- Ừ.
Locke nhận ra sư tổ không phải người thích nhiều lời, bà chỉ ừ mũi một tiếng rồi không thèm để ý tới lão giả kia.
Lão giả cười khẽ và không hề tức giận mà bay xuống trò chuyện với Babrina sư tổ như không có chuyện gì xảy ra.
Tuy nhiên sư tổ cũng không để ý gì đến lão giả mà quay người sang nói với ba người Locke:
- Các ngươi lên tầng hai chọn một phòng đi.
Nói xong còn mang hàm ý nhìn qua Angelina và Locke rồi bổ sung thêm một câu:
- Một người một phòng.
- Khụ khụ, được.
Locke vội vàng đồng ý, hắn biết vị sư tổ này rõ ràng không muốn hắn và Angelina ở riêng một gian.
Lão thái thái nói xong liền quay người rời đi, vị lão giả kia cũng theo sát phía sau.
Vừa đi lão vừa lẩm bẩm:
- Tại sao một lão thái bà như bà lại nhúng tay vào chuyện của hai người trẻ tuổi?
Rõ ràng lão giả này đã nhìn ra mối quan hệ giữa Locke và Angelina.
Lão giả nói xong còn chưa kịp nói câu tiếp theo thì một trường tiễn được tạo thành từ Thủy hệ nguyên tố đã chuẩn bị bay tới khiến lão kịp thời ngậm miệng lại.
Locke nhịn cười khi thấy vị lão giả Ma pháp sư chính thức này chịu thua trước sư tổ.
“Lão đầu kia có ý tứ với sư tổ của chúng ta đúng không?”
Locke nói bằng khẩu hình với Angelina.
Hắn không có dũng khí để nói ra điều này vì tinh thần lực của một Ma pháp sư chính thức rất mạnh mẽ, ngay cả đè thấp âm thanh cũng không được.
Angelina tức giận đập vào ngực Locke sau đó không thèm để ý đến tên đang nói nhảm này nữa, thậm chí hắn còn dám cười đùa sư tổ.
Không phải Locke không tôn kính sư tổ mà là sau khi gặp mặt vài lần thì hắn cảm thấy vị lão thái thái này cũng không khó ở chung, ngoại trừ bà rất nghiêm khắc và trong mắt không dung được một hạt cát.
- Đi thôi, chúng ta đi chọn gian phòng.
Angelina kéo Diene đang đứng ngốc ở đấy lên tầng hai, vừa rồi Diene cũng nhìn thấy khẩu hình của Locke nên bị sự táo bạo của hắn dọa sợ.
Hiện tại trên Phù không thuyền ngoại trừ ba người Locke còn có rất nhiều Ma pháp học đồ ăn mặc như học viên của Học viện Hoàng gia, hẳn đều là người đến Tháp Thánh học tập lần này.
Một Kỵ sĩ như Locke trà trộn vào một nhóm Ma pháp sư dù muốn khiêm tốn cũng không được vậy nên hắn đi vòng quanh Phù không thuyền một vòng dưới ánh mắt tò mò của những người khác.
Nhắc mới nhớ đây không phải lần đầu tiên Locke đi thuyền. Đế quốc Omor rất rộng lớn nên mỗi lần Locke ra ngoài làm nhiệm vụ nếu có thể đi đường thủy thì hắn sẽ không chọn đường bộ.
Tốc độ và sự tiện lợi của đường thủy đã khiến Locke từ bỏ cưỡi ngựa truyền thống.
Tuy nhiên đây là lần đầu tiên Locke nhìn thấy một con thuyền bay trên không nên hắn không khỏi tò mò.
Các Ma pháp sư trên thuyền phần lớn đều là Ma pháp học đồ trung cấp và chỉ có một số ít Ma pháp học đồ cao cấp, cũng có thể là do họ đang chọn gian phòng như Angelina các nàng nên không đứng ở đây.
Một hiện tượng thú vị là tòa Phù không thuyền này có tổng cộng bốn tầng và một tầng hầm, mỗi tầng đều có sự phân chia cấp độ tương ứng, sư tổ và lão giả có cấp bậc Ma pháp sư chính thức đã đi lên tầng cao nhất trên lầu bốn.
Locke vẫn chưa thấy có ai ra vào tầng ba, tầng hai nơi Angelina các nàng đi vào là nơi ở của các cường giả Ma pháp học đồ cao cấp còn tầng một là nơi ở của Ma pháp học đồ trung cấp.
Còn tầng hầm thì không biết là nơi ở của sinh vật gì.
Số lượng phòng của mỗi tầng cũng giảm dần từ dưới lên trên, nếu Locke không nhìn lầm thì chỉ có ba phòng trên tầng bốn của Babrina sư tổ, điều này tương ứng với việc trên Phù không thuyền có ba vị Ma pháp sư chính thức.
Tầng hai nơi Locke bọn hắn được phân vào có gần hai mươi phòng, trên tầng này chắc chắn không có nhiều Ma pháp học đồ cao cấp như vậy.
- Babrina sư tổ đối xử với chúng ta thật tốt.
Locke nói với Angelina và Diene khi lên lầu hai, ai nấy đều nhìn thấy sự thiên vị rõ ràng khi vị lão thái thái này đặc biệt xếp bọn hắn ở cùng đám Ma pháp học đồ cao cấp.
Phòng của Angelina ở giữa còn phòng của Locke ở bên trái và phòng của Diene ở bên phải.
Phù không thuyền không hề di chuyển từ chạng vạng tối đến khi màn đêm giáng lâm, trong khoảng thời gian này từng vị Ma pháp học đồ lần lượt đi lên khiến boong thuyền vốn rộng rãi đã trở nên chen chúc.
Ngoại trừ các Ma pháp sư, những sinh vật khác cũng được chuyển lên thuyền dưới màn đêm bao phủ.
Vị Ma pháp sư vận chuyển những sinh vật có dáng vẻ kỳ lạ này là một vị Ma pháp sư trung niên có bộ râu màu nâu, có thể dễ dàng đưa sinh vật lên thuyền chứng minh vị Ma pháp sư này hẳn là Ma pháp sư chính thức cuối cùng của Phù không thuyền.
- Button và Leon bọn hắn đâu?
Lão giả áo xám đứng trước cửa tầng bốn hỏi trung niên Ma pháp sư vừa lên thuyền.
- Bọn họ phải chờ chuyến Phù không thuyền tiếp theo.
Dưới màn đêm nên không thể thấy rõ khuôn mặt của Ma pháp sư trung niên mà chỉ nhìn thấy bộ râu màu nâu dưới mũ trùm đầu không ngừng nhúc nhích.
- Chúng ta đi thôi.
Lão giả áo xám vung tay lên, một cơn gió mạnh được tạo ra khiến khung thuyền của Phù không thuyền phát ra tiếng “kẽo kẹt”. Ngoài lực đẩy bên ngoài còn có động năng từ bên trong Phù không thuyền được sinh ra, một cột sáng hỏa diễm và cột khí lưu được tạo ra từ hai bên phía dưới Phù không thuyền.
Trong mắt nhiều Ma pháp học đồ lập lòe vì chưa từng nhìn thấy cảnh tượng rung động này, Phù không thuyền từ từ bay về phía trước.
Sự dao động áp suất không khí do Phù không thuyền di chuyển không ảnh hưởng đến người trên thuyền nhờ một lớp vỏ bảo vệ trong suốt hình vỏ trứng xuất hiện bên ngoài đã giúp bọn họ ngăn cản áp suất từ khí quyển.
Ánh mắt Locke một phần bị hấp dẫn bởi sự chuyển động đột ngột của Phù không thuyền, một phần bị hấp dẫn bởi sinh vật do trung niên Ma pháp sư mang lên.
- Huyệt cư nhân?
Locke chỉ vào đám sinh vật lùn da xám đang di chuyển theo trật tự, kinh ngạc không nói nên lời.
Hắn không nhìn nhầm, đây chính là Huyệt cư nhân mà hắn và Ailian đã gặp trong hầm mỏ kia. Học viện Hoàng gia cũng đã ban hành nhiệm vụ bắt giữ Huyệt cư nhân cho Kỵ sĩ thực tập cao cấp, nghe nói những Huyệt cư nhân này bị dùng để sung làm nô lệ nhưng tại sao chúng lại xuất hiện trên Phù không thuyền?
Trung niên Ma pháp sư không chỉ mang lên một mình Huyệt cư nhân mà chỉ có thể nói chúng chiếm phần lớn trong số các sinh vật, ngoài ra còn có rất nhiều sinh vật kỳ kỳ quái quái khác tỉ như thằn lằn ba móng, hầu tử có chiếc đuôi đang bốc cháy, Cự Ngạc khổng lồ với những chiếc răng nanh to bằng nắm tay.
Những sinh vật này đều có một điểm chung là từ đôi mắt linh động của chúng có thể thấy trí thông minh của chúng không hề thấp.
Ngoại trừ một số Ma pháp học đồ trung cấp hơi sợ hãi trước sự xuất hiện đột ngột của các sinh vật thì phần lớn đều tỏ ra khá bình tĩnh. Sức mạnh tổng thể của nhóm sinh vật này không cao, những Huyệt cư nhân chiếm đa số kia chỉ có sức mạnh của Kỵ sĩ thực tập sơ cấp đến trung cấp.
Mạnh nhất phải là con Cự Ngạc kia, nó tùy ý vẫy chiếc đuôi roi khổng lồ và thỉnh thoảng phun ra hai làn khói xanh rực lửa từ lỗ mũi.
- Chuẩn giai Ma thú.
Locke nghiêm túc nhìn con Ma thú khổng lồ cao sáu mét này.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca