Hạnh Phúc Tự Nắm Bắt [Fanfic Hoa Dĩnh]

Chương 51

Chuyện đêm ngày 16 xảy ra ở Bắc Ảnh ngoài những người trong cuộc thì không hề ai biết. Thế nhưng ở Đài Loan, cách xa Bắc Kinh cả ngàn dặm, vợ chồng Tuấn Kiệt - A Kiều vui như có lễ hội. Nancy không những chụp ảnh mà còn khuyến mại thêm cho cô một đoạn video nụ hôn ngọt ngào của Kiến Hoa và Lệ Dĩnh. Cả đêm đó, A Kiều xem đi xem lại đoạn video, chốc lại kéo tay chồng mình:

"Ông xã, Hoa ca cũng thật là lãng mạn. Chuẩn bị kỳ công như vậy. Em không biết Hoa ca còn có mặt cuồng nhiệt thế kia, ước gì em được ở đó để chứng kiến"

Tuấn Kiệt chỉ gật gù hưởng ứng "Yêu rồi mà"

Tuấn Kiệt cũng không thể biết được A Kiều đã xem lại đoạn video đó bao nhiêu lần. Dường như nó đã trở thành thú vui thường ngày của cô, rảnh rỗi lại lôi ra xem. Không tới mức cuồng nhiệt như vậy, nhưng Tuấn Kiệt cũng đặc biệt phấn khởi. Là bạn thân của Kiến Hoa, thấy bạn của mình đã tìm được hạnh phúc, Tuấn Kiệt đương nhiên tâm tình vô cùng vui vẻ. Kế hoạch tác hợp cho bọn họ của A Kiều không những đi đúng hướng mà còn mỹ mãn như vậy. Vì thế hôm sau anh nghỉ hẳn một ngày đưa A Kiều đi shopping, còn A Kiều cao hứng đến mức làm loạn weibo Hoa Kiệt chỉ bằng vài cái icon hình trái tim kèm theo nụ hôn gió. Những fans theo dõi weibo Hoa Kiệt được phen náo loạn, khi không kênh thông tin duy nhất về thần tượng của họ đột nhiên lại gửi nhiều trái tim đến vậy. Lại còn mấy dòng trạng thái úp mở kiểu như "Mùa đông lạnh mấy rồi cũng được sưởi ấm khi tới mùa xuân...", nào là "Đã thấy nắng trong tim...". Mấy người còn sẵn tâm thái có khi Hoa Kiệt sẽ công khai tình yêu của Kiến Hoa nhưng cuối cùng vẫn được thở phào nhẹ nhõm. Trước đây họ vẫn vài phần đoán được người quản lý tài khoàn weibo của Hoa Kiệt có thể là một cô gái trẻ nên tâm tình nhiều khi có đôi phần bộc phát khó kiểm soát, vụ status chúc mừng Trung thu cách đây cả tháng là ví dụ điển hình. Nhưng có nằm mơ hay nghĩ ra câu chuyện cười bất ngờ nhất họ cũng không thể nghĩ ra được, Hà Ngọc Kiều, phu nhân của một trong hai người sáng lập Hoa Kiệt là người cầm trịch tài khoản đó.

Đó là không kể A Kiều còn giấu Tuấn Kiệt lập một tài khoản giả, tham gia quản trị một trang weibo, đại loại là một hội fan hâm mộ couple Hoa Dĩnh, ngôn ngữ giới trẻ bây giờ vẫn gọi là shipper Hoa Dĩnh. Cả ngày cô cắm cúi vào ipad, nhiều lúc còn cười một mình. Tuổi cũng không còn trẻ trung gì nhưng cùng một đám fan ngày ngày tưởng tượng viễn cảnh hai thần tượng của mình đến với nhau. Cô còn nhiệt tình tung gian tình từ những bức ảnh trên phim trường Hoa Thiên Cốt mà ngay đến khổ chủ cũng không biết những tấm ảnh đó từ đâu mà có. Niềm vui của A Kiều bây giờ chính là ngày ngày ngâm cứu đống ảnh mà Khang Vũ và Nancy gửi cho cô, lựa những tấm nói nôm na là nửa nọ nửa kia, gian tình không quá rõ nhưng vẫn làm dấy lên hy vọng cho trái tim con dân lục giới mà đăng lên. Công việc không lương này thật tốn nhiều thời gian nhưng khiến cô vô cùng vui vẻ.

...

Kiến Hoa không có weibo thì không nói, nhưng Lệ Dĩnh quả thật bất ngờ khi biết được có nguyên một hội những người ủng hộ hai người đến với nhau. Mà chuyện hai người đến hiện nay cũng đâu có nhiều người biết.

"Sư phụ, phim còn chưa có chiếu mà lục giới đã phát hiện gian tình rồi" - Lệ Dĩnh mắt vẫn dán vào màn hình còn một tay thì cầm điện thoại nói chuyện với Kiến Hoa.

"Vậy chứng tỏ chúng ta rất đẹp đôi, coi như họ tinh mắt" - Lệ Dĩnh nguýt Kiến Hoa một cái, từ đêm hôm ở Bắc Ảnh, anh nói chuyện càng dạn dĩ hơn. Không biết đây là anh tự tin về chuyện hai người hay là không nắm bắt được nguy cơ bại lộ.

"Nhưng mà mấy tấm ảnh trên này, chúng ta chưa từng chụp mà sao trên mạng lại có?" - Đây vẫn là điều Lệ Dĩnh thắc mắc mãi. Trên mạng xuất hiện tấm hình anh giữ lấy eo cô, bế nhấc từ thuyền lên bờ, còn ảnh anh ôm chặt bên vai cô trong khi cô lại chăm chú nghịch điện thoại...Ảnh hai người chụp với nhau đều chỉ có trong máy điện thoại của hai người, hoặc của nhân viên chụp ảnh trong đoàn, nhưng ảnh đó nếu đăng lên sẽ dẫn nguồn. Còn mấy tấm ảnh trên mạng kia thì xuất xứ hoàn toàn bí ẩn.

"Cái đó em phải hỏi Nancy hay Khang Vũ xem họ có rảnh rỗi tham gia cái hội đó không. Anh thấy hai người họ cũng có vẻ giống shipper cuồng nhiệt lắm"

"Ai da, sư phụ, sao anh cứ đùa hoài vậy, em đang nói chuyện quan trọng mà"

"Chuyện đó không tốt sao, tránh sau này chúng ta công khai họ lại ngã ngửa, anh lại thấy rất tốt"

"Hứ!" - Lệ Dĩnh cong môi hờn dỗi. Là cô đang lo lắng chuyện hai người có nguy cơ bị lộ sớm trước khi chiếu phim, mà anh lại chẳng mảy may ý kiến gì. Lại còn có vẻ rất thích thú.

Kiến Hoa rất vui vẻ vì phản ứng của Lệ Dĩnh. Bây giờ đối mặt với anh, sự xấu hổ ngại ngùng trước kia của cô hầu như đã biến mất. Thay vào đó đều là điệu bộ nũng nịu đáng yêu vô cùng tự nhiên. Từ lúc hai người xác định tình cảm với nhau, Kiến Hoa tâm tình vui vẻ nhiều lúc không kìm được ngồi một mình mỉm cười. Điều mà trước nay đều chưa bao giờ xảy ra. Những người hợp tác cùng với anh cũng cảm thấy khó hiểu. Bề ngoài mặc dù vẫn là Kiến Hoa trước kia, sau mỗi cảnh quay thì đều về một góc, sống với thế giới riêng của mình. Nhưng bây giờ gương mặt đó không lãnh đạm như xưa nữa mà ánh lên tia hạnh phúc. Điện thoại tự nhiên từ vật ngoài thân, hay để Khang Vũ cầm hộ nhưng nay lúc nào cùng kè kè bên cạnh.

"Sắp tới có thể em sẽ gặp một người, đảm bảo em sẽ thích. Cô ấy là fan cuồng của em. Đến lúc đó em sẽ biết thế nào là shipper chính hiệu."

...

Đài Loan,...

"Ông xã, đi mà, nếu anh cho em đi cùng thì muốn em làm gì cũng được" - A Kiều phụng phịu nài nỉ, Tuấn Kiệt ở bên vẫn không có dấu hiệu gì đã lay động.

"Không được, anh với Kiến Hoa đi chung. Với lại em cũng chưa bao giờ đến mấy chỗ đó, sao lần này nhất quyết muốn đi?"

"Em chỉ muốn gặp cô ấy một lần thôi mà, vé mời cũng có thể kèm theo 1 người đấy thôi."

"Sau này nếu họ lấy nhau, em muốn gặp thế nào cũng được. Chứ tính kích động của em có khi sẽ làm bại lộ."

A Kiều tức tối nhìn Tuấn Kiệt. Cô hầu như đều đứng sau hậu trường, có ít người biết cô là vợ Tuấn Kiệt, việc cô có gặp hay nói chuyện với Lệ Dĩnh một chút thì đâu có ảnh hưởng gì. Cũng chỉ chiếm thêm một chỗ trên máy bay mà thôi.

"Nếu anh không cho em đi, em sẽ về nhà mẹ..." - Chiêu này của A Kiều dùng đã nhiều lần, Tuấn Kiệt biết cô chỉ giận dỗi tức thời, chứ đã bao giờ cô bỏ về nhà mẹ đâu. Bởi lần nào anh cũng chiều theo ý cô, còn lần này anh không thể đồng ý. Thế nhưng, A Kiều còn chưa nói hết câu:

"...cùng với con..."

Ba chữ cuối cùng như một luồng điện lớn xẹt ngang Tuấn Kiệt. Vẻ mặt của anh một chữ "kinh ngạc" cũng không miêu tả hết.

"Con? Con nào...?" - Dù cảm xúc có cả kinh nhưng Tuấn Kiệt vẫn đánh ánh mắt dò xét lên A Kiều. Vợ anh có trò quỷ gì mà chưa từng làm chứ.

A Kiều nguýt Tuấn Kiệt một cái, một tay xoa bụng phẳng lì, một tay ném cho Tuấn Kiệt một tờ giấy nhỏ, trông giống như phiếu xét nghiệm. Tuấn Kiệt sung sướng nhìn kết quả lắp bắp không nói nên lời:

"Bà xã, a..nh sắp làm c..h..a rồi sao"

A Kiều hài lòng với phản ứng hạnh phúc của Tuấn Kiệt, trông anh là một biểu cảm chờ đợi một xác nhận từ cô. A Kiều khẽ gật đầu. Hai người kết hôn đã 5 năm, dù cả hai đều không có vấn đề gì nhưng vẫn chưa thể có con. Tin tức này đối với Tuấn Kiệt mà nói không gì có thể sánh bằng.

"Ông xã, thế nào, có nên chiều em cho em đi cùng lần này không?" - A Kiều vẫn quyết tâm bằng được, cơ hội này cô không thể bỏ qua.

"Được, em nói gì cũng chịu hết"

Bây giờ, có ra điều kiện gì thì Tuấn Kiệt cũng đều đồng ý với cô. A Kiều mừng thầm kế hoạch bám đuôi đã thuận lợi bước đầu tiên. Chuyến đi này chắc chắn sẽ có nhiều thu hoạch, phải túm được gian tình về thỏa lòng dân chúng.

"Bắc Kinh, ta đến đây"
Bình Luận (0)
Comment