Cùng lúc đó, trên trời tuyết bắt đầu rơi dày đặc. Đây là trận tuyết rơi lớn nhất kể từ khi họ lên núi.
Bé mèo lớn nhìn họ, ngửi thấy mùi thức ăn ngon do "đồ chơi" làm ra, đập cánh, hung hãn há to miệng, gầm gừ.
“Grir _”
Nhiệt độ xung quanh giảm mạnh, băng tuyết trên toàn bộ đỉnh núi bắt đầu di chuyển.
Đồng tử của Trấn Tinh co lại.
Eugene hét lên ",mau lùi lại" trong kinh hoàng.
Nhưng đã quá muộn, băng tuyết trên toàn bộ ngọn núi dường như là vũ khí của Hàn Băng thú, băng tuyết đẩy mọi người về phía Hàn Băng thú, nó vồ lấy, xé xác người gần nhất, máu phun ra trên tuyết trắng xóa.
Trạm trung gian.
Trảm Đặc kêu lên: "Không đúng, nhìn phòng phát sóng trực tiếp bên cạnh đi, Hàn Băng thú của Hòa Ngọc trong trận đấu này không đúng."
Những người khác lần lượt nhìn qua, đồng tử trong nháy mắt co rút lại.
Phòng phát sóng trực tiếp bên cạnh cũng đang chiến đấu với Hàn Băng thú, trước đó ải của bọn họ giống nhau, gặp phải boss cũng giống nhau. Sau khi tiến vào trạm trung gian, vài người cũng quan sát tình hình ở các địa điểm thi đấu khác nhau.
Những người đến chơi một mình cuối cùng sẽ bị tiêu diệt, trừ khi có phiếu, nếu không họ sẽ không đi đến cuối cùng.
Ngược lại hợp tác với nhau mới có thể đi đến ải thứ sáu.
Ải đầu tiên, ải thứ tư và ải thứ năm, boss mà họ gặp phải phải hợp lực để giành chiến thắng. Đội của họ ban đầu vì quá ít người nên mới không thể chống lại bò lửa, nhưng một số đội đã hợp tác với nhau thì có thể giành chiến thắng.
Có thể thấy sự thâm độc của luật chơi.
Vừa bắt đầu đã dùng quy tắc "nội gián" để dụ họ giết lẫn nhau, nhưng trên thực tế một khi họ bắt đầu giết nhau, cuối cùng số người còn sống quá ít, năng lực chiến đấu không đủ, vì thế sẽ chết trong ải.
Có bẫy ở khắp mọi nơi.
May mắn thay, vẫn còn rất nhiều người đã hợp tác với nhau trong khi thi đấu, cùng nhau đi đến ải cuối cùng.
Bên cạnh, Khắc Lý Hải và những người khác đang chiến đấu với Hàn Băng thú.
Nhưng năng lực chiến đấu của Hàn Băng thú mà họ gặp phải hoàn toàn khác với bé mèo lớn, khi kiểm tra kỹ hơn ngay cả đôi mắt của Hàn Băng thú cũng không có cùng màu.
Đôi mắt của những con Hàn Băng thú khác có màu nâu, nhưng con mắt của Hàn Băng thú này lại có màu xanh da trời. So với những con Hàn Băng thú khác trong đấu trường thì con này thực sự quá hung hãn. Nó thực sự có thể huy động băng tuyết trên toàn bộ ngọn núi, điều này thực sự nằm ngoài khả năng nhận thức.
Đoàn Vu Thần hít một hơi: "Tại sai lại boss khác biệt như vậy?"
Vạn Nhân Trảm đang lo lắng xem phòng phát sóng trực tiếp, sửng sốt khi nghe thấy điều này.
Ngay lập tức, đồng tử của gã co rụt lại như nghĩ tới cái gì, hai tay nắm chặt thành quyền, vẻ mặt trở nên nặng nề.
Những thảo luận trên trạm trung gian, bên trong đấu trường không thể nào biết được.
Eugene và những người khác sắp suy sụp tới nơi rồi, bọn họ biết Hàn Băng thú rất mạnh, nhưng không ngờ nó lại mạnh đến mức có thể điều động cả băng tuyết như thế này.
Chết tiệt sao mà thắng được đây?
Dường như Hàn Băng thú đã tiến vào một trạng thái khác, đôi mắt xanh của nó chuyển sang màu đỏ, một vài bước nhảy của nó đã xé xác một số tuyển thủ rồi, Eugene, Cách Đới, Thành Chiêu và Nguyên Trạch không thể lo lắng hết cho đội của mình được, vì thế nhân lúc Hàn Băng thú đang giết đồng đội của mình đã điên cuồng chạy trốn xuống núi.
Hàn Băng thú đã giết tất cả những người khác, định xuống núi để đuổi theo nhưng lập tức dừng lại.
Nó ngửi thấy mùi thơm nồng của cá hầm, dừng chân lại, nhìn vết máu trên bàn chân, màu đỏ trong mắt nó nhạt dần, trở lại màu xanh nước biển tuyệt đẹp.
Nó đặt bàn chân của nó trong tuyết, lau sạch chúng, rồi quay sang Hòa Ngọc.
Khi đi ngang qua Trấn Tinh, Trấn Tinh cầm khối rubik trên tay, cảnh giác nhìn Hàn Băng thú.
Tên nhóc này quá đáng sợ. Nó thực sự có thể huy động băng tuyết, nhưng rõ ràng điều này là trái tự nhiên. Sao làm được vậy?
Hòa Ngọc cũng nhìn thấy cảnh vừa rồi, cậu hơi cụp mắt xuống, nhỏ giọng thì thầm: "Sử dụng nguyên tố tự nhiên của boss sao?" Cậu vẫn đang khám phá hệ thống. Có vẻ như Hàn Băng thú đã làm điều đó một cách vô thức.
Tại sao? Nó vẫn là NPC bình thường do hệ thống cài đặt sao?