Hòa Ngọc cung cấp định vị cho Lăng Bất Thần, Vạn Nhân Trảm, Đoàn Vu Thần, đứng tại chỗ chờ đợi. Trong lúc đang chờ đợi, cậu vừa ngẫm nghĩ về quy tắc, vừa nghe ngóng động tĩnh xung quanh.
Quả nhiên không hổ là thời kỳ tổ đội tâm cơ.
"Cậu ta mời tôi."
"Cậu nhận lời mời của cậu ta, sau đó mời tôi. Tôi sẽ mời thêm Trương vào. Ba người chúng ta liên thủ, xử lý cậu ta."
"Tôi mời cậu, nhưng cậu phải mời người tôi chỉ định."
"Nói cho tôi là ai mời đầu tiên."
"Tôi biết Bart mời Khuê."
"Vậy tốt quá, cậu mời Bart, tôi đi tìm Khuê, nói thầm với cậu ta trước."
"Trương mời tôi, chắc chắn cậu ta muốn giết tôi."
"Không sao, chúng ta mời thêm hai người nữa là đủ chín người, lời mời của Trương dùng hết, cậu ta chỉ có một mình. Chúng ta chín chọi một, tất thắng. Trang bị của cậu ta sẽ là của chúng ta."
Hòa Ngọc kiềm chế cảm giác tồn tại của mình, đứng ở một góc kín đáo, lắng nghe "kế sách" khủng khiếp của những người qua đường này.
Người đầu tiên đến là Lăng Bất Thần. Không chỉ có Lăng Bất Thần mà còn có một người đàn ông xa lạ khác. Anh ta trông rất cường tráng giống như Vạn Nhân Trảm, cảm giác vô cùng áp bách.
Nhưng giờ phút này, người đàn ông bất mãn nói: "Lăng Bất Thần, rốt cuộc mày có ý gì?"
Lăng Bất Thần: "Trảm Đặc, tao chỉ muốn lập tổ đội với mày thôi."
Trảm Đặc vuốt tóc: "Mày muốn lập tổ đội với tao ư? Mày dùng thẻ tổ đội ép tao lập tổ đội với mày mà." Anh ta giận dỗi, Lăng Bất Thần dừng bước chân.
Hòa Ngọc đứng một góc cũng nhìn về phía cậu ấy, hai người mắt đối mắt.
Trong giây phút ánh mắt họ chạm nhau, tiếng ồn ào huyên náo xung quanh dường như đều lập tức im bặt. Cho dù một số người tốt đến đâu cũng nhất định sẽ có sự bất hòa. Mà có những người, khoảnh khắc bạn chạm mắt họ lần đầu tiên, bạn đã biết rằng hai người sẽ vô cùng hợp ý. Đó là một loại cảm ứng từ đến từ bản năng. (V: hí hí, cơm ngon mời bạn ăn nha)
Lăng Bất Thần đã xem livestream của Hòa Ngọc, cũng biết người này có khuôn mặt tuyệt mỹ, nhưng lần đầu gặp mặt vẫn không tránh được rung động trong ánh mắt.
"Hòa Ngọc" cũng đã từng gặp Lăng Bất Thần, không phải là tận mắt nhìn thấy mà là nguyên chủ từng gặp.
Lần debut của nguyên chủ, Lăng Bất Thần đứng thứ nhất, Hòa Ngọc thứ hai. Sau khi debut, nguyên chủ bắt đầu biến mất, Lăng Bất Thần đi học ở học viện Âm nhạc, tương lai sáng rọi rực rõ.
Lăng Bất Thần không đẹp như Hòa Ngọc, nhất là "sự quyến rũ" toát ra từ sâu thẳm trong tâm hồn của Hòa Ngọc. Nhưng cậu ấy cũng có khuôn mặt dịu dàng như ngọc, tóc đen, con ngươi đen, cao hơn Hòa Ngọc, không hiểu sao qua khe hở trong đám đông, Hòa Ngọc nhìn một cái lại thấy cậu ấy.
Lăng Bất Thần đột nhiên nở nụ cười: "Tôi cảm giác như từng biết cậu."
Hòa Ngọc cũng cười: "Trùng hợp, tôi cũng vậy."
Ý của Lăng Bất Thần không phải là trong vòng show sống còn kia mà là cảm giác. Hòa Ngọc hiểu. Hai người lại nhìn nhau cười, có cảm giác ăn ý khiến cho người khác không thể lý giải được.
Mà Trảm Đặc bên cạnh nhìn Lăng Bất Thần, lại nhìn người đứng đối diện. Người kia đeo kính không độ, trông giống cậu thiếu niên vô cùng "nhu nhược".
Anh ta nhảy dựng lên: "Người mày mời lại là Hòa Ngọc." Anh ta quay sang, hạ giọng bên tai Lăng Bất Thần: "Mày điên rồi. Tuy rằng người này không biết như thế nào nhưng rõ ràng không phải là người tốt, mày không sợ cậu ta tính toán chúng ta sao?"
Lăng Bất Thần chớp mắt: "Chỉ có mỗi mày thôi."
Trảm Đặc: "'.."
Tuy rằng Trảm Đặc rất ghét Lăng Bất Thần, cũng không hề muốn vào trận đấu với cậu ấy một chút nào, nhưng bọn họ có thể tin tưởng lẫn nhau. Vòng tuyển chọn, vòng thứ nhất, tất cả kinh nghiệm đều nói cho Trảm Đặc biết tuyệt đối không thể phản bội Lăng Bất Thần.
Đó là bài học xương máu. Do đó, Trảm Đặc sẽ không phản bội Lăng Bất Thần. Lăng Bất Thần mời Hòa Ngọc, đồng thời ràng buộc Trảm Đặc là một sự đảm bảo quan trọng.
Trảm Đặc nghĩ, tiếp tục hạ giọng nói: "Tuy rằng mày may mắn, nhưng năng lực chiến đấu của mày quá kém. Chúng ta đừng qua lại với Hòa Ngọc, nhỡ đâu cậu ta quá mạnh thì sao? Hơn nữa cậu ta cũng có thẻ tổ đội. Không được, tao phải mời thêm một người có thể hợp tác chiến đấu." Nói xong, Trảm Đặc gửi lời mời đến Harvey, Harvey đồng ý.
Lăng Bất Thần bất đắc dĩ: "Có lẽ Hòa Ngọc sẽ không âm mưu tính toán chúng ta đâu. Chắc có thể hợp tác với cậu ấy."
Trảm Đặc: "Mày không xem trực tiếp trước đó sao? Cậu ta khiến cả Trấn Tinh và Eugene đều..."
Hòa Ngọc đưa tay đẩy kính, cười nói: "Các anh chắc chắn phải trao đổi nên phòng bị tôi thế nào ở cách tôi không xa sao? Tôi có thể tiết lộ cho."
Lăng Bất Thần: "..."
Trảm Đặc: "..."