Trấn Tinh liếc nhìn Hòa Ngọc một lúc lâu, âm thanh khàn khàn: "Cậu nói dối vì Lăng Bất Thần, có phải đã phát hiện ra gì rồi đúng không?"
Hòa Ngọc không trả lời, cậu chỉ nhìn Lăng Bất Thần, giọng điệu bình tĩnh: "Anh có thể nói ra chân tướng."
Lăng Bất Thần khiếp sợ, cậu ấy nhíu mày nhìn Hòa Ngọc, lẩm bẩm: "Tôi cho rằng cho dù cậu nhận ra tôi nói dối cũng sẽ không vạch trần tôi..."
Hòa Ngọc cười: "Bây giờ cần vạch trần, bởi vì tôi đã nghĩ được cách."
Không ngờ rằng, cậu lại nghiêng đầu, gọng kính không viền phản xạ ánh sáng, làm đồng tử màu đen của cậu sáng lên: "Tôi biết, anh nói dối cũng vì nhắc nhở tôi, truyền lại tin tức cho tôi - có lẽ hung thủ không biết bản thân hắn đã giết người."
Lăng Bất Thần nói dối, Hòa Ngọc không nhìn ra sao? Nhìn ra được. Cậu ấy biết Hòa Ngọc nhìn ra được. Nhưng tối hôm qua cậu ấy vẫn nói dối, dùng một loại phương thức khác truyền lại tin tức cho Hòa Ngọc, làm Hòa Ngọc biết tình huống của bản thân.
Nghe vậy, Lăng Bất Thần mỉm cười, lúc hai người đối diện nhau, dường như đã hiểu rõ dù chỉ yên lặng.
Mọi người: "..."
Nghe không hiểu hai người đang nói gì cả.
Seattle cau mày: "Hai người đang nói gì? Nhắc nhở gì?"
Trấn Tinh: "Chỉ còn sáu phút, Lăng Bất Thần, nói đi, chân tướng là gì?"
Lăng Bất Thần liếc qua, nhìn chằm chằm vào Hòa Ngọc, sau đó xoay đầu, nói ra một câu như sét đánh giữa trời quang…
"Tôi đã nói dối về hình ảnh nhìn thấy ở đêm đầu tiên, trên thực tế tôi nhìn thấy Hòa Ngọc giết Annie."
Mọi người: "!!!"
Hòa Ngọc giết Annie!
Lời này nói một cách khẳng định như vậy, không phải nhìn thấy Hòa Ngọc muốn giết Annie, mà là nhìn thấy quá trình Hòa Ngọc giết Annie.
Rắc rối lớn. Việc này liên lụy đến Hòa Ngọc.
Seattle há miệng th* d*c, một lúc lâu sau mới nói: "Lăng Bất Thần, đừng đùa..."
Ngay từ đầu, bọn họ hoàn toàn đã loại trừ Hòa Ngọc! Cho dù không loại trừ Hòa Ngọc, bọn họ cũng không hy vọng Hòa Ngọc chết, ai chết cũng không sao, nhưng đối với bọn họ, Hòa Ngọc lại khác biệt. Cậu là đội trưởng của bọn họ, là bộ não của bọn họ.
Eugene trầm mặt, nhìn Lăng Bất Thần: "Nói cụ thể hơn đi."
Lăng Bất Thần nói: "Ở đêm đầu tiên, suy đoán của Eugene đúng, anh ta đánh ngất Annie, cũng là anh ta và Annie đánh nhau đã đánh thức tôi. Nhưng tôi và Annie có thù oán, sức chiến đấu kém, cho nên không phát ra động tĩnh."
Dừng một lúc, cậu ấy tiếp tục: "Sau đó, Eugene ném Annie trên giường, mang Khúc Vật đi."
Lăng Bất Thần nhìn về phía Đoàn Vu Thần: "Đúng là tôi đi giết Annie, nhưng khi tôi vừa định cầm chăn che lại Annie thì anh lại đi bộ đến 705, nên tôi đành nằm lại. Chờ anh đi rồi, lúc tôi chuẩn bị hành động, Hòa Ngọc đã ra tay trước khi tôi ra tay."
Đoàn Vu Thần: "Thì ra chuyện tôi thấy là có thật..."
Không phải anh ta đi lung tung mà anh ta đã dọa Lăng Bất Thần rút lui, hung thủ từ Lăng Bất Thần đổi thành Hòa Ngọc.