Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 798

Đây là một trận đấu yêu cầu hai tuyển thủ thực sự chém giết nhau, không phải hoàn thành nhiệm vụ là có thể thăng cấp, cũng không phải là hợp tác với những tuyển thủ khác là có thể sống đến cuối cùng, đây là giết chóc nguyên thuỷ, là đưa bọn họ vào cùng một đấu trường, hai chọn một.

Phó bản trước Hòa Ngọc mới biết Thành Chiêu là người của khu chính quyền. Vừa nãy cậu mới xác nhận Thành Chiêu có nhiệm vụ ở trạm trung gian, Trấn Tinh nói chỉ cần vẫn còn ở trong trận đấu, chỉ cần Thành Chiêu vẫn còn sống, sớm muộn cũng sẽ biết được mục đích của gã là gì.

Nhưng bây giờ, Hòa Ngọc và Thành Chiêu ở cùng một phó bản, chỉ một người được sống.

Hòa Ngọc sống, Thành Chiêu chết, loại bỏ người của khu chính quyền, khiến Hòa Ngọc không bao giờ biết được nhiệm vụ của Thành Chiêu, không có được manh mối mà cậu muốn.

Thành Chiêu sống, Hòa Ngọc chết, sự thật tiếp tục bị che giấu, Hòa Ngọc không thể vạch trần thêm điều gì nữa.

Nếu trước đây chỉ là phỏng đoán, thì bây giờ chính là khẳng định.

Hòa Ngọc mở to hai mắt, giọng nói cực kỳ lạnh lùng: "Thì ra là mấy người đang can thiệp vào trận đấu."

Khán giả vẫn đang đọc kỹ các quy tắc bỗng sững sờ trong giây lát, sau đó bình luận ngay lập tức phủ kín.

"Ý gì đây, tại sao Hòa Ngọc lại nói như vậy?"

"Ai can thiệp vào trận đấu cơ?"

"Hòa Ngọc và Thành Chiêu, trời ơi, đây là đấu trường Tu La kiểu gì vậy?" "Hòa Ngọc nói can thiệp vào trận đấu, rốt cuộc là có ý gì vậy, sao tôi lại cảm thấy hình như cậu ta phát hiện ra cái gì đó..."

"Aaaaaaaaa, tìm được thì nói cho chúng tôi biết với."

"Vòng này yêu cầu phiếu cao đến mức vô lý, phải bỏ ra 5 triệu, phiếu ít yêu cầu cao, rất khó."

Khán giả không hiểu gì, nhưng dựa theo phản ứng của Hòa Ngọc cũng đủ cho thấy có chuyện gì đó xảy ra mà họ không biết.

Trước đó Hòa Ngọc nói tổ tiết mục can thiệp vào trận đấu, nhưng sau khi tổ tiết mục đưa ra lời giải thích, hầu hết người dân Liên Bang đều tin vào điều đó, còn lại phần ít người dân thì nửa tin nửa ngờ.

Bây giờ, Hòa Ngọc lại nói lần nữa.

Cậu ta đã phát hiện ra điều gì sao?

Hay là cậu ta đang cố làm ra vẻ huyền bí?

Hòa Ngọc không giải thích với khán giả, ánh mắt cậu lạnh lùng nhìn về phía trước, vẻ mặt như vậy gần như chưa bao giờ xuất hiện ở cậu.

Lúc này khán giả ở trong phòng phát sóng trực tiếp của cậu có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt có chút tái nhợt thanh tú kia, làn da trắng nõn như ngọc, không chút tì vết, dáng người gầy gò, giống như không có tí sức uy h**p nào.

Nhưng ánh mắt của cậu lại cực kỳ lạnh lùng, tròng kính trên mũi dường như cũng mang theo một tia lạnh lẽo, khiến người ta không khỏi lạnh sống lưng.

"Thình thịch..."

Khán giả Coai của hành tinh chính nhìn Hòa Ngọc ở phía trước, nhịp tim giờ phút này đập loạn lên không kiểm soát nổi, vừa là hoảng hốt và cũng là sợ hãi.

Hòa Ngọc tức giận rồi.

Hòa Ngọc tức giận đáng sợ quá đi mất.

Khán giả đang náo nhiệt bỗng nhiên im bặt.

Vài giây sau, Hòa Ngọc nhắm mắt lại.

Cảm giác lạnh lẽo và sợ hãi tan biến trong nháy mắt. Khán giả hoàn hồn lại, hít sâu một hơi, lông tơ vẫn còn dựng đứng, nghĩ lại mà sợ.

Hòa Ngọc mở mắt ra lần nữa lấy lại bình tĩnh, như thể cảnh tượng vừa rồi chỉ là ảo giác, chưa từng xảy ra.

Tức giận cũng vô ích, Hòa Ngọc vẫn chưa có đủ thông tin, cậu không có sức mạnh để chống lại kẻ đứng sau. 

Vậy nên, cậu chỉ tức giận vài giây rồi nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, đối mặt với phó bản này.

Bình Luận (0)
Comment