý tưởng."

Ánh mắt của Tiến sĩ Cam Luân từ thất vọng nháy mắt biến thành kích động, ông ta vội vàng hỏi: "Ý tưởng gì?"

Hòa Ngọc không trả lời câu hỏi này, ngược lại, cậu vươn tay ra, ánh mắt nhìn về phía lòng bàn tay, dường như đang nhìn không khí bị cậu bắt lấy, giọng nói trầm thấp: "Tiến sĩ có thể chế tạo ra thuốc năng lượng, thì hẳn năng lượng ngầm của nhà giam này chắc cũng rất dồi dào đúng không?"

Tiến sĩ Cam Luân lại cau mày: "Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?"

Được lắm, ông ta không phủ nhận. 

— Chứng minh năng lượng ở đây thực sự rất dồi dào.

Hòa Ngọc gật đầu, vẫy tay, vòng tay trên cổ tay cũng lắc lư theo, bàn tay kia cầm lấy vòng tay, giọng nói tràn đầy tiếc nuối: "Tiến sĩ, phương hướng sai lệch của ông chính là chiếc vòng tay này!"

Tiến sĩ Cam Luân ngạc nhiên: "Vòng tay có vấn đề gì?"

Ánh mắt của ông ta mang theo tức giận, giọng điệu châm biếm: "Nếu cậu dám lừa tôi, tôi lập tức đưa cậu đi chết!"

Hòa Ngọc thở dài, khuôn mặt thất vọng: "Tiến sĩ, ông nên tin tưởng tôi một chút. Vốn dĩ vòng tay không có vấn đề, nhưng cơ chế tác dụng của nó có vấn đề, vòng tay cắt đứt liên hệ giữa người và trang bị, thật ra chính là cắt đứt liên hệ giữa con người với năng lượng bên ngoài."

Cậu tiếp tục nói dưới cái cau mày của tiến sĩ: "Vòng tay bao vây lấy con người, bản thân không tiếp xúc với bên ngoài, ông tiêm năng lượng vào cơ thể họ, năng lượng vẫn luôn đè nén ở trong cơ thể, tự nhiên sẽ khiến con người nổ tung. Cho dù không bị nổ tung, cũng sẽ xuất hiện rất nhiều phản ứng bất thường, dẫn đến thí nghiệm thất bại."

Tiến sĩ Cam Luân lập tức phản bác: "Nếu không để năng lượng bao vây ở trong cơ thể, năng lượng tiêm vào sẽ tràn ra, căn bản không thể hoàn thành thí nghiệm tạo thần được!"

Đây là thí nghiệm có căn cứ, ông ta cũng từng thử qua.

"Tiến sĩ, ông muốn tạo thần, nhưng lại muốn ngăn cách với thế giới bên ngoài?"

Hòa Ngọc cong môi cười trào phúng, lắc đầu: "Thần là gì? Thực ra chính là người có được tất cả, nắm trong tay năng lượng của thế giới."

Ầm!

Một câu đơn giản như vậy, lại khiến đám Đoàn Vu Thần sững sờ. Bình luận cũng nhanh chóng bùng nổ.

"Vãi, lời này của Hòa Ngọc có ý gì?"

"Chẳng lẽ cậu ta đang nói đến cơ hội thành thần?"

"Cậu ta nói thực ra thần là người nắm trong tay năng lượng, cậu ta đã từng nói qua về năng lượng, cũng cho đám Trấn Tinh phương pháp tu luyện năng lượng, cũng có thể nói, bọn họ đều là thần!"

"Ha ha, đùa cái gì vậy? Thần là sự tồn tại mạnh mẽ không gì sánh được, sao có thể thành thần dễ dàng như vậy được!"

"Lời nói ban đầu của Hòa Ngọc là hoàn toàn có lý, nắm trong tay năng lượng thế giới, cũng có thể nói, chỉ cần sử dụng hệ thống năng lượng, là đều có thể thành thần!"

"Mẹ nó, thật sự có cơ hội thành thần!"

"A a a, rốt cuộc là thật hay là giả. Mẹ kiếp, thế giới quan của tôi đều mẹ nó nứt rồi."

Tiến sĩ Cam Luân không phản đối ngay lập tức, thứ mà Hòa Ngọc gọi là "năng lượng" chính là "thần lực" mà ông ta nghiên cứu, cho nên "thần" và năng lượng có liên quan, không thể nghi ngờ.

Nhưng mà, ông ta nghĩ rằng thần là người có nguồn năng lượng vô hạn ở trong cơ thể.

Nhưng Hòa Ngọc lại nghĩ rằng, thần không những trong cơ thể phải có năng lượng vô hạn, còn phải có thể điều khiển năng lượng vô hạn ở thế giới bên ngoài.

Bình Luận (0)
Comment