Còn về chuyện vượt ngục?
"Hoàn toàn không có khả năng. Đến cả những vật thí nghiệm mạnh mẽ kia còn không trốn thoát được thì càng đừng nói đến tù nhân. Không ai có thể trốn thoát khỏi nơi này được, hoặc là chết, hoặc là thành thật ở yên đúng vị trí của mình," thủ vệ nói.
Thật ra nơi này không đơn giản chỉ có tù nhân nổi điên, mà tinh thần của nhóm thủ vệ cũng có hơi không bình thường. Nhưng bởi vì họ có thể ức h**p tù nhân, lại còn có thể sử dụng trang bị, nên thoạt nhìn tinh thần của họ cũng không tệ lắm.
"Tòa nhà giam này có nhiều thủ vệ không? Năng lực chiến đấu như thế nào?" Đoàn Vu Thần còn hỏi vấn đề này.
Sau đó, anh ta bị thủ vệ châm chọc nói: "Thủ vệ rất ít, nhưng các người cho rằng tòa nhà giam này dựa vào thủ vệ hay sao? Kẻ bảo vệ tiến sĩ, ngục trưởng, bảo vệ nhà giam… không được gọi là người."
Hòa Ngọc hiểu ngay, là vật thí nghiệm.
Đại khái cậu đã biết tiến sĩ Cam Luân đang làm loại thí nghiệm gì.
Đó là chế tạo ra loại vũ khí chỉ nghe theo mệnh lệnh của ông ta. Người lợi hại nhất cả tòa nhà giam này chính là tiến sĩ Cam Luân, đến cả ngục trưởng cũng nghe theo tiến sĩ.
Những gì có thể nói thủ vệ đã nói hết, còn lại gã cũng không biết, hiểu biết của gã chỉ dừng lại ở đó.
Khúc Vật nhìn về phía Hòa Ngọc: "Thế nào rồi?"
Hòa Ngọc gật đầu: "Tôi đã hiểu đại khái rồi."
Ánh mắt Đoàn Vu Thần khẽ lóe lên, giọng nói chất chứa sự chờ mong: "Cho nên xác suất thắng bây giờ là bao nhiêu?"
Hòa Ngọc không giống người bình thường; xác suất chiến thắng của cậu tùy thời thay đổi. Biết được thêm một tin tức thì cậu lập tức có thể thay đổi toàn bộ các phương án, cực kỳ linh hoạt, xác suất chiến thắng cũng tùy theo đó mà thay đổi.
Hòa Ngọc: "Nếu Quỳnh bên kia thuận lợi thì xác suất thắng là 2%."
Đoàn Vu Thần: "Sao lại giảm nữa thế?"
Không phải là 3% sao???
Vẻ mặt Hòa Ngọc bình tĩnh: "Bởi vì tầng trên còn nguy hiểm hơn một chút so với trong tưởng tượng của tôi."
Mọi người: "..."
Thế sao cậu còn bình tĩnh được như thế!!
"Reng..." Thời gian nghỉ trưa kết thúc, không có thời gian rảnh để tiếp tục trao đổi.
Trấn Tinh chỉ vào thủ vệ đã lâm vào hôn mê: "Nên xử lý gã như thế nào?"
Thẩm vấn thủ vệ đương nhiên có thể biết được rất nhiều tin tức, nhưng kế hoạch lúc trước của họ không phải là như vậy, bởi vì... sẽ rất phiền toái.
Đoàn Vu Thần đỡ trán, có chút đau đầu: "Làm sao bây giờ? Thủ vệ thành ra như vậy rồi chúng ta làm sao mà đi ra ngoài? Làm sao mà tập hợp được, liệu có bị phát hiện ra trước không?"
Chẳng lẽ họ sẽ chết trước khi vượt ngục à? Còn chưa kịp phá bỏ vòng tay mà đã bại lộ trước rồi hay sao?
Hòa Ngọc vẻ mặt bình tĩnh: "Chuyện này xử lý thì cũng dễ thôi."
Eugene nghi hoặc: "Xử lý như thế nào?"
Hòa Ngọc nhìn về phía Số Bốn mới tới đang nằm trên giường, giơ tay chỉ vào anh ta, ánh mắt tràn ngập khiển trách: "Số Bốn, anh tàn nhẫn quá, anh thế mà lại dám giết thủ vệ đại nhân!"
Số Bốn: "???"