Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 862

Ván bài bắt đầu.

Ban đầu, gia chủ nhà họ Nam và gia chủ nhà họ Thư muốn đánh bài một cách nghiêm túc, nhưng dần dần bọn họ phát hiện muốn thua Hòa Ngọc hình như có chút khó.

Bài của Hòa Ngọc thực sự quá tệ!

Ban đầu bọn họ cũng đánh bài như bình thường, nhưng lại phát hiện ra bài của Hòa Ngọc cực kỳ xấu, chẳng mấy chốc đã thua bọn họ một trăm triệu chíp, người thừa kế nhà họ Nam chỉ mới tiếp xúc với cờ bạc cũng giành được điểm.

Một mình Hòa Ngọc thua tất cả mọi người.

Mặc dù sắc mặt của cậu không mấy khó coi nhưng cũng không thể gọi là tốt được, ánh mắt thờ ơ, vẻ mặt uể oải.

Gia chủ nhà họ Nam vội vàng trao đổi ánh mắt với gia chủ nhà họ Thư.

Gia chủ nhà họ Nam: Như thế này thì làm sao đưa tiền?

Gia chủ nhà họ Thư: Hay là nhường một chút?

Vì thế, gia chủ nhà họ Nam cầm trên tay một phần bài rất tốt, trong lòng thì vô cùng tiếc nuối, nhưng lại thở dài: "Ôi, ván này chắc chắn không thắng được rồi, tôi không theo."

Gia chủ nhà họ Thư lại theo một vòng nữa, đặt vào rất nhiều chíp, cũng chọn bỏ không theo.

Năm tên con cháu xoa xoa tay đang hằm hè muốn cược một ván lớn, nhưng lại bị gia chủ hai bên cùng lúc trừng mắt nhìn, bọn họ chỉ có thể nhăn mặt, lần lượt từ bỏ.

Hòa Ngọc thắng.

Đến khi lật bài ra, khóe miệng của mọi người đồng thời co giật.

Hòa Ngọc bốc phải lá bài tệ nhất!

May mà bọn họ đều bỏ vòng, không thì Hòa Ngọc khó mà thắng được.

Cả một đêm, bọn họ đều cố ý hoặc là vô tình bỏ vòng bài, Hòa Ngọc mới từ từ thắng được tiền.

Loại cách thức đánh bài này vô cùng ức chế, khiến cho năm cậu chủ mới tiếp xúc với việc chơi cờ bạc, hứng thú dạt dào bị nghẹn đến mức khó chịu.

Bọn họ chỉ muốn buông thả một lần, chơi cho thật vui vẻ, chứ không phải giống như hiện tại phải ngồi đây nhịn nhục đau khổ đưa tiền cho người ta.

Ban đầu gia chủ nhà họ Nam và gia chủ nhà họ Thư dự định mỗi người sẽ đưa cho Hòa Ngọc mười triệu, không ngờ phải đánh tới tận mười hai giờ mười triệu này mới tiễn đi được, hai người đều cảm thấy có chút đau đầu.

Hòa Ngọc cuối cùng cũng nở được một nụ cười, nhìn vào con chíp trong tay, nụ cười càng trở nên rõ ràng hơn: "Ai da, chiều nay tôi thua mất ba trăm triệu, theo lý mà nói thì vận bài bạc hôm nay phải rất kém mới phải, không ngờ vẫn có thể thắng được tiền, chơi với mấy người quả thật cũng không tệ."

Đám cậu chủ: "..."

Lại không thể không tốt được sao? Bảy người cùng nhau bỏ bài đó!

Cái này, mẹ nó thiếu điều phải chịu thua luôn thôi.

Nghe thấy vậy, gia chủ nhà họ Thư và gia chủ nhà họ Nam đồng thời thở phào nhẹ nhõm, gia chủ nhà họ Nam tươi cười nói: "Cậu Hòa chơi thấy vui là tốt rồi, chúng ta đều là bạn bè cả, mà bạn bè hòa hợp thì tự nhiên sẽ vui vẻ."

Hòa Ngọc mỉm cười gật đầu.

Cậu vỗ vỗ tay, đứng lên: "Hôm nay cũng đã khuya lắm rồi, mọi người về nghỉ ngơi đi."

Năm tên cậu chủ đồng loạt đứng dậy, vẻ mặt như thể đã trút được gánh nặng.

Hòa Ngọc giả vờ như không thấy, ánh mắt chỉ dán chặt lên gia chủ nhà họ Thư và gia chủ nhà họ Nam, gia chủ nhà họ Nam trực tiếp chuyển tiền cho Hòa Ngọc, gia chủ nhà họ Thư cũng chuyển tiền, không dùng chíp để thay thế.

Gia chủ nhà họ Thư nói: "Tôi quên mang theo chíp rồi, vậy nhận tiền trước đi."

Hòa Ngọc cũng không quá quan tâm, thản nhiên nhận số tiền mà đối phương chuyển đến.

Hai mươi triệu về trong tay.

[Bình luận: "Cho nên, những lá bài mà hôm nay Hòa Ngọc bắt được đều là vận may thực sự của cậu ấy sao? Như vậy cũng quá tệ rồi!"]

[Bình luận: "Không, vận may trong bài bạc của Hòa Ngọc vẫn luôn rất tệ, nhưng cậu ta lại chơi tốt như vậy, cứ cho là bài của cậu ta xấu thì cậu ta vẫn có thể dùng diễn xuất của mình để thể hiện rằng bài rất đẹp, dễ dàng khiến cho người khác phải sợ hãi, chứ không phải giống như đêm nay."]

[Bình luận: "Cậu ta biết hai nhà kia muốn dâng tiền lên cho nên mới không nghiêm túc."]

[Bình luận: "Không, tôi nghi ngờ là Hòa Ngọc cố ý, nhưng không biết mục đích của cậu ta là gì!"]

Mục đích của cậu là gì?

Bình Luận (0)
Comment