Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 337

Ánh mắt của Louis lóe lên, lập tức hiểu ra. Vị này không chỉ xuất thân từ gia tộc lớn mà còn là một cậu chủ rất được cưng chiều, được gia tộc hết sức quan tâm. Để cậu ra ngoài rèn luyện, lại chọn cho cậu một thị trấn trông thì lòe loẹt nhưng thực ra độ nguy hiểm rất thấp như nơi đây, có thể thấy người nhà sợ cậu gặp chuyện không may.

Louis nghiêng đầu, nhẹ nhàng nói: "Vậy cậu yên tâm đi, quỷ ở đây rất thú vị, nơi này có tất cả các loại quỷ mà cậu muốn xem, tôi dẫn cậu đi tham quan một vòng."

"Ừ." Hòa Ngọc chỉ nhàn nhạt trả lời. 

Sau khi đồng ý, cậu nhìn Eugene để truyền đạt ý của mình.

Eugene: "?" Chết tiệt, cậu đang làm cái quái gì vậy? 

Hòa Ngọc lại nhấn mạnh một lần nữa: Đi làm đi.

Eugene hít sâu một hơi, máy móc trên mặt lộ ra vẻ tò mò nhìn gian hàng bên cạnh: "Đây là cái gì, nhìn rất thú vị đấy."

Bình luận: "Hahaha, chết cười mất."

Bình luận: "Hòa Ngọc muốn nó nhưng cậu ta lại sợ lộ tẩy, vì vậy cậu chỉ có thể buộc Eugene nói ra. Tôi cảm thấy Eugene sắp bị nội thương luôn rồi."

Bình luận: "Còn ở bên cạnh Hòa Ngọc nữa, thời gian đếm ngược trên đầu Eugene còn chưa trở về con số 0 thì anh ta sẽ chết vì nội thương trước đấy, hahaha."

Đường đường là thiên tài của hành tinh Cơ Giới, chưa bao giờ lo lắng về tiền bạc. Bây giờ lại mở miệng vì để có thể lấy một số đồ nhỏ miễn phí, thật sự là chưa bao giờ có trong lịch sử.

"Đây là những trang bị phòng ngự nhỏ với những chủng loại khác nhau, chuyên thiết kế để phòng ngự quỷ, nhưng năng lực phòng ngự đều bình thường." Louis giải thích.

Eugene kìm lại, nhưng vẫn nói câu kia ra: "Tôi nghĩ nó khá thú vị."

Hòa Ngọc "kiêu ngạo" ở bên cạnh cuối cùng cũng nhìn sang, liếc nhẹ một cái, thản nhiên nói: "Tay nghề không tốt, năng lực phòng ngự quá thấp nhưng hình dáng cũng không tệ, có mấy phần hoang dã."

Cậu chủ kiêu ngạo đến từ gia tộc lớn này lại lên tiếng khen ngợi! Cho dù có bảy phần là chê bai, nhưng cũng có ba phần là khen ngợi.

Louis giơ tay lên: "Tất cả đều đưa cho cậu chủ Hòa, coi như là đồ lưu niệm, không uổng công đến thị trấn quỷ của chúng ta một chuyến." Người bên cạnh lập tức đóng gói đồ đạc.

Hòa Ngọc chán ghét nhìn đi chỗ khác, nhưng không nói gì. Người của Louis đóng gói đồ đạc xong, đang định đưa cho Eugene nhưng Lâm lại chen vào: "Để tôi cầm giúp cậu chủ cho." Nhận tiền boa rồi cũng phải làm chút việc gì đó, sau đấy mới làm quen được chứ.

Hòa Ngọc không nói gì, Eugene đang chuẩn bị đưa tay ra lấy: "???" Không cho gã được một cái luôn? Mẹ kiếp, thật quá đáng! 

Cho dù con muỗi có nhỏ như thế nào thì cũng là thịt, mặc dù thuộc tính phòng ngự thấp nhưng chúng rất nhiều, nếu Eugene không có được thì cũng thôi đi, nhưng tất cả lại vào tay Hòa Ngọc! 

Gã không phục.

Eugene tức giận trừng mắt nhìn Hòa Ngọc, đồng thời giả vờ không nhìn thấy chiếc túi mà Lâm đang mang, nhìn thẳng về phía trước.

Bình Luận (0)
Comment