Hòa Ngọc đang chìm sâu trong suy nghĩ.
Trước kia cậu luôn băn khoăn về sự xuất hiện của đôi mắt xanh. Có vẻ như cậu đã biết đôi mắt màu xanh biển là cái gì, là ai rồi, nhưng rốt cuộc vì sao anh ta lại xuất hiện?
Từ phó bản "Ai là nội gián" – không, có lẽ phải nói sớm hơn, từ khi ở vòng tuyển chọn, cậu đã gặp được đôi mắt xanh. Ngoại trừ phó bản trường đào tạo Lê Minh ra, các phó bản khác đều có đôi mắt màu xanh xuất hiện. Mà phó bản này, đôi mắt màu xanh vẫn chưa xuất hiện, hoặc là anh ta sẽ không xuất hiện ở phó bản này.
Tay của Hòa Ngọc hơi dừng lại, đôi mắt hạnh xinh đẹp híp lại.
Trước đây cậu từng đoán đôi mắt màu xanh biển có thể vì tìm cậu mà đến, dõi theo cậu mà đến. Tổng kết lại các phó bản trước, mỗi phó bản có sự xuất hiện của đôi mắt màu xanh biển đều có cậu, phó bản khác lại không có. Có thể có một lần trùng hợp, nhưng Hòa Ngọc từ trước đến nay đều không tin nhiều lần trùng hợp.
Nếu phó bản này không có đôi mắt màu xanh biển. Vậy đôi mắt màu xanh biển cũng không phải là vì cậu mà đến.
Ở các phó bản có đôi mắt màu xanh biển, còn có người khác, ví dụ như Trấn Tinh, Vạn Nhân Trảm, Eugene, ba người họ đều từng ở phó bản có đôi mắt màu xanh biển.
Phán đoán này dường như rất đúng. Nhưng Hòa Ngọc vẫn phủ định phán đoán này.
Bởi vì trực giác. Trực giác của cậu cho rằng đôi mắt màu xanh biển đến đây vì cậu, đây là hiểu ngầm, là sự hiểu ngầm của cậu và đôi mắt màu xanh biển, cũng có chứng cứ khác chứng minh.
Ví dụ như, cậu gặp được đôi mắt màu xanh biển trước. Vòng tuyển chọn, ai là gián điệp, cậu gặp được đôi mắt màu xanh biển trước. Thời gian đếm ngược tử vong, toàn dân yêu đương, giống loài suy tàn, đôi mắt màu xanh biển gần gũi với cậu nhất.
Phó bản trước, cậu bị hệ thống làm cho suy yếu vô cùng, nhưng đôi mắt màu xanh biển là Bánh trôi đen, cho nên Bánh trôi trắng như cậu cũng rất mạnh.
Hòa Ngọc lại nghĩ đến bản thân "xuyên không". Lúc trước cậu đã từng nói, cậu không tin bất cứ chuyện gì không có nguyên nhân và kết quả, mặc kệ là cậu đến thế giới này, đến Show sống còn đỉnh lưu, hay là cậu thỉnh thoảng có thể "mở ra" nhìn xem bình luận. Đều không phải sẽ không có nguyên nhân và kết quả.
Cậu có vấn đề, đôi mắt màu xanh biển cũng có vấn đề, thêm nữa, vấn đề của đôi mắt màu xanh còn lớn hơn.
Vấn đề quay lại phía trước: đôi mắt màu xanh biển là vì cậu mà đến. Mỗi một phó bản đôi mắt màu xanh biển đều là boss, boss rất mạnh. Vậy thì, phó bản này vì sao anh ta không đến?
Chỉ có một đáp án! Anh ta không đến được. Hoặc là trước khi đến được anh ta đã bị giết.
Hòa Ngọc lại nghĩ đến phó bản trước, đôi mắt màu xanh biển bị rơi mất một trang bị quan trọng: Báu vật cấp thần, đàn của Ly Trạm.
Hòa Ngọc nhìn ra ngoài cửa sổ, bên trong phòng phát sóng trực tiếp, các khán giả vẫn có thể nhìn thấy đôi mắt của Hòa Ngọc. Đôi mắt lạnh lùng sắc bén đó, lại đầy sự tìm tòi. Ánh mắt của cậu như dao, nhìn bên ngoài cửa sổ, lại như đang nhìn đấu trường ở bên ngoài. Khóe miệng dần cong lên một độ cong cười như không cười, nói chuyện mà không phát ra tiếng, vô cùng trào phúng.
"Sốt ruột rồi chăng?"
Bởi vì cậu cách sự thật càng ngày càng gần, bởi vì đôi mắt màu xanh biển có hành động, cho nên bàn tay ở phía sau sốt ruột rồi. Vậy đáng để người ta phải vui vẻ rồi.
Bình luận: "Vãi, vãi, ánh mắt này của Hòa Ngọc."
Bình luận: "Mẹ ơi, tôi nổi lên da gà rồi, lông tơ đều dựng đứng."
Bình luận: "Mẹ nó, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất đẹp trai, có lẽ tôi bị điên rồi."
Bình luận: "Cậu không một mình, Hòa Thần đẹp trai quá, rốt cuộc cậu ta đang nghĩ cái gì vậy? Vì sao đột nhiên biến thành sắc bén như vậy? Sao tôi cảm thấy không phải đối với Thành Chiêu nhỉ?"
Tiểu Thạch Đầu không biết đã xảy ra chuyện gì, cậu ấy chỉ biết Hòa Ngọc đã im lặng rất lâu, vì thế cậu ấy thử mở miệng hỏi: "Anh sao thế?"
Hòa Ngọc đột nhiên nhấc chân, bước nhanh như gió, bóng dáng vô cùng phóng khoáng.
"Đi thôi, nên tăng tốc quá trình rồi."
"Không cần lo lắng chuyện này, rất dễ giải quyết."
Nói xong, bóng lưng cậu biến mất ở cửa. Tiểu Thạch Đầu sững sờ, vội vàng đuổi theo.
Hành động của Thành Chiêu rất hữu dụng, rất nhiều người của hành tinh tiền tệ đều nghi ngờ Hòa Ngọc. Họ không ngại đi đánh bạc thắng hay thua, nhưng họ không cho phép bản thân bị lừa.
Thành Chiêu nghĩ Hòa Ngọc sẽ giải thích, nhưng không, cả một ngày đều không giải thích.
Tối đó ở sòng bạc người thiếu mất một phần ba, phú hào thiếu mất một nửa, Hòa Ngọc vẫn không giải thích, cũng không ra ngoài trả lời.
Nhưng ngày hôm sau, một tin tức làm vang dội cả hành tinh tiền tệ: Phú hào thành phố Ngân, ông Cool, một đêm kiếm được 60 tỷ, lọt thẳng vào top 3 danh sách phú hào.