Vị Ma Pháp Sư này trông có vẻ quen với Ashar, vừa nói vừa bay thẳng đến đứng trước mặt nàng.
- Không, ta chỉ tới tiễn biệt mấy tiểu bối mà thôi.
Nói rồi Ma Pháp Sư Ashar chỉ vào nhóm ba người Locke.
- Kỵ Sĩ? Hả? Còn có một tiểu gia hỏa đồng tu ma pháp và đấu khí?
Ma Pháp Sư mũ rộng vành màu đen kinh ngạc nhìn Locke và Christine.
Ba người đều không mặc áo giáp, nhưng năng lượng dao động trong cơ thể bọn họ tỏa ra chính là câu trả lời chân thực nhất, vị Ma Pháp Sư chính thức này có thể dễ dàng nhìn thấu nội tình của mấy người bọn hắn.
- Thực lực của bọn chúng cũng tạm được, nhưng chưa đi nhiều nơi mở mang tầm mắt, vẫn cần ngươi phải để tâm nhiều hơn.
Ma Pháp Sư Ashar nói với người đội mũ đen.
- Được, nếu đã là vãn bối của ngươi thì ta nhất định sẽ chiếu cố chu đáo.
Ma Pháp Sư đội mũ gật đầu, tính cách của Ma Pháp Sư Ashar vốn được lưu truyền rộng rãi trong giới pháp sư của Tháp Thánh.
Việc mà người này đích thân mở lời yêu cầu giúp đỡ là cực kỳ hiếm.
Loại giúp đỡ này không phải là vô ích, nhân tình giữa các Ma Pháp Sư với nhau còn trân quý hơn tiền bạc gấp nhiều lần.
Angelina có thể trở thành đệ tử của Ma Pháp Sư Keira ngay từ đầu cũng do Ma pháp sư đó nợ Babrina một ân huệ.
Gió từ biển thổi đến, đứng trên boong thuyền, Locke nhìn đường chân trời đường, trong lòng đều yên tĩnh.
Nghiêm túc mà nói thì có lẽ đây là lần đầu tiên hắn đi tàu thủy trên biển.
Lái chiếc Phù Không Thuyền đi ngang qua vùng không trung trên biển và lái tàu thủy để cảm nhận sức nặng của biển là hai cảm giác khác biệt vô cùng rõ ràng.
Rất nhiều Kỵ Sĩ có sự hiểu biết sâu sắc về sức mạnh đều bắt nguồn từ thiên nhiên.
Đấu khí Hùng Ưng của Locke thiên hướng phong hệ, với gió trên mặt biển hôm nay một sự khác nghiệm khác lạ đối với hắn.
Nếu như Locke học tập đấu khí thủy hệ vậy thì chắc hẳn sẽ cảm ngộ được nhiều hơn.
- Quả nhiên ra ngoài du lịch mới là đường tắt thích hợp giúp ta tăng lên cấp một.
Thở ra một hơi dài, Locke cảm thán nói ra sau khi đã đứng trên boong thuyền đứng hai giờ.
- Đối với kỵ sĩ mà nói, không có gì có lợi cho việc tu luyện của bọn họ hơn việc chiến đấu và thực hành.
Trả lời Locke chính là người đội mũ rộng vành.
Những ngày gần đây, bởi vì có quan hệ với Ma Pháp Sư Ashar nên hắn đã có vô số lần giao lưu với người đội mũ rộng vành.
Người đội mũ rộng vành này mặc dù không có lộ ra thực lực chân chính của mình, nhưng Locke cũng đại khái đoán ra được thực lực của người này trong chiến tranh vị diện trước đó không thua kém Ma Pháp Sư Ashar nhiều, đều là nhóm nhỏ đứng ở vị trí đỉnh tiêm của Ma Pháp Sư chính thức.
- Đại sư, đích đến của chúng ta là ở đâu?
Locke quay người cung kính hỏi.
Người đội mũ rộng vành người nhìn về phía mặt biển mênh mông vô bờ, chỉ nơi hướng về phía mặt trời.
- Bến cảng Mornington của Đông Hải Ngạn (Bờ Biển Đông).
- Còn hai tháng nữa mới đến, tiểu gia hỏa đừng có gấp.
Dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Locke, người đội mũ rộng vành cười rồi vỗ bả vai Locke.
Locke nghe thế thì câm nín, sau khi hắn quan sát chiếc tàu thuỷ này, bộ phận cánh quạt ở dưới đáy thuyền có bố trí nhiều ma đạo khí có công suất cực lớn, cộng thêm lượng lớn tinh thạch năng lượng tiêu hao không ngừng để duy trì vận hành cho tàu thuỷ.
Cho dù tốc độ di chuyển kém hơn Phù Không Thuyền, nhưng cũng không thua kém hơn bao nhiêu.
Lộ trình di chuyển hai tháng đã nằm trong dự đoán của Locke, nhưng vẫn khiến cho hắn hơi thất vọng.
Trên tàu thủy khổng lồ, ngoại trừ ba người Locke và Ma Pháp Sư đội mũ rộng vành này ra, còn có rất nhiều thuyền viên, không biết buồng nhỏ bên phía đang chở hàng hóa gì, nhìn những thuyền viên kia toàn bộ đều là người có thực lực Kỵ Sĩ thực tập cao cấp, khiến Locke không khỏi tò mò trong lòng.
Cơm trưa là Christine đến gọi Locke, Lafite đã chuẩn bị cơm sẵn sàng.
Trên tàu thủy vốn có cung cấp cơm nước, nhưng sau khi Locke ăn thử một lần đã không muốn ăn nữa, có thể thử tưởng tượng một đám thuyền viên vạm vỡ thì có thể làm ra món ngon gì được chứ.
Bên trong gian phòng nhỏ hẹp, một chiếc bình được đặt trên ma pháp trận, trong chiếc bình đó là mùi hương thơm phức tỏa ra, Locke ở thật ra cũng ngửi thấy mà chảy nước miếng ròng ròng.
Đồ ăn là Lafite làm, ma pháp trận là Christine vẽ, hai nữ nhân rất năng lực làm hiền thê.
- Đến đây ca ca, thử xem tay nghề của ta.
Christine cười rồi múc một chén canh thịt đưa cho Locke.
Đây dĩ nhiên không phải tay nghề của nàng, nàng chỉ đến bên cạnh Lafite phụ giúp một vài việc râu ria thôi, Locke không có vạch trần, sau khi nếm thử một miếng đã lộ ra vẻ mặt hài lòng.
- Tay nghề của Christine rất tốt.
Locke xoa đầu Christine nói.
Christine nghe xong, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.
Sau bữa ăn, Christine che đi bụng nhỏ đang căng phồng lên của bản thân, nằm bên cạnh Locke, dự định nhắm mắt một hồi.
Nha đầu này khá lười, bình thường Locke phải đến giám sát nàng tu luyện.
Một bên khác, Lafite sau thi dọn dẹp dụng cụ ăn, lại có chút đứng ngồi không yên, cho đến nay nàng vẫn không biểu lộ gì ra với Locke, không giống như Christine có thể tùy ý thể hiện ở trước mặt Locke.
- Nếu là cảm thấy chán, có thể lên trên boong thuyền hóng gió một chút, đừng tự giam mình cả ngày ở trong phòng.
Locke dịu dàng nói với Lafite.
- Ừm.
Lafite gật đầu.
Nàng hôm nay không mặc trang phục hầu gái, thay vào đó là một bộ váy thuần trắng, có vẻ trưởng thành nhưng không mất đi sự nhẹ nhàng khiến cho hai mắt Locke tỏa sáng.
Sau đó, mỗi ngày đều là thời gian lênh đênh liên miên bất tận, cho đến một tháng sau, đường tắt bị một vùng đá san hô chắn ngang.
“Ầm!”
Đáy thuyền phát ra tiếng vang trầm đục, hướng đi của tàu không có thay đổi, nhưng tốc độ chậm lại một chút, đã thế còn càng ngày càng chậm đi.
- Là ai!
Hét lớn một tiếng, Ma Pháp Sư đội mũ rộng vành từ trong khoang thuyền nhảy lên đứng ở trên bầu trời lạnh lùng nhìn chăm chú nhìn xuống phía dưới.
Con đường này bọn họ không biết đã đi qua bao nhiêu lần, căn bản sẽ không xảy ra chuyện hiếm khi xảy ra như va phải đá ngầm này, tuyệt đối là có người động tay động chân.
“Hừ!”
Người đội mũ rộng vành dường như đã phát hiện cái gì, tay phải đẩy ra, chỉ những chấm đỏ xuống mặt biển.
Cách quá xa, Locke không thấy rõ ràng người đội mũ rộng vành đang ném gì đi, chỉ là không sao cả, hắn đã nhanh chóng biết được.
Vô số cá chết từ đáy biển nổi lềnh bềnh trên mặt biển, chung quanh tàu thủy lập tức trống trơn.
Ngoại trừ vô số cá chết có đủ loại kiểu dáng ra, một vài sinh vật quái lạ dưới đáy biển mà Locke chưa từng tiếp xúc cũng từ phía dưới xông lên.
Những sinh vật biển này đều giống nhau, tất cả cũng không còn sự sống, chết thẳng cẳng.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca