Hàng Long Phục Hổ

Chương 216

Bọn họ vốn không hề truyền cho người ngoài, chứ đừng nói gì đến việc truyền cho chủng tộc khác...

Cùng vì loại cảm xúc này, tuy rằng lãnh đạo học viện cùng cảm thấy giật mình, nhưng ít nhất trên mặt vẫn còn duy trì sự bình tĩnh, nhưng bên phía Học viện Thái Thản lại nổ tung lên.

"Phong Lôi Phủ!".

"Điều này sao có thể, hắn làm sao có thể thi triển Phong Lôi Phủ!".

"Mạc Ngôn, Mạc Ngôn, hắn thi triển là Phong Lôi Phủ phải không!".

Bên phía học viện Thái Thản đã ồn ào cả lên, cũng có không ít người trực tiếp kêu tên Mạc Ngôn, nói Mạc Ngôn xác minh đó có phải là thật không, dù sao Mạc Ngôn chính là người của Phong Lôi Phủ Mạc gia, có phải Tiêu Hùng đang thi triển Phong Lôi Phủ hay không, nàng chỉ cần liếc mắt một cái thì có thể nhìn ra.

Mạc Ngôn đã sớm biết Tiêu Hùng biết sử dụng Phong Lôi Phủ, nhưng khi nàng nhìn thấy Tiêu Hùng thi triển ra Phong Lôi Phủ, trong ánh mắt lại tỏ ra vô cùng khiếp sợ.

Tuổi tác của Tiêu Hùng cũng không lớn hơn nàng bao nhiêu, từ nhỏ nàng đã bắt đầu tu luyện Phong Lôi Phủ, tới hiện tại đã có sức chiến đấu rất mạnh, nhưng là Phong Lôi Phủ nhưng vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, chỉ có thể miễn cường ở trạng thái bán dung hợp mà thôi, thế nên uy lực, phách đạo khi Tiêu Hùng thi triển Phong Lôi Phủ, cùng làm cho nàng thật sự hâm mộ.

Đây mới thực sự là Phong Lôi Phủ đi, cho dù Tiêu Hùng chỉ có thực lực Chiến Linh nhị trọng, nhưng khi hắn thi triển ra, đối thủ của hắn, tên võ giả thiên tài Lang Tộc bi kịch kia, đã hoàn toàn không có khả năng chống cự, vô cùng chật vật, bị thua chính là vấn đề thời gian mà thôi.

"Đúng, hắn đang thi triển Phong Lôi Phủ!".

Mạc Ngôn quay đầu, nhìn rất nhiều đồng học cùng với người của học viện Cuồng ở Sư xung quanh đang nhìn mình chằm chằm..., chậm rãi gật đầu, còn bổ sung một câu: "Hắn là đệ tử của một vị tổ tông có tên hiệu là Huyết Phủ Mạc Lý Cam thuộc Mạc gia chúng ta cách đây bốn trăm năm.".

Đám người đứng ở bên ngoài, đều cảm thấy chấn động, ngay cả người của Học viện Cuồng Sư cùng tỏ vẻ khó có thể tin được.

Không ngờ hắn thật sự đang thi triển Phong Lôi Phủ!

Hắn lại còn là truyền nhân của Phong Lôi Phủ Mạc gia!

Trên sân thi đấu, võ giả Lang Tộc suy sụp lui ra phía sau, thở dốc vài câu, bất đắc dĩ nói: "Ta nhận thua!".

Sau khi biết được vũ kỹ mà Tiêu Hùng đang sử dụng thật sự là Phong Lôi Phủ, thì việc võ giả Lạng Tộc nhận thua, cũng đã không làm cho bất cứ ai giật mình, bất kể là người của Học viện Cuồng Sư, hay là người của Học viện Thái Thản, đều như thế.

Người của học viện Cuồng Sư đã sớm chứng kiến nhiều trận chiến của Tiêu Hùng, trước đó khiêu chiến Ngô Đông Hạo, sau lại khiêu chiến với Chiến Linh tứ trọng Trương Mãnh, lại có thể dùng cứng đối cứng đánh bại Trương Mãnh, còn vừa chiến đấu vừa thăng cấp, hiện giờ đối thủ của hắn cùng chỉ là Chiến Linh tam trọng mà thôi, chuyện hắn thắng lợi, đã nằm trong dự đoán của mọi người, không có gì bất ngờ cả.

Mà đối với thú tộc mà nói, thì uy danh của Phong Lôi Phủ lại như sấm bên tai, huống chi rất nhiều người đang ngồi đây cùng đều từng nghe thấy uy danh của Huyết Phủ Mạc Lý Cam, Tiêu Hùng là đệ tử của Mạc Lý Cam, bằng vào sự mạnh mẽ của Phong Lôi Phủ, đánh bại đối phương thì cũng không có gì ngoài ý muốn.

Tiêu Hùng buông thống Đoản Bính Bạc Nhận Phủ xuống bên người, mỉm cười chào đối thủ, ánh mắt tập trung vào Mạc Ngôn đang ở xa xa, trong lòng mang theo vài phần ý cười.

Mạc Ngôn tại trường hợp như thế này công bố thân phận của mình, là muốn lợi dụng những người này, đem thân phận của mình xác thực trước, thì sau này những người khác sẽ không có cách nào phản đối?

Hồ nữ mới nhìn qua có vẻ hơi yếu kém này, thật ra cùng rất thông minh nha, nếu đến khi nước đã đến chân, mới công bố ra thân phận của mình, thì sẽ không thể làm cho người ta tin tưởng một cách dễ dàng, nhưng nếu thân phận đã bị mọi người biết được cách đó thật lâu, thì đến lúc nói ra, sẽ có thể làm cho người ta dễ dàng tin tưởng hơn nhiều.

Tiêu Hùng cũng không cảm thấy phiền phức khi Mạc Ngôn làm như vậy, hiện tại hắn đang suy nghĩ xem phải làm như thế nào mới có thể giúp Mạc Ngôn và Mạc gia, dù sao đây là điều mà Phủ Cuồng hy vọng mình giúp đỡ.

Tuy rằng việc Tiêu Hùng thắng lợi cũng không làm cho quá nhiều người ngạc nhiên, nhưng thân phận của Tiêu Hùng lại làm cho rất nhiều người cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Một nhân loại, lại có thể thành truyền nhân Phong Lôi Phủ của thú tộc, mà lão sư của hắn lại có thể là thiên tài xuất sắc nhất của Mạc gia ở bốn trăm năm trước là Huyết Phủ Mạc Lý Cam.

Tiêu Hùng có thể phát triển nhanh chóng như vậy, chẳng lẽ là vì hắn chiếm được truyền thừa của Mạc Lý Cam?

Nhưng mà Mạc Lý Cam có lợi hại đi nữa, thì hắn cùng chỉ tinh thông sử dụng phủ, đối với những thứ khác cũng không tinh thông?

Vậy phi châm, tiễn kỹ của Tiêu Hùng, là do hắn học của ai?

Còn có Dược Thiện mà Tiêu Hùng tinh thông, là do hắn của ai?

Tiêu Hùng giống như là một điều bí ẩn, làm cho người ta khó có thể thấy rõ, cùng bởi vì thế nên trên người hắn giống như có ánh sáng thần bí bao phủ.

Tiêu Hùng sắc mặt bình tĩnh về chỗ ngồi, tiếp tục quan sát người khác chiến đấu, ánh mắt Tiêu Hùng đã rơi vào vài cái đệ tử ngồi ở phía trước nhất của Học viện Cuồng Sư.

Trong đám người này, có Gia Cát Lưu Vân đã từng gặp mặt Tiêu Hùng một lần, ở bên cạnh Gia Cát Lưu Vân một vị nam tử tóc dài im lặng, thì đúng là người số một của Học viện Cuồng Sư, quái tài Tiêu gia, Tiêu Vân Sinh, cùng là Tiêu Vân Sinh xếp thứ nhất trên Sư Vương bảng, nghe nói hắn mới hai mươi ba tuổi, nhưng mà thực lực cùng đã gần tới Chiến Thánh, quả thật vô cùng lợi hại.

Phía sau Gia Cát Lưu Vân, là một tên nam tử dáng người cao gầy, bộ dạng đẹp trai tuấn tú, trên mặt luôn mang theo nụ cười thản nhiên, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái, đây là Bách Lý Băng, xếp thứ ba trên Sư Vương bảng, nhưng mà cái tên này cùng với bộ dáng của hắn lại không hề phù hợp.

Top 3 của Sư Vương bảng đều xuất hiện ở nơi này, có thể thấy được Học viện Cuồng Sư quan tâm tới lần thi đấu này như thế nào, tuy rằng chỉ là thi đấu luận bàn, nhưng việc này liên quan đến vinh dự của học viện, ai lại không thích chiến thắng cơ chứ?

Có lẽ là cảm nhận được ánh mắt đánh giá của Tiêu Hùng, Gia Cát Lưu Vân quay đầu, hướng về phía Tiêu Hùng cười nhẹ nhàng, khẽ gật đầu.

Động tác này của Gia Cát Lưu Vân, làm cho Tiêu Vân Sinh cùng Bách Lý Băng ở bên cạnh chú ý, Bách Lý Băng có chút tò mò quay đầu lại nhìn thoáng qua Tiêu Hùng, nghiêng đầu hỏi: "Sao, ngươi quen biết hắn à?".

Gia Cát Lưu Vân thản nhiên trả lời: "Hắn là bạn tốt của Gia Cát Phong, lúc trước Gia Cát Phong bỗng nhiên tỏ ra khác thường, về đến nhà liền điên cuồng khổ tu, ta không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà ta nghĩ chắc chắn có quan hệ đến hắn, huống chi hắn là người hợp tác với Gia Cát gia chúng ta, tự nhiên có quen biết rồi.".

Ánh mắt Bách Lý Băng sáng lên, Tiêu Hùng chưa từng công khai thừa nhận bản thân hắn là ông chủ giấu mặt của Bách Thiện Đường, nhưng mà cùng có một ít người biết được tin tức này, hiện giờ nghe thấy Gia Cát Lưu Vân nói ra, thì vẫn cảm thấy khiếp sợ.

Tiêu Vân Sinh ở bên cạnh cùng quay đầu lại, nhìn thoáng qua Tiêu Hùng một cái, thản nhiên nói: "Thực lực tăng lên nhanh chóng, mới năm nhất cùng đã tiến vào Sư Vương bảng, là một kẻ mạnh mẽ!".

Gia Cát Lưu Vân nhìn qua Tiêu Vân Sinh, cười hắc hắc nói: "Thật ra mà nói, hắn cùng là người thuộc Tiêu gia các ngươi, hiện giờ lại giống như rồng bay lên trời, mà Gia Cát gia chúng ta cùng nhờ đó mà chiếm được lợi ích lớn.".

Tiêu Vân Sinh khẽ nhíu chân mày nói: "Chuyện năm đó, ban đầu vốn cũng không chia ra đúng sai, ngay cả Lục Đạo Tỏa Mạch Thuật đều không ép được hắn, chỉ có thể nói trời chưa bò rơi hắn, như mà việc này cũng không có gì phải hối hận...".

Ánh mắt Gia Cát Lưu Vân mang vài phần vui sướng khi người khác gặp họa nói: "Hiện tại hắn đã là Chiến Linh nhị trọng rồi, vậy các ngươi có biết hắn mới thức tỉnh huyết mạch cách đây hai năm hay không, trong thời gian hai năm, huyết mạch thức tỉnh ba lần, theo lực tăng lên tới Chiến Linh nhị trọng, tốc độ này, chỉ sợ là ngay cả Tiêu Vân Sinh ngươi cùng làm không được...".

Ánh mắt Tiêu Vân Sinh đột nhiên co rút lại, Bách Lý Băng ở bên cạnh cùng chấn động, bọn họ đều là một trong các đệ tử xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ tuổi của ba đại gia tộc, mục tiêu của bọn họ vẫn luôn là người ở phía trước, từ trước đến nay chưa bao giờ chú ý đến người bị bọn họ bò rơi ở phía sau, hiện giờ lại nghe nói, ở phía sau bọn hắn lại xuất hiện một kẻ mạnh mẽ như vậy, sẽ không khỏi cảm thấy giật mình.

Im lặng một lát, Tiêu Vân Sinh chậm rãi gật đầu nói: "Tốc độ thăng cấp như vậy, thì đúng là ta không bằng hắn!

Gia Cát Lưu Vân nhìn Tiêu Vân Sinh, trong mắt toát ra vài phần nể phục, Tiêu Vân Sinh hoàn toàn xứng đáng làm người thứ nhất trong toàn bộ Học viện Cuồng Sư, hắn có thể thản nhiên thừa nhận hắn không bằng người khác như thế, thì cũng đã là rất tốt rồi.

Gia Cát Lưu Vân ngẫm nghĩ, lại mở miệng nói: "Nghe nói lúc trước gia chủ Tiêu gia cùng trưởng lăo Tiêu gia từng đi tìm Tiêu Hùng cùng phụ thân hắn, nhưng lại mâu thuẫn rời đi, còn xuất hiện xung đột, nghe nói Tiêu Hùng đã từng nói, sẽ có một ngày sẽ rửa mối nhục này, ở trong học viện, có đệ tử Tiêu gia, âm thầm ra tay chống lại Tiêu Hùng, hình như thù hận càng ngày càng sâu rồi...".

Tiêu Vân Sinh nhíu mày, những gì mà Gia Cát Lưu Vân vừa nói thì hắn chưa bao giờ nghe thấy, nhưng mà Tiêu Vân Sinh cũng không nói gì thêm, nhưng trên mặt Bách Lý Băng ở bên cạnh lại toát ra vài phần kinh ngạc, không ngờ tên Tiêu Hùng lại dùng cảm đến vậy, đối với gia chủ và trưởng lão của Tiêu gia, mà vẫn dám nói ra những lời như thế.

Đúng là một kẻ dùng cảm!

Tiêu Hùng tự nhiên không biết đám người Gia Cát Lưu Vân vừa thảo luận về mình, hắn vẫn đang im lặng nhìn thi đấu dưới sân, khi đến lượt đám người Tiêu Vân Sinh ra sân, Tiêu Hùng lại mở to hai mắt ra nhìn.

Người đầu tiên lên thi đấu trong ba người là Gia Cát Lưu Vân, bởi vì hắn là đại biểu của năm thứ hai, thực lực của Gia Cát Lưu Vân là Chiến Linh thất trọng, đối thủ của hắn lại chỉ có thực lực Chiến Linh tứ trọng, hai bên thi đấu, thì kết quả đã được đoán trước.

Gia Cát Lưu Vân thắng một cách vô cùng gọn gàng, thoải mái.

Chờ một lúc, đến lượt đệ tử năm thứ tư thi đấu, thì Tiêu Vân Sinh lên đài thì đấu, khi Bạch Hổ Vương Chiến Hồn hiện ở trên người hắn, thì tất cả mọi người đều khiếp sợ rồi.

Chiến Linh bát trọng!

Không ngờ thực lực của Tiêu Vân Sinh đã đạt đến Chiến Linh bát trọng, Tiêu Hùng hít một hơi thật sâu, trong lòng thầm than tên Tiêu Vân Sinh này quả nhiên là một kẻ mạnh mẽ, tuổi còn trẻ như vậy mà đã có được thực lực như thế, thật sự khó mà có được!

Thực lực đối thủ của Tiêu Vân Sinh cũng rất mạnh, Chiến Linh thất trọng, trên Thú nhân này vốn là thiên tài vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng khi hắn phải chống lại Tiêu Vân Sinh, thì cũng không có chút cơ hội chiến thắng nào, Tiêu Vân Sinh dễ dàng chiến thắng trận này.

Tiêu Vân Sinh đạt được thắng lợi, thì vẻ mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh như cũ, rõ ràng việc thắng lợi trận chiến này, cũng không hề làm cho hắn cảm thấy tí hứng tí nào.

Tiêu Hùng so sánh một chút, tuy rằng bây giờ Gia Cát Lưu Vân vẫn kém hơn Tiêu Vân Sinh một chút, nhưng mà Gia Cát Lưu Vân mới là đệ tử năm thứ hai, còn Tiêu Vân Sinh đã là đệ tử năm thứ tư, nếu như tính luôn chuyện này, thỉ Gia Cát Lưu Vân chưa chắc đã thua kém Tiêu Vân Sinh.

Người cuối cùng lên sàn thi đấu là Bách Lý Băng cảm thấy có chút buồn bực, thực lực của hắn cùng là Chiến Linh thất trọng, thực lực đối thủ của hắn cùng tương đương, nhưng trong khi chiến đấu, hắn lại sơ ý một chút, bị đối thủ áp chế hoàn toàn, cuối cùng thua trận.

Thời điểm Bách Lý Băng kết thúc chiến đấu, cả người đều ướt đẫm giống như mới vừa từ dưới hồ nước đi lên, có thể thấy được trận đấu này gian khổ cờ nào.

Bởi vì so đấu theo độ tuổi, thế nên những đệ tử mạnh nhất của Học viện Cuồng Sư gần như không trực tiếp gặp nhau, cùng chỉ có Bách Lý Băng xui xẻo một chút, kết quả cuối cùng, trong mười lăm trận thi đấu, Học viện Cuồng Sư chiến thắng chín trận, Học viện Thái Thản chiến thắng sáu trận, cũng không hơn kém nhau nhiều lắm.

Đối với chuyện thắng thua, Tiêu Hùng cũng không quá chú ý đến, chuyện mà hắn càng thêm chú ý là đám người Tiêu Vân Sinh, Top 3 của Sư Vương bảng, theo thứ tự là người thuộc ba đại gia tộc, điều này cùng thể hiện ra thực lực của những cao thủ trẻ tuổi đứng đầu của ba đại gia tộc, Tiêu Hùng muốn trèo lên đỉnh của Học viện Cuồng Sư, thi những người này đều sẽ là đối thủ mạnh mẽ chặn đường hắn.

Sau khi thi đấu kết thúc, thì đội ngũ giao lưu của Thú tộc sẽ rời đi vào ngày hôm sau, Tiêu Hùng chuẩn bị đi cùng những người này tới Mạc gia ở thú tộc, sau đó hắn nhất định phải đi đến hồ Bích Ba.

Tiêu Hùng hẹn Gia Cát Phong cùng Cao Phi, đem chuyện về Phong Lôi Phủ nói cho hai người bọn hắn, hai người nghe thấy choáng váng.

"Truyền nhân của Phong Lôi Phủ?".

Gia Cát Phong trừng to hai mắt, khó có thể tin được nói ra: "Ngươi không phải truyền nhân của Nguyệt Thần Tiễn hay sao, tại sao lại biển thành truyền nhân của Phong Lôi Phủ...".

Tiêu Hùng có chút xấu hổ trả lời: "Khục khục, ta học tương đối đa dạng, tương đối đa dạng...".

Gia Cát Phong nhìn chằm chằm Tiêu Hùng, sửng sốt một lúc lâu, bỗng nhiên thở dài một tiếng nói: "Được rồi, phủ kỹ của ngươi là từ Phong Lôi Phủ, tiễn kỹ của ngươi là từ Nguyệt Thần Tiễn, ngươi còn tinh thông Dược Thiện, à, còn có phi châm, cho dù Dược Thiện là do ngươi tự học thành tài đi, vậy ngươi có thể nói cho ta biết, phi châm của ngươi là từ đâu ra?".

Tiêu Hùng nhìn ánh mắt thẳng tắp của hai người, cười khổ nói: "Phi châm chính là thủ đoạn nhỏ, chỉ để phụ trợ, ta vẫn chưa thể tinh thông...".

"Không cần biết tinh thông hay không tinh thông, ngươi liền nói cho ta biết, phi châm là do ngươi học của ai, hình như người dùng phi châm làm vũ khí cũng không nhiều lắm...".

Nếu mọi người đã biết đến Nguyệt Thần Tiễn, Phong Lôi Phủ, thì Tiêu Hùng cũng không cần phải che dấu Vô Anh Châm nữa, lập tức gật đầu, trả lời một cách thành thật: "Được rồi, ta nói, là Vô Ảnh Châm.".

Cao Phi lặng đi một chút, hắn cũng không biết Vô Anh Châm là gì, nhưng mà Gia Cát Phong ở bên cạnh lại trừng to hai mắt, kinh ngạc hỏi: "Câu Hồn Đoạt Phách Thập Tam Châm, sở trường của Hồng Y Châm Nương?".

Câu Hồn Đoạt Phách Thập Tam Châm?

Tên này hắn chưa bao giờ nghe nói qua, nhưng mà Hồng Y Châm Nương... Đây không phải là Châm Tả sao, từ trước đến nay nàng vẫn luôn mặc một bộ đồ màu hồng mà?

Tiêu Hùng đau đầu: "Ta nghĩ chắc là vậy.".

Gia Cát Phong nhìn Tiêu Hùng như nhìn một con quái vật: "Chẳng lẽ ngươi mở ra một tòa bảo tàng nào đó? Bất kể là Phong Lôi Phủ, Nguyệt Thần Tiễn, hay là Vô Anh Châm, cùng đều là vũ kỹ mạnh mẽ nổi tiếng một thời, thế nhưng ngươi lại có thể tu hành ba loại vũ kỹ này một lần, nhưng lại có thể tu luyện có thành tựu, ta không thể không phục ngươi được... Người anh em, ngươi thật sự quá trâu bò rồi!".

Cao Phi tò mò nhìn Tiêu Hùng, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, nếu Gia Cát Phong biết được Tiêu Hùng tùy tay đem tâm pháp cùng vũ kỹ Thiên cấp của gia tộc Thiểm Điện Kim Ưng ném cho mình, vậy thì chắc hắn sẽ càng thêm giật mình đi?

Nhưng mà rốt cuộc Tiêu Hùng đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại có được nhiều tâm pháp vũ kỹ mạnh mẽ như vậy, chẳng lẽ hắn thật sự chiếm được một cái bảo tàng lớn sao?
Bình Luận (0)
Comment