Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 84

Khán giả: "Mẹ nó chứ, rốt cuộc tên Hòa Ngọc này đã biết cái gì? Cậu ta thật sự khiến cho người ta không hiểu nổi!"

Vạn Nhân Trảm bực bội: "Cái gì chứ? Rốt cuộc bảo vệ có phải hung thủ hay không? Nếu là ông ta, vậy thì bây giờ chúng ta ra tay đi!"

Trấn Tinh bình tĩnh trả lời: "Nếu hung thủ thật sự còn có đồng lõa cấp S thì trước khi không xác định được một trăm phần trăm, chúng ta không thể giết người khả nghi. Một khi giết nhầm, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm."

Quỳnh gật đầu: "Đúng vậy, còn phải tiếp tục điều tra."

Annie cũng bực bội: "Điều tra, điều tra, rốt cuộc còn phải điều tra bao lâu nữa?"

Eugene sắp xếp: "Chủ nhiệm khối, lớp phó học tập, bảo vệ, bây giờ có ba người khả nghi. Ngày mai chúng ta tách ra theo dõi ba người bọn họ, không được hành động thiếu suy nghĩ, chờ tụ hợp lại tổng hợp tin tức."

Những người khác sôi nổi gật đầu. Mọi người lại thương lượng một vài chi tiết. 

Đêm nay không thể giết người, hung thủ cũng không có hành động gì, vậy thì đến đây cũng xem như là kết thúc rồi.

"Mọi người về hết đi." Eugene nói.

Sau đó Hòa Ngọc lại không nói, nhưng khi sắp tách ra, cậu đột nhiên mở miệng — "Tôi nghĩ, ngày mai chúng ta có thể đẩy nhanh tiến trình rồi."

Mọi người sửng sốt. 

Từ khi Hòa Ngọc mở miệng, tất cả mọi người đều nhìn về phía cậu. Cậu quả có ma lực như thế, khiến cho bọn họ theo bản năng muốn nghe lời cậu nói. Đương nhiên cho đến bây giờ, cậu đúng là người nắm giữ nhiều tin tức nhất.

Nghe vậy, Vạn Nhân Trảm cắn răng: "Cậu còn biết đẩy nhanh tiến độ? Cậu ngăn cản bọn tôi giết người, giày vò bọn tôi trên cái Khoa học cơ bản gì đó, đây chính là đẩy mạnh tiến độ của cậu sao?!"

Nhóm Eugene không để ý đến gã, tò mò hỏi Hòa Ngọc: "Đẩy nhanh tiến độ như thế nào?"

Hòa Ngọc tự nhiên sắp xếp: "Chắc chắn ở chỗ của hiệu trưởng có nhiều manh mối nhất, hơn nữa ông ta tuyệt đối không liên quan đến hung thủ, năng lực chiến đấu chỉ ở cấp A. Ngày mai chúng ta sẽ đột phá từ chỗ ông ta." Cậu nói tiếp: "Ngày mai Trấn Tinh và Vạn Nhân Trảm đánh gục hiệu trưởng, Quỳnh dựa vào trí não của ông ta, chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất phá giải."

Quỳnh bất đắc dĩ buông tay: "Cái khác cũng không có vấn đề gì, nhưng mà, không phá giải được."

Cách Đới châm chọc: "Sản phẩm của hành tinh Cơ Giới không phải dễ phá giải như vậy!"

Quỳnh: "Nếu như có cái cỗ máy cao cấp do tôi chế tạo thì tôi có thể phá. Trí não hành tinh Cơ Giới của các người cũng chỉ có như vậy!"

Cách Đới cười lạnh: "Chỗ này không có cỗ máy cao cấp, cô không phá được chính là không phá được."

Bên cạnh, Hòa Ngọc mỉm cười. Tức khắc, tất cả mọi người nhìn về phía cậu, không rõ cậu đang cười cái gì.

Hòa Ngọc đẩy gọng kính, dưới mắt kính là hai tròng mắt sáng ngời: "Ai nói không có máy móc cao cấp?" 

Cậu vươn tay, kéo Eugene và Cách Đới đến trước mặt Quỳnh. 

Người của hành tinh Cơ Giới rất nhẹ, Hòa Ngọc cũng có thể kéo đi. Rồi sau đó, trong tầm mắt mờ mịt của mọi người, cậu bình tĩnh nói — "Chỗ này đã có hai cỗ máy cao cấp nhất rồi."

Còn có thiết bị máy móc nào cao cấp, tiên tiến hơn so với robot ư?

Quỳnh: "?"

Cách Đới: "??"

Eugene: "???"

Người xem toàn Liên Bang: "???"

— Mẹ nó!

— Cái ý tưởng này, thật mẹ nó quá đáng mà!!

Bình Luận (0)
Comment