Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 650

Hòa Ngọc giận dữ: "Nói nhảm, chuyện này tuyệt đối chưa bao giờ có. Hoàng thượng vô cùng kính trọng tiên hoàng. Ngươi là gian tế của Lục doanh, không chỉ đưa Hồng doanh đến thất bại mà còn châm ngòi quan hệ trong Hồng doanh."

Côn Hồi lau cái trán đầy mồ hôi, cơ thể dường như hơi lảo đảo một chút.

Eugene đang nói chuyện phiếm trong nhóm: "Hòa Ngọc, thắng."

Có vài chuyện, không phải cứ nói thật mới có thể lấy được sự tín nhiệm.

Nếu Hòa Ngọc là "giả", cậu sẽ không nói Côn Hồi nói dối mà chỉ biết rằng lời nói của Côn Hồi không thể dùng để chứng minh.

Nhưng bây giờ cậu phủ nhận lời nói của đối phương mà chuyện này Hoàng thượng cũng biết đến.

Hoàng thượng đứng phắt dậy, tay phải vịn, đầu váng mắt hoa, cơ thể hoảng loạn. Giọng nói của hắn khàn khàn run rẩy: "Đúng thật là giả, Hồng doanh chúng ta thật sự suýt nữa thì thất bại rồi."

Hắn vốn tin rằng Côn Hồi hình người chính là Tướng quân Côn Hồi hàng thật giá thật.

Sau khi bọn họ đấu đá nhau, Côn Hồi không có chút chứng cứ nào. Hắn luôn nửa tin nửa ngờ.

Nhưng hiện giờ, hoài nghi của hắn lên tới chín mươi phần trăm.

Cục Bột Trắng mới là người che chở hắn, là Tướng quân Côn Hồi có thể chết vì hắn.

Tướng quân Côn Hồi nghe một câu như vậy, hoàn toàn sửng sốt. Vì sao những người này không tin ông ta? Vì sao ông ta không thể chứng minh được bản thân?

Tầm mắt của ông ta chuyển qua người Hòa Ngọc.

Côn Hồi rút đao, hướng về phía người của Cục Bột Trắng mà chém.

Giết cậu ta, giết kẻ giả mạo ông ta.

Hòa Ngọc lùi ra phía sau, dừng trên Phong Hỏa Luân, chân đạp Phong Hỏa Luân. Rõ ràng dáng vẻ vô cùng yếu ớt nhưng giọng điệu lại sắc bén hùng hồn.

"Người đâu, bắt tên gian tế này lại."

Tất cả thủ vệ đồng loạt xông lên. Tướng quân Côn Hồi rất mạnh, nhưng thủ vệ Hoàng thượng cũng không phải kẻ yếu. Bọn họ liên hợp lại cũng có thể cản được Tướng quân Côn Hồi.

Hai mắt Côn Hồi sắp nổ tung, giọng nói như nghẹn lại, một lúc sau mới thốt lên một câu: "Các ngươi, các ngươi là đồ ngu xuẩn."

Ông ta đã điên lên rồi, trong mắt ông ta chỉ có Hòa Ngọc, chỉ có g**t ch*t viên Bánh trôi đáng ghét kia.

Hắn gào lên xông về phía Hòa Ngọc, nhóm thủ vệ điên cuồng chặn lại.

Hoàng thượng ấn một cái nút bên tay vịn.

Một phút sau, ba trưởng lão lắc mình vọt tới.

Côn Hồi rất giỏi, nhưng ba trưởng lão này lại giỏi hơn. Bọn họ liên thủ trấn áp Tướng quân Côn Hồi.

Hai trưởng lão đè Tướng quân Côn Hồi.

Một trưởng lão khác nghi hoặc: "Hoàng thượng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Hoàng thượng vô lực ngồi xuống, thấp giọng thì thào: "Côn Hồi này là giả, là thám tử của Lục doanh phái tới."

Hắn thuật lại sự việc một cách đơn giản, sắc mặt có chút thất vọng.

Trưởng lão nhướng mày, cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Hòa Ngọc nói ở trong nhóm: "Vạn Nhân Trảm, giết Côn Hồi."

Chậm trễ sẽ có chuyện, cứ điều tra hết lần này đến lần khác thì cậu không lừa được những người này.

g**t ch*t tướng quân Côn Hồi, cũng chỉ còn một “tướng quân Côn Hồi”, cậu có lòng tin khiến mọi người tin cậu.

Bình Luận (0)
Comment