Xe ngựa bên ngoài sơn cốc đã sẵn sàng để khởi hành bất cứ lúc nào.
Trong sơn cốc, Locke nhìn vẻ mặt lưu luyến không rời của Hạt Long Angie bất đắc dĩ cười nói:
- Không phải là ta bỏ ngươi lại, mười ngày nữa ta và Angelina sẽ tới đón ngươi.
Hắn vỗ vỗ đầu của Hạt Long an ủi nói.
Locke vốn tưởng rằng sau khi gặp mặt người thân của mình, Angie sẽ xa lánh hắn và Angelina vì không muốn rời xa người thân nhưng sau khi quan sát một tuần Locke mới phát hiện ra là hắn đã suy nghĩ nhiều rồi.
Đối với Angie từ nhỏ đã lớn lên cùng với bọn hắn thì tình nghĩa chung sống bảy năm mới là quan trọng nhất.
Huống hồ người đầu tiên mà Angie nhìn thấy sau khi phá xác là Angelina, người thứ hai là Locke, theo tư duy của Ma Thú thì Locke và Angelina mới là phụ mẫu của tiểu Hạt Long.
Angie đã thành công đột phá Ma Thú cao cấp nên khi hành tẩu có thể nhìn thấy khí thế dứt khoát của một Ma Thú cao cấp, đối với một Kỵ Sĩ mà nói thì không có gì ấn tượng hơn việc có được một Ma Sủng cường đại như vậy.
Sau khi tạm thời từ biệt Angie, Locke quay lại nhìn thoáng qua Hạt Long Cốc, trong sáu con Chuẩn giai Hạt Long ngoại trừ hai con đang ra ngoài đi săn thì bốn con còn lại đều ở trong sơn cốc.
Hiếm khi thấy Bá chủ Hạt Long Adamliss không ra ngoài tuần sát lãnh địa mà ở lại Hạt Long Cốc chăm sóc hài tử cùng phối ngẫu của mình.
Locke vốn định chào hỏi Bá chủ Hạt Long một tiếng trước khi rời đi nhưng khi lời ra khỏi miệng lại trở thành:
- Adamliss đại nhân, ngài có muốn gia nhập đội ngũ Tháp Thánh hay không?
Lời vừa ra khỏi miệng Locke đã cảm thấy hơi hối hận.
Bởi vì chuyện này quá đột ngột mà hơn nữa hắn cũng không có tư cách đại diện cho Tháp Thánh.
Locke nêu ra vấn đề này là do thực lực cường đại của Hạt Long Cốc khiến hắn không kìm được mà phát ra lời mời.
Nơi này có những sáu con Chuẩn giai Ma Thú, phải biết rằng nếu một đội ngũ có năm vị Ma Pháp Sư chính thức dẫn dắt thì cũng chỉ có bốn sinh vật nô lệ có thực lực chuẩn giai mà thôi.
Mặc dù cũng có một số Chuẩn Ma Pháp Sư nhưng làm sao Ma Pháp Sư có thể so sánh với đám sinh vật nô lệ da dày thịt béo, việc công thành trong chiến tranh không phải dựa vào cường lực ma pháp của những Chuẩn Ma Pháp Sư kia mà dựa vào những sinh vật nô lệ kia có thể xông phá phòng tuyến của Hoạt Hóa Yêu Tinh hay không.
Hoặc là dựa vào mấy vị Ma Pháp Sư chính thức có thể một kích đánh bại thành chủ Hoạt Hóa Yêu Tinh của đối phương hay không.
Không có nghi ngờ gì về sức mạnh của mấy vị Ma Pháp Sư chính thức nhưng nếu có thể nhanh chóng phá hủy thành thị của Hoạt Hóa Yêu Tinh thì càng tốt.
Ngoài sáu con Chuẩn giai Hạt Long này thì Locke còn để mắt tới thực lực của Bá chủ Hạt Long Adamliss và phối ngẫu của nó.
Bá chủ Hạt Long Adamliss là một nhân vật mà ngay cả Địa Kỵ Sĩ Roma cũng phải coi trọng.
Nói như vậy không có nghĩa là thực lực của Adamliss ngang với một vị Địa Kỵ Sĩ cấp hai nhưng ít nhất cũng đứng đầu trong cấp bậc của mấy vị Ma Pháp Sư Ashar.
Đối với lời mời của Locke, Bá chủ Hạt Long Adamliss ngây người một lúc rồi từ chối.
Điều này cũng không nằm ngoài dự đoán của Locke, nếu chỉ dựa vào một câu nói của hắn mà lão quái vật sống hơn ngàn năm này lại chịu bán mạng thì chính hắn cũng không tin.
Về vấn đề này Locke cũng không dám yêu cầu quá đáng bởi dù sao hắn cũng không cùng cấp độ với Bá chủ Hạt Long, nếu như người tới là Kỵ Sĩ Roma hoặc người đại diện của Tháp Thánh thì có lẽ Bá chủ Hạt Long sẽ suy xét một cách cẩn thận.
Tuy hơi thất vọng với kết quả này nhưng hắn vẫn để mắt tới, nếu như chiến tranh vị diện ở Hoạt Hóa Yêu Tinh giới đến thời điểm mấu chốt thì không có lý do gì lại bỏ qua thế lực cường đại như vậy.
Hắn tin rằng ngoại trừ gia tộc Nhập giai Ma Thú ở Murphy sâm lâm này thì trên đại lục của Tây Phương Tam Đảo vẫn còn rất nhiều Ma Thú cường đại khác nằm ngoài hai tổ chức lớn là Tháp Thánh và Điện Đường Kỵ Sĩ.
Thân phận của những Ma Thú này không phải sinh vật nô lệ nên hai tổ chức lớn này không dễ cưỡng ép chiêu mộ nhưng nếu lấy lợi ích dụ dỗ thì sao?
Locke không tin có Ma Thú nào có thể cưỡng lại được sự dụ hoặc của bảo vật trân quý như Hoạt Hóa Chi Tinh.
Nghĩ tới đây, Locke lấy ra một viên tâm hạch màu tím hình bầu dục lớn bằng hột đào từ trong nhẫn không gian.
- Đây là một món đồ chơi nhỏ mà ta thu hoạch được từ trong chiến tranh vị diện, coi như là lễ vật tặng Adamliss đại nhân.
Locke đặt tâm hạch ở tảng đá trước mặt rồi cung kính lui xuống.
Tâm hạch không gió mà bay thẳng về phía Bá chủ Hạt Long Adamliss bằng một lực hút nào đó.
“Phanh!” Bốn móng vuốt sắc bén của Bá chủ Hạt Long chụp lấy tâm hạch, nó mở móng vuốt ra quan sát thì phát hiện sự khác thường của viên tâm hạch này.
- Năng lượng sinh mệnh thật nồng nặc.
Người trả lời thay Bá chủ Hạt Long là phối ngẫu Shiva của nó.
Con Hạt Long màu xanh thẳm này vươn cái đầu khổng lồ ra chăm chú quan sát viên tâm hạch này cùng với Bá chủ Hạt Long bên cạnh.
- Đây là tâm hạch của Hoạt Hóa Yêu Tinh cao cấp, tương ứng với cấp độ của Ma Thú cao cấp.
Locke nói.
Chỉ cần nói đến đây là đủ rồi, những thứ còn lại đều dựa vào sự lựa chọn của Bá chủ Hạt Long.
Locke chỉ mang theo năm viên tâm hạch Hoạt Hóa Yêu Tinh cao cấp khi rời khỏi Hoạt Hóa Yêu Tinh giới, đây là thu hoạch lớn nhất của hắn trong gần một năm ở đấy.
Hắn đã đưa cho Angelina hai viên tâm hạch để trợ giúp nàng đột phá Ma Pháp Sư cao cấp và chỉ giữ lại ba viên cho bản thân đột phá.
Lần này đưa một viên cho Bá chủ Hạt Long đối với Locke mà nói là một tổn thất lớn.
Đương nhiên Locke cảm thấy tổn thất này là đáng giá, lợi ích mà một nhà Hạt Long đã trao cho tiểu Hạt Long Angie không phải là thứ mà một viên Hoạt Hóa Yêu Tinh tâm hạch cao cấp này có thể so sánh được.
Locke vẫy vẫy tay với mấy con Hạt Long khác trong sơn cốc rồi quay người lên xe ngựa trở về thành Flor.
Chỉ còn mười ngày nữa là phải rời khỏi Faustain, mười ngày này là thời hạn đột phá cuối cùng của Locke và cũng là thời gian đột phá thích hợp nhất đối với hắn, sau lần này dù là sự bận rộn khi trở lại Tháp Thánh hay ảnh hưởng tiêu cực của áp chế vị diện ở Hoạt Hóa Yêu Tinh giới đều khiến việc đột phá của hắn khó khăn hơn rất nhiều.
Trong vương cung thành Flor, Angelina một bên chơi đùa với cháu trai một bên mỉm cười trò chuyện về những chuyện thú vị trong mấy năm gần đây với Hoàng tử Kensell ca ca của mình.
Lâu lắm rồi hai huynh muội bọn họ mới trò chuyện thoải mái như vậy.
Angelina kể về những người bạn nàng gặp gỡ ở Học viện Hoàng gia, về tân đạo sư và tân đồng bạn kết giao ở Tháp Thánh và một số chuyện xảy ra ở Hoạt Hóa Yêu Tinh giới.
Thánh Tháp yêu cầu các Ma Pháp Sư không được kể cho người bình thường về những việc liên quan đến chiến tranh vị diện, tuy nhiên với tư cách là thái tử của Faustain thì Hoàng tử Kensell tình cờ nằm ngoài phạm trù “người bình thường” này.
- Chờ tên Locke kia trở về từ Murphy sâm lâm ta sẽ xem xét hắn thật kĩ.
Hoàng tử Kensell khoanh tay chế nhạo.
Sở dĩ hắn nói như vậy là vì trong câu chuyện của Angelina cứ ba câu lại nhắc đến “Locke” một lần, Hoàng tử Kensell vô cùng hiểu muội muội của mình nên hắn rất tò mò làm thế nào mà một binh sĩ bình dân phổ thông lúc trước lại có thể làm muội muội hắn thần hồn điên đảo.
Hắn không tin đó là do tên kia đã cứu mạng Angelina.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca