Sau khi quay lại nhìn, Clark cảm thấy mình không nên nhìn thấy con thuyền này, bởi hẳn cảm thấy sự xuất hiện của con thuyền này chính là đang sỉ nhục trí thông minh của hắn.
Mới quay đầu vẫn không có chuyện gì, nhưng Clark lại nhìn thấy một cảnh tượng mà cả đời hắn sẽ khó có thể quên được.
Hai con Phi Long khổng lồ sải cánh lên tới gần hai mươi mét bay ở hai bên trái phải của con thuyền, Clark nhìn thẳng vào con Phi Long màu tím kia, nó lớn hơn một chút so với con còn lại.
Đó là một con ma thú kỳ lạ, phần thân trên gần như phủ đầy vảy màu tím, đầu bọ cạp, đôi cánh khổng lồ và chiếc móc đuôi màu đen nhánh, chỉ nhìn thôi cũng có cảm giác ớn lạnh.
Điều mà Clark trùng hợp nhìn thấy chính là con ngươi của con Hạt Long màu tím kia dựng thẳng dài và hẹp, khuôn mặt dữ tợn và những ngạnh vảy sắc nhọn khắp cơ thể, kiến sau lưng hắn ta toát mồ hôi lạnh.
Đây không phải là một giấc mơ, đây là sự thật!
Có thể làm vệ binh canh gác và cảnh vệ trinh sát thì đôi mắt đều phải có thị lực tốt, Clark đưa bàn tay xoa mặt và nhìn kỹ hơn lên bầu trời. Đúng vậy, đó thực sự là một con thuyền đang bay trên bầu trời cùng với đó là hai con ma thú khổng lồ vô cùng đáng sợ.
- Quân địch tập kích! Quân địch tập kích !
Clark điên cuồng lắc chiếc chuông khổng lồ bên cạnh tháp canh gác.
Những binh lính trong doanh trại lập tức tỉnh táo.
- Ở đâu, kẻ địch ở đâu?
- Kẻ địch ở đâu?
Nhiều binh lính sau khi bị tiếng chuông báo thức đánh thức còn chưa mặc áo giáp gọn gàng chỉnh tề đã cầm vũ khí trên tay lao ra khỏi lều trại.
Không thể không nói rằng chất lượng tổng thể của binh lính của Đế Quốc Ormor tốt hơn so với binh lính của các vương quốc cũng như công quốc khác trên Lục địa Misia. một đồn biên phòng bình thường trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đã có thể nhanh hoàn thành việc cảnh báo.
Nhìn doanh trại quân đoàn biên giới hỗn loạn phía dưới Phù Không Thuyền, Locke và Angelina chỉ biết cười khổ.
Chiếc Phù Không Thuyền của bọn họ vốn là sẽ không đánh động đến quân đoàn bên dưới, giống như khi họ đi Phù Không Thuyền trở về Faustain từ Đế quốc Ormor.
Điều không ngờ tới là sự xuất hiện của sáu con Hạt Long lại khiến khả năng chịu tải của chiếc Phù Không Thuyền nhỏ này đến giới hạn, cuối cùng nó chỉ có thể bay ở độ cao thấp hơn hai nghìn mét so với mặt đất.
Trên đường, bọn họ đã đi qua bảy tám quốc gia lớn nhỏ rồi đi đường tắt qua vùng sa mạc của một số quốc gia vì không quấy rầy những quốc gia đó. Tuy nhiên ở một số quốc gia, khi Phù Không Thuyền và hai con ma thú đi qua thì điều mà bọn họ nhận được chính là những tiếng la hét hoảng loạn của vô số dân thường, khó mà tính toán được tổn thất.
Những quốc gia nhỏ đó phần lớn đều không cường thịnh bằng Vương quốc Faustain, đừng nói tới Kỵ Sĩ cấp hai mà ngay cả Kỵ Sĩ cấp một cũng chỉ có một số ít, và hầu hết các Kỵ Sĩ cấp một đều đã được Điện Đường Kỵ Sĩ chiêu mộ.
Vì vậy dù đã gây ra tai nạn và hỗn loạn nghiêm trọng đến những quốc gia nhỏ bé đó cũng không một ai dám đứng ra giải quyết Locke và nhóm người của hắn.
Ai dám đưa ra lời khiêu chiến khi đứng trước mặt hai ma thú nhập giai và sáu con ma thú chuẩn giai?
Đầu của Vương giả những quốc gia đó cũng không phải để chứa bột nhão,, cuối cùng chỉ có thể xoa mũi thừa nhận.
Không có cách nào để phủ nhận, cũng có một số dũng giả gan lớn đã phái cường giả của mình đến nói chuyện với đoàn người trên bầu trời này. Tuy nhiên, khi những cường giả này nhìn thấy dấu ấn của Thánh Tháp được khắc trên Phù Không Thuyền, thì tất cả bọn họ đều lựa chọn giải quyết trong hòa bình.
Với địa vị và cảnh giới của họ, có rất ít người chưa từng nghe nói đến tổ chức Thánh Tháp.
Là lực lượng lớn nhất trong ba hòn đảo phía Tây, các Ma Pháp Sư của Tháp Thánh có thể hành động trên toàn bộ lãnh thổ này mà không cần kiêng nể gì.
Chỉ là hôm nay khi Locke đến Đế quốc Ormor lại không may mắn như vậy.
Sau hỗn loạn ban đầu, quân đoàn biên giới thứ ba có một Kỵ Sĩ cấp một bay lên trời, hướng về phía Phù Không Thuyền.
Kỵ Sĩ cấp một này tên là Riehen là phó chỉ huy của quân đoàn thứ ba, đồng thời là Kỵ Sĩ cấp một duy nhất trong quân đoàn thứ ba.
- Xin hãy xuất trình thân phận và Thông Hành Lệnh!
Riehen Kỵ Sĩ cấp một lơ lửng trước Phù Không Thuyền, trước áp lực từ ma thú cấp một mà không kiêu ngạo cũng không tự ti, trầm giọng nói.
Dưới tình huống bình thường, loại phi hành tầm thấp này không cần phải có Thông Hành Lệnh, nhưng khí tức của một số ma thú chuẩn giai và ma thú cấp một trên Phù Không Thuyền quá nổi bật, nếu không thực hiện ngăn cản cũng không thông báo với cái thành trấn này thì không biết sẽ gây ra bao nhiêu thiệt hại trên dọc đường của Đế Quốc Ormor.
Lúc này, Locke đứng dậy rồi mang theo nụ cười trên mặt rồi hành lễ với vị Kỵ Sĩ này
---------------------------------------------------------
- Nói như vậy là các ngươi không có Thông Hành Lệnh?
Riehen đứng trên boong thuyền rồi cởi mũ giáp lộ ra khuôn mặt của một người đàn ông trung niên.
- Đúng vậy thưa đại nhân.
Locke trả lời.
Hắn vừa mới giải thích đại khái sự việc cho vị Kỵ Sĩ cấp một này. Đối diện một Kỵ Sĩ cấp một thì với địa vị hiện tại của Locke vẫn cần đối đãi cẩn thận.
Trung niên Kỵ Sĩ Riehen gãi gãi mái tóc vàng của mình, hắn ta cũng thấy khó khắn với vấn đề mà Locke và những người khác đang phải đối mặt.
Ánh mắt và khí tức của hắn, ngay khi đến gần Phù Không Thuyền đã khóa chặt vào cặp ma thú cấp một ở hai bên.
Ma thú màu lam kia thì không nói đi, Riehen tự tin rằng mình có thể đánh bại nó, nhưng con Hạt Long tử sắc kia khiến Riehen dù mới cảm nhận được khí tức của nó thôi cũng đã thấy sợ hãi.
“Đây rốt cuộc là loại ma thú gì chứ?”
Riehen thầm mắng trong lòng.
Cuối cùng, Phù Không Thuyền đã không vượt qua lãnh thổ của Đế Quốc Ormor một cách không kiêng kỵ dưới sự đồng hành và giám sát của phó chỉ huy quân đoàn biên giới thứ ba - Riehen, Phù Không Thuyền của Angelina điều khiển đã vòng một đường dài, chủ yếu là đến những khu vực không thể tiếp cận.
Ban đầu chỉ cần hai ngày là có thể để đến thủ đô Princeton, kết quả là mọi người phải mất thời gian một tuần.
Hai con ma thú cấp một và sáu con ma thú chuẩn giai được bố trí ở xung quanh Saline sâm lâm phía tây nam Princeton, dưới sự trông giữ của quân đội hoàng gia chính quy đóng quân ở đó.
Quân đội chính quy của đế quốc này chỉ có năm ngàn quân, ít hơn một phần ba so với quân đoàn biên giới, nhưng lại có thể trấn áp một nhóm Hạt Long, chỉ có thể nói với hiệu quả chiến đấu của đội quân chính quy này thì quân đội biên giới không thể so sánh được.
Sau khi sắp xếp cho mấy nàng như Grace, tỷ tỷ Ria và Akano ở Princeton, Locke và Angelina cũng không dừng lại mà điều khiển Phù Không Thuyền rời đi.
Hai người bọn họ đã nghỉ phép hai tháng khi rời khỏi Thánh Tháp, còn sáu ngày nữa là đến thời điểm báo danh với tốc độ của một Phù Không Thuyền loại nhỏ, dù bọn họ đang di chuyển hết tốc lực về phía trước cũng chỉ có thể vừa kịp đến nơi.
Dịch: Ngân
Biên: Khangaca