Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 1087 - Chương 1087: Hiểu Lầm

Chương 1087: Hiểu Lầm Chương 1087: Hiểu Lầm

- Ngươi không muốn quay lại ngắm nhìn thành Evra một chút sao?

Locke hỏi Memila.

Khi đi qua hợp chủng quốc Tekolo có đi ngang quê hương của Memila, nhưng nữ hài này lại không chịu trở về nhà và nói rằng đó là một nơi đau thương.

- Khi còn ở thành Evra chỉ có ta và phụ thân nương tựa lẫn nhau, sau khi phụ thân qua đời, đối với ta thì nơi đó không còn gì để lưu luyến.

Miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo, Memila nói.

- Sau này khi ngươi thăng tiến lên cấp một, hãy đến thăm mộ phụ thân ngươi và báo tin vui đó cho hắn ta.

Locke thở dài, xoa đầu Memila rồi nói.

Memila tựa vào trong lòng Locke kiềm nén nỗi buồn nhàn nhạt trong lòng.

Mười ngày sau.

Chiếc Phù Không Thuyền đến từ Tháp Thánh Triệu Hoán của hợp chủng quốc Tekolo cuối cùng đã đáp xuống nội địa vương quốc Sony.

- Cảm ơn ngài đã đưa chúng ta đến đây, đại sư Major.

Locke nói cảm ơn với một vị Ma Pháp Sư cấp hai trên Phù Không Thuyền.

- Không cần khách sáo, ngươi đã có Vân La Chi Huy điều đó có nghĩa là ngươi là bằng hữu của Tháp Thánh Vân La chúng ta, với lại ta cũng rất vui khi có thể kết bằng hữu với Kỵ Sĩ Locke, một cường giả có thực lực mạnh mẽ như vậy.

Triệu Hoán Sư cấp hai Major cười nói.

Vân La Chi Huy là Telina trao cho hắn ta, trong trận chiến vị diện khác của đế quốc Aybarut, Telina đã bắt được rất nhiều cường giả bản địa vị diện khác, khiến cho quyền lực trong đội quân Tháp Thánh Triệu Hoán của nàng ấy gia tăng khá nhiều, nghe nói là đã trở thành một trong những Triệu Hoán Sư cấp ba dự bị quan trọng được Tháp Thánh Vân La bồi dưỡng.

Về phần thực lực của Locke, bây giờ hắn đã đạt đến cực hạn của cấp hai, cho dù có cố ý kiềm chế khí tức của mình, cũng không thể nào che giấu hoàn toàn lượng đấu khí khổng lồ trong người.

Đây là một vị cường giả sắp đột phá trở thành Thiên Kỵ Sĩ, Triệu Hoán Sư cấp hai Major đã rất vui khi bán ân tình cho một cường giả như vậy.

- Tạm biệt.

Locke nói lời cào từ.

- Tạm biệt.

Locke không có vị bằng hữu nào ở nội địa vương quốc Sony nên cả nhóm trực tiếp bay đến vương quốc Manhattan.

Nền văn minh ma pháp ở Đông Hải Ngạn không bằng đế quốc Aybarut nhưng chắc chắn là mạnh hơn Tây Phương Tam Đảo rất nhiều, sau khi chi trả một khoảng phí dịch chuyển không nhỏ để thông qua Truyền Thống Trận của Công Hội Ma Pháp Sư, ba người tiến thẳng đến khu vực bờ biển biên giời phía nam vương quốc Manhattan.

- Ngươi không đi gặp những bằng hữu ở vương quốc Manhattan của ngươi sao?

Ashar hỏi, nàng ấy đang ám chỉ ba tỷ muội gia tộc Roland.

Trước kia, khi Locke và Ashar mới đến Đông Hải Ngạn, hai người bọn họ từng có một khoảng thời gian tạm trú trong gia tộc Roland.

Không biết đó có phải là ảo giác hay không, Locke dường như ngửi thấy mùi vị ghen tuông trong giọng điệu của Ashar, ôi trời ơi, Locke chưa bao giờ có bất kỳ suy nghĩ nào với bộ ba đó, chỉ là đã từng gặp nhau trong giai đoạn Kỵ Sĩ Thực Tập.

- Không đi, ta và các nàng ấy cũng không thân thiết lắm, chúng ta trực tiếp lên thuyền trở về Tây Phương Tam Đảo.

Locke nói một cách thẳng thắn.

Cân nhắc đến tình hình căng thẳng giữa Đông Hải Ngạn và Tây Phương Tam Đảo, bọn họ không thể ngồi Phù Không Thuyền từ vương quốc Manhattan đi đến Tây Phương Tam Đảo mà chỉ có thể ngồi thuyền hải vận bình thường.

Hơn nữa với khoảng cách biển rộng lớn giữa Đông Hải Ngạn và Tây Phương Tam Đảo, việc trực tiếp bay qua biển là hơi xa vời với cấp độ sinh vật cấp hai như Locke và Ashar lúc này.

Ít nhất sau khi thăng tiến lên Thiên Kỵ Sĩ cấp ba, Locke mới có đủ lượng đấu khí hỗ trợ hắn bay một mạch từ Đông Hải Ngạn về Tây Phương Tam Đảo.

Không có chiếc Phù Không Thuyền nào từ Đông Hải Ngạn đi đến Tây Phương Tam Đảo, nhưng có rất nhiều thuyền lén vượt biên, trong đó còn có nhiều chiếc treo biển của Tháp Thánh Tây Phương Tam Đảo được sử dụng ở đây.

Dù cho mối quan hệ giữa hai bên có căng thẳng đến mức nào, việc trao đổi vật chất tối thiểu vẫn sẽ được Tây Phương Tam Đảo và các thế lực lớn ở Đông Hải Ngạn tiến hành một cách bí mật, dù sao vẫn là các thế lực trên cùng một vị diện và mọi người cũng không phải là kẻ thù không đội trời chung.

Hai tháng sau, con thuyền neo đậu vào một bến cảnh nào đó trên bờ biển Hoàng Kim ở phía đông đế quốc Omor, bọn người Locke bay thẳng đến Princeton, lần này bọn họ chỉ cần thể hiện thân phận Ma Pháp Sư cấp hai của Thánh Tháp hoặc là Kỵ Sĩ cấp hai của Điện Đường Kỵ Sĩ, là có thể điều động những chiếc Phù Không Thuyền nhàn rỗi của thành thị bến cảng này một cách dễ dàng.

Phố Chancellor ở Princeton, mở cánh cửa phủ đệ của mình, Locke đang định hét lên rằng ‘ta đã trở về’, ngay lúc đó cảnh tượng trong sân khiến mí mắt Locke co giật.

Một vị thiếu nữ khoảng chừng hai mươi tuổi đang trò chuyện vui vẻ với ai đó trong sân, nếu Locke đoán không lầm thì thiếu nữ đó chính là nữ nhi của hắn ta, từ khi hắn rời khỏi Tây Phương Tam Đảo và du hành đến Đại Lục Vu Sư cho đến nay đã trải qua mươi lăm năm.

Mươi lăm năm, tiểu nha đầu trước kia cũng đã trưởng thành, trở thành một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều như bây giờ, nếu Locke nhớ không lầm thì nữ nhi của hắn năm nay chắc đã hai mươi ba tuổi.

Có lẽ là vì đã thừa hưởng vẻ đẹp và làn da trắng ngần của mẫu thân Keira, nên bây giờ nha đầu này trông tươi trẻ như thiếu nữ mười tám mười chín tuổi.

Điều khiến Locke có chút thất lễ không phải bởi vì hắn ta gặp lại nữ nhi mà là có một tên nam nhân đứng kế bên nữ nhi của hắn, điều khiến Locke không thể nhẫn nhịn chính là tên tiểu tử này lại dám khoác tay lên vai nữ nhi hắn ta.

Không có bất kỳ dầu hiệu nào, cũng không có bất kỳ lới trách mắng nào, Locke đấm một quyền về phía tên nam nhân tóc trắng kia.

Uy phong bản lĩnh bộc phát trong nháy mắt của một Kỵ Sĩ cấp hai đỉnh phong như Locke hơn kém không bao nhiêu so với cường giả cấp ba, khí thế hừng hực của cú đấm này không những kinh động đến những người khác trong phủ đệ mà còn khiến cho tên nam nhân tóc trắng đang trò chuyện với tiểu Bev vô cùng hoảng sợ.

Tốc độ phản ứng của tên nam nhân tóc trắng kia rất nhanh khi đối mặt với cú đấm hung hãn của Locke, trong khoảng thời gian cực ngắn hắn điều chỉnh đồng thời nghiêng người sang một bên, né tránh đòn tấn công có thể biến hắn ta thành đống thịt nát trong gang tấc.

Tên nam nhân tóc trắng có thể né tránh được ngoại trừ việc thực lực bản thân người này khá tốt còn bởi vì Locke cố ý tha cho hắn, dù sao thì Locke cũng không có ý định giết người trước mặt nữ nhi của mình.

Nhưng chiếu thức này của tên nam nhân tóc trắng khiến cho Locke trợn tròn mắt, tên này rõ ràng có thực lực của Địa Kỵ Sĩ đỉnh cao mặc dù còn cách đỉnh phong một bước, nhưng những kẻ ở cấp độ này đều là những lão quái vật đã sống trên một trăm năm, người đạt đến cấp hai đỉnh phong ở độ tuổi bảy mươi như Locke không phải là điều phổ biến trong Vu Sư Giới.

Ở bên cạnh nữ nhi lại xuất hiện một người khác giới có cấp độ này và người đó còn khá thân mật với Bev, liên tưởng đến những kết cục không mấy tốt đẹp Locke càng tức giận hơn.

Đây là trâu già gặm cỏ non à!

Làm sao Locke có thể nhẫn nhịn được nữ nhi của mình dây dưa với một lão già như vậy.

Không cần nhiều lời, bây giờ đã phát hiện ra người này sở hữu thực lực cấp hai đỉnh cao Locke cũng không cần phải nương tay, với tư cách là một phụ thân, hắn ta phải dạy tên tiểu tử không biết trời cao đất dày này một bài học vì dám thu hút sự chú ý của nữ nhi hắn ta.

Không cần kích hoạt Biến Thân Huyết Thống, Locke tự tin rằng sẽ dạy cho tên tiểu tử này một bài học ấn tượng sâu sắc.

Kiếm Nhận Phong Bạo sẽ hình thành trong giây tiếp theo, khi sinh mệnh bị đe dọa tên nam nhân tóc trắng cũng không mơ hồ, ngay lập tức kích hoạt Biến Thân Huyết Thống của mình theo bản năng.

Nhưng điều khiến Locke bất ngờ không kịp đề phòng là, ngay lúc chuẩn bị xuất chiêu Kiếm Nhận Phong Bạo thì Ashar ở phía sau lưng ngăn hắn lại.

- Kaishe?

Nghi ngờ, Ashar hỏi.

Sau khi kích hoạt Biến Thân Huyết Thống, Kỵ Sĩ tóc trắng biến thành nữa người nữa rồng cũng sửng sốt, sau đó mở miệng hét về phía Ashar.

- Tỷ Tỷ?

Locke trợn mắt hốc mồm.

Dịch: Alex

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment