Hành Trình Bất Tử

Chương 71

HÀNH TRÌNH BẤT TỬ
TẬP 2: Thành phố thây ma



Trên bầu trời đang diễn ra một cuộc chiến không khoan nhượng giữa các thực thể siêu nhiên. Một con rồng toàn thân phủ giáp sáng tựa như một toà lâu đài biết bay. Chiếc tiêm kích mạ vàng óng ánh lượn vèo vèo với tốc độ vượt quá 10 Mach. Con hoả long kiêu dũng phì phò ra những hơi thở rực lửa. Và đấu trường của họ là một cơn bão ầm ì đang giữa hồi tập trung sức mạnh.

Thiết long hút lấy những tia lửa điện về phía mình, tạo ra một quả cầu sét đầy đe đoạ. Nó phun khối năng lượng xoèn xoẹt nổ kia thẳng vào chỗ Vulcanos. Tuy hoả long đã nhanh nhẹn đảo mình né đi, nhưng từ trường của quả cầu vẫn hút lấy con rồng về phía cái chết. Bên trong tâm trí của Vulcanos, Andy có thể cảm nhận rõ ràng mùi cháy khét tràn ngập trong không khí, cơn đau rát bỏng ở vùng lưng do mới trúng đòn. Thiết long lại dùng chiếc đuôi gai khổng lồ của mình quật tới. Vulcanos sợ hãi tránh xa, nhưng không chắc bản thân có thể thoát khỏi đòn sát thủ này không.

Những tiếng đạn tành tạch nổ ra giòn dã. Chiếc tiêm kích vàng đang hỗ trợ đồng minh trong cuộc chiến mất cân đối này. Cỗ máy hình tam giác khạc ra những chùm sáng lao ầm ầm về phía kẻ thù. Khi vừa chạm mục tiêu, đầu đạn gây ra những vụ nổ trên bề mặt giáp rồng. Nhưng có lẽ do kích thước con rồng quá lớn, đòn tấn công này không đem lại hiệu quả gì, mà còn khiến đối phương nổi điên thêm.

Andy không hiểu tại sao Vulcanos lại quyết đối đầu với kẻ địch quá mức hùng mạnh này. Thiết long là một con rồng đã trưởng thành có kích thước gấp mấy chục lần Vulcanos. Rồng lửa bay vòng lên trên, phun ra đòn tấn công sở trường. Bộ giáp của thiết long sáng lên màu đỏ rực dưới sức nóng của ngọn lửa rồng. Có lẽ chiêu phun lửa sẽ hữu hiệu hơn nếu Vulcanos có kích thước tương đương đối thủ. Đằng này con rồng bạc chỉ bị phỏng ở chóp mũi, chứ không nguy hại đến tính mạng là mấy.

Thành Nhân đổi chiến thuật của mình. Cậu ta bắn ra hai lao móc cắm phập vài phần lưng của thiết long. Những chiếc lao xuyên thủng cả phần giáp, móc vào lớp da dày của con rồng. Một trận pháp khác lại xuất hiện giữa bầu trời. Chiếc tiêm kích vàng bay xuyên qua, xuất hiện phía bên kia là thân người giáp vàng uy dũng.

Sấm lại nổ ra đì đùng khắp xung quanh, Thành Nhân sợ hãi cắt ngang sợi xích để tránh bị nhiễm điện trên thân con rồng. Phần bị cắt đứt lập tức tan biến trong ánh sáng lấp lánh. Đó là phép thuật của bộ giáp, khi rời khỏi nguồn gốc phép thuật, phần cắt rời này ngay lập tức tiêu biến và quay trở về vị trí vốn có của mình.

Thiết long hung hãn quay đầu, khạc ra thêm một quả cầu sét thứ hai. Lần này Vulcanos tránh kịp, nhưng nó lại hoảng hồn đuổi theo viên đạn lạc kia. Andy thấy mình lao qua hàng hàng lớp lớp mây mù xám xịt, mặt đất xuất hiện và lao vùn vụt về phía anh. Trước mắt Andy là vòng xoay lớn có bức tượng đen một người cưỡi ngựa. Anh thấy được chính bản thân mình đang ngơ ngác nhìn trên bầu trời.

Andy giật mình, rời khỏi tầm mắt của con rồng. Anh đang đứng bên dưới một cơn mưa những hòn sét rơi ầm ầm xuống đất. Andy nắm lấy bà Rota chạy cho nhanh khỏi tầm huỷ diệt của cơn mưa sấm sét. Một hòn sét vừa chạm xuống đất đã nổ tung. Sức mạnh huỷ diệt của vụ va chạm tương đương vụ nổ các loại mìn chống xe cơ giới. Mặt đất bị cày nát, mảnh vụn bay tứ tán khắp nơi.


Nếu như Andy không phải nô lệ máu, còn Rota không phải yêu tinh thì cả hai đã bị ép chết bởi sóng xung kích của vụ nổ. Bà già bật cánh ra, nhanh chóng bay né tránh cơn mưa kinh hoàng đang dội xuống đầu mình. Andy giật mình, phát hiện bản thân anh mới là người chịu nguy hiểm nhiều nhất trong tình huống này. Ngoài cách chạy thật nhanh, anh không còn biết làm gì khác.

Một chiếc bóng lớn che khuất bầu trời, và sau đó Andy cảm nhận cả người bị một cái ôm khủng bố chụp lấy. Vulcanos đã cố lượn đi thật nhanh nhưng vẫn bị một hòn sét khác đục thủng da cánh. Con rồng loạn choạng té nhào xuống mặt đường nhựa, vẫn không quên bảo hộ Andy cho thật tốt. Anh nằm trên bụng rồng, lập tức ra lệnh cho nó thu nhỏ lại. Với kích thước của thằn lằn, xác xuất bị trúng đòn của Vulcanos sẽ được giảm thiểu đến mức tối đa.

Nhưng đây cũng là lần đầu tiên hoả long không vâng lời kỵ sĩ của mình.

Con rồng lật người lại, cố che chắn cho Andy ở phía bên dưới. Anh có thể cảm nhận từng cú giật nẩy, khi Vulcanos trúng đòn trong lúc che chở cho mình. Vùng đất xung quanh chỗ hoả long bật tung lên, ầm ầm nổ sau mỗi hòn sấm sét. Andy gào thét ra lệnh cho Vulcanos mau thu nhỏ lại để né đòn không kích của thiết long. Con rồng rũ xuống như bắp cải trong cơn mưa đá. Anh đành phải dùng biện pháp mạnh, xâm nhập vào tâm trí của Vulcanos để bắt nó làm theo ý mình.

Hoàn toàn là bóng đen vô tận. Andy bật khóc khi nhận ra Vulcanos đã bất tỉnh từ trước. Anh lấy câu thần chú từ trong trí nhớ của mình điều khiển cơ thể rồng thi triển phép thuật. Nguồn sức mạnh nội tại trào ra khỏi trái tim lửa, phủ kín toàn thân sinh vật quyền năng. Câu thần chú đang thu gọn cơ thể hoả long lại, xương bắt đầu kêu răng rắc còn cơ bắp thì vặn vẹo biến hình. Andy nắm chặt tay lại, cố duy trì phép thuật thu nhỏ. Đến khi nhìn thấy chính cơ thể mình, anh mới thoát ra khỏi tâm trí của Vulcanos.

Cơn mưa sấm sét vẫn chưa dừng lại, nhưng Andy sẽ không để nó làm hại người bạn đường của mình thêm được nữa. Anh kêu gọi đến dòng chảy sinh mệnh và biến nó thành nguồn năng lượng có thể sử dụng. Chiếc gương trong suốt, lung linh như mặt nước xuất hiện bên trên đầu Andy. Minh Kính là loại vũ khí có thể phản xạ lại hết toàn bộ đòn tấn công của kẻ địch.

Thế nhưng Andy lại không đủ sức để thu triển một đòn phòng ngự hoàn hảo đến vậy. Nguồn năng lượng trong cơ thể anh vẫn còn ở mức cạn kiệt. Từ khi tỉnh lại sau cơn thập tử nhất sinh, Andy chưa từng được tiếp thêm chút máu nào. Anh là một con ma cà rồng đói khát và yếu ớt nhất.

Andy bỏ chạy, kéo theo Minh Kính trên đầu như một chiếc ô vô hình. Anh chỉ dùng chút khả năng nhỏ mọn để đào thoát khỏi cơn mưa thảm hoạ. Trên tay ôm sinh vật đáng thương đã cháy xém, bốc mùi khét kẹt, Andy chạy nhanh đến trạm xe bus. Anh nhào xuống gầm một chiếc xe hai tầng, ẩn núp bên dưới khối sắt đồ sộ nặng mấy chục tấn. Những món đồ kim loại là thứ cứu mạng một khi phải đối mặt với tai hoạ sấm sét. Andy có thể nghe được tiếng lách tách khi nguồn năng lượng cả triệu volt chạy rần rần qua khung sắt của chiếc xe.

Những chiếc bánh xe cao su cháy tan ra thành hắc ín, nhoen nhoét khắp bốn góc. Hơi nóng khủng khiếp phả ra như thể đang có một vụ cháy rừng ngay trên đầu Andy. Cuối cùng là một vụ nổ làm chiếc xe bus bật tung ra khỏi chỗ đậu. Andy co rúm người lại, gồng mình chịu đựng cái chết đang ập đến gần.


Chỉ còn lại im lặng kinh hoàng và khói bụi mù mịt. Vụ nổ xe bus là dư âm cuối cùng từ đòn tấn công của thiết long. Những hạt điện tích đã kéo đám mây lại thành mưa. Nước ầm ầm rơi xuống mặt đất, xoa dịu nỗi đau bị cày xới. Tiếng lửa cháy lách tách nhỏ dần và sau đó là tiếng ầm ầm của cơn mưa nhiệt đới. Màu trắng xoá từ đằng xa kéo tới nhanh như cơn lũ quét, Andy bị nhấn chìm trong bầu không khí sũng nước. Anh chống người ngồi dậy, chuyên chú nhìn ngắm con thằn lằn màu đỏ nằm trong lòng mình.

“Hêy, anh bạn, cậu thế nào rồi?” Andy kết nối tâm trí với con rồng.

Một tia sáng lập loè cố phá tan màn đêm. Vulcanos run lên, rồi ngay sau đó lại chịu thua cơn hôn mê mệt mỏi. Hoả long không nói gì, nhưng chỉ kịp chia sẽ cho anh một ký ức buồn man mát. Nó không muốn nhìn thấy Andy chết, không muốn lại mất người bạn của mình một lần nữa. Andy gục đầu, nước mưa lẫn với nước mắt chan hoà trên mặt.

‘Tôi cũng không muốn mất đi cậu.”

Nhưng thông điệp đó cũng chìm trong bóng đêm muôn trùng. Chỉ còn lại lặng thinh và hư vô.

^_^

Khu vực vòng xoay trước chợ Bến Thành bị cày thành bình địa. Mặt đường nhựa bị lột lên, vài chỗ sót lại đám hắc ín đen nhơ nhớp. Đất đá bay tung toé, ghim nát những toà nhà ở vị trí gần đó. Hệ thống đường ống bật tung lên, nằm la liệt như rễ cỏ sau cuộc làm vườn. Khu nhà chờ xe bus cháy nám đen, thủng lỗ chỗ không thua gì miếng pho mai. Vẫn còn vài đám cháy, nhưng sẽ mau chóng bị dập tắt trong cơn mưa nặng hạt này. Chỉ một chiêu khạc nhổ của thiết long đã khiến công viên Quách Thị Trang và vòng xoay chợ Bến Thành trở thành bình địa. Giờ đây tượng đài của danh tướng Trần Nguyên Hãn chỉ còn lại trong hồi ức mà thôi.

Người đàn ông mặc giáp cùng vị sếp bẳng tính của cậu ta cũng bay là là tới. Mặt nạ của Thành Nhân trượt chìm vào trong chiếc nón bảo hộ, cậu ta cũng chia sẽ sự lo âu với sinh mạng của con rồng. Rota đáp xuống đất bởi vì cơn mưa đang làm trĩu nặng đôi cánh của bà. Lão yêu tinh đi lại gần, nhìn ngắm Vulcanos đang ngủ say sưa trong lòng Andy.

-Lần đầu tiên ta chứng kiến một con rồng ngu ngốc đến vậy. Chúng là loại ích kỷ, kiêu ngạo nhất thế gian, sao lại chịu xả thân vì loài người. - Rota vừa nói, vừa như tự hỏi.


Nhận xét xúc phạm của bà yêu tinh không làm Andy xúc động nữa. Việc quan trọng nhất lúc này là anh phải đem Vulcanos đi chữa trị cho đúng cách. Anh đứng dậy, lịch sự đưa ra đề nghị với Rota.

-Tôi cần một nơi trú ẩn. Kính nhờ bà mở đường trở về thành phố yêu tinh.

Mụ già béo cau có cũng có lúc nói ra được một câu dịu dàng.

-Nếu ngay từ đầu chịu dùng thái độ này, thì ta đâu làm khó ngươi.

Vừa nói xong, Rota lại vung tay và nhảy một điệu múa tròn trên mặt đất. Dáng vẻ lùn tịt, béo ụt ịt và điệu múa quái dị của bà ta không làm Andy vui lên được. Anh chỉ cảm thấy lo lắng và hoang mang hơn bất cứ lúc nào.

“Liệu ta có thể tiến bao xa?”

^_^

Ai cũng kinh ngạc nhìn ba người ướt sũng lết thếch đi trên hành lang. Cán bộ cao cấp Rota, nhân viên thuộc quyền của bà, cùng một người khách lạ u ám. Thành Nhân dẫn Andy trở về căn phòng đầu tiên lúc anh mới tỉnh lại. Rota nhấn một nút bí ẩn trên tường và chiếc lò sưởi kiểu cổ hiện ra.

-Chúng ta xây dựng thành phố của mình tiện nghi đối với bất kỳ loại khách nào.

Vừa giới thiệu, Rota vừa biểu diễn màn đốt lửa bằng một cái búng tay. Bà lấy ra một chiếc vỉ nướng, để lên trên ngọn lửa đang rực cháy.

-Đặt nó vào đây. - Rota hướng dẫn.


Hoả long phát ra lửa và cũng lấy năng lượng từ lửa. Con rồng chẳng những không khó chịu khi bị mang đi nướng, mà nó còn thở dài khoan khoái trong giấc ngủ mê mang. Andy có thể thấy Vulcanos chép chép miệng, liếm ngọn lửa và phun ra những cụm khói đen nhỏ xíu. Anh mừng rỡ khi những vết cháy xém trên cơ thể rồng đang thu lại dần dần.

-Đốt thêm vài tháng nữa là nó sẽ bình phục thôi.

Andy nhìn bà yêu tinh, vừa mừng vừa lo vì phương pháp của Rota. Phải liên tục canh lửa cho Vulcanos trong những tháng sắp tới sao?

Như nhìn thấy nỗi lo của Andy, Rota lại bực dọc ra mặt.

-Đây là bếp lửa của yêu tinh, ngươi nghĩ nó dám tắt khi chưa được cho phép sao?

Thấy bà yêu tinh cáu giận, Andy lại cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút. Anh lại quên mất mình không còn ở thế giới người thường, mà đã bước chân vào xã hội đầy huyền bí của những sinh vật phép thuật rồi. Quái vật, hồn ma, yêu tinh, rồng và các loài quỷ dữ ... Đã từ lâu Andy phải quên đi khái niệm bình thường, mà chấp nhận những điều đáng kinh ngạc ẩn sâu trong bóng đêm.

Anh đang đối đầu với một kẻ thù cực mạnh, đang đuổi theo một mục tiêu chết chóc. Andy không thể dừng lại mà cũng chẳng thể quay đầu. Anh phải càng mạnh hơn và ngày càng rời xa bản chất con người của mình. Anh không thể chống lại con quỷ dữ bên trong mà phải nuôi dưỡng nó thêm lớn mạnh.

Không có sức mạnh, kết cục chỉ là cái chết khi đối đầu cùng Mr.M. Không có sức mạnh, toàn bộ người thân trong gia đình đều sẽ chịu thương tổn khi bị Ôn thần trả đũa. Không có sức mạnh, anh sẽ bị cướp đi những gì yêu quý nhất. Thanh Đồng và cả Vulcanos lúc này, đều do sự yếu ớt của Andy mà sinh ra. Anh nắm tay thật chặt, tâm trạng chua chát xen lẫn bi thương. Phải làm gì nữa đây khi phát hiện con đường dưới chân biến mất.

Andy đã hoàn toàn lạc lối rồi.




Mọi ý kiến đóng góp, thắc mắc xin gửi vào http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=64167

Bình Luận (0)
Comment