Tất cả mọi người đều nhìn về phía Hòa Ngọc. Đã đến lúc bỏ phiếu, Hòa Ngọc muốn nói cái gì?
Đoàn Vu Thần và Harvey liếc nhau, bọn họ đã sớm thương lượng xong sau khi kết thúc vòng này, họ phải bỏ phiếu cho Hòa Ngọc. Ngay cả khi cậu vừa mới thể hiện một loại năng lực cực kỳ đáng sợ. Nhưng đây là thi đấu đối kháng, cậu càng mạnh, những người khác lại càng muốn giết cậu trước. Tuy nhiên cũng không ảnh hưởng việc bọn họ nghe xem Hòa Ngọc muốn nói gì.
Vì thế, hai người nhìn về phía Hòa Ngọc, những người khác cũng đã sớm nhìn về phía cậu.
Hòa Ngọc đứng giữa đám đông, dưới cái nhìn chăm chú của người khác, bình tĩnh thong dong, cậu đẩy gọng kính không độ, chậm rãi mở miệng: "Mọi người, tôi biết mọi người sẽ bỏ phiếu cho tôi vào cuối vòng này."
Lời này vừa dứt, mọi người đều sững sờ. Đám người Đoàn Vu Thần vẫn chưa phản bác, họ đang trắng trợn bày tỏ ý định muốn loại Hòa Ngọc.
Hòa Ngọc liếc nhìn họ, tiếp tục nói: "Nhưng, Seattle đã dùng phiếu, nội gián đã bị bại lộ, mọi người thấy trong trường hợp này nên loại tôi hay loại nội gián thì tốt hơn?" Giọng cậu đầy ẩn ý, tựa như mọi người chọn cậu chính là ngu xuẩn vô cùng.
Đồng tử của Đoàn Vu Thần co rụt lại, khiếp sợ nói: "Nội gián đã bại lộ?!" Seattle đã dùng phiếu nhưng cô ta đi một mình, không ai biết ai đã ra tay với cô ta. Ít nhất người vượt qua phần thi một cách mơ màng như mấy người Đoàn Vu Thần không biết.
Vạn Nhân Trảm gật đầu thật mạnh, ôm rìu tiến lên một bước: "Đúng vậy, phạm vi nội gián rất nhỏ, tôi và Hòa Ngọc, Trảm Đặc đã chạm trán trước, tôi đã phân tích rồi, quái vật trong mê cung không ăn thịt người, đám quái nhỏ bên trong không uy h**p được Seattle, như vậy việc loại Seattle sẽ chỉ có thể là nội gián làm! Chỉ cần chúng ta xác định lại tình hình của năm người các anh là có thể cơ xác định được ai là nội gián!" Lăng Bất Thần lại bị gã coi thường bỏ qua, dù sao đúng là cậu ấy không quá bắt mắt.
Quỳnh lập tức nhận ra đây là yêu cầu mọi người chứng minh chứng cứ ngoại phạm của họ, rửa sạch hiềm nghi cho chính mình. Cô ta giơ tay lên: "Lúc Seattle bị loại tôi đã gặp Kiều Viễn, sau đó chúng tôi cùng hành động, khi Seattle bị loại, chúng tôi có thể chứng minh người kia không ở hiện trường." Điều này rất làm người ta bất ngờ, Quỳnh hành động đơn độc nhưng lại chạm trán Kiều Viễn. Lại còn chạm trán trước khi Seattle bị loại, vậy chắc chắn nội gián không phải bọn họ.
Trảm Đặc: "Tôi và Lăng Bất Thần có thể chứng minh cho nhau, cả hành trình chúng tôi chưa bao giờ tách ra."
Đoàn Vu Thần nhíu mày: "Tôi và Harvey cũng chưa từng tách ra."
Nếu suy đoán như vậy, kết quả đã rõ ràng... Vạn Nhân Trảm nâng cằm, giọng nói chắc chắn: "Tôi và Hòa Ngọc cũng chưa từng tách ra, vậy thân phận của nội gián đã rõ ràng, có thể uy h**p Seattle, một mình hành động chỉ có - Early!"
Bên cạnh, Hòa Ngọc sờ cằm, thản nhiên bổ sung: "Tôi không biết giữa mấy người có biện pháp liên hệ đặc biệt nào không, nhưng khi trí não không thể sử dụng, không có phương thức liên hệ, chỉ sợ cũng rất khó tìm được Seattle."
Đồng tử Đoàn Vu Thần co rụt lại, đột nhiên nhìn về phía Early. Harvey cũng nhìn về phía Early, chắc chắn nói: "Anh là nội gián, anh và Seattle, Đoàn Vu Thần có phương thức liên lạc riêng." Đây là điều mà chính miệng Đoàn Vu Thần nói cho gã khi tìm đường trong mê cung.
Early không có chứng cứ không ở hiện trường, Early có thể uy h**p Seattle, Early và Seattle có phương thức liên lạc riêng…
Đáp án có vẻ đã xác định.