Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 638

Cổng thành.

Một cục đá điên cuồng run rẩy, chất giọng già nua đầy run rẩy: "Điên điên điên rồi sao?! Cậu ta ngụy trang người khác thì được, tại sao phải ngụy trang thành Tướng quân Côn Hồi?! Như vậy là tìm chết đó!!"

Lăng -  tin tưởng Hoà Ngọc vô điều kiện - Bất Thần ngay lập tức tra hỏi: "Cậu ấy có thể, nhanh lên, mau nói chuyện của Tướng quân Côn Hồi."

Ông lão: "..."

Điên rồi, tất cả đều điên rồi.

Đây quả thật là đang tìm chết mà!

Trong nhà lao.

Hắc Hùng giận dữ: "Mày cũng dám kéo Tướng quân Côn Hồi vào hả, bây giờ tao chỉ muốn giết mày chết, không, trực tiếp bỏ mày vào máy nghiền thì quá lợi cho mày rồi, tao muốn chậm rãi tra tấn mày từng đao một!"

Gã bỗng nhiên nhào tới, Vạn Nhân Trảm chuẩn bị đến cản nhưng Hoà Ngọc dùng mắt ra hiệu cho gã, Vạn Nhân Trảm dừng lại, không nhúc nhích.

Hắc Hùng trực tiếp cầm Bánh trôi trên tay, gã nắm chặt Bánh trôi, dường như chỉ cần dùng sức một cái, cũng có thể trực tiếp bóp nát Bánh trôi. Sự phẫn nộ trong mắt gã nổi lên, giống như một mồi lửa, muốn trực tiếp thiêu huỷ Hoà Ngọc.

Tất cả mọi người lau mồ hôi vì Hoà Ngọc.

Khán giả càng nhìn lại càng không rời mắt, tim đập thình thịch.

Đôi mắt đậu đen của Hoà Ngọc nhìn về phía gã: "Ba năm trước đây, là ta cứu ngươi từ trên tay quân địch, lúc đó ngươi đã sắp chết, là ta đưa ngươi về thành trì, cho ngươi cơ hội được sống..."

Hắc Hùng sững sờ, lực tay hơi thả lỏng, nhưng rất nhanh đã siết chặt lần nữa: "Những chuyện này có rất nhiều người biết, cái thứ đồ chơi như mày biết thì cũng không kỳ lạ!"

Ánh mắt của Hoà Ngọc càng lộ ra vẻ ghét bỏ, liếc mắt sang một bên, không muốn nói chuyện với gã.

Nhưng cuối cùng vẫn nhịn, cậu nhìn về phía gã, hít sâu một hơi: "Hắc Hùng, những chuyện này rất nhiều người biết. Vậy lúc đó thật ra ta cũng sắp chết, chuyện này ngoại trừ ngươi và ta thì còn có ai biết?"

Hắc Hùng hoàn toàn trợn tròn mắt, lực tay thả lỏng.

Khi Tướng quân Côn Hồi cứu gã, thật ra bản thân Tướng quân Côn Hồi cũng đã sắp chết, may mắn là bọn họ thành công trốn thoát, trở về nơi đóng quân.

Gã đã từng nói với rất nhiều người rằng Tướng quân Côn Hồi cứu mình, nhưng chuyện này thì chưa từng nói cho bất kỳ kẻ nào.

Tướng quân Côn Hồi là người hiếu thắng, tuyệt đối không yếu thế, cho nên gã cũng sẽ không nói Tướng quân Côn Hồi cũng đã từng bị quân địch chèn ép đến mức suýt phải chết...

Người biết được chuyện này chỉ có gã và Tướng quân Côn Hồi!

Hắc Hùng cảm giác đầu kêu "ong ong", cực kỳ hỗn loạn.

Tại sao người này lại biết?

Tại sao giọng điệu của cậu ta lại chắc chắn như thế?

Cổng thành.

Lão Thạch Đầu đắc ý nói: "Chuyện này trời biết đất biết, Tướng quân Côn Hồi biết, Hắc Hùng biết, và tôi biết! Lúc trước, tên kia ở ngay chỗ rẽ phía trước, dứt khoát quỳ xuống trước Tướng quân Côn Hồi, khóc nói cảm ơn Tướng quân Côn Hồi, còn dài dòng kể lể rằng lúc đó Tướng quân Côn Hồi cũng đã sắp chết, tôi thấy Tướng quân Côn Hồi hận không thể rút đao ra chém chết gã, gã còn hết lần này tới lần khác không ngừng, chắc chắn là một thằng ngu..."

Lăng Bất Thần: "... Còn chuyện gì khác không?"

Lão Thạch Đầu: "Để suy nghĩ thêm đã."

Trong nhà lao.

Bàn tay nhỏ của Hoà Ngọc siết chặt, trong mắt mang theo phẫn nộ: "Bây giờ ngươi đã tin rồi chứ? Ta cũng đã nói cả chuyện này ra rồi, chết tiệt, nếu không phải ta biến thành bộ dạng hiện tại, thật sự muốn dùng một đao chém chết ngươi."

Hắc Hùng: "..."

Mặc dù vẫn giữ thái độ nghi ngờ, nhưng giọng nói này, thật sự rất Tướng quân Côn Hồi.

Người đàn ông trông coi máy nghiền tiến lên mấy bước, nhíu mày: "Hắc Hùng, đừng tin nó, đồ chơi là thứ quỷ kế đa đoan nhất, nó nói nó là Tướng quân Côn Hồi, làm sao có thể? Tướng quân Côn Hồi sao có thể biến thành dáng vẻ như vậy?"

Bàn tay của Hắc Hùng siết chặt.

Cục bột trắng nổi giận: "Lợi Ngang, đã đày ngươi tới đây rồi mà ngươi lại còn dám khiêu khích ta hả? Lư Khắc đã chết rồi, không có ai làm chỗ dựa cho ngươi đâu. Nếu như ngươi lại không biết tốt xấu thì ngươi cũng không cần canh giữ máy nghiền nữa, mà là cho vào máy nghiền!"

Lợi Ngang hơi sững sờ, bị đôi mắt đậu đen nhìn, vô thức lùi lại hai bước.

Đợi đã, tại sao cậu ta cũng cảm thấy người này giống như Tướng quân Côn Hồi chứ?

[Bình luận: "?? Là Hoà Ngọc mà nhỉ?"]

[Bình luận: "Phòng trực tiếp truyền tới chứng tỏ là phải."]

[Bình luận: "Má ơi! Rốt cuộc là cậu ấy làm thế nào vậy, giống như đã hoàn thành biến thành người khác!"]

[Bình luận: "Mặc dù có lão Thạch Đầu cung cấp tin tức, nhưng làm sao cậu ấy biết đóng vai Côn Hồi như thế nào? Tôi không hiểu!!"]

Khả năng của diễn viên cấp thần, người khác không cần hiểu.

Hoà Ngọc đã rất lâu không diễn như thế, lúc này có thể phát huy kỹ năng diễn tại hiện trường, quả thực là làm người ta vui vẻ sảng khoái.

Mặc dù bây giờ cậu muốn theo đuổi một mục tiêu khác, nhưng luyện lại kỹ năng diễn kịch một chút, cũng rất tốt.

Bình Luận (0)
Comment