Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 860

May mắn là Hòa Ngọc có trang bị phòng ngự vô cùng vô cùng mạnh.

Cuộc tấn công vừa rồi quá mực đột ngột, cho dù là tấn công gia chủ nhà họ Nam và gia chủ nhà họ Thư, thì bọn họ cũng không phản ứng kịp. Trang bị phòng ngự của bọn họ nhất định có thể cản được, nhưng quả nhiên sẽ không có được hiệu quả đáng kinh ngạc như của Hòa Ngọc.

Như vậy vẫn chưa thể làm gì được cậu, chém được hai nhát, nhưng đến một sợi tóc vẫn chưa chạm vào được.

Lực phòng ngự tuyệt đối như vậy, là việc bọn họ lần đầu được thấy.

Còn vụ tấn công lần này, nhất định là để thăm dò.

Gia chủ nhà họ Thư khẽ liếc mắt nhìn qua gia chủ nhà họ Nam, con người này đúng là quỷ kế đa đoan, vậy mà một bên vừa cho người tấn công Hòa Ngọc, vừa thử dò thám thực hư.

Quả đúng là phù hợp với tác phong làm việc của gia chủ nhà họ Nam, nếu như Hòa Ngọc chết thật, vậy gã cũng không thiệt, ít nhất nhà họ Thư cũng sẽ ít đi một trợ thủ.

Nếu như Hòa Ngọc không chết thì có thể dò thám ra ẩn tình đằng sau, sẽ quyết định đến thái độ giữa họ sau này.

Với mức độ phòng ngự như thế này, một trăm phần trăm là người của đại gia tộc.

Gia chủ nhà họ Nam nhìn về phía Hòa Ngọc, ánh mắt đầy sự lo lắng: "Cậu Hòa, cậu không sao chứ? Là tôi và lão Thư không đúng, phòng bị không đủ tốt."

Hòa Ngọc nâng mắt nhìn bọn họ, rồi bình thản nói: "Không sao, tôi cũng quen rồi, dù sao thì không ai có thể giết được tôi, vậy còn sợ gì nữa?"

Dừng một chút, cậu buồn bã nói: "Nhưng mà, người nào đó đừng cố thăm dò tôi nữa, thật phiền phức."

Nói xong, cậu đi từng bước lớn về phía trước, bóng lưng mang theo sự giận dữ, rõ ràng là đã tức giận.

Gia chủ nhà họ Thư và nhà họ Nam đồng thời căng thẳng, sắc mặt rất khó coi.

Liệu Hòa Ngọc có hoài nghi việc này là do mình làm để do thám không?

Gia chủ nhà họ Thư hít sâu một hơi, chạy nhanh đuổi theo, cười xán lạn rồi nói: "Cậu Hòa, nhà họ Thư muốn có mối quan hệ thân thiết với cậu, chuyện cậu muốn mở sòng bạc, chúng tôi nhất định sẽ ra tay giúp đỡ."

"Nhà họ Nam cũng sẽ như vậy." Gia chủ nhà họ Nam đuổi theo, cũng biểu thị thành ý của mình.

Tuyệt đối không thể để Hòa Ngọc hiểu lầm sự việc lần này là do bọn họ ra tay.

Nếu không, sau này sao còn có thể lấy được tiền từ chỗ của Hòa Ngọc cơ chứ?

Bằng không tí nữa sau khi ăn cơm xong lại cùng chơi vài ván, để Hòa Ngọc thắng được tiền, dỗ cậu vui vẻ.

— 

Sau lưng, Tiểu Thạch Đầu tụt lại vài bước, cúi đầu nhìn về phía trí não mới nhận được cách đây không lâu, từ trong trí não phát ra một giọng nói:

[Nhiệm vụ hoàn thành tương đối tốt, đợi lát nữa sẽ có tiền gửi đến chỗ các người.]

Sau đó, cậu nhóc thở dài.

Vậy mà lại đi theo một tên lừa đảo như vậy.

Chung quy là một đứa trẻ như cậu đã phải chịu đựng quá nhiều.

Bình Luận (0)
Comment