Chính là thân vương “Saite” này đã khiến cho Locke cảm thấy áp lực vô cùng mãnh liệt, đây là người có thực lực cực mạnh, vô thức gây sức ép lên các sinh vật xung quanh.
Khi Locke còn chưa thăng cấp lên chuẩn Kỵ Sĩ, chỉ ở trong chiến khu thứ bảy của Hoạt Hóa Yêu Tinh giới, nhìn thoáng qua là đã cảm nhận được.
Mà lúc đó có một vị Thiên Kỵ Sĩ đại nhân trở về sau khi ra ngoài làm nhiệm vụ cũng khiến cho hắn cảm thấy đè nén kinh khủng.
Thực lực của thân vương Saite thì Locke có thể cảm giác được, tuy còn chưa tới Thiên Kỵ Sĩ cấp ba, nhưng khoảng cách cũng không còn xa nữa.
Áp lực hắn mang đến cho Locke còn mãnh liệt hơn nhiều so với áp lực mà Địa Kỵ Sĩ gây ra cho hắn hồi đó.
Đây là nhân vật cường đại đã đứng trên đỉnh phong của Địa Kỵ Sĩ, cách Thiên Kỵ Sĩ chỉ còn một bước nhỏ, Locke còn chưa tới cấp một chỉ có thể ngẩng đầu ngưỡng mộ.
Sinh sống sáu bảy năm ở đế quốc Omor, Locke đã vô số lần nghe nói đến chuyện về thân vương nổi danh này, thật không ngờ lại có một ngày có thể trò chuyện đôi ba câu với nhân vật này.
Nhưng mà Locke lúc này đang rối rắm, không phải vui vẻ vì vừa gặp được đại nhân vật, mà là cảm thấy chán nản với năng lực của bản thân.
Cho tới nay hắn vẫn không ngừng vất vả cần cù huấn luyện, đồng thời đột phá vô số cửa ải sinh tử để chấp hành nhiệm vụ, nhưng khoảng cách giữa hắn với cường giả chân chính vẫn còn cách nhau một khoảng xa, Locke bỗng nhiên hơi nản lòng thoái chí.
Angelina vẫn chưa học qua đọc tâm thuật nên đương nhiên không rõ suy nghĩ của Locke ngay lúc này, nhưng vì cũng khá hiểu rõ người thương, cho nên từ trong các chi tiết cũng đoán được một hai.
Ngay khi Locke vẫn chưa kịp phản ứng, Angelina chủ động ôm lấy Locke.
Cảm nhận cơ thể được bao phủ trong sự ấm áp và mềm mại, trái tim đang chìm dần chìm sâu xuống của Locke đang dần đập mạnh lại lần nữa.
Dù cho thực lực không bằng người khác thì có làm sao, chỉ cần từng cố gắng phấn đấu như vậy là đủ rồi.
Locke tự nhận không thiên phú tu luyện gì, càng không có bất cứ chỗ dựa nào, hắn có thể đi đến được ngày hôm nay hoàn toàn dựa vào sự kiên trì của chính mình.
Mặc kệ con đường phía trước có ra sao, cuối cùng bản thân vẫn chọn kiên trì.
Khẽ thở dài, Locke cũng ôm lấy người Angelina.
Dưới đôi mắt trừng to của hai con ma thú Hạt Long chuẩn giai, đôi tình nhân này ôm nhau thắm thiết trên boong tàu Phù Không Thuyền.
So với hai tháng trước thì Tháp Thánh lại trở nên ồn ào và tấp nập.
Từng chiếc Phù Không Thuyền khác nhau về kiểu dáng không ngừng cất cánh hạ cánh trên hòn đảo Tháp Thánh, từ khoảng cách xa như thế nhưng cũng khiến rất nhiều người cảm nhận được bầu không khí hỗn loạn và phức tạp của các loại ma thú và sinh vật vị diện khác trên Phù Không Thuyền.
Vừa mới xuống khỏi chiếc Phù Không Thuyền cỡ nhỏ, Locke trước đó còn hơi lo lắng không biết hai người hắn và Angelina mang theo tám con Hạt Long trở về có bị nổi bật quá hay không.
Hiện tại xem ra hắn đã suy nghĩ nhiều rồi, bên trong đám ma thú với sinh vật nô lệ bị các Ma Pháp Sư ở xung quanh lấy roi quất cũng có không ít sinh vật có hình thể tương đương với Hạt Long cấp lãnh chúa.
Trên tay cầm tinh thể điều khiển Phù Không Thuyền, Locke và Angelina đi chưa được bao xa đã có người kêu dừng lại.
- Bên kia, sao mấy con ma thú này không có xiềng xích phù văn giam cầm?
Một nhóm bốn Ma Pháp Sư xuất hiện ngay trước mặt Locke và Angelina.
Dao động năng lượng của bốn Ma Pháp Sư này không hề tầm thường, ba chuẩn Ma Pháp Sư cộng thêm một người dẫn đầu là Ma Pháp Sư chính thức, khiến Locke có sự dè chừng nhất định với họ.
Ma Pháp Sư chính thức đi đầu là lão giả râu bạc trắng, râu dê trên cằm nhếch lên, ngăn cản trước mặt đám người Locke.
Thân phận Kỵ Sĩ của Locke không khiến cho mấy Ma Pháp Sư này quá bận tâm đến, thứ hấp dẫn sự chú ý của bọn họ chính là mấy còn Hạt Long phía sau hai người.
Khá lắm, tám con cự thú hình thể đều cao trên bảy mét, hai con Hạt Long ma thú một tím, một lam càng ghê gớm hơn, lão giả râu bạc trắng là Ma Pháp Sư chính thức có thực lực cường đại, nhưng muốn đối đầu trực diện cũng phải tính toán trong lòng.
- Xiềng xích ma văn của mấy con thú này đâu? Ai là người phụ trách của các ngươi?
Giọng điệu của lão giả râu bạc trắng không thân thiện quát hỏi Locke.
Trong vài giây hắn đã tạm thời kết luận được rằng mấy con Hạt Long sẽ không làm người ta bị thương, với lại mấy con ma thú này được Locke mặc trang phục Kỵ Sĩ và Angelina mặc đồ Ma Pháp Sư dẫn theo.
Đối mặt với sự hùng hổ dọa người của lão giả râu trắng, thái độ của Locke bình thản nói.
- Mấy con ma thú này là do Ma Pháp Sư Babrina mời tới giúp đỡ, không phải sinh vật nô lệ.
Địa Kỵ Sĩ cấp hai đỉnh phong còn chưa tính, lão giả râu bạc trắng vừa mới trở thành Ma Pháp Sư chính thức, dù có dao động năng lượng nhưng chẳng mãnh liệt bằng Babrina sư tổ, Locke làm sao có thể sợ hãi.
Dẫn mấy con Hạt Long này đến tác chiến, suy cho cùng cũng chỉ là Locke lanh lẹ viện cớ vì không muốn người khác điều tra dò xét, Locke biết lúc này mình không thể sợ, mà vờ như cây ngay không sợ chết đứng mà thương lượng với Ma Pháp Sư.
Chỉ tiếc quá trình thương lượng cũng không suôn sẻ giống như những gì Locke đã tưởng tượng như vậy, Ma Pháp Sư râu bạc trắng này vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mấy con Hạt Long, nhất là con Hạt Long lãnh chúa Adamliss bị nhìn một hồi lâu.
- Vì Ma Pháp Sư Babrina vẫn còn đang tác chiến tại Hoạt Hóa Yêu Tinh giới, thế thì mấy con Hạt Long này tạm thời giao cho ta quản lý đi.
Giằng co với Locke lâu như thế, Ma Pháp Sư râu bạc trắng này cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật.
Locke trừng to mắt, không ngờ mình cực khổ kéo mấy con Hạt Long này đến Tháp Thánh thế mà phút cuối cùng lại có người khác nhảy ra nẫng tay trên?
Thấy Locke ngây người, Ma Pháp Sư râu bạc trắng nói tiếp.
- Vừa hay với thực lực của hai người vẫn chưa thể nào trấn áp được mấy con Hạt Long này đâu, thế nên giao cho ta tạm thời quản lý, khi đến Hoạt Hóa Yêu Tinh giới rồi thì báo với Ma Pháp Sư chính thức Babrina đến chỗ ta dẫn về.
Nói xong, Ma Pháp Sư râu bạc trắng vậy mà đưa tay rải tài liệu, trong miệng lẩm bẩm, muốn dừng xiềng xích giam cầm mấy con Hạt Long này ngay tại chỗ.
Hạt Long lãnh chúa Adamliss lúc này rất tức giận, từ nãy đến giờ tên Ma Pháp Sư râu bạc trắng kia cứ dùng ánh mắt phán xét sinh vật nô lệ nhìn nó, loại ánh mắt này nó đã từng gặp nhiều rồi, nhất là khi nó còn nhỏ đã tham gia hai lần chiến tranh vị diện kia.
Chỉ là Hạt Long lãnh chúa giận thì giận, nhưng đối diện với Ma Pháp Sư râu bạc trắng đang chuẩn bị sử dụng xiềng xích giam cầm mình kia lại chẳng thể phản kháng lại chút nào.
Bởi vì mấy tòa Ma Pháp Tháp và Ma Đạo Pháo ở xung quanh đã hướng nòng súng về phía nó và người nhà của nó.
Hiện tại nơi bọn nó đang đứng không phải là Murphy sâm lâm cho phép bọn nó được tự tung tự tác, mà là một trong hai thế lực lớn của Tây Phương Tam Đảo, Tháp Thánh.
- Dừng tay!
Locke vừa định lên tiếng, thì có người còn hành động nhanh hơn cả hắn.
Chỉ thấy cô nàng Angelina này đỏ bừng cả mặt lên, hung dữ đứng trước mặt Ma Pháp Sư râu bạc trắng.
Angelia luôn có EQ hơn người, trò hề như vạn vật bình đằng kia nàng không hề tin, nhưng khiến nàng bất ngờ chính là nơi được xem là thánh địa như Tháp Thánh lại có thể xuất hiện hành vi cướp bóc trắng trợn như này.
Ma Pháp Sư râu bạc trắng này hoàn toàn không giống với Babrina sư tổ hay Keira đạo sư là trí giả truy tìm chân lý, ngược lại như như thế thương nhân nóng lòng hám lợi trước mắt.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca