Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 12 - Chương 12: Chuyện Xưa

Chương 12: Chuyện Xưa Chương 12: Chuyện Xưa

Thật vậy, trong một cuộc chiến hơn 100.000 người, thực lực của Kỵ sĩ thực tập cao cấp cũng chỉ đủ để bảo vệ chính mình. Locke tiếp tục kể, hắn và những người còn lại do Yorkshire đại thúc dẫn đầu, đã chiến đấu với quân Charlie ở bình nguyên bên trái của Gordon Heights, chẳng mấy chốc bình nguyên mỹ lệ màu vàng nhạt đã biến thành một biển máu đỏ sẫm, rải đầy thi thể, song chiến tranh vẫn chưa kết thúc.

 

Vào ngày đầu tiên, tiểu đội của họ bị giảm đi hai người, vào ngày thứ ba quân số tiếp tục giảm… Cho đến một tuần sau, tiểu đội của Yorkshire đại thúc chỉ còn sót lại bốn người. Toàn bộ lính cấp thấp đã chết sạch, ngay cả binh tam cũng một chết một tàn phế. Bởi vì tiểu đội đang ở giữa chiến trường, mọi người không có cách nào đưa hắn về hậu phương. Sau khi được sự đồng ý của hắn, Yorkshire đại thúc đã xuống tay để hắn có cái chết nhẹ nhàng nhất, hai bên không ai nợ ai, tất cả mọi người đều biết rất rõ điều này… So với việc bị bắt làm tù binh rồi bị ngược đãi đến chết, chi bằng tự sát cho thanh thản.

 

Trong các trận chiến sau này của tiểu đội bọn hắn, mặc dù chỉ còn lại Yorkshire đại thúc và ba binh tam, nhưng bọn hắn vẫn chiến đấu rất anh dũng, tuy người ít nhưng sự ăn ý lại đi lên, nên trong những lần chiến đấu về sau tiểu đội bọn hắn đều không giảm quân số.

 

Suy cho cùng, chiến tranh vẫn là chiến tranh, đầy rẫy những yếu tố bất trắc, sau một tháng chiến đấu không ngừng nghỉ, toàn bộ quân đội đều bị phân tán, hơn 100.000 người cùng thi thể nằm rải rác trên Gordon Heights rộng lớn. Khi Locke đang trực đêm, doanh trại bọn hắn bị tập kích, trong trận hỗn chiến, Locke không thể quay trở lại trại tụ hợp cùng Yorkshire đại thúc và đồng đội.

 

Hành quân trong đêm nhiều năm, cùng thân thể trẻ trung khiến cho năng lực nhìn đêm của Locke rất tốt, nhưng đêm đó, hắn thà rằng không có năng lực này tốt hơn, bởi vì khắp nơi đều có nguy hiểm, kẻ địch tới tập kích cũng nhiều, Locke nhìn không thấy điểm cuối cùng của biển người. Hắn vừa đánh vừa lui, chạy rồi lại chạy, đến ngày hôm sau chính hắn cũng không biết mình đang ở đâu, khắp nơi đều có người đang chiến đấu, thế là Locke gia nhập một chỗ chiến trường gần đó…

 

Vào buổi tối, sau một ngày một đêm tập kích quân địch cũng rút lui, Locke cùng các binh sĩ Faustain ngồi bên đống lửa trại, Locke hỏi thăm đồng bào mới biết được mình đã chạy lạc đến khu vực tác chiến của quân đoàn Mãnh Hổ, bọn hắn cũng bị đánh tan, trong nhóm đó có lính của binh đoàn thứ hai và thứ ba, thậm chí còn có một vài tên của đoàn lính hậu cần.

 

Đương nhiên, phần lớn người đều thuộc quân đoàn Mãnh Hổ, ngoài ra cũng có không ít người thuộc quân đoàn Hùng Ưng và quân đoàn Chiến Lang. Sau khi mọi người cùng nhau chiến đấu suốt một ngày, thu dọn thi thể của chiến hữu, thu xếp tốt cho thương binh, dưới sự hiệu triệu của một vị đại đội trưởng duy nhất, hơn 200 người cùng ngồi xuống ăn cơm. Locke thức nguyên một ngày một đêm tham chiến, sau khi uống xong hai bát canh thịt, hắn cũng thiếp đi say như chết.

 

Việc không có lãnh đạo trực tiếp cũng có điểm tốt, chẳng hạn như không phải trực đêm, cấp trên cũng chẳng biết mình là ai. Những ngày tiếp theo ngày nào cũng có trận chiến, tất nhiên Locke không thể rời đội ngũ để tìm tiểu đoàn của hắn, vì vậy hai trăm người tiếp tục chiến đấu dưới sự lãnh đạo của đội trưởng quân đoàn Mãnh Hổ tên là Foss. Lúc này bọn hắn đã mất đi liên lạc với quân bộ, bồ câu đưa tin đã sớm chết hết, cũng không biết đại đội trưởng Foss phái người đi nơi nào lấy được chỉ lệnh chiến đấu, hắn dẫn đám người đến trung tâm Gordon Heights, cũng chính là chỗ tác chiến của Quân đoàn Hùng Sư.

 

Quân đoàn Hùng Sư là quân đoàn chủ lực của vương quốc Faustin, và khu vực tác chiến nơi bọn hắn chiến đấu cũng là nơi sắp diễn ra trận quyết chiến của hai bên. Đám người Locke bị cử đến nơi này cũng bởi vì chiến tranh nhiều năm như vậy, ai nấy đều rèn được bản tính gan lì, những kẻ nhát gan đã chết từ lâu. Điều nữa chính là người nào rời đội quá 20 ngày, sẽ bị coi là mất tích.

 

Mất tích nghe nhẹ nhàng hơn đào ngũ một chút, người đào ngũ sau khi bị phán xét thì người nhà sẽ bị đưa đi làm nô lệ, nếu bị bắt sẽ bị chém đầu ở cổng doanh trại để tế cờ. Còn mất tích người nhà sẽ được đền bù cho một ít tiền trợ cấp không đáng kể, một là vì các quý tộc căn cứ theo nguyên tắc có thể không tốn tiền liền không tốn tiền; hai là bởi vì quân bộ không thể xác định người mất tích là đào ngũ hay là bị bắt, hoặc đã tử vong.

 

Tóm lại, dưới tình huống như vậy, đại bộ phận binh lính không thể rời quân ngũ quá lâu, đặc biệt là binh lính xuất thân bình dân. Locke lúc đó đã ở trong quân đội được hai năm, biết rất rõ điều này. Dù chết cũng phải chết trận, hắn không chỉ một lần nghĩ như vậy. Dù sao số tiền trợ cấp mà những người tử trận nhận được cũng đủ để nuôi một gia đình ba người sống sót qua nạn đói trong 5 năm.

 

Vào cuối mùa thu năm 1345 theo lịch Omor, tại một góc của trung tâm bình nguyên Gordon Heights ở tây bộ Charlie, một đội quân Faustain khoảng 3.000 người đã chiến đấu với một đội quân Charlie khoảng 2.000 người. Trên lá cờ chiến đấu nền đen có in hình sư tử đang gầm thét, cho thấy đội quân này thuộc quân đoàn Hùng Sư, quân đoàn tinh nhuệ nhất của vương quốc Faustain. Trên lá cờ chiến đấu màu đỏ của đội quân kia, một con sói ngửa mặt tru lên trời, đây là quân Chiến Lang - quân đoàn át chủ bài của vương quốc Charlie.

 

Sau khi trận chiến bắt đầu, con số 5.000 người là gần bằng tổng số người của một binh đoàn đang chém giết lẫn nhau. Bên Faustain lấy ưu thế số lượng lấn át Charlie, còn bên Charlie lại có ưu thế và lực lượng siêu tự nhiên, đang ra sức chống đỡ. Lúc cả hai bên còn chưa đến 3.000 người, trên chiến trường đã không phân rõ được địch ta, tất cả mọi người đều lao vào chém giết kẻ gần mình nhất, nào là dùng kiếm, cầm dao đâm, cho đến dùng răng cắn… họ dùng bất cứ thủ đoạn nào để sống sót, người nào cũng dính đầy máu, của mình và có cả của người khác.

 

Đây là cảnh tượng đầu tiên mà đội ngũ tạm thời của Locke nhìn thấy, đại đội trưởng Foss lập tức khơi dậy tinh thần chiến đấu, thúc ngựa chiến dẫn bọn hắn xông vào chiến trường.

 

Quan chỉ huy của hai bên cũng phát hiện đám người này, người Charlie vốn đang cố gắng chống đỡ, thấy viện binh của kẻ thù đến bèn lập tức hạ quyết tâm quyết tử. Bởi vì tất cả mọi người đang trong cuộc hỗn chiến, không rút lui được và cũng không có đường lui, bên cánh Charlie càng thêm hung hãn không chút kiêng dè, thế là chiến tranh càng thêm khốc liệt. Chỉ huy của vương quốc Faustain là binh đoàn trưởng binh đoàn thứ ba của Quân đoàn Hùng Sư - một vị cường giả kỵ sĩ thực tập cao cấp có thực lực.

 

Binh đoàn thứ ba của hắn đã cùng quân của Charlie giao tranh qua lại trên Gordon Heights trong nửa tháng, là vị chỉ huy dày dạn kinh nghiệm, hắn biết rõ đây là cơ hội tuyệt vời để tiêu diệt sinh lực của quân Charlie, vương quốc Faustain sẽ mở rộng được lãnh thổ. Quốc lực cũng hùng hậu hơn vương quốc Charlie, vả lại trong nước đã bị hạn hán hai năm, về cơ bản, những người dân thường không có cơm để ăn, chỉ có thể trông đợi vào quân lương, chiêu binh càng không phải vấn đề, cho nên cao tầng của vương quốc dự định thâu tóm luôn vương quốc Charlie một mẻ.

Đừng nhìn binh đoàn ba do hắn dẫn đầu đã tử trận hơn phân nửa, chỉ cần hắn ăn tươi nuốt sống địch nhân, đánh tan ý chí quân địch, hắn liền đã lập công. Hắn nhìn thấy chi viện không rõ nguồn gốc này trong lòng rất vui mừng, đây như thể là tiếp thêm sức mạnh dù là mong manh nhất, trong thời khắc quan trọng nhất vậy.

Trên thực tế, theo lệ thì các cựu binh có kinh nghiệm khi gặp phải một cuộc hỗn chiến quy mô lớn như vậy, tránh được cứ tránh, nhưng đây lại là trường hợp sau khi bị hai bên phát hiện thì sẽ đi một nhẽ khác. Bên phía Charlie cho rằng quân địch lại tiếp viện quân đội, khiến bọn hắn như chó cùng rứt giậu, xông về phía địch như không còn ngày mai. Còn chỉ huy binh đoàn trưởng của quân đội Faustain cũng vui mừng khi giảm bớt tổn thất, dụ địch đến chỗ đám người Locke. Vị đại đội trưởng Foss này nếu không phải là kẻ “non tay” thì cũng là người ở giới quý tộc ăn sung mặc sướng, không biết chiến tranh tàn khốc ra sao, ngược lại cứ thế xông lên, không còn cách nào khác, đám người Locke đành phải xông lên theo.

 

Quả nhiên, vào lúc hai bên giao chiến, cục diện đã trở nên nghiêng hẳn về một phía, một bên là bách chiến cường binh vương bài chi sư của Charlie, còn một bên là một nhóm binh sĩ nhất thời hợp lại tác chiến, bọn hắn mới quen biết nhau chưa đến một tuần nên không dám yên tâm tin tưởng đồng đội, mạnh ai người nấy lo, vô hình chung trở thành con cá trên thớt cho quân đội Charlie. Về phần đội trưởng Foss, hắn ta là người đầu tiên va chạm với quân đội của Charlie, tinh thần chiến đấu đã ban cho hắn sức mạnh mạnh mẽ hơn, nhưng chính bởi vậy cũng phản tác dụng, chỉ một lúc sau, cái đâu bay cao tận năm mét chắc hẳn là của hắn.

Chủ soái tử trận, hơn 200 người trong đội ngũ từng tầng từng tầng bị đánh bay như gặt lúa, Locke ở giữa đội ngũ, tận mắt chứng kiến đầu của đại đội trưởng lâm thời bay lên, chung quanh chiến hữu cũng từng người một ngã rạp. Locke khi đó đã nhập ngũ được vài năm, trên tay không ít dính máu tanh, hắn giết người ít nhất cũng có thể tạo thành một tiểu đội mười người, trước kia hắn giết người, nhưng giờ đến lượt bị người khác giết. Tuy rằng hắn đã không còn quá coi trọng sinh tử, nhưng đối mặt với tử vong, hắn vẫn không thể trấn tĩnh nổi.

Quân át chủ bài đúng là quân át chủ bài, mặc dù đã đánh nhau ác liệt nửa tháng, nhưng sức chiến đấu của quân đoàn Chiến Lang của Charlie vẫn rất cường hãn. Binh đoàn trưởng của binh đoàn thứ ba sau khi xem xét tình hình bèn hạ lệnh dẫn binh đoàn cận vệ đội kỵ binh xông lên.

 

Đám người Locke hiện tại đang ở tình huống không mấy lạc quan, hơn 200 người bị Charlie giết chết không còn tới 100 người, chỉ huy quan quân đoàn Chiến Lang cũng là cường giả kỵ sĩ thực tập cấp cao, hắn một ngựa đi đầu suất lĩnh dưới trướng chưa tới 300 người đã đủ đánh bay đám người Locke, đại đội trưởng Foss kỵ sĩ thực tập trung cấp chính là bị hắn một nhát chém bay đầu.

 

Lúc này, binh đoàn trưởng suất lĩnh binh đoàn thứ ba dẫn hơn 700 quân bao vây Charlie, đúng vậy, binh đoàn thứ ba lợi dụng nhóm chi viện Locke đường đột xuất hiện làm mồi nhử.

Giết, giết, giết, Locke điên cuồng vung thiết kiếm, loại cận chiến kiểu này không thích hợp dùng trường thương, thương của hắn đã bị chính hắn ném đi vào lúc bắt đầu giao tranh. Locke biết bọn hắn bị bao vây kín, hắn không dám bảo lưu thực lực, lại càng không thể ở yên một chỗ, hắn vừa đánh vừa lui, cũng không biết hy vọng sống ở nơi nào, hắn chỉ cần bám trụ lâu hơn người khác là tốt lắm rồi.

Ngay cả khi bị bao vây, đội ngũ tạm thời này vẫn phát huy tiềm năng của mình, hơn 100 người đã tạo thành một vòng tròn để ngăn chặn cuộc tấn công liều chết của quân Charlie. Locke lúc này đang ở gần khu vực Quân đoàn Hùng Ưng và quân đoàn Chiến Lang, đây cũng là khu vực ngoài cùng của trận địa.

 

Thực lực của Locke trong đội ngũ chắp vá tạm thời này chỉ có thể coi là trung cấp, thậm chí còn kém hơn. Mặc dù hắn không có thực lực vượt trội, nhưng đầu óc lại hơn người. Hắn biết trốn ở chỗ sâu nhất cũng vô dụng, chỉ là chết muộn hơn chút thôi, đám Charlie này hai mắt đỏ bừng, bị thương cũng chẳng thèm để ý, với sức mạnh của nhóm Locke bọn hắn tuyệt đối không có khả năng chống cự. Bây giờ muốn sống sót thì phải chạy đến nơi có nhiều người cùng phe với mình nhất.

Đương nhiên, không phải chạy đến nơi có đông người vây quanh, mà là chạy ra ngoài vòng vây, chỉ có lao ra ngoài mới có thể nhìn thấy tia hy vọng sống sót.

Dịch: Nguyên Dũng

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment