Thành Chiêu cũng nghĩ như vậy.
Gã không thể hiểu Hòa Ngọc đang làm gì, nhưng tài sản của bên kia đổi tới đổi lui vẫn luôn trong khoảng mấy triệu, dường như không có tiến triển gì.
Hơn nữa, nhắm vào mấy tên con cháu trong một gia tộc, có thể phát triển đến đâu chứ.
Lúc đầu Thành Chiêu có ưu thế, gã có tiền nên đã cử người điều tra theo dõi Hòa Ngọc. Vì gã vô cùng cẩn trọng, nên đối phương sẽ báo cáo tất cả mọi chuyện xảy ra xung quanh Hòa Ngọc cho gã.
Gã vốn tưởng rằng Hòa Ngọc sẽ rèn rồi bán trang bị, nhưng không ngờ cậu chỉ quanh quẩn với mấy tên con cháu trong nhà họ Blair.
Hòa Ngọc không biết rằng tiến độ của gã đang rất nhanh sao?
Thành Chiêu không tin điều đó.
Tuy rằng gã không phải là người có thế lực lớn, nhưng cũng được xếp hạng cao trong lứa trẻ của chính quyền khu thứ ba, đủ để chứng tỏ gã không phải là một kẻ ngu ngốc.
Trên thực tế, gã cũng là một ứng cử viên hàng đầu cho cuộc tranh tài.
Vì vậy, gã không tin rằng với chỉ số thông minh của Hòa Ngọc, cậu sẽ làm một việc vô ích như vậy.
Không dựa vào việc rèn trang bị, bán trang bị để kiếm tiền, điều này chỉ có thể nói lên rằng gã tìm được một cách kiếm tiền tốt hơn.
Cuối cùng đó là gì?
Thành Chiêu không thể hiểu được, tất cả những điều này đều khác với dự đoán của gã.
Khi mới vào đấu trường, nghe nói có một cái tên khác là Hòa Ngọc, cả người hơi nản lòng. Sau đó phát hiện mình có khởi đầu tốt hơn Hòa Ngọc, nên mới lấy lại lòng tin.
Nhưng bây giờ, gã xem Hòa Ngọc là "kẻ thù" làm gã mất ăn mất ngủ, dường như bị gã bỏ xa.
Thành Chiêu nhất thời sững sờ.
Nhưng ngay sau đó, gã đã bình tĩnh lại, sai bảo: "Tiếp tục để mắt đến Hòa Ngọc."
Nói xong, Thành Chiêu vội vàng đi làm việc của mình.
Bất kể lý do tại sao Hòa Ngọc tụt lại phía sau, gã sẽ không bao giờ xem nhẹ. Để đối phó với Hòa Ngọc, những cách luồn lách khác đều vô dụng, để giành chiến thắng chỉ có thể cạnh tranh công khai một cách công bằng.
Bây giờ ưu tiên hàng đầu của Thành Chiêu là khởi động khóa học kinh nghiệm để nâng cao hiệu quả chiến đấu. Đừng coi thường việc kinh doanh này, bất kể là ở Liên Bang hay là ở hành tinh tiền tệ, đây đều là thị trường rất tốt.
Mỗi người dân đều muốn mua, muốn học tập.
Bởi vì họ không thể học nó ở nơi khác.
Là do Liên Bang có rất nhiều người độc quyền nội dung liên quan đến cải thiện năng lực chiến đấu. Trường học có thể học theo bộ môn, còn lại chỉ có thể tự mình tìm hiểu.
Ai sẵn sàng công khai cách thăng cấp chứ?
Nếu ai cũng biết thì người đó sẽ không còn lợi thế gì.
Liên bang có thể độc chiếm nhiều hành tinh như vậy, hành tinh tiền tệ tương tự dùng lợi thế để nói chuyện, mỗi một gia tộc càng độc quyền nhiều mảng càng thịnh vượng, không có kẻ ngu sẽ làm khác.
Rốt cuộc, một cao thủ thức tỉnh có thể xây dựng một gia tộc, cạnh tranh với những người vốn giàu có, cướp tài nguyên của họ.
Kể từ khi Thành Chiêu đến hành tinh này, bắt đầu làm việc này, đã có rất nhiều người muốn giết gã, nhằm ngăn cản gã. Họ không cho phép gã sở hữu khả năng độc quyền ảnh hưởng toàn thế giới.
Thành Chiêu sẽ không làm điều này trong Liên Bang, nhưng đây là hành tinh tiền tệ, một phó bản, mà gã muốn kiếm tiền.
Gã không chết được, càng phù hợp để làm điều này.
Da mặt Thành Chiêu cực kỳ dày, đằng nào cũng không chết, cho nên gã mặc kệ phó bản này sẽ loạn như thế nào. Sau khi tung ra những khóa học, một lần có thể kiếm được mấy chục tỷ, lọt vào danh sách xếp hạng những người giàu có.
Nếu mười tỷ không đủ, gã còn có thể bán toàn bộ công nghệ rèn với công nghệ chế tạo thuốc.
Sự bất tử khiến Hòa Ngọc không sợ, cũng khiến Thành Chiêu không biết sợ.
Con đường của gã là đúng đắn, cũng có tương lai tươi sáng, vì vậy khán giả thấy gã đang làm tốt chứ không thấy Hòa Ngọc tốt, người chỉ vây quanh vài "đứa bạn", quy mô quá nhỏ.