Sau khi từ chối lời đề nghị nhiệt tình ở lại của gia đình Ailian, Locke và Ailian bắt đầu cuộc hành trình trở lại học viện.
Bọn họ về chuyến này là để làm nhiệm vụ thử nghiệm, không phải là kỳ nghỉ phép nên Ailian không thể nán lại nhà lâu.
Thời hạn hoàn thành nhiệm vụ chỉ có một tháng, hai người còn phải gấp rút ra roi thúc ngựa trở về.
Buổi hẹn hò xem mắt của Ailian lần này xem như đã được giải quyết ổn thỏa, cả phụ mẫu và bá phụ là Nam tước Bissel, đều vô cùng hài lòng với “con rể” tương lai Locke của họ, đặc biệt là khi Locke lấy ra một chai dược tề Johnson làm lễ vật.
Mặc dù dược tề Johnson được sản xuất tại Đế quốc Omor nhưng ở quốc gia này, thứ dược tề đó vẫn chỉ dành cho các quý tộc cao tầng, gia tộc Ailian có hai nam tước nên nếu muốn vẫn có thể mua được, tuy nhiên để đem đi tặng người khác chắc chắn là rất hiếm.
Loại dược tề Johnson có thể bồi dưỡng Kỵ sĩ thực tập trung cấp như vậy đối với một gia tộc nhỏ như họ mà nói cũng là vật liệu vô cùng trân quý.
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu khiến Locke có thể hào phóng như vậy là vì lọ thuốc Johnson sau một vòng luân chuyển rất có thể sẽ vào tay Ailian. Nàng mới tấn cấp lên Kỵ sĩ thực tập sơ cấp, thực lực còn chưa ổn định, có lẽ phải tu luyện thêm hai năm nữa, tới lúc đó việc được sử dụng dược tề Johnson là chuyện đương nhiên như nước chảy mây trôi vậy.
Về chuyện Locke đóng vai là “vị hôn phu” của Ailian, sau khi nhất trí thảo luận, hai người thống nhất sẽ cho câu chuyện đó vào quên lãng khi trở về Princeton. Việc mà Locke cần làm bây giờ là nghĩ xem nên mua quà gì tặng cho Grace trên đường trở về.
Lãnh địa thịnh vượng Johanes, cũng là thành phố chính của tỉnh nhỏ phía đông nam này, nhìn đâu cũng toát nên sự hưng thịnh và giàu có, đủ để chứng minh bản thân đủ tư cách là thủ phủ của một tỉnh.
Trên con phố đông đúc, Locke chen chúc ở một quầy hàng ven đường, tỉ mẩn chọn quà cho mấy nàng Grace.
- Muốn mua quà thì tới đây làm gì?
Ailian đang đứng bên cạnh thấy vậy bèn phàn nàn.
- Đi theo ta!
Nói xong liền kéo Locke về phía cửa hàng nổi bật nhất trên đường.
- Ta đã tới lãnh địa Johanes này không chỉ một lần, cứ nghe ta!
Ailian lấy làm tự hào nói.
Nói ra cũng phải, dù gì gia tộc nhà Ailian sinh sống ở tỉnh này, nàng ta từ nhỏ hẳn sẽ có dịp tới lui nơi đây nhiều lần.
Có người dẫn đầu, Locke cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào, hắn trước giờ là người ít có hứng thú thú với việc mua sắm, nay có Ailian dẫn hắn đi liền có thể yên tâm phần nào, ít nhất những món đồ được được chính phái nữ là Ailian lựa chọn chắc chắn sẽ tốt hơn những món đồ do một nam nhân thô kệch như hắn lựa mua rồi. Lần này mấy món quà hẳn sẽ khiến mấy nữ nhân ở nhà đều hài lòng.
Ailian đi hết từ tiệm may, cửa hàng châu báu, cho tới triển lãm thủ công mỹ nghệ, cửa hàng mỹ phẩm… Vậy là cả một buổi sáng đã trôi qua và kết thúc bằng việc mua sắm thoải mái của Ailian.
Có một đại gia nhiều tiền như Locke đứng sau lưng, Ailian không sợ không có người trả tiền cho món đồ mình chọn, nàng thừa biết Locke hiện tại tiền bạc rủng rỉnh, có thể tùy ý lấy ra một lọ dược tề Johnson trị giá hàng trăm Mor vàng tặng người như vậy không thể không có tiền được. Sau sự việc đó Ailian đã bấm bụng đánh giá Locke chắc chắn là một đại gia ngầm.
Quả thực Locke hiện tại đúng là không thiếu tiền, trong sáu tháng qua hắn đã thực hiện 7-8 nhiệm vụ, trong đó phần thưởng hắn nhận được mỗi lần dao động từ vài trăm Mor vàng đổ lên, ngoại trừ phần thưởng hậu hĩnh nhận từ nhiệm vụ, những chiến lợi phẩm kiếm thêm còn nhiều hơn thế.
Chẳng hạn như sau khi giết một con quái vật, hắn chỉ cần lấy tinh hạch cũng như vài phần cơ quan bắt mắt nhất của Ma thú giao nộp để hoàn thành nhiệm vụ là được. Còn đối với những lần chém giết đạo tặc chỉ cần một cái đầu là xong chuyện, mà phần tài phú cũng như của cải của những tên đó tích cóp trong nhiều năm, học viện hoàng gia Princeton sẽ không hỏi, Locke cũng sẽ không nói.
Tất nhiên chuyện gì cũng có giá của nó, thu hoạch nhiều nên trả đòn cũng không ít. Trong mấy lần làm nhiệm vụ, Locke đã nhận về nhiều mức độ thương tích khác nhau, bao gồm cả lần này. Chiêu thức quả cầu băng từ con cá sấu khổng lồ đã khiến Locke bị tê cóng nhẹ, may mà trong nhẫn không gian của hắn luôn có dược tề điều trị tương ứng, cũng là lá bùa hộ mệnh cho hắn có thể đảm bảo hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ.
Những lọ dược tề đó có một số là Locke tự mình mua, một số là Angelina đưa cho hắn, một số là lấy từ chỗ Bili.
Gia tộc của Bili làm kinh doanh, mà trong đó kinh doanh dược tề là nguồn thu nhập chính của gia đình nàng, đương nhiên Locke không lấy những món đó miễn phí, tất cả dược phẩm lấy từ chỗ Bili đều được chiếu theo giá thị trường mà mua.
Có điều nợ ân tình chính là ở khúc này, bởi Locke biết có nhiều loại thuốc không thể tính theo giá thị trường, hoặc là do quá hiếm hoặc là loại dược tề đó trân quý, hay nói cách khác là loại có tiền không mua được.
Kể tới như loại dược tề “yếu tính kháng đông lạnh” lần này là một trong rất nhiều lọ thuốc mà Bili bán cho Locke.
Nếu để Locke tự mình tìm kiếm, hắn có lẽ sẽ không tìm mua được ở đâu loại thuốc có công năng như vậy, mà cho dù có thể mua được, việc trì hoãn lâu thời gian kéo dài, thương thế có thể sẽ ngày càng trở nên trầm trọng hơn.
Tổng số Mor vàng hiện có trong nhẫn không gian của Locke là khoảng hai ngàn, đủ để hắn ta chi tiêu trong vài tháng.
Ailian không hề khách khí với Locke, ngoài việc giúp hắn chọn quà, nàng còn chủ động mua rất nhiều đồ cho mình.
- Trông thế nào?
Ailian mặc trên mình một chiếc váy màu hồng hưng phấn hỏi.
- Ừm… nhìn cũng được.
Locke có phần không tự nhiên đưa mắt liếc nhìn đối phương, cũng do chiếc váy màu hồng này cổ áo quá thấp, khiến hắn có thể nhìn thấy một chút phong cảnh hữu tình bên trong.
Tuy nhiên, Ailian hoàn toàn không quan tâm mà thay vào đó còn tiếp tục kéo Locke đi xem y phục cùng mình, tất nhiên là trên một danh nghĩa vô cùng “mỹ miều” - giúp Locke chọn những món quà đẹp hơn.
Mà kỳ thực nàng ta cũng không dám quên mục đích chính, Ailian nhìn ra Locke muốn mua quà cho nữ nhân, nàng cũng biết ở học viện Ma pháp sư có vị hôn thê của Locke, người này hình như tên là Angelina và nàng đã từng gặp mặt vài lần trong nhà ăn của Học viện Kỵ sĩ nghị lực.
Thế cho nên Ailian nghĩ rằng Locke muốn mua quà cho Angelina nên dù là váy hay trang sức, nàng đều chọn phong cách dễ thương.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Ailian, Locke cảm thấy có chút ái ngại, liền nói:
- Ngươi không cần chỉ chọn hộ ta, ngươi thấy gì hợp cứ lấy thêm mấy bộ cũng được.
- Ôi dào, không cần ngươi nhắc!
Ailian khẽ đảo mắt, thấy câu vừa rồi của Locke thật thừa thãi. Tự tay nàng đã chọn 3-4 bốn bộ y phục váy áo đủ loại, ngoài quà chọn hộ cho Locke, nàng đã tự lấy cho bản thân một bộ.
Chiếc váy màu hồng phấn Ailian chỉ mặc trong cửa tiệm một lúc rồi cởi ra, nàng đâu có ngốc, làm sao không nhận ra chiếc váy này có vấn đề gì? Mà lại nàng không có hứng thú mặc nó ra ngoài cho người khác ngắm, mua về là để mặc ở nhà và tự mình chiêm ngưỡng.
Sau một chuyến mua sắm hết xem y phục, váy, búi tóc, rồi tới chọn vòng cổ, giày… vô cùng bận rộn, Ailian đã chọn cho Locke ba bộ. Tới đây Locke cũng đã đủ chóng mặt, bèn nhìn qua loa đại khái rồi đóng gói tất cả lại, kể cả phần Ailian mua cho mình cũng chỉ tốn có 400 Mor vàng.
Ailian có lẽ hiếm khi được tiêu tiền không cần nhìn ngân sách như vậy, sau khi nhận lấy phần y phục mà Locke mua cho mình, nàng ta không nhịn được mà nhảy cẫng lên hôn Locke một cái.
Với sự nhanh nhẹn của Locke, hắn hoàn toàn có thể tránh được, nhưng nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Ailian nên hắn đành “chịu đựng” một chút, để mùi thơm thoang thoảng cùng sự ẩm ướt chạm vào mặt.
Biểu lộ của cả hai người không thay đổi quá nhiều, vẫn cứ nói chuyện cười đùa, đi lại ngắm phong cảnh trên suốt dọc đường phố Johanes.
Bốn ngày trước thời hạn của nhiệm vụ điều tra lãnh địa Felice, Locke và Ailian đã về đến sảnh nhiệm vụ để nộp kết quả của chuyến đi lần này.
Tổng kết lại, hai người đã nộp lên một cuộn giấy da cừu ghi chép lại đại khái môi trường của thế giới dưới lòng đất trong hang động, còn có hai ngón tay của sinh vật hình người và một góc lân giáp của con cá sấu khổng lồ.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca