Ngoại trừ kết quả giao dịch tương đối vừa lòng, Locke còn nhận được thu hoạch bất ngờ.
Trước đó tại doanh trại, tù trưởng Sapele chỉ vào da và nguyên liệu ma thú nói:
- Ta không muốn những thứ này.
- Ừ.
Locke chỉ là lấy ra những thứ giá trị mà hắn có, tù trưởng Sapele thích gì thì tùy hắn lựa chọn.
- Ngược lại, nếu như ngươi cần, bộ lạc của chúng ta cách một thời gian đều sẽ cung cấp một phần vật liệu từ ma thú.
Lời nói của tù trưởng Sapele khiến người ta kinh ngạc.
Bender không hề có biểu hiện kì quái nào, hắn biết rất nhiều về tình hình của tù trưởng Sapele, đương nhiên hắn biết nếu tù trưởng đã nói như vậy, nguyên liệu ma thú sẽ không chỉ là “một phần”.
Đáng tiếc gia tộc hắn không tham gia vào việc buôn bán nguyên liệu ma thú, những nguyên liệu vô cùng quý giá đối với người ngoài này trong mắt gia tộc Bender không khác gì rác thải.
Những lời của tù trưởng Sapele không chỉ là nói với Locke mà còn là nói với Rafael và Gauss bên cạnh hắn.
Điều khiến Locke không ngờ tới là Rafael và Gauss đã từ chối lời đề nghị của tù trưởng Sapele.
Gia tộc của hai người bọn hắn quả thực rất lớn, nhưng cũng bởi gia giáo uyên bác nên hai đứa con nhà quý tộc từ nhỏ đã biết rất nhiều, gia tộc bọn họ cũng không buôn bán nguyên liệu ma thú.
Bối cảnh của đế quốc Omor cũng rất phức tạp, nếu phải can thiệp thì sẽ có rất nhiều phương diện cần chuẩn bị, điều quan trọng nhất là thảo nguyên Ried cách khu vực kinh doanh của gia tộc bọn họ quá xa, riêng việc vận chuyển đã là một vấn đề lớn.
Cuối cùng, Locke nói là sẽ suy nghĩ lại mới khiến cho sắc mặt tù trưởng Sapele trông khá hơn.
Gia tộc Bili chủ yếu tập trung làm ăn ở Princeton, cũng có một ít kinh doanh ở các tỉnh khác nhưng không nhiều lắm, hắn có thể trở về hỏi Bili, dù không thành công cũng chẳng có tổn thất gì.
Bọn họ từ chối lời mời ở lại của tù trưởng Sapele, bốn người rời đi vào buổi chiều sau khi hoàn thành giao dịch.
Huyết tinh là thứ hiếm, có thể có tác dụng lặp đi lặp lại đối với việc thăng cấp kỵ sĩ, dù là Bender hay Rafael đều muốn sớm trở về sử dụng.
Trước khi rời đi, Locke nhìn con Teru thú không có động tĩnh gì mấy ngày nay, mặc dù con Teru thú này gần như đã chuẩn bị đi đến “Bỉ ngạn”, nhưng Locke thật sự không nhìn thấy nó yếu đuối chút nào.
Nhưng tinh huyết trong tay hắn không thể là giả, có lẽ nó tỏ ra như vậy là để hù dọa các tộc xung quanh.
Bộ lạc của tù trưởng Sapele chỉ có vài trăm người nhưng có thể chiếm giữ một con sông nhỏ, nếu không có đủ thực lực thì khó có thể đạt đến trình độ này.
Teru thú, một con ma thú cao cấp, dù không có năng lực ma thuật mạnh mẽ nhưng với kích thước của nó, không phải đạo chích bình thường nào cũng dám đến khiêu khích, đây là một con ma thú am hiểu về sức mạnh.
Trên đường về không có nhiều thay đổi so với Ried thảo nguyên, đối với các vương quốc du mục nằm sâu trong trung tâm thảo nguyên, do thời gian có hạn nên mọi người không có ý định đến thăm.
Không phải tất cả các quốc gia đều thân thiện với Đế quốc Omor, Locke có thể cảm nhận rõ ràng rằng những kẻ man rợ trên thảo nguyên này càng sợ hãi họ hơn.
Sau khi mua một vài đặc sản thảo nguyên tại căn cứ Gibu – cùng biên cảnh với Ried thảo nguyên, đường bên giới của Đế quốc Omor hiện ra trước mắt mọi người.
Chặng đường còn lại, mọi người đều phải tách ra. Bender cần quay trở lại tỉnh phía Tây Nam để bàn giao cho gia tộc, Gauss và Rafael thì một người đi về hướng Đông, một người đi về hướng Bắc.
Như lời họ nói, họ muốn tận hưởng trước khi kì nghỉ kết thúc.
Locke không thể đồng ý với chủ nghĩa phóng túng độc đáo của con em quý tộc.
Không còn nơi nào tốt để đi, Locke từ chối lời mời của Rafael và Gauss rồi dự định trực tiếp quay trở về.
Thu hoạch của hắn lần này không hề ít, một đống tinh huyết nặng 60 gam trong nhẫn không gian ánh sáng đủ để đổi lấy 30000 Mor vàng ở chợ đen trong đế quốc, toàn bộ tài sản ròng của tiểu quý tộc bình thường ước chừng cũng chỉ có thế.
Tất nhiên cũng có một số hi sinh, ví dụ như bộ trọng giáp màu lam kia.
Kể từ khi lấy được nó từ bảo khố gia tộc Grace, hắn không sử dụng nhiều lần, chủ yếu là do trọng lượng.
Ngoài ra, đấu khí của hắn có thuộc tính Phong, tuy năng lực bảo vệ của trọng giáp rất mạnh nhưng Locke càng thích trang bị áo giáp hạng nhẹ hơn.
Đi dọc theo sông Tang Kiền về hướng Nam, đây là kênh đào lớn nhất trong đế quốc, Locke đã đi qua nhiều lần, xe nhẹ đường quen, nó dẫn thẳng đến Vương đô Princeton...
- Hội đấu giá?
Locke nhìn Bili tới làm khách.
- Đúng vậy, ngươi có hứng thú không?
Bili vẫy vẫy tấm thiệp mời mạ vàng trong tay.
Ngày hôm sau, Locke mặc áo choàng bước ra khỏi biệt thự, lên xe ngựa đậu ngoài cửa cùng Bili, người cũng ăn mặc giống vậy.
- Là hội giao dịch gì thế?
Locke hỏi, hắn vẫn chưa biết chi tiết về hội giao dịch này.
- Chà, nó được gia tộc ta và một số thương nghiệp gia tộc khác phối hợp tổ chức, nó có tính chất tương đối riêng tư.
Bili giới thiệu.
- Hầu hết tất cả các thành viên có mặt đều là bạn bè của gia tộc ta.
Địa điểm hội giao dịch được tổ chức ở bên trong một cửa hàng không đáng chú ý trên đường Chanchel.
Nói không đáng chú ý là vì vị trí bên ngoài và cách trang trí bên ngoài không có gì đáng chú ý, đây chỉ là một tiệm tạp hóa nhỏ, nhưng khi bước vào bên trong, bạn có thể thấy nó hoàn toàn khác, dù là người phục vụ đang kiểm tra thiệp mời ở cầu thang hay là cường giả trốn ở bốn phía tiệm tạp hóa, Locke đều không thể coi thường.
Có rất nhiều người đến tham gia, thỉnh thoảng hai bên đường sẽ có những chiếc xe ngựa lộng lẫy chạy qua, những quý tộc thân sĩ cùng danh viện phu nhân bước xuống xe ngựa, tiến vào tiệm tạp hóa kín đáo này.
Khi đến lượt hai người Locke kiểm tra thiệp mời, người phục vụ cũng không ngăn cản, thậm chí không mở thiệp mời, thay vào đó liền cung kính chào Bili:
- Tiểu thư.
Vẻ mặt Bili không dao động nhiều, nàng cùng Locke đi thẳng về phía cửa sau vào phòng.
Locke lén nhìn Bili bên cạnh, xem ra nàng không đơn giản như nhận thức của hắn.
Mấy ngày trước khi trở về, hắn hỏi liệu nàng có kinh doanh nguyên liệu ma thú hay không, nữ nhân này thậm chí không thèm nghĩ ngợi mà chỉ trả lời một chữ:
- Làm.
- Ta sẽ viết một phong thư đề cử cho tù trưởng Sapele.
Locke không còn lời nào để nói.
- Được.
Bili gật đầu, không để tâm chút nào.
Locke đột nhiên thực sự muốn đi tìm Jokin hỏi xem rốt cuộc sinh ý của gia tộc Bili lớn đến mức nào.
Tiệm tạp hóa nhỏ thực sự ẩn giấu gì đó bên trong, lối đi dài tới mức khó tin, theo hướng hai người đi bộ, phương hướng cũng bắt đầu hướng xuống.
- Hội đấu giá là ở dưới lòng đất.
Locke tán thưởng một câu, những năm gần đây hắn đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm, ở Princeton có rất nhiều tòa nhà dưới lòng đất, năm đầu tiên đến đây, Locke đã bị Henri kéo tới quán rượu dưới lòng đất chơi vài lần.
Trong mắt Locke, quán rượu xây dưới lòng đất và quán rượu xây trên mặt đất không có sự khác biệt, hương vị của rượu không thay đổi, người phục vụ trong quán rượu cũng không hẳn đẹp hơn, thực sự không hiểu sao tên Henri kia lại say đắm như vậy.
Tất nhiên, không thể so sánh hội đấu giá với một nơi có phong cách thấp như quán rượu, dù là tấm thảm trong hành lang hay huỳnh thạch được khảm nạm xung quanh thông đạo để chiếu sáng, tất cả đều cho thấy chi phí của nơi này cao tới mức nào.
Đột nhiên Locke hối hận vì đã đồng ý tới hội đấu giá với Bili một cách vội vàng như vậy, bởi vì hắn đã tiêu hết số tiền dư thừa khi giao dịch huyết tinh, hơn nữa những ngày này Angelina đang làm thí nghiệm trong học viện nên hắn không thể vay tiền Angelina.
- Sớm biết vậy lần trước ra ngoài ta sẽ xin Grace một hai món đồ trang sức cổ.
Locke ảo não nói. Khi thời gian ở bên nhau càng lâu, Locke càng thân thiết hơn với hai nữ nhân mà hắn từng xảy ra quan hệ, tài sản cũng trở nên công khai, Locke và Grace thi thoảng sẽ xin tiền nhau, chỉ là không thường xuyên như vậy.
Tài sản của Grace chủ yếu là đồ cổ, đồ thủ công, đồ trang sức và các đồ vật khác được mang về từ vương quốc Charles. Chưa kể những thứ khác, về phương diện văn hóa thì Charles vẫn vượt qua những nước xung quanh, trong đó có Vương quốc Faustin. Những thứ họ mang về rất được giới quý tộc Đế quốc Omor ưa chuộng.
Cũng bởi vậy Grace đã trở thành người giàu thứ hai trong nhà bọn hắn, giàu nhất đương nhiên là Angelina.
Trong chiếc vòng cổ không gian của Christine cũng có rất nhiều đồ tốt, nhưng tiểu nha đầu này rất giữ của, rất hiếm khi sử dụng những vật phẩm trong đó, nàng chỉ tiêu tiền tiêu vặt mà Locke đưa cho, còn các vật phẩm trong đó chỉ có hai người Grace và Locke có thể thuyết phục nàng lấy ra,
- Ngươi không đủ tiền sao?
Bili tựa hồ nhìn ra sự khó xử của Locke, trầm ngâm hỏi. Nàng lấy ra hai tấm thẻ vàng từ trong túi của mình, chính là loại thẻ quý một tấm có thể đổi 1000 Mor vàng.
- Không cần.
Nói thật, Locke còn chưa hiểu rõ Bili, đương nhiên không thể tùy tiện mượn tiền.
- Nơi này chắc hẳn có thể đem đồ vật đi bán đấu giá phải không?
Locke hỏi.
- Đương nhiên.
Bili không ngờ Locke sẽ hỏi điều này.
Lúc này, con đường dài dằng dặc cuối cùng cũng đi đến cuối, không gian ngầm khổng lồ cuối cùng cũng lộ ra, khắp nơi đều lộ ra kim bích huy hoàng, Locke thực sự tò mò những người giàu có này làm thế nào lại tạo ra được một nơi như vậy.
Chỗ ngồi của hắn và Bili ở hàng thứ ba, nhưng hai người cũng không vội ngồi vào chỗ của mình.
- Nếu ngươi có đồ vật muốn bán đấu giá , ta sẽ dẫn ngươi vào hậu trường.
Bili cười nói.
Tất cả những vật phẩm bán đấu giá đều đã được quyết định từ ba ngày trước, đột nhiên gia tăng vật phẩm bán đấu giá có thể sẽ ảnh hưởng tới tiến độ của cuộc đấu giá, nhưng không sao, ai bảo nàng là chủ nhân của cuộc đấu giá chứ.
Không có người ngăn cản, hai người thuận lợi tiến vào hậu trường cuộc đấu giá.
- Mời Lý Tư đại sư ra đây.
Bili nói với người phục vụ đang làm việc bên cạnh.
Không lâu sau, một ông lão đầu hơi hói tóc vàng xuất hiện trước mặt hai người Locke.
- Không biết vị kỵ sĩ này muốn gửi đấu giá thứ gì?
Lão đầu là người sáng suốt, có thể nhìn ra vị kỵ sĩ mà tiểu thư nhà hắn mang tới này chính là người mà hắn cần phục vụ.
Do dự một hồi, Locke lấy ra 10 gam tinh huyết từ trong nhẫn không gian.
- Ồ? Đây chính là đồ tốt hiếm có.
Lý Tư đại sư chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra Locke đang cầm thứ gì, hắn không sợ hàng giả, bởi vì mùi máu nồng nặc truyền ra từ huyết tinh chính là bằng chứng, hơn nữa Locke là người mà Bili đích thân mang tới, vì vậy liền dứt khoát bỏ qua khâu kiểm tra.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca