Hòa Ngọc: "Ngược lại tôi còn có một phương thức trao đổi khác, xem anh có đồng ý hay không thôi."
A!
Mắt Eugene sáng lên: "Thật sao?"
Hòa Ngọc gật đầu, cả mặt vẻ bình tĩnh: "Thật, anh dùng tin tức để đổi."
Tin tức!
Eugene híp mắt, nghi ngờ nhìn Hòa Ngọc.
Điều kiện đơn giản như vậy ư?
Eugene không tin, tin tức mà Hòa Ngọc muốn chắc chắn không phải tin tức đơn giản.
Hòa Ngọc không kiên nhẫn: "Rốt cuộc anh có đổi không? Tôi chỉ hỏi anh ba vấn đề, anh trả lời thì tôi trao đổi với anh."
"Tôi đổi." Cách Đới đột nhiên chen vào nói.
Quỳnh, Seattle, Đoàn Vu Thần: "Chúng tôi cũng có thể đổi mà, Hòa Ngọc. Cậu phải hỏi cả chúng tôi chứ."
Trừ Vạn Nhân Trảm, tất cả mọi người đều tỏ vẻ muốn đổi.
Vạn Nhân Trảm không nói, người khác cũng không chú ý đến gã yên lặng, chỉ có Hòa Ngọc liếc xéo qua nhìn gã.
Thằng nhãi này, giấu bí mật thật à nha.
Cậu nhìn người này, mang theo suy nghĩ tìm tòi và nghiên cứu.
Vạn Nhân Trảm yên lặng vô thức sờ sờ cái gáy, không biết vì sao đột nhiên cảm thấy có hơi lạnh.
Có chuyện gì vậy?
Ai đang tính kế gã?
Hòa Ngọc chỉ liếc qua rồi nhanh chóng thu hồi, giọng nói bình tĩnh.
"Eugene là thế hệ trẻ tuổi nhất hành tinh Cơ Giới. Gia tộc cơ giới của anh ta vì bồi dưỡng anh ta đã đổ vào rất nhiều tài nguyên, mà các thầy cô giáo trong tộc anh ta đều là lãnh đạo của hành tinh Cơ Giới không có ngoại lệ. Vấn đề tôi muốn hỏi, e rằng chỉ có anh ta mới có câu trả lời."
Quen biết lâu như vậy, những người này vẫn biết sơ sơ về lai lịch của gã.
Nhất là Eugene và Cách Đới, mỗi lần đều để lộ ra rất nhiều tin tức khi cãi nhau.
Mọi người: "..."
Eugene nhíu mày: "Nếu như cậu muốn hỏi bí mật của hành tinh Cơ Giới, tôi sẽ không nói đâu."
Gã là nhân vật quan trọng của hành tinh Cơ Giới, hưởng thụ tài nguyên của hành tinh Cơ Giới, đương nhiên sẽ không tiết lộ bí mật của hành tinh Cơ Giới.
Hòa Ngọc lắc đầu: "Ba vấn đề, không liên quan đến bí mật của hành tinh Cơ Giới."
Eugene cụp mắt nghĩ một lát, sau đó căn răng: "Cậu nói đi."
Hòa Ngọc hơi cong môi, tròng kính lạnh lẽo che giấu cảm xúc trong mắt, giọng nói cậu bình thản không gợn sóng nói: "Vấn đề thứ nhất, là người thuộc thế hệ trẻ tuổi nhất được hành tinh Cơ Giới bồi dưỡng, tại sao anh lại phải tham gia Show sống còn đỉnh lưu?"
Vấn đề này khiến mọi người sững sờ.
Bọn họ không ngờ ba vấn đề Hòa Ngọc muốn hỏi, vấn đề thứ nhất lại là vấn đề này.
Đây là vấn đề gì?
Nếu muốn biết, lúc nào cũng có thể dò hỏi mà.
Hòa Ngọc không giải thích, chỉ chăm chú nhìn Eugene.
Mười triệu người, chỉ một người tranh tài sống sót.
Hiểu biết trong quá khứ của Hòa Ngọc, quả thực là chưa từng nghe qua.
Vừa tiến vào trận đấu, cậu không nghĩ về vấn đề này, nhưng theo trí thông minh tăng lên, chuyện cậu nghĩ đến càng ngày càng nhiều, đương nhiên cũng đặt vấn đề này trong phạm vi suy nghĩ.
Eugene nhíu mày, có hơi không hiểu: "Tại sao tôi lại không thể tham gia? Mỗi một công dân của Liên Bang đều có nhân quyền, chỉ cần tôi muốn tham gia thì không ai có thể ngăn cản tôi. Show sống còn đỉnh lưu rất hung tàn, nhưng cũng là sân thí luyện hệ thống tạo thần một mất một còn, đề cao năng lực chiến đấu là thứ mỗi chiến sĩ Liên Bang đều theo đuổi. Tôi muốn xông pha một lần, muốn trở thành đỉnh lưu, muốn trở thành thần, có gì sai sao?"
Hòa Ngọc lắc đầu: "Không có gì sai."
Mỗi một công dân của Liên Bang đều có nhân quyền, Eugene muốn tham gia, đương nhiên gã có thể tham gia.
Nhưng ở nơi có cao thủ Liên Bang như Trấn Tinh, Cách Đới, Thành Chiêu, Đường Kha, Annie, Early, Đoàn Vu Thần và người xếp thứ nhất lần trước Vạn Nhân Trảm, còn có người trẻ tuổi nhất hành tinh thông thường như Nguyên Trạch, vân vân....
Loại tình huống này, Eugene muốn tham gia, hành tinh Cơ Giới không ngăn cản sao?
Không nói những người khác, Vạn Nhân Trảm, Trấn Tinh, Eugene, Cách Đới, Thành Chiêu, Nguyên Trạch, sáu người này chỉ loại trừ một người, đây là khái niệm gì?
Một trận tranh tài sống còn lại để mấy người hạng nhất chết sao?
Hơn nữa còn có Quỳnh, Trảm Đặc đến từ hành tinh hỗn loạn, trước kia vô danh nhưng thực lực đáng sợ.
Những người này xuất hiện trong một show sống còn, bản thân bọn họ đã khiến nảy sinh nghi ngờ, huống chi còn là Show sống còn đỉnh lưu lần trước xảy ra chuyện ngoài dự liệu.
Lần trước vừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mấy trăm cao thủ chết một cách "ly kỳ", lần này lại có mấy người "trẻ tuổi nhất Liên Bang" tham dự.
Có thể là do Hòa Ngọc nghĩ nhiều, nhưng người như cậu chính là thích nghĩ nhiều.