quý tộc thường có mười mấy, hai mươi người con là chuyện bình thường, cũng không sợ không nuôi nổi, khi con cháu trong nhà lớn lên, chỉ cần chọn ra người ưu tú nhất trong số họ làm người thừa kế gia tộc là được.
Điều này có thể thúc đẩy hơn nữa sự thịnh vượng của gia tộc, đồng thời phát triển huyết mạch phong phú hơn.
Năm mươi tuổi đối với Locke không quan trọng, nhưng với lão Locke và Tia chắc chắn sẽ không có cơ hội nhìn thấy cháu trai của họ vào thời điểm đó.
Cuối cùng không biết Grace đã dùng cách gì để thuyết phục lão Locke và Tia, Locke cũng không hỏi chi tiết, chỉ biết đến bữa tối, tâm tình của nhị lão đã ổn định trở lại và thậm chí còn ở lại trong Thân Vương Phủ.
- Nào, Ria ăn cái này đi, nó rất bổ cho con đấy.
- Grace, ăn nhiều một chút, đừng để lại đồ thừa. Ta đặc biệt nhờ người mua cái này đấy.
- Christine, ngươi gầy như vậy sao được? Lại đây ăn canh rắn đi.
- Akano, ngươi nên bồi bổ một chút, đây là Giáp Như thang, mau ăn đi cho nóng!
Tại bàn ăn, Locke gượng gạo nhìn Tia giống như một con gà mái bảo vệ con mình, gắp hết món ăn này tới món ăn khác nhau mấy nữ nhân.
Những món ăn này đều là những thực phẩm có tác dụng bổ khí nhất định, có giá trị không nhỏ, đặc biệt thích hợp sử dụng nâng cao “hiệu quả” phòng the.
Ừ thì gắp đồ ăn cho Ria và Grace cũng đành, hà cớ gì ngay tới Christine cũng tiện thể bồi bổ luôn là sao! Locke vẫn chưa có ý định “động thủ” đối với Christine đâu nha.
Không thể chịu nổi bầu không khí trên bàn ăn, Locke vội vàng ăn xong đồ ăn trước mặt rồi chạy vào tĩnh thất để tu luyện.
- Hừ, ngươi cả ngày chỉ biết đến tu luyện!
Tia từ nhỏ luôn yêu chiều Locke, hôm nay lần đầu tiên tỏ thái độ tức giận với nhi tử.
Sau khi nói Locke xong, Tia tiếp tục gắp đầy một đĩa thức ăn cho Chistine, sau đó hướng ánh mắt về nơi khuất nhất ở bàn ăn.
- Ngươi tên là Lafite phải không? Đến đây, nào, qua đây ngồi.
Tia ân cần nói với Rafite ở góc bàn ăn.
Lafite đã theo Grace và Christine nhiều năm như vậy, tiểu thị nữ ngày xưa giờ đã trưởng thành, do được rèn luyện đấu khí nên Lafite toát ra khí chất anh hùng hơn những nữ nhân bình thường.
Thực ra ngày thường khi ăn cơm, cả Locke cùng nhóm mấy nàng Christine đều mãnh liệt yêu cầu Lafite ngồi xuống bàn cùng dùng bữa với họ.
Chỉ là Lafite xuất thân làm thị nữ, luôn có chút không quen ngồi cùng mâm với chủ tử, cho nên dù có ăn cùng nàng cũng luôn tuân thủ bổn phận của thị nữ, trong bữa ăn chỉ ngồi ở vị trí ngoài cùng.
Sự nhiệt tình đột ngột của Tia khiến cơ thể Lafite chấn động một hồi, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành.
Lafite đưa ánh mắt cầu cứu sự giúp đỡ từ chủ tử Grace, nàng ta liền đưa ra ánh mắt trấn an thị nữ của mình.
Quay sang bên nhìn Christine còn đang bận xử lý núi thức ăn trên đĩa đến nỗi không có thời gian để giúp nàng giải vây.
Thế là nàng thị nữ đành đưa những bước chân nặng nề, bước đến ngồi cạnh Tia ở ghế chính của bàn ăn.
Khi Grace trở thành nữ nhân của Locke, Lafite đã tự ý thức bản thân sẽ có lúc phải tùy thời hiến thân, nhiều năm trôi qua trong yên bình, Locke hoàn toàn chưa chạm vào nàng, chẳng lẽ là hôm nay sao?
Nàng vụng trộm ngẩng đầu lên liếc nhìn Tia, ôi chao, ánh mắt đó đích thị là đang nhìn con dâu, Lafite đành chấp nhận số phận của mình.
- Muốn ra ngoài trải nghiệm rèn luyện đột phá bản thân cũng được, nhưng nhất định phải mang theo Christine và Lafite.
Tia nhấp một ngụm trà, bình tĩnh nói.
Có một số chuyện lão Locke không thích hợp nói, thì hôm nay sẽ do lão phu nhân từ từ thuyết giáo cho Locke nghe.
- Mang theo ai cơ?
Locke cho rằng mình nghe nhầm, vẫn chưa theo kịp mạch suy nghĩ của mẫu thân.
Hôm nay, ngoài Grace, Akano và những nàng khác, Angelina cũng đã từ cung điện trở về.
- Christine phải đến Tháp Thánh học tập, hà cớ gì phải đi theo con?
Locke nghi hoặc hỏi.
- Grace đã nói với ta rồi, nha đầu Christine cũng tu luyện đấu khí, để nàng ấy theo con rèn luyện cũng là đi học rồi.
Sau hơn mười năm hòa nhập với giới quý tộc, Tia từ một phụ nữ bình thường đến từ vùng nông thôn, nay kiến thức cũng được mở rộng, nói câu nào có lý câu đó.
Nghe ngữ khí bức thiết của Tia và khuôn mặt đỏ bừng ngượng ngùng của Christine ở bên kia, Locke vỗ đầu và đoán ra kế hoạch của mẫu thân.
- Vậy Lafite...
Lafite cũng có mặt lúc đó, Locke không biết nên nói sao cho phải.
- Lafite cũng đồng ý rồi.
Tia cướp lời rất nhanh, chặn lại lời nói tiếp theo của Locke.
Locke chưa cần nhìn sắc mặt Lafite, nhưng không cần nghĩ cũng biết là đang lúng túng lắm đây.
Hắn và Lafite ngày thường chỉ toàn là mập mờ đùa cợt, chứ nói là có tình cảm thực sự thì không hề có.
Locke không có cách nào cự tuyệt yêu cầu mãnh liệt và thái độ kiên quyết của phụ mẫu, nên chỉ có thể cúi đầu chấp thuận.
Nhìn thấy vẻ mặt u ám rầu rĩ của nhi tử, lão Locke ở ngoài cửa quan sát hồi lâu, cuối cùng không nhịn được phải mắng một câu:
- Ôi dào tiểu tử này, được hời mà còn làm bộ oan ức!
Khuôn mặt già nua của lão Locke đỏ bừng lên, nhưng quả thực là hai trận “hôn nhân” mà phụ mẫu đột ngột sắp xếp cho thì người được lợi cuối cùng vẫn là Locke, bất luận là Lafite hay Christine, có chọn nàng nào cũng đều là quốc sắc thiên hương không chê vào đâu được.
Toàn bộ quá trình, Angelina không nói một lời, Locke âm thầm quan sát hành vi của nàng thấy hoàn toàn bình thường, đoán rằng có lẽ mẫu thân cũng đã đánh tiếng với Angelina, hoặc chính nàng đã nghĩ thoáng hơn.
Hai tháng vội vàng trôi qua, khi phù không thuyền đậu trong cung điện của thành phố Flor lại vang lên âm thanh quen thuộc, cũng đồng nghĩa với việc Locke lại bắt đầu một cuộc hành trình mới.
Lần này đi cùng hắn có hai nữ nhân Lafite và Christine, Angelina, Grace và Ria cũng ở trên tàu, nhưng bọn họ đi đến Tháp Thánh để học tập. Thực lực dưới cấp một mãi mãi chỉ là con sâu cái kiến. Học tập tại Tháp Thánh chính là nơi thích hợp nhất để các Ma Pháp Sư nâng cao bản thân, là sự nâng đỡ bước chân giúp họ có thể đạt đến cấp độ cao hơn.
Akano là người duy nhất lưu lại nhà bầu bạn cùng nhị lão, là một người bình thường, nàng chỉ có thể mở một số cửa hàng ở thành phố Flor để giết thời gian. Locke đã lên kế hoạch bán số sản nghiệp đó của mình ở Đế quốc Omor cho gia đình Bili.
Chỉ là một ít tiền tài không đáng kể nên hắn ra quyết định rất dứt khoát. Với chiếc nhẫn không gian đủ đầy mọi loại tài phú, Locke bây giờ đã rất giàu có, đối với hắn kim tệ giờ đây chỉ là những con số. Trong đó Angelina có đưa thêm cho hắn ba chiếc nhẫn không gian, tất cả đều là đồ tốt trong bảo khố Faustain.
Hôm nay, bệ hạ Kensell và vương phi cũng có mặt để đưa tiễn.
Vương tử mới được vài tuổi, mở to đôi mắt hiếu kỳ nhìn con tàu lơ lửng bay trên bầu trời.
Đại thần xung quanh cũng không nhiều, chỉ có hầu tước Xiya, trong số các quý tộc đến từ vương đô, người có quan hệ tốt với Locke chính là Bá tước Myerson mập mạp, hắn đang chăm chú theo dõi phù không thuyền cất cánh.
- Sau khi đến Tháp Thánh, nếu có cần gì thì cứ truyền tin về.
Bệ hạ Kensell lo lắng dặn dò muội muội.
Lần này hắn không cử bất kỳ Ám Vệ nào đi bảo hộ Angelina, người bình thường không có tư cách tiến vào Tháp Thánh, hơn nữa Angelina giờ đã là Ma Pháp học đồ cao cấp, nàng cũng không cần người khác bảo vệ.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca