Bất quá mọi thứ có lợi thì có hại
Vương quốc Gangze có thể sở hữu “Thiết Giáp Quân” nổi tiếng với các quốc gia xung quanh chính là ỷ lại vào lượng khoáng thạch quý giá được chôn giấu dưới sơn mạch Ganulu liên miên này.
Hàng năm có hàng chục nghìn thợ mỏ đến sơn mạch Ganuru này và cống hiến to lớn vào việc xuất khẩu thép của Vương quốc Gangze.
Những khoáng thạch này chủ yếu là quặng sắt và đồng thông thường, vàng và bạc rất ít, về lượng khoáng sản ma pháp thì gần như bằng không nên chưa thu hút được sự chú ý quá mức của các thế lực như Tháp Thánh và Điện Đường Kỵ Sĩ.
Các quốc gia mà những loại quặng này được xuất khẩu chủ yếu là: vương quốc Faustin ở phía đông, Vương quốc Jose ở phía nam, Liên minh bộ lạc ở phía bắc và tộc người miền núi Theramore ở phía tây bắc.
Không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Đừng tưởng là việc Vương quốc Faustin và Gangze hàng năm thường xuyên xảy ra xích mích và cạnh tranh với nhau, nhưng về mặt thương nghiệp, mậu dịch thì xung đột đó không lan đến.
Dù sao mọi người vẫn còn nể mặt nhau
- Chúng ta chủ yếu liên lạc với Hầu Tước Chegesi của Vương quốc Gangze? Sau đó đệ trình quốc thư?
Locke hỏi.
Đối với những thường thức của Vương quốc Gangze và tình hình chung của quốc gia này, dưới sự phổ cập của một sĩ quan tham mưu nên Locke đã có được những hiểu biết đại khái
Hầu Tước Chegexi là một trong những kẻ chủ quản quân sự ở Vương quốc Gangze, theo lý mà nói, vì mối quan hệ biên giới giữa hai nước ngày càng căng thẳng thì hắn chính là trở ngại lớn nhất cho chuyến đi này.
- Đúng vậy, vị Hầu Tước này còn là kẻ cố chấp trong phái chủ chiến.
Angelina gật đầu nói.
- Vậy chúng ta vẫn đi tìm hắn?
Locke cạn lời.
- Mâu thuẫn của hai nước chúng ta căn bản chẳng là gì đối với cấp trên, cái vị Hầu Tước này đang dòm ngó chính là lưu vực Doha ở Monstock.
Angelina cười nói.
Monstock là một tiểu quốc ở phía tây nam Vương quốc Gangze, với dân số hơn một triệu người, chỉ ngang bằng với Liên minh Ligia.
Nhưng tiểu quốc này lại chiếm giữ lưu vực Doha màu mỡ, không chỉ thích hợp cho việc trồng trọt lương thực mà còn trồng trọt nhiều loại vật liệu ma pháp.
Locke gật gật đầu tỏ ra là đã hiểu, phía trên có hai thế lực Tháp Thánh và Điện Đường Kỵ Sĩ trấn giữ nên vương quốc Gangze mong muốn của thông qua chiến tranh để giành quyền kiểm soát lưu vực Doha, không khác người si nói mộng.
Trừ khi trong thời gian ngắn vương quốc của họ xuất hiện nhiều vị Kỵ Sĩ vàMa Pháp Sư cấp một hoặc một vị cường giả cấp hai để gia tăng quyền lực
Đã không thể trực tiếp thông qua thủ đoạn chiến tranh thì nên có những nước cờ tinh tế, sự cạnh tranh giữa tất cả các bên, uy hiếp và các giao dịch dường như bình đẳng để đạt được nó.
Chiến đấu có rất nhiều loại, binh sĩ hai nước xông trận giết hại lẫn nhau chỉ là một loại trong đó, còn có một loại mà Locke chưa từng nghe nói tới là chiến tranh kinh tế .
Locke tự nhận bản thân không giỏi trong những hoạt động sử dụng trí óc này nên dứt khoát đẩy tất cả những việc cần chú ý và hoàn thành trong lần đi sứ này cho Angelina, bản thân thanh nhàn chỉ coi như đi du lịch.
Kiểu tác phong không muốn tiến bộ này khiến Angelina chỉ biết trợn mắt
Sau khi qua khỏi sơn mạch Ganulu liên miên là một khu vực cao nguyên với địa hình tương đối bằng phẳng, theo quan sát của Locke, cuộc sống của cư dân ở đây không khác gì dân thường vương quốc Faustin. Thật vô lý khi một số người Faustin gọi dân thường vương quốc Gangze là 'dân miền núi man rợ'.
Locke có ý định làm quen với vị Kỵ Sĩ thực tập cao cấp của vương quốc Gangze đi cùng họ, sau đó mới phát hiện ra rằng hóa ra vị Kỵ Sĩ thực tập cao cấp này vừa trở về từ chiến tranh vị diện.
Locke với thực lực Chuẩn Kỵ Sĩ, và sau khi nghe các miêu tả chiến đấu do hắn kể đã loại bỏ ‘sự hoài nghi’ với vị Kỵ Sĩ ngoại quốc này, Kỵ Sĩ chân chính đều rất thẳng thắng, và vị tướng lĩnh dũng mãnh này cũng là một trong số đó.
Không lâu sau đã trò chuyện vui vẻ cùng Locke và Angelina.
Các Kỵ Sĩ rất coi trọng bạn đồng hành, mặc kệ mối quan hệ giữa hai nước có căng thẳng đến đâu, nhưng trong cuộc chiến vị diện do Điện Đường Kỵ Sĩ phát động, hiếm khi các Kỵ Sĩ của hai quốc gia thù địch lại xảy ra tình huống lôi kéo cầm chân nhau.
Điện Đường Kỵ Sĩ có những hình phạt rất khắc nghiệt đối với những hành vi xấu xa như vậy.
Tới đây, Locke nghĩ tới bốn vị Hầu Tước của Vương quốc Faustin.
Họ đều là những Kỵ Sĩ Kỵ Sĩ thực tập cao cấp trở lên, thậm chí còn có cả Kỵ Sĩ chính thức, tuy nhiên trong số bốn Hầu Tước, người duy nhất được Locke công nhận là Kỵ Sĩ chính là Hầu Tước Wood, vị này đã rời xa phạm vi quyền lực ở vương đô.
------------------------
- Ngươi cảm thấy Hầu Tước kia thế nào?
Vương đô của vương quốc Gangze mang tên Diesel, lúc này Locke mới vừa đi ra từ trong phủ đệ Hầu Tước rồi ngồi lên trên xe ngựa hỏi Angelina.
- Hầu Tước Chegesi à, ta cảm giác hắn giống một thương nhân khôn khéo.
Angelina cho rằng như thế.
- Ha ha.
Locke cười nói.
Người theo phái chủ chiến nổi danh trong vương quốc Gangze lại là một thương nhâ khôn khéo, Locke cảm thấy câu trả lời của Angelina rất thú vị.
Faustain đã dùng sức mạnh của mình để tận dụng thời cơ làm dịu đi mâu thuẫn với vương quốc Gangze, hay là vương quốc Gangze thuận thế kéo Faustain lên cùng một chiếc thuyền, cùng đoạt lấy bồn địa Andoha để làm tăng giá trị chiến lược.
Đây là một bài toán khó hiểu.
Mấy ngày sau, sau khi được đích thân Quốc Vương Gangze tiếp đón, cũng truyền đạt thiện chí do Quốc Vương Kensel mang đến, đôi phu phụ Locke và Angelina đã được toàn thể quý tộc của vương quốc Gangze đón chào nồng nhiệt.
Quốc Vương thậm chí còn muốn tổ chức một buổi vũ hội đặc biệt để tiếp đón đám người Locke, nhưng cuối cùng hắn đã từ chối.
Thành Diesel không có kiến trúc cao tầng như thành Flor nhưng có lợi thế hơn nhờ diện tích rộng lớn, nơi đây đã rộng hơn một phần ba diện tích của vương đô Faustain ở thành Flor.
Điều này liên quan đến phong tục văn hóa và vị trí địa lý của người Gangze.
Người Gangze không thích nhà cao tầng, họ thích khoảng sân rộng rãi, mà vương đô của vương quốc Gangze nằm trong một khu vực đồi núi chủ yếu là đá phong hóa, không thích hợp xây nhà cao tầng.
Sau khi ở lại vương quốc Gangze một tuần, chiêm ngưỡng phong cảnh của các quốc gia khác và nếm thử đặc sản “rượu ngọt” ở đây, Locke và Angelina quay trở lại Faustain.
- Chỉ có quý tộc mới thích uống loại rượu này, ta thật sự không quen.
Locke cầm bình rượu trong tay phàn nàn, rượu còn ngọt hơn cả rượu nho mà hắn từng uống, hoàn toàn không có vị cay của rượu chính tông.
- Đừng quên rằng ngươi cũng là một quý tộc, thưa điện hạ.
Angelina tức giận đấm vào ngực Locke, nhắc nhở hắn về thân phận của mình.
- Vậy thì Vương Phi, ta muốn cùng ngươi thực hiện một số hoạt động thú vị.
Locke mỉm cười, đồng thời di chuyển tay.
- Này, đây là xe ngựa...
- Không sao, đủ chỗ.
- Bên ngoài còn có thị nữ mà…
- Ngươi bố trí thuật cách âm không được sao?
- Hiện tại vẫn còn là ban ngày...
- Ban ngày càng có tình thú.
Không cho Angelina kiếm cớ nữa, Locke ngang ngược chặn miệng nàng.
Hai tuần sau, đám đông lên đường vào giữa mùa đông năm ngoái, sau hai tháng rưỡi, cuối cùng họ đã quay trở lại thành Flor vào đầu mùa xuân khi những chồi non của cây trồng đang đâm chồi trên mặt đất.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca