Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 264 - Chương 264: Reagan Chi Thực

Chương 264: Reagan Chi Thực Chương 264: Reagan Chi Thực

Angelina không cần hỏi cũng có thể đoán được đại khái Locke xử lý những Ma pháp học đồ kia như thế nào từ niềm vui trên đuôi lông mày hắn.

- Lại lấy được thứ gì tốt à?

Angelina bước tới hôn lên má Locke mặc kệ bên cạnh có “người ngoài” là Diene

- Haha, không ngờ mấy tên kia lại có nhiều đồ tốt như vậy.

Tâm tình Locke trở nên tốt hơn rất nhiều sau khi được người trong lòng hôn một cái, hắn khoa tay múa chân lấy ra hai hộp gấm và một mặt dây chuyền từ trong nhẫn không gian.

- Đây là cái gì?

Angelina mở một hộp gấm ra chỉ thấy hai quả mọng đỏ sẫm nằm lặng yên bên trong.

- Không ngờ sẽ có loại vật này.

Angelina tặc lưỡi:

- Sau khi sinh vật trên cấp độ Chuẩn giai Ma thú chết, một loại trái cây ma thuật quý giá mọc xung quanh xác của chúng được gọi là “Reagan chi thực” hay “Huyết quả”.

- Tình trạng của hai quả Reagan chi thực này còn rất tốt.

Angelina nhận xét, bảo vật cấp độ này đối với nàng là vô cùng quý giá.

- Lần này thiệt thòi cho Diene.

Locke ngồi ở trên giường của Angelina tùy tiện vỗ vỗ lưng Diene khiến tiểu cô nương đỏ mặt xấu hổ.

- Ta còn đang lo lắng làm thế nào để giao dịch với con Cự Ngạc kia không ngờ lại có người đưa đồ vật tới cửa.

Locke vui vẻ nói, ngày hôm qua hắn đi tiếp xúc với với con Cự Ngạc kia và lộ ra ý niệm muốn máu của nó nhưng nó không thèm để ý đến hắn.

- Ừ, nếu là Reagan chi thực thì Chuẩn giai Ma thú Á Long kia chắc chắn sẽ đồng ý.

Angelina gật đầu đồng ý.

Locke đang có tâm trạng tốt nên hắn sẽ làm bất cứ điều gì mình muốn, giả dụ như hôn lên môi Angelina trước mặt Diene.

- Ta, ta đi trước!

Diene giống như một con thỏ nhỏ bị tóm đuôi, hoảng hốt ôm ngực chuẩn bị rời đi.

- Chờ một chút ta cho ngươi cái này.

Locke không ngừng hôn Angelina mà chỉ là ném một mặt dây chuyền cho Diene đang đi tới cửa.

- Thật bất tiện khi không có nhẫn không gian nên tặng cho ngươi cái này.

Locke ồm ồm nói. Angelina bị hắn đặt dưới thân tức giận đập vào lưng Locke, gia hỏa này thật biết cách làm nàng xấu hổ trước mặt bạn bè.

Diene nhanh nhẹn cầm lấy mặt dây chuyền Locke ném qua, mặt dây chuyền hình giọt nước màu xanh nhạt rất phù hợp với khí chất của Diene.

- Cảm ơn.

Diene cúi đầu không dám nhìn hai người đang hôn nhau say đắm mà chỉ đỏ mặt nói lời cảm ơn.

Gia tộc nàng chỉ được coi là trung lưu ở Princeton, huống hồ chi của phụ thân nàng cũng không phải là chi chính của gia tộc nên đương nhiên sẽ không có ai mua trang bị không gian cho một thành viên nữ chi phụ như nàng. Về việc tại sao nàng có thể theo học tại Học viện Hoàng gia thì đó là nhờ vào của tài năng và sự chăm chỉ của chính nàng.

- Không cần cảm ơn, cứ coi như lời xin lỗi của tên kia đi.

Locke hào phóng nói, đây không phải tiền hắn bỏ ra nên đương nhiên hắn không cảm thấy tiếc.

- Ta đi đây.

Thấy hành vi của Locke và Angelina càng ngày càng kỳ quặc nên Diene không dám đứng ở đây nữa mà trực tiếp quay người rời đi đồng thời còn giúp Locke đóng cửa căn phòng.

- Ngươi hài lòng chưa? Ngươi khiến ta xấu hổ chết mất!

Trên giường Angelina dùng toàn lực nhéo eo Locke.

- Shh.

Locke xuýt xoa nhưng hắn vẫn không buông Angelina ra mà càng ôm nàng chặt hơn.

-------------

Khi hai người vui đùa ầm ĩ xong thì hai giờ đã trôi qua.

Locke còn chưa ăn Angelina vì thứ nhất là thời gian và địa điểm không phù hợp, thứ hai là hắn hi vọng ngày cưới Angelina có thể hoàn thành bước cuối cùng.

Không giống như Grace và Akano, hắn cảm thấy Angelina càng giống bạn gái và vị hôn thê hơn nên hắn rất trân trọng mối quan hệ của mình với nàng.

Chạng vạng tối khi mặt trời lặn về phía chân trời, tốc độ của Phù Không Thuyền cũng chậm lại, có vẻ như việc sử dụng năng lượng của con tàu có liên quan đến mặt trời.

Sự chậm lại của Phù Không Thuyền cũng đồng nghĩa với việc Locke cần phải đi làm.

Locke mặc bộ đồ dài màu xám giống như một thủy thủ bình thường ở cảng Zekton, hắn đẩy một bát thức ăn chứa đầy các loại hải sản xuống tầng hầm bên dưới boong tàu.

- Chít chít!

- Gầm~

- Bò...ò!

Tiếng kêu của các loại Ma thú khác nhau phát ra từ những chiếc lồng xung quanh bởi khứu giác nhạy bén giúp chúng biết đây là mùi thức ăn.

Locke không quan tâm đến chúng mà tiếp tục đẩy thu thức ăn về chỗ sâu nhất của chiếc lồng dưới lòng đất.

Trên đường đến lồng giam Chuẩn giai Ma thú Cự Ngạc có rất nhiều Ma thú cao cấp bị giam giữ ở hai bên, tuy nhiên có thể trí thông minh của Ma thú cao cấp không cao bằng Chuẩn giai Ma thú nên dù Locke đã đàm phán nhiều lần nhưng đều thất bại.

Lờ đi con thằn lằn có cái đuôi rực lửa bên cạnh đang vừa cố lách đầu ra khỏi lồng vừa phun lưỡi dài cố gắng với lấy cá chết trong chậu, Locke đã đứng trước lồng giam của Cự Ngạc.

- Hei, đại gia hỏa, đến giờ ăn cơm rồi!

“Keng, keng, keng!” Locke dùng ngón tay gõ gõ vào bát thức ăn, tiếng kim loại va chạm vang vọng khắp lồng giam dưới lòng đất.

Những nhóm sinh vật nô lệ bị giam giữ ở đây cũng bắt đầu la hét, trong lúc nhất thời quần ma loạn vũ.

- Hừ.

Cự Ngạc chỉ mới ngẩng đầu lên hừ lạnh một tiếng trong mũi đã khiến mọi âm thanh xung quanh lập tức đình chỉ.

Nó mới là lão đại thực sự trong không gian dưới lòng đất này, những sinh vật nô lệ này ít nhiều đều bị áp chế bởi khí tức của Chuẩn giai Ma thú Cự Ngạc.

Thậm chí trong lòng Locke còn suy đoán, có lẽ Ma thú Á Long này có Long hệ huyết mạnh tương đối thuần khiết nên bản thân nó mang theo uy áp của rồng.

Cả thư viện của Học viện Hoàng gia lẫn tư liệu của Điện Đường Kỵ Sĩ ở Đế đô đều không ghi chép tỉ mỉ rốt cuộc Long là loại sinh vật gì.

Locke nghĩ rằng có lẽ Tháp Thánh sẽ có.

Locke dùng viên ma pháp thạch màu đen để mở chiếc lồng giam giữ Cự Ngạc rồi đẩy bát thức ăn đầy ắp đến trước mặt nó.

Không cần Locke nói gì Cự Ngạc đã tự giác bò tới và bắt đầu thưởng thức món ăn hôm nay.

Da Cự Ngạc đã lột xác còn rất nhiều nên Locke đi vào trong lồng cắt thêm hai mảnh.

Hắn đã thu thập được tám chín mảnh da lột xác, những chiếc lân giáp khổng lồ này chỉ vừa đủ để dệt một bộ áo giáp trong che phủ toàn bộ cơ thể hắn.

Sau khi Cự Ngạc ăn xong, Locke cũng không vội đi ra ngoài mà lấy ra một hộp gấm từ trong nhẫn không gian:

- Đại gia hỏa, chúng ta giao dịch nhé?

Locke cười nói.

Cự Ngạc cho rằng Locke vẫn muốn đổi thức ăn lấy máu của nó nên nó không có ý định cân nhắc mà nằm xuống không thèm hé mắt.

- Nếu ta dùng cái này thì sao?

Locke mở ra phong ấn của hộp gấm, trong không khí xung quanh xuất hiện hai quả mọng tỏa ra hương thơm mê người.

Đôi mắt to đang nhắm chặt của Cự Ngạc đột nhiên mở ra, con ngươi sâu thẳm ở giữa nhãn cầu đỏ tươi nhìn chăm chú vào Reagan chi thực trong tay Locke.

Những chiếc lồng giam xung quanh cũng truyền ra tiếng la hét ồn ào của các loại sinh vật Ma thú, hiển nhiên bọn chúng cũng ngửi thấy mùi gì đó thơm ngon.

Dịch: Ly

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment