Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 848

Gia chủ nhà họ Blair nhìn thấy Hòa Ngọc thì bỗng hoảng hốt trong phút chốc, theo bản năng nhận định đây là người rất giàu có.

Người có tiền thường có khí chất đặc biệt, tuy trên người Hòa Ngọc không có trang bị nào quý giá nhưng khí chất không biết lừa người, cậu ta rõ ràng là dạng người kiểm soát được đồng tiền chứ không bị đồng tiền chi phối.

Ở nơi mà mọi người đều ham tiền như hành tinh tiền tệ, người như thế này phải là người vô cùng giàu có.

Nhớ lại những tin tức mà gã vừa nghe được, cậu hai thắng người này mười triệu, cậu ta là khách mà cậu ba mời về, mấy ngày nay luôn chơi cùng với ba đứa con trai của gia chủ nhà họ Blair.

Mắt của cậu cả và cậu ba đều mọc trên đỉnh đầu, người có thể khiến bọn họ để mắt tới, chắc chắn không phải người bình thường.

Hơn nữa, thua hơn mười triệu mà không chớp mắt lấy một cái, không có chút tự tin thì không làm được.

Gia chủ nhà họ Blair hứng thú với bất kỳ người nào có tiền, gã muốn chiếm hết tiền của người đó.

Tiếc là quản gia không thăm dò được lai lịch của người này.

Ngộ nhỡ không cẩn thận đụng vào những gia tộc lớn, gia tộc phú hào thành phố A nhỏ nhoi như bọn họ gánh không nổi.

Gia chủ nhà họ Blair nghĩ đến đây, nở một nụ cười: "Hòa Ngọc."

Gã ngồi trên sô pha, chìa tay ra: "Mời ngồi."

Hòa Ngọc hơi gật đầu, ngồi xuống một cách đầy tự nhiên, nở một nụ cười khách sáo: "Gia chủ nhà họ Blair, chào ngài, lần đầu gặp mặt mong ngài thứ lỗi cho tôi không thăm hỏi ngài ngay."

Hai người ngồi đối diện với nhau, người hầu lập tức mang các loại rượu và đồ ăn lên.

Rất có phong thái của gia tộc hào môn.

Bình luận: "Sao Hòa Ngọc lại đến tìm gia chủ nhà họ Blair?"

Bình luận: "Đúng vậy, cậu ta vừa lấy ba trăm triệu của gia tộc Blair, làm vậy không phải là tự chui đầu vào lưới sao?"

Bình luận: "Nếu gia chủ nhà họ Blair biết Hòa Ngọc thắng tiền của ba đứa con gã, gã nhất định sẽ ra tay với Hòa Ngọc, may mà trong phó bản này Hòa Ngọc sẽ không chết."

Bình luận: "Không lẽ cậu ta muốn làm gì đó nhân lúc gia chủ nhà họ Blair chưa biết chuyện ba đứa con trai thua tiền, vẫn còn tưởng hai đứa con gã thắng Hòa Ngọc hơn mười triệu."

Gia chủ nhà họ Blair nợ nụ cười hào phóng, nghĩ đến mục đích của Hòa Ngọc, gã nhướng mày: "Nếu cậu Hòa đã có mục đích như vậy, sao lại chơi cùng ba đứa con trai của tôi nhiều ngày như vậy, hình như còn thua hai đứa con tôi mười triệu."

Nụ cười trên mặt Hòa Ngọc không đổi: "Không, mười triệu đấy tôi đã lấy lại rồi, hơn nữa còn khiến ba cậu quý tử mất một ít tiền."

Mặt của kẻ keo kiệt như gia chủ nhà Blair bất chợt đen lại.

Sau lưng, Tiểu Thạch Đầu rụt cổ lại.

Khán giả: "..."

Cậu ta nói thẳng ra như vậy à?

Quả nhiên, mãi mãi không có một ai có thể đoán được giây tiếp theo Hòa Ngọc định nói gì và định làm gì.

Sắc mặt của gia chủ nhà họ Blair rất khó coi, gã chính là một kẻ keo kiệt, không muốn dù chỉ một chút tiền của nào của mình chảy vào túi người khác, trừ phi chút tiền đó có thể giúp gã đạt được mục đích đặc biệt nào đó. Nếu không, ai lấy tiền của nhà gã, người đó chính là kẻ thù của gã.

Gia chủ nhà họ Blair nhẹ nhàng hỏi: "Bọn chúng thua bao nhiêu tiền?"

Giọng điệu không có chút giận dữ nào, nhưng trong lòng tên gia chủ keo kiệt đã phán cho Hòa Ngọc án tử, hơn nữa đã nghĩ xong năm cách chết.

Hòa Ngọc nâng cốc, cốc ở hành tinh tiền tệ làm bằng kim loại, càng có tiền thì kim loại làm cốc càng quý hiếm, chiếc cốc mà cậu đang cầm trên tay tương đương với cốc làm bằng đá quý ở Trái Đất.

Một hành tinh yêu tiền như mạng, luôn dẫn đầu về sự xa hoa.

Chiếc cốc này rất đẹp, màu trăng non trong veo, rượu bên trong vô cùng đắt đỏ. Hòa Ngọc liếc một cái, nâng lên trước mặt, hơi cúi đầu và nhẹ nhàng ngửi.

Ngón tay với những khớp xương rõ ràng của cậu giữ cốc, còn đẹp hơn cả chiếc cốc màu trăng non đó.

Sau lưng, mắt Tiểu Thạch Đầu trừng lớn, không thể tin được.

Sao tên ăn mày này lại có phong thái như vậy được?

Cậu ta suýt nữa đã tưởng người này thực sự là cậu chủ của một gia tộc nào đó, cử chỉ rất chuẩn mực.

Thế nhưng, thằng nhãi này trước đây rõ ràng là một tên ăn mày.

Hòa Ngọc đợi đến lúc gia chủ nhà họ Blair sắp hết kiên nhẫn mới chậm rãi mở miệng: "Chỉ là một chút tiền mà thôi, không quan trọng. Gia chủ nhà họ Blair, tôi nghĩ, điều quan trọng nhất với ngài lúc này hẳn là sự uy h**p của nhà họ Nam."

Giọng điệu hời hợt, giống như chỉ thắng vài đồng, vài trăm đồng vậy.

Bình luận: “Đó không phải là một chút tiền, là ba trăm triệu đó.”

Bình luận: "Nếu gia chủ nhà họ Blair biết là ba trăm triệu, gã tuyệt đối sẽ không nghe cậu ta nói tiếp."

Bình luận: "Kể cả Hòa Ngọc có thể giúp gia chủ nhà họ Blair tiêu diệt nhà họ Nam, so với ba trăm triệu đó, gia chủ nhà họ Blair nhất định sẽ chọn g**t ch*t Hòa Ngọc, hahaha."

Đáng tiếc, gia chủ nhà họ Blair không biết “chút tiền” đó là ba trăm triệu.

Bình Luận (0)
Comment