Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 117 - Chương 117: Trò Chuyện Ban Đêm

Chương 117: Trò Chuyện Ban Đêm Chương 117: Trò Chuyện Ban Đêm

Đừng nghĩ cứ ở gần nhóm Ma pháp sư là có thể hưởng phúc, vào ngày thứ hai sau khi doanh đội Locke rời đi, nghe nói doanh trại Ma pháp sư đã bị Ma pháp sư bên Charlie dùng nhiều đợt ma pháp oanh tạc một vòng.

Ma pháp sư bên Charlie quả thực mạnh hơn rất nhiều so với Ma pháp sư bên Faustain, doanh trại Ma pháp sư cách thành Otis đủ 1500 dặm, có quỷ mới biết là đánh tới đây kiểu gì.

Locke cũng thông qua Angelina học được một ít kiến thức ma pháp sơ đẳng, tỷ như ma pháp do Angelina tung ra chỉ trong phạm vi 10 dặm.

Còn nếu muốn đạt tới khoảng cách 1000 dặm, chỉ có đại pháp sư ma pháp học đồ cao cấp trở lên mới có thể hoàn thành, loại Ma pháp sư siêu việt này ở Faustain chỉ có ba vị.

Ấy thế mà tận 1500 thước... Locke thật sự không cách nào nghĩ ra rốt cục là loại ma pháp như thế nào có thể ném tới nơi này.

Nghe người ta kể lại lúc ấy doanh đội Ma pháp sư chìm trong biển lửa, hỏa diễm bùng lên không ngớt, Faustain đã mất rất nhiều Ma pháp sư vào ngày hôm đó.

Người thiệt mạng phần lớn đều là binh lính bình thường canh giữ bên ngoài doanh trại, hai đại đội có gần 2000 binh sĩ, mà tận hơn 500 người bị thiêu chết, vô số người bị phỏng nặng.

Đương nhiên, Angelina không bị làm sao, nàng có đủ loại bí bảo, ngày hôm đó bị tập kích ngay tới một sợi tóc cũng không tổn hại.

Trên thực tế, đại bộ phận Ma pháp sư đều không gặp vấn đề lớn, chỉ có những Ma pháp sư tay nghề non trẻ bị chết, trong đó có rất nhiều kẻ mới vừa thăng cấp Ma pháp sư.

Mặc dù vậy, quân đoàn vẫn để doanh đội Ma pháp sư lùi về sau thêm 500 thước nữa.

Nếu có thể đạt tới phạm vi 2000 thước, ngoại trừ việc Charlie xuất hiện thêm một Ma pháp sư chính thức, bằng không thì không còn cách giải thích nào khác.

Tới lúc đó thôi không cần đánh nhau nữa, Faustain nên rút lui ngay lập tức. Nếu Charlie có hai Ma pháp sư chính thức, thì đó sẽ không phải là Faustain tấn công Charlie nữa, mà là liệu Charlie có nên cân nhắc việc đánh trả hay không.

Chỉ tiếc là, Charlie thực sự chỉ có một Ma pháp sư chính thức.

Lần công kích ma pháp siêu viễn trình lần đó của Charlie chỉ xảy ra đúng một lần và chưa thấy xuất hiện thêm lần nào. Cho nên Locke trên đường tới đây cũng không có bao nhiêu áp lực, cũng không cần lo lắng có ma pháp hủy diệt thiên địa nào đó đột nhiên rơi xuống đầu.

Càng đến gần doanh trại của Ma pháp sư, Locke cũng không thể cậy nhờ quen biết đi vào dễ dàng như trước, bắt đầu có vài người chặn hắn lại để tra hỏi.

Nếu như không có thực lực kỵ sĩ thực tập sơ cấp nhàn nhạt tản mát quanh thân, cùng với một tầng quân trang Faustain mặc bên ngoài, thì e là những binh sĩ này sẽ càng thêm lỗ mãng.

Khi còn cách doanh trại của Ma pháp sư chừng 200 mét, Locke không thể tiến lại gần hơn được nữa. Không có thủ lệnh và người dẫn đường, lính gác không có quyền cho hắn vào.

Locke cũng không vội mà bắt đầu trò chuyện với những người lính canh giữ đứng xung quanh đó.

Hiện đang canh giữ ở đây là một đại đội nào đó của binh đoàn bốn thuộc quân đoàn Hùng Sư.

Binh sĩ đang tiếp chuyện với Locke xem ra vẫn là một tân binh vừa mới gia nhập quân đội.

Trên mặt vẫn còn lộ ra vẻ non nớt, ngây ngô, trước sự hỏi thăm xen lẫn nghe ngóng tình hình của Locke, miệng lưỡi đáp lại lắp bắp, nói mãi không hết ý.

Tân binh này trải qua mấy ngày chiến đấu nên trưởng thành không ít, khóe miệng mới chớm lông tơ như kia, Locke đoán chừng tiểu gia hỏa này đại khái chỉ mới 15-16 tuổi, kém hắn 3-4 tuổi.

Nỗi đau mất đi đồng đội và tình cảnh thảm liệt hiện tại khiến gia hỏa này xúc động không cầm được nước mắt, nhất là lại được nói chuyện cùng một vị đại nhân vật kỵ sĩ thực tập sơ cấp như Locke, song, mức độ nhiệt tình cũng vừa phải, phần lớn đều là Locke hỏi, gia hoả kia trả lời.

Binh đoàn bốn này cũng không dễ dàng gì, là một binh đoàn được tổ thành từ hầu hết các tân binh, nhưng Hầu tước Mammon hoàn toàn không coi bọn hắn là tân binh.

Hầu như mỗi đợt công thành bọn hắn đều tham gia cùng với phần còn lại của binh đoàn, trong đó mức độ hung hiểm không nhỏ hơn so với những binh đoàn khác.

Mặc dù tỷ lệ chiến tổn hơi cao, nhưng tốc độ trưởng thành lại nhanh đến chóng mặt. Locke đánh giá tân binh sắc mặt xanh xao trước mặt, thực lực đã gần đạt tới binh tam.

- Ta nhất định phải báo thù cho Tweek!

Gia hoả tân binh tên Watson đã thề như vậy.

Locke tất nhiên không biết Tweek là ai, nhưng hắn có thể đoán đó là bằng hữu của Watson hoặc là người thân đại loại vậy. Locke thầm nghĩ có lẽ là một gã xui xẻo đã bị người Charlie giết.

Locke vỗ vai Watson rồi nói với hắn:

- Ta tin ngươi sẽ làm được!

Không bao lâu sau, một nam tử mặc áo đen từ doanh đội Ma pháp sư đi ra, Locke biết người đón mình đã tới, liền chào Watson một câu rồi đi thẳng tới doanh đội, lúc này không có ai ngăn cản hắn, chắc hẳn bọn thủ hạ đã nhận được mệnh lệnh truyền tới.

Gia hoả Watson vẫn đang kích động vẫy tay tạm biệt Locke. Được trò chuyện vài phút với một đại nhân vật là kỵ sĩ thực tập sơ cấp, thậm chí ít ra còn là một trung đội trưởng, Watson cảm thấy rằng mình đã có vốn để khoe khoang với các đồng liêu của mình.

Trên đường đi, Locke sờ sờ râu ria xồm xoàm trên cằm, mấy ngày nay công thành, hắn không có thời gian sửa soạn ngoại hình. Không biết lát nữa gặp lại có làm công chúa điện hạ giật mình hay không.

Có lẽ là không, Locke đã không cạo râu trong những ngày ở Bạch Linh sơn mạch. Nhưng Locke có thể cảm nhận được Angelina rất quan tâm đến ngoại hình của hắn, nàng thích hắn chú ý đến vẻ ngoài hơn, ít ra là phải sạch sẽ, chỉn chu.

“Thôi thì đành vậy.”

Locke tùy ý nghĩ, hắn luôn cảm thấy để râu là biểu tượng nam nhân, giữ lại cũng tốt, nếu đã thế hắn sẽ chỉnh lại cho gọn gàng.

Hoặc giả là bởi vì vừa rồi đối thoại cùng tân binh kia, khiến Locke đột nhiên nghĩ đến chuyện qua năm mới hắn đã 19 tuổi, thời gian thấm thoát trôi, ấy thế mà Locke đã ở trong quân đội được năm năm.

Nam tử mặc đồ đen đưa Locke đến một cái lều, sau đó quay người rời đi. Trên đường đi, hắn không nói một lời nào với Locke.

Locke cũng đã tập quen với chuyện đó, hiện tại cũng bởi có mối quan hệ với Angelina, cho nên Locke tiếp xúc cùng rất nhiều Ma pháp sư, trong đó đại đa số đều cho Locke cảm giác không dễ kết thân.

Đây là một đám người quái gở. Locke định nghĩa hầu hết các Ma pháp sư đều như vậy. Có lẽ bởi vì những Ma pháp sư này phần lớn thực lực đều mạnh hơn hắn, nên là Locke cũng nhìn ra trong mắt những người này ít nhiều có sự khinh thường hắn.

Điều này khiến Locke rất không hài lòng. Cơ mà có khó chịu cũng không còn cách nào khác, Locke đành phải nhịn. Đừng nhìn hắn xưng huynh gọi đệ với các binh đoàn trưởng mà nghĩ thân thiết lắm. Kỵ sĩ Will và lãnh chúa Kedozi là giữ thể diện cho hắn, nhưng Locke biết thực chất bọn hắn đang nể mặt ai.

Vén cửa lều ra, Locke bước vào.

Trong lều chỉ có một ngọn đèn dầu, nhưng ánh sáng rực rỡ đến kinh ngạc, chiếu sáng mọi ngóc ngách trong lều. Đây thực chất là một vật phẩm ma pháp.

Dưới ánh đèn mờ ảo bóng dáng một mỹ nhân xinh đẹp đang lẳng lặng đứng đó, không phải Angelina thì còn là ai.

Lần này Angelina mặc một chiếc váy dài màu trắng, những hoa văn và kim cương tinh xảo điểm xuyết trên váy khiến Angelina nhìn như một thiên thần thuần khiết, dung mạo vô cùng động lòng người.

- Gọi ta tới đây là có chuyện gì?

Trong doanh trại không có người, Locke phát ngôn cũng tương đối thoải mái. Hắn tin xung quanh tuyệt đối không kẻ nào dám nghe trộm.

Trước kia khi hai người gặp nhau, Angelina ít nhiều cũng sẽ trò chuyện vài ba câu ngoài lề, nhưng lần này thì không.

- Trận chiến ba ngày tới, ngươi hãy cố tránh xa cửa tây và cửa đông ra.

Angelina đi thẳng vào vấn đề.

- Tại sao?

Tuy rằng với cấp bậc hiện tại hắn không được quyền hỏi quá sâu vào kế hoạch, nhưng vẫn không nhịn được phải lên tiếng hỏi.

Angelina cũng không có giấu diếm.

- Quân đoàn Hùng Phong hiện tại đã được ca ca của ta điều động đến đây, ba ngày nữa thành trì bên Charlie sẽ bị công phá.

Locke trợn to mắt, tin tức này đối với hắn mà nói không lớn cũng không nhỏ, Angelina nói cho hắn tránh xa cửa đông và cửa tây, hẳn là hai cửa thành này sẽ là trọng điểm công kích.

Quân đoàn Hùng Phong ở phía bắc Charlie đã lập được “thành tích” đồ sát thành phố, chém giết vô số người Charlie, tiếng tăm lẫy lừng vô cùng, cơ mà vốn có mâu thuẫn với quân đoàn Hùng Ưng của bọn hắn, Locke thực sự rất tò mò lý do cao tầng bổ sung quân đoàn này vào trận công thành sắp tới.

Locke với kiến thức thiển cận không biết việc quân đoàn Hùng Phong tham chiến có ý nghĩa gì, hắn chỉ nghĩ đơn giản là các cao tầng muốn tập hợp sức mạnh của cả ba quân đoàn lớn để tổng lực công hạ vương thành của Charlie trong một lần.

Sau khi dành chút thời gian trò chuyện với Angelina, Locke rời khỏi doanh trại Ma pháp sư.

Trận chiến tiếp theo lại sắp bắt đầu, Angelina hiện tại vô cùng bận rộn, cho nên hai người không có nhiều thời gian hàn huyên.

Locke không trực tiếp về doanh trại, mà chuyển hướng tới hậu phương của đội vận chuyển. Chuyện hắn hứa với Grace không thể không làm, nếu ba ngày nữa công thành, đây là thời điểm tốt nhất để hắn đưa Grace trà trộn vào trong.

Bởi vì thân phận Locke là trung đội trưởng, cho nên đường từ tiền tuyến đi về hậu phương đội vận chuyển đều không bị gặp trở ngại. Trong quân đội Faustain, cấp trung đội trưởng đã có quyền rất lớn rồi.

Đi đến đội vận chuyển trực thuộc lãnh chúa Kedozi, Locke trực tiếp yêu cầu binh lính canh cổng gọi doanh nhân Henry ra, sau đó Henry liền đưa Locke đến nơi mình thu xếp cho các nàng Grace ở trong thời gian qua.

Đã gần một tuần không gặp Grace, nữ nhân này lại thêm vài phần phong tình và trưởng thành. Tiếc là Locke không có thời gian thưởng thức, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề chính.

- Ba ngày nữa, ta sẽ bảo Henry tìm biện pháp mang ngươi lên tiền tuyến, sau đó ta sẽ dẫn ngươi vào thành Otis!

Locke nói.

Hai mắt Grace sáng lên, nàng chỉ chờ có vậy, không do dự mà gật đầu.

Dịch: Nguyên Dũng

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment