Cuối cùng, Locke đã từ chối đề nghị của Nicolas. Hắn tin rằng Nicolas sẽ không làm hại mình, đồng thời hắn cũng tự tin rằng hắn có thể tự bảo vệ bản thân bằng năng lực của mình khi vào địa bàn của Hắc Ma Pháp Sư.
Lý do chính khiến Locke từ chối là vì hắn vẫn chưa quên lý do mình đến đế quốc Belem.
Sau khi đóng quân trên vị diện Thương Viêm Hài Cốt thêm bốn tháng, Locke thu hoạch một số mảnh xương tinh chất có tử vong thuộc tính mạnh mẽ rồi rời khỏi vị diện cấp thấp vừa mới bị vị diện Vu Sư quản lý.
Tất cả sinh vật trên cấp bốn trong vị diện đều đã bị giết trong trận chiến, những sinh vật cấp hai và cấp ba khác không thể tái sử dụng được. Vị diện Thương Viêm Hài Cốt đã thật sự rời vào tay đế quốc Belem, giá trị lớn nhất là cung cấp một nguồn sinh vật Hài Cốt làm khiên thịt ổn định cho quân đội của đế quốc Belem.
Còn nghĩ rằng sẽ ở lại vị diện Thương Viêm Hài Cốt này trong bốn hoặc năm năm, nhưng không ngờ rằng Locke sẽ rời khỏi đây chỉ sau một năm rưỡi. Quân đội của đế quốc Belem đã để lại ấn tượng rất lớn cho Locke, đội hình quân sự chỉnh tề và trang bị tiêu chuẩn thống nhất, cùng với những Kỵ Sĩ có sức mạnh đều trên cấp một, không có gì lạ khi Belem được mệnh danh là cường quốc quân sự hàng đầu ở đại lục chính.
Ám Chi Thánh Tháp, phòng khách của Bán Thần Bruno đại nhân, Locke lại đến thăm, lần này hắn mang theo một ít quà.
Một Thương Viêm Chi Hỏa chất lượng cao và một mảnh -ngân cốt sáng ngời, đây là hai chiến lợi phẩm quý giá nhất của Locke trên vị diện Thương Viêm Hài Cốt.
Với sức mạnh Bán Thần của Bruno cũng như quyền lực và địa vị mà hắn có được ở đế quốc Belem, chắc hẳn sẽ khinh thường mấy món đồ này của Locke.
Locke thực sự không phải đang mua chuộc Bruno, những gì hắn thể hiện ra đây chỉ là sự quan tâm nhỏ nhặt của hậu bối dành cho tiền bối thôi.
- Đồ tốt đấy, ta nhận.
Ở một số mặt Bruno cũng khá giống Jos, hắn ít nói và hiếm khi chủ động giao tiếp với người khác, nhưng những gì hắn nói đều mang tầng tầng lớp lớp ý nghĩa, khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa
Việc nhận lấy Thương Viêm Chi Hỏa và mảnh ngân cốt đã đánh dấu việc Bruno thực sự coi Locke là người một nhà.
- Quân đội hứa với Jos đã được huy động, nhưng sẽ mất một thời gian.
Bruno nói.
- Không gấp, thời gian còn ba năm rưỡi nữa.
Locke vội vàng nói.
Thời gian Michelle đại sư ra cho hắn rất dư dả, chắc hẳn cũng suy tính một vài nhân tố không thể lường trước được trong đó.
- Điều động Kỵ Binh hạng nhẹ và hạng nặng đảm bảo chín mươi phần trăm rồi. Điều duy nhất chúng ta phải chờ đợi bây giờ là quân đoàn Long Kỵ Sĩ có mặt tại chỗ. Quân đoàn Long Kỵ Sĩ của tướng quân Glenn hiện đang ác chiến trên vị diện cấp thấp. Có thể phải mất một thời gian tầm nửa năm đến một năm nữa mới trở về.
Bruno nói.
Để giúp đỡ bằng hữu của mình, Bruno đã yêu cầu hoàng tử Lyon điều động một đội quân Long Kỵ Sĩ.
Là lực lượng chiến đấu mạnh nhất đế quốc, có thể điều phái trực tiếp quân đoàn Long Kỵ Sĩ ra trận trong đế quốc Belem chỉ có bốn người bao gồm Nhật Trường Thạch Glenn, Nguyệt Trường Thạch Volta, hoàng đế Saphiel và đại hoàng tử Lyon.
Bruno bảo Locke là hãy kiên nhẫn chờ đợi. Khi rời khỏi Ám Chi Thánh Tháp, Bruno cũng hết lời khen ngợi biểu hiện của Locke trên vị diện Thương Viêm Hài Cốt.
Với việc vừa được thăng cấp ba mà hắn đã giết chết bốn sinh vật Hài Cốt trong một cuộc chiến tranh vị diện, dù Locke giết chúng bằng sức mạnh cá nhân hay phối hợp với người khác, chỉ riêng thành tích này cũng đủ khiến Bruno gật đầu khẳng định.
Sau khi rời khỏi Thánh Tháp Ám Chi, Locke, Christine và Lafite tiến vào đế đô Curren của Belem để sinh sống.
Là đế đô của cường quốc quân sự lớn nhất đại lục chính, Curren đã thể hiện sự khí tức thiết huyết và uy nghiêm của mình đối với những người vị khách xứ khác như Locke về mọi mặt.
Phần trung tâm và phía Bắc của Curren là nơi tọa lạc của hoàng cung, là cấm khu của toàn bộ thành thị.
Giống như Princeton, Curren cũng cấm phi hành, kể cả các cường giả cấp ba.
Thậm chí theo một số tin đồn, ngay cả những cường giả cấp bốn cũng không được phép tùy ý phi hành qua Curren, bởi vì điều này sẽ bị coi là hành động khiêu khích đến hoàng quyền của đế quốc Belem.
Sau khi sống với hai nữ ở Curren được hai ngày, Locke tìm kiếm địa chỉ mà Nicolas đưa cho hắn, ghé qua để gặp người bạn xấu mà hắn đã kết giao được trên vị diện Thương Viêm Hài Cốt.
Là một Thiên Kỵ Sĩ cấp ba mạnh mẽ và là đội trưởng của quân đoàn Hắc Diệu Thạch, quân đoàn chiến đấu chính của đế quốc Belem, Nicolas miễn cưỡng được xếp vào nhân sĩ tầng thượng lưu của đế đô Curren với danh hiệu bá tước.
- Ta là bằng hữu của Nicolas, phiền thông báo rằng có Locke đến thăm hắn.
Locke nói với người hầu canh cửa.
Có thể phục vụ trong phủ bá tước, người hầu này chắc chắn không phải là kẻ ngốc. Chưa nói đến khí tức cường hoành mà Locke mơ hồ để lộ ra, chỉ riêng Christine và Lafite bên cạnh hắn thôi, đã khiến người hầu này cảm nhận được uy áp giống với chủ mẫu trong nhà mình.
Cung kính mời Locke vào phủ, người hầu vội vàng chạy đi gọi chủ nhân.
Diện tích phủ bác tước của Nicolas không bằng phủ hầu tước ở Tây Phương Tam Đảo của Locke, nhưng xét về độ xa hoa vốn có và cảm giác sang trọng thì cao hơn Locke vài bậc.
- Không ngờ tên đầu trọc này lại có gu thẩm mỹ khá tốt.
Locke sờ vào một chiếc bình sứ trong đại sảnh, vỗ nhẹ vào miệng bình khi quan sát chiếc bình. Đường vân trơn nhẵn như này khiến Locke nhớ lại những gì Angelina từng nói với hắn, đây là sản phẩm thời kỳ phục hưng của vị diện Vu Sư.
Chỉ một thứ như vậy cũng đáng giá một Năng Lượng Tinh Túy cấp hai rồi, gia tài mà người bình thường cả đời cũng không thể kiếm được.
- Locke huynh đệ, đến cũng không báo trước với ta một tiếng.
Nicolas nhanh chóng xuất hiện với nụ cười tươi rói.
Trước khi rời khỏi vị diện Thương Viêm Hài Cốt, Nicolas và Locke đã trao đổi phương thức liên lạc giữa các Kỵ Sĩ. Nếu Locke nhắn trước với hắn, Nicolas sẽ tổ chức một bữa tiệc hoành tráng.
Các quý tộc thích làm điều này. Khi sức mạnh và kinh nghiệm của Locke tăng lên, Locke cũng bắt đầu dần hòa nhập vào tầng lớp quý tộc.
Có hảo hữu đến nhà, Nicolas tất nhiên chào đón nồng nhiệt, Locke đã sát cánh cùng hắn chiến đấu nhiều lần trên vị diện Thương Viêm Hài Cốt, cộng thêm thực lực của Locke khá mạng nữa, Nicolas nhận định người bằng hữu này rồi.
Bữa tối tại phủ bá tước nhanh chóng được những thị nữ dọn lên, điều làm Locke ngạc nhiên trong bữa tối không phải là một số nguyên liệu quý giá và tác phẩm nghệ thuật sưu tầm mà Nicolas mang ra, mà là phu nhân của tên này.
Tổng cộng có hai mươi mốt người, trong đó có bảy người là nữ Kỵ Sĩ trên cấp một.
Locke không thấy nữ Ma Pháp Sư nào cả, nghĩ đến bản tính kiêu ngạo của các nữ Ma Pháp Sư, bọn họ sẽ không thèm để mắt đến nam nhân trung niên có quả đầu bóng loáng như Nicolas này đâu.
- Ngươi cái tên này, diễm phúc ghê đấy!
Locke nói với giọng bất mãn, mấy nữ nhân của hắn căn bản không so được với Nicolas.
- Haha.
Nicholas chỉ cười giả ngu.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca