Hắn Xốc Khăn Hỉ Trùm Đầu Của Ta

Chương 11


Diễn đàn game ‘Chiến Quốc’.

Tiêu đề: “Thang thái tử cùng Tần công chúa hiện giờ đang ở Vạn Quốc hội, hai người đối mặt, cảm giác hấp dẫn rất đáng xem!”
Lầu chính: “RT, hai người hình như vì Đông Phương Bất Bại mà cãi nhau, ăn gà*! ! ! Lầu chủ cũng muốn đi vây xem!” [lầu chính: thuật ngữ mạng, nghĩa là vị trí đầu tiên, RT: chuyển tiếp]
Cùng bài:
“Đệt, này cũng được sao? ! Tôi cũng phải đi vây xem mới được…”
“Thang thái tử đúng là chân ái với Đát Kỷ….


“Chờ đã, Đông Phương Bất Bại là ai? Sao lầu chính nói là Đông Phương Bất Bại, lầu trên lại nói là Đát Kỷ? ?”
“Lầu trên, Đông Phương Bất Bại chính là Yêu Phi Đát Kỷ, bởi vì nhân vật là nam nhưng lại mặc đồ nữ, lại còn đặc biệt yêu mị lẳng lơ nên mọi người cảm thấy thay vì nói là Yêu Phi Đát Kỷ, hắn lại càng giống Đông Phương Bất Bại hơn…”
“Đến bây giờ vẫn không tin Thang thái tử thật sự thích tên nhân yêu kia, cứ cảm thấy hắn chuẩn bị hai tháng nay chính là vì gặp gỡ Tần công chúa!”
“Lầu trên kể chuyện cười à, đúng là biết bổ não thật đấy, Tần công chúa chỉ được cái mặt mà thôi, hơn nữa cũng chỉ là mỹ nữ bình thường theo gu thẩm mỹ đại chúng, chưa tới mức làm người ta phải nhớ mãi không quên, tôi thì cảm thấy Đát Kỷ thú vị hơn Tần công chúa.


“Thật sự rất thích Đát Kỷ, nửa năm rồi không thấy xuất hiện.

Sad!”
“Cắm câu, trước khi bài này đăng đã đang vây xem rồi, cảm giác Tần công chúa có chút đũy = =”
“Đũy hay không thì không biết, chỉ là có chút tự mình đa tình, làm cho cục diện có chút xấu hổ…”
“Rõ ràng là thích Mộc Dĩ Thành Chu nhưng lại biểu hiện như vậy với Thang thái tử, không đũy thì còn là cái gì? Cô ta rõ ràng là không thể tiếp thu được chuyện Thang thái tử đã không còn thích mình.


“Chính là ví dụ rõ ràng của loại người ‘tôi thích ai là chuyện của tôi, nhưng mà anh không thể không thích tôi’.



Thang thái tử cùng Tần công chúa vốn là nhân vật làm mưa làm gió trong trò chơi Chiến Quốc, chuyện bát quái của hai người này bị bạn bè trên mạng up lên diễn đàn nhai đi nhai lại.

Hai người đứng ở đàng kia, quần chúng vây xem dĩ nhiên lại càng đông hơn, thậm chí có người chơi mở đạo cụ, trực tiếp phát sóng hiện trường ăn dưa.


Kỳ Tuân vừa dứt lời, ánh mắt Thang thái tử liền rọi tới, hai người hung hăng đối mặt.

Nhạc Hàm có chút tê cả da đầu, vội vàng nói: “Tôi thật sự không phải Yêu Phi Đát Kỷ!”
Thang thái tử không nhìn cậu, chỉ nhìn chằm chằm Kỳ Tuân, đưa tay ra nói: “Đát Kỷ, cậu khoan nói đã.


Nhạc Hàm: “…”
Cái quỷ gì vậy? ! !
Cậu vẫn biết người này không đáng tin, thế nhưng không ngờ có một ngày đối phương lại chuyển nó lên người mình!
Tần Ngọc Viện mới vừa nãy bị Thang thái tử lạnh lùng một phen nên sửng sốt tới mất bình tĩnh, lúc này lấy lại tinh thần liền lặng lẽ nhìn về phía nam sinh có tướng mạo đáng yêu, cũng là nguyên do làm Thang thái tử cùng Kỳ Tuân tranh cãi, tỉ mỉ quan sát.

Nhạc Hàm cảm giác được ánh mắt của Tần Ngọc Viện, có chút đau đầu.

Rốt cuộc đang làm gì vậy chứ? Thành thật mà nói, trước đây cậu không hề có hứng thú với chuyện của Thang thái tử cùng Tần công chúa, cùng Thang thái tử chạy theo theo đuổi Tần công chúa hai ba lần cũng vì buồn chán mà thôi!
Rốt cuộc vì sao người này đột nhiên lại chuyển sang thích cậu chứ?
Thang thái tử nhìn Kỳ Tuân nói: “Kết hôn rồi đâu phải không thể ly hôn, huống chi chỉ kết hôn trong game tính là cái gì?”
Kỳ Tuân lạnh lùng nói: “Quả thực không coi vào đâu, nhưng dù sao cũng tốt hơn người không nói tiếng nào đã bị loại bỏ, em ấy chịu kết hôn với tôi, ít nhất cũng chứng tỏ em ấy yêu thích tôi.

” Vừa nói anh vừa siết chặt cánh tay ôm Nhạc Hàm, tư thế cực kỳ bá đạo.

Nhạc Hàm dựa vào người Kỳ Tuân, giá trị động tâm lại nhảy lên hai nấc.

Thang thái tử vốn đã nghẹn tức, lúc này thấy tiến độ điểm động tâm thì nhất thời bùng nổ: “Cái rắm, hai người chỉ là kết hôn trong khu Hỉ Kết Liên Lý mà thôi! Ai không biết hoạt động đó là gì chứ?”
Kỳ Tuân bình tĩnh nói: “Vậy ông nhìn số điểm động tâm của vợ tôi, lại so sánh với số liệu trên bảng xếp hạng động tâm, biết bọn tôi là ai chưa?”
Thang thái tử hoàn toàn không chú ý tới chuyện hoạt động Hỉ Kết Liên Lý, lúc này đương nhiên cũng không hiểu Kỳ Tuân có ý gì, nhìn chằm chằm anh hỏi: “Là ai?”
Kỳ Tuân cười lạnh: “Bọn tôi là cặp vợ chồng xếp thứ nhất, điểm động tâm bỏ xa cặp thứ hai!”
Nhạc Hàm đỏ mặt.

Kỳ Tuân vừa báo ra tên tuổi, quần chúng ăn dưa lại càng kích động hơn, nhất thời nhấn vào diễn đàn kiểm tra một phen, sau đó liền biết cặp chồng chồng này gọi là Chiến Ca cùng Oa Oa, về phần ai là Chiến Ca, ai là Oa Oa—- bởi vì thuộc tính công thụ của hai người quá rõ ràng nên không khó để đoán ai là ai.


Kỳ Tuân rõ ràng đang tỏ ra chồng chồng ân ái để lấy le, Thang thái tử thì càng phẫn nộ hơn, quay sang nói với Nhạc Hàm: “Đát Kỷ!”
Nhạc Hàm: “Tôi không phải Đát…”
Thang thái tử: “Tuy cậu đã kết hôn với hắn ta, thế nhưng ngoại trừ giả vờ làm vợ chồng ở trong game thì hắn ta còn có thể làm gì? Ảm Nhiên Thần Thương đã nói với tôi rồi, những chuyện cậu làm trước kia chính vì muốn phát tiết nỗi buồn khổ vì không tìm được bạn trai để nói chuyện yêu đương! Cậu thật sự rất muốn nói chuyện yêu đương! Có nằm mơ cũng muốn.


Quần chúng ăn dưa ‘wow’ một tiếng, sau đó bắt đầu nghị luận rôm rả.

Nhạc Hàm: cậu muốn giết chết Ảm Nhiên Thần Thương trước, sau đó giết luôn cả Thang thái tử! ! !
Khóe miệng Kỳ Tuân cũng co quắp, có chút quái lạ nhìn Thang thái tử.

Nhạc Hàm thẹn quá thành giận nói: “Ông đừng có nói nữa, tôi không phải người ông muốn tìm!”
Thang thái tử không nghe, chỉ nói: “Tôi không giống cái người đang ở bên cạnh cậu, tôi thật sự thích cậu, nguyện ý phát triển ngoài đời thực với cậu!”
Những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Nhạc Hàm cũng kinh sợ.

Thang thái tử nhìn Nhạc Nhạc, trịnh trọng nói: “Có thể cậu cảm thấy lo lắng, dù sao trước đây cậu đã thấy tôi theo đuổi A Tuyết, thế nhưng tôi có thể khẳng định, cậu là người duy nhất làm tôi cảm thấy rung động như vậy.

Tôi thích cậu, nằm mơ cũng muốn nhìn thấy dáng vẻ thật của cậu ở ngoài đời, muốn chạm vào cậu, ôm cậu.


Nhạc Hàm kinh ngạc.

Mà màn bày tỏ này của Thang thái tử cũng làm quần chúng vây xem chấn động, không ai ngờ được Thang thái tử nghiêm túc tới mức độ này.

Tần Ngọc Viện đứng ở bên kia, có chút xấu hổ, cũng có chút căm tức— nói như vậy Thang thái tử đối với Đát Kỷ là nghiêm túc, mà trước đây đối với cô chỉ là vui đùa một chút mà thôi?
“Tôi…” Nhạc Hàm há miệng, có chút nghẹn lời.


Cậu, hình như là lần đầu tiên được người ta nghiêm túc bày tỏ như vậy đi?
Cậu thật sự bị người ta bày tỏ!
Kỳ Tuân ở bên cạnh Nhạc Hàm, cảm nhận được phản ứng của người bên cạnh thì nghiêng đầu liếc nhìn, trong lòng có chút hoài nghi cùng cảnh giác.

Nhưng cảm giác chỉ thoáng qua mà thôi, anh đã chịu đủ cảm giác Oa này bị người đàn ông khác bày tỏ rồi, anh liền không chút khách sáo nói với Thang thái tử: “Đủ rồi, bớt nói mấy lời nhảm ruồi này với vợ tôi đi, tôi đã nói rồi, cho dù em ấy thật sự là Đát Kỷ thì bây giờ cũng là của tôi rồi, huống chi—“
Dừng một chút, Kỳ Tuân nói: “Đừng tưởng chỉ có một mình ông nghiêm túc.


Nhạc Hàm lại càng giật mình hơn nhìn qua người đàn ông ở bên cạnh.

Vừa vặn, Kỳ Tuân cũng chuyển mắt liếc nhìn cậu, nhưng Nhạc Hàm không hiểu được ánh mắt của đối phương.

Chiến Ca là nghiêm túc hay chỉ đơn thuần muốn chiến thắng ngôn luận với Thang thái tử?
…là, là vế sau đi?
Dù sao thì bọn họ chỉ mới quen biết hai ngày, lại còn là qua loa như vậy, so với cậu cùng Thang thái tử còn qua loa hơn…
Sắc mặt Thang thái tử không ngừng biến ảo, cuối cùng cắn răng, lớn tiếng giễu cợt: “Tôi thấy ông chỉ là tay mới, nhắc nhở một chút, Đát Kỷ chính là người có thể chiếm lấy Tú Cầu Lâu để ném tú cầu cả ngày, đang đi trên phố cũng có thể ngồi xuống bán mình, thấy trai đẹp liền muốn đùa giỡn, đi hoạt động cũng ép buộc đại boss khen mình đẹp!”
Nhạc Hàm: “…” Hay là giết quách cái tên này đi!
Kỳ Tuân không biến sắc: “Tôi đương nhiên biết rồi, không sao, tôi tiếp thu hết.


“Anh…” Thang thái tử giận.

Nhạc Hàm không biến sắc nói: “Cái kia, thật ngại quá, ông thật sự đã nhận nhầm người, hơn nữa cho dù ông không nhận nhầm thì tôi cũng không thích ông.


Vẻ mặt Thang thái tử lập tức trở nên đau đớn: “Đát Kỷ…”
“Tôi thật sự không phải là Đát Kỷ!” Nhạc Hàm nói, sau đó kéo Kỳ Tuân đứng dậy, thấp giọng nói: “Chúng ta đi thôi.


Kỳ Tuân gật đầu, liếc nhìn Thang thái tử cùng Tần Ngọc Viện: “Quả thực nên đi từ sớm rồi.


Sau đó, Nhạc Hàm nhấn bảng điều khiển bản đồ, không đợi nhóm Thang thái tử kịp tiến tới ngăn cản, hai người đã biến mất tại chỗ.

Hình ảnh chuyển đổi, hai người đã quay trở lại nhà tranh.


Vốn là một buổi chiều vui vẻ ngọt ngào, kết quả lại trở thành như vậy, tâm tình Nhạc Hàm có chút phức tạp.

Tâm niệm khẽ động, nghĩ lại thì, tạm thời không nói Thang thái tử, hình như cậu vẫn có chút thu hoạch khác đi? Vừa nãy Chiến Ca đã nói, cho dù cậu là Đát Kỷ, Chiến Ca cũng thích cậu!
Tình yêu online của bọn họ rốt cuộc có thật hay không, Nhạc Hàm không quản, chỉ riêng chuyện nick phụ—- Nhạc Hàm thật sự không muốn nói cho Chiến Ca biết, còn không phải vì cảm thấy xấu hổ với lịch sử đen của nick này sao, lúc này ánh mắt cậu sáng bừng, quay người khẩn trương hỏi đối phương: “Chiến Ca, anh thật sự thích Đát Kỷ à?”
Kỳ Tuân vừa ngồi xuống bàn gỗ rót cho mình một tách trà, nghe vậy liền đáp: “Hả? Không thích.


Nhạc Hàm: “Ơ?”
Kỳ Tuân kinh ngạc ngước mắt: “Trong tình huống vừa nãy sao tôi có thể nói không thích Đát Kỷ được chứ?”
Nhạc Hàm: “…”
Kỳ Tuân nhướng mày: “Không phải em thật sự là Đát Kỷ chứ?”
Nhạc Hàm chột dạ lắc đầu: “Em không phải!”
“Vậy thì tốt rồi.

” Kỳ Tuân sờ cằm: “Đát Kỷ không chỉ làm mấy chuyện Thang thái tử kể vừa nãy, ở trên chiến đường đụng phải ai cũng có thể uy hiếp đối phương làm chồng mình…” Biểu cảm của anh có chút vi diệu.

“…” Nhạc Hàm lúng túng: “Anh biết rõ thế?” Tuy đúng là vậy!
Kỳ Tuân ho nhẹ, dù sao cũng là tự mình thể nghiệm.

Thấy Nhạc Hàm có chút buồn, anh lại hỏi: “…em rất thích Đát Kỷ à?”
Nhạc Hàm nhỏ giọng: “….

rất thích.


Kỳ Tuân: “…không cho phép coi tên đó là tấm gương.


Nhạc Hàm: “…”
Tâm tình thực phức tạp.



Bình Luận (0)
Comment